Chap 6 : Linda và anh ấy....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nguyên! Cậu về rồi !- Suna nhìn thấy cậu liền mừng rở đến tột độ.

- Ừm...

- Mà cậu đi đâu mà đến giờ mới về vậy?

- Mình...đi ra ngoài có việc ...

- Ừ, đi làm nha!

- Ừ..m

Cậu đi vào văn phòng tiếp tục công việc nhưng phải chờ Suna nộp hồ sơ nhân viên cho giám đốc(Vương Tuấn Khải) rồi đưa cho cậu, cậu mới có thể lập danh sách thông tin cho tất cả. Suna đang tìm trong các tủ tư liệu nhân viên công ty. Cuối cùng cũng xong, Suna đem 1 chồng không quá cao nhưng cũng vừa tầm mặt nộp cho tổng giám đốc.

➡➡➡➡➡➡➡➡➡

- Giám đốc tôi nộp ạ!

-......

Không có người lên tiếng Suna hé mắt vào khe cửa. Thì thấy Linda và anh đang cùng nhau xem hình. Miệng vẫn toe toét cười anh nhìn cô đầy tình ý, cô trao anh bao mị hoặc. Cô càng xích càng gần anh, gần đến nỗi không thừa 1 mm. Anh cũng phối hợp ăn ý, luồng tay vào eo kéo Linda về cạnh. Trông họ chẳng khác gì 1 đôi nam nữ thật sự rất nồng nà rất tình tứ. Suna nhìn thấy nên cũng nhiều chuyện đứng lại mà xem.

- Em đẹp quá nà!

- Anh cũng vậy!

- Chỗ này! Hihihi

';":":;:!;!:;':"#₫%&()="

- Trời! Thay đổi cách xưng hô nhanh quá vậy????

↕↗➡↘↙↖↔◀✖✳✴™

Bỗng dưng 2 người cùng nhìn nhau trong khịi mặt họ chỉ cách nhau 1 cm...

Lâu quá không thấy Suna đem tài liệu về cô. Nguyên kì lại đi lên phòng giám đốc xem thử:

- Suna! Con ốc sên này ! Làm gì mà lâu quá vậy hả?

- Lại đây! Lại đây! Xem cái này!..híhíhí

- Xem c...- Cậu khựng người vì đã thấy được cảnh tượng không nên thấy. Nước mắt sắp trào ra nhưng cậu đã gáng chặt tay cố không để lệ tràn mi trước mặt Suna.

- Mình..mình có việc ở dưới vă..n phòng...mình đi...

- Nhưng...

Không để cô nói hết, Nguyên đã che chặt miệng chạy đi ra hướng lầu thang.

- Huhuhu

- Hic hic...

Nước mắt cậu đã đầm đìa trên mặt. Nhìn quang cảnh 1 hồi bỗng dưng Nguyên cười khổ.

"Thật nực cười... Chắc chắn trên thế gian không 1 ai nực cười như mình đâu! A hahaha! 1 thằng nghèo chỉ biết cướp giật tài sản của người khác..... được người ta thương hại bố thí cho 1 công việc!.. Còn không biết thân biết phận ...bày đặt 1 bước lên mây... A hahaha tự mình làm tự mình chịu... Không trách ai được..."

- Cậu bị sao vậy ¿?

Tiếng nói tràn trề quyến rũ, mị hoặc cũng khá nhiều nữ tính. Bất giác ngừng khóc và quay lại nhìn.

-....

- Mặc cậu ta đi! Chúng ta đi!hi

- Dạ!hihihi

1 lần nữa nước mắt lại tuôn, tuôn càng nhiều. Vì sự vô tình của Khải lần này không biết là lần bao nhiêu cậu vì anh mà rơi nước mắt.

- Nguyên! Sao cậu còn đứng đó!đi làm việc đi!

- Ừm..

- Sao mắt cậu đỏ quá vậy?

- À...là bụi bây vào mắt!

- Ừm đi thôi!

-...

π^π ¢^•>>>>>>>°^

" Xào xạc...xào xạc"

Tiếng sóng biển cùng tiếng gió rì rào làm cho Nguyên nhớ anh vô bờ. Lệ cay từng giọt rơi xuống làn nước lạnh.

- Nguyên!

- ........- Bất giác quay lưng lại. Thì ra là người cậu đang nghĩ đến. Là Vương Tuấn Khải, là kẻ vô tình nhưng cậu vẫn yêu:

- Sao cậu khóc thế?

- Tôi...đang nhớ nhà..

- Cậu nói không muốn làm nhân viên văn phòng phải không? Vậy cậu làm thư kí cho tôi đi!

- D...dạ- Vừa mừng vì Khải nghĩ cho mình vừa buồn không rõ lí do.

- Anh- Linda chạy đến ôm chầm lấy anh.

- Sao em ra đây giờ này lạnh lắm đó!- Khải cười tươi kèm chút lo lắng khi nhì cô.

- Em xa anh 1 chút là chịu không nổi rồi- Linda nũng nịu.

- Ta đi!

- Dạ!

- Tạm biệt!

- Bye!

Chào chào với họ nhưng trong lòng thực sự như hàng vạn mũi kim đâm vào tim Nguyên. Xé nát những gì anh còn lại đối với cậu.

=*=*=*=*=*==*=*=*=*=*=*=*^^

Sáng mai tức là ngày đầu tiên Nguyên làm thư kí cho Khải. Giữa giờ làm cậu nghe được amh có điện thoại nẽn lén nghe trộm:

- Alô! Bác gái(mama Linda)

- Cháu nói chiều nay muốn gặp bác đúng không?

- Dạ! Cháu sẽ dẫn thư kí của cháu cùng đến để cùng bác nói 2 chuyện! Chuyện công và chuyện tư.

- Vậy cháu cùng Linda đến nhá!

- Vâng chắc chắn ạ!

Nói chuyện điện thoại xong, Khải gọi:

- Nguyên!

- Dạ..

- Chiều nay đến nhà Linda với tôi nhé!

- Dạ thôi! Tôi khỏi đi cũng được mà!

- Cậu đến đó còn phải ghi chép nhiều thứ!

- D..dạ...

.*-'(:);)#@-₫'':+;

" Tin tin"

Khải cười hớn hở còn Nguyên lại lo sợ không biết bản thân sắp chứng kiến cảnh ngọt ngào, nồng nàn nào của Khải và Linda..

- Anh !

Thấy cô, Khải chạy đến ôm tình tứ. Lại 1 cảnh đắng lòng nhưng Nguyên vẫn cố chịu.

\©®™℅[]¡¿}{=°^¢$€£~'|•√√π÷÷׶∆

Cả nhà cùng ngồi quanh bàn ăn.Anh và cô nhìn nhau rồi đồng thanh.

- Chúng cháu muốn kết hôn!

Không phải 1 cảnh tượng đau lòng, chỉ là 1 lời nói. Nhưng nó đã giết chết cậu thật sự không còn gì cả, thực chất không còn gì!

- Cháu có việc ở nhà! - cậu chạy thẳng ra đường và...

" Tin tin"

End chap 6


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#rirach
Ẩn QC