CHAP6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì xem mặt lần thứ n thất bại, nhạc sĩ Lee đã bị Lee phu nhân gọi điện mắng cho một trận té tát, may chưa dùng nước bọt của chính mình dìm chết con trai. Còn Gikwang, anh vẫn duy trì tình trạng độc thân thần thánh, trong lòng tràn đầy căm phẫn và bi thương.

Sáng, mười giờ, Lee Gikwang vẫn ôm chăn không chịu rời giường, tất nhiên chuyện ma quỷ gì đó trong nhà cũng đã tạm thời gác lại trên chín tầng mây. Ngủ cho xong đã!

Ngược lại, ở một nơi nào đó trong căn nhà này, có người đang bụng đói cồn cào, cả đêm nhạc sĩ Lee cứ hú hét không chịu ngủ, bản thân cứ như có vấn đề về thần kinh, nằm lăn qua lộn lại.Bây giờ trời sáng có vẻ đỡ hơn, đã im ắng bớt. Người đó dè dặt bước xuống lầu, ngó ngang ngó dọc. Vẫn biết trong nhà có ai khác nữa đâu, nhưng vì quen rồi nên cứ ngó vậy đó. An toàn là trên hết mà!

Cái người nửa ma nửa quỷ ấy đã xuống lầu an toàn, bây giờ đang áp tai vào cửa phòng ngủ Gikwang. Bên trong chẳng nghe thấy tiếng động gì cả, mà bụng thì...ọc...ọc...Hahaha xấu hổ quá đi à!

Len lén vào bếp, lấy ra một vài gói mì, một vài lon nước, một vài hoa quả gì đó. Anh nhạc sĩ có biết không? Tất nhiên là có nghi ngờ một tí nhưng mà cũng không quan tâm cho lắm, bởi vì anh nhạc sĩ cứ mang trong mình suy nghĩ rằng bản thân mình đã ăn chúng mà quên mất. Đang định xoay người thì...''cạch'' một tiếng, cửa phòng nơi Gikwang đang ngủ bật mở!

Anh nhạc sĩ: Mắc tiểu

Người đó:.....

Bạn tác giả:....

Tình huống hiện tại là ngàn cân treo sợi tóc nha! Mành chỉ treo chuông nha! Muốn đi vào phòng vệ sinh phải đi ngang qua phòng bếp, mà đi ngang qua phòng bếp thì có nguy cơ người đó bị nhìn thấy, mà một khi bị nhìn thấy thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Trong lòng người đó thầm oán trách người đã thiết kế căn nhà này thành cái dạng như vậy. Người lạ mặt lập tức ngồi thụp xuống cái bàn ăn gần đó, toàn thân co rúm lại như một chú mèo con tội nghiệp, hai mắt vẫn nhắm nghiền. Anh nhạc sĩ đã đi vào phòng vệ sinh, được một lúc rồi đi ra. Lại đi ngang qua phòng bếp. 

Keeeeeng....

Một lon nước từ trong người người đó rơi ra. Vỏ lon bằng thép chạm vào mặt sàn tao nên âm thanh leng keng, trong không gian yên ắng lại đặc biệt thu hút. Anh nhạc sĩ không thèm bận tâm, đi thẳng về phòng?

Làm gì có chuyện đó!

 Bước chân đang hướng về cái giường thân yêu của Gikwang lập tức dừng lại. Hướng phát ra tiếng động đi tới. Ngó nghiêng xung quanh xem tiếng động ấy rốt cuộc phát ra từ cái gì? Tìm mãi không thấy, có lẽ mình đang mơ ngủ nên nghe nhầm? Gật đầu một cái, đang định quay về phòng bất chợt đá trúng một vật gì đó gần bàn ăn, chính là lon nước lúc nãy rơi ra từ chỗ của người lạ mặt. Gikwang nghi hoặc, cúi xuống nhặt lon nước lên.

Người đó:....(toát mồ hôi)

Mọi người có thấy thót tim không?

----------------Tôi là dải phân cách lệ lệ hoa hoa------------------

Vài lời của bạn tác giả Soo:

-Aigoo, nhân dịp BEAST comeback, mị mới vớ được cái lap(bình thường toàn phải đi net TT^TT), mị vừa ngồi hóng teaser vừa đăng chap mới cho các chị em đây~ Nhưng mà đến chap này có ai đó vẫn chưa chính thức xuất hiện, có ai muốn đánh muốn vùi dập mị không??!

-Năm nay mị 12 rồi, chắc là bận, nhưng mà có chết mị cũng sẽ cố gắng đăng chap mới, mong mọi người đừng bỏ mình nha~ Drop á? Không có đâu!

- #YEY YEY YEY YEY YEY YEY

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net