Chap 12: Đi chơi #2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Còn trò cuối đấy? Đi không?

- Đi đi! - Mắt Lucy sáng rực lên.

- Là đu quay tình yêu. Nổi tiếng nhất khu này đấy nhé. - Loke đưa tay nháy mắt. * winks, hihi. *

- Ôi trời, cậu tin vào truyền thuyết tình yêu nhảm nhí đấy à? - Lucy bụm miệng cười, cô không tin vào mấy cái nhảm đít đấy đâu.

- Tin sao không, lỡ khi dưới một buổi bình minh như này, tớ và cậu có thể có một nụ hôn đấy chứ chả đùa.

- Cậu hôn được tớ, tớ cho cậu ăn free cả tuần đấy. - Cô lại cười, nhìn Loke nhát nhát vậy, sao lại dám chứ? - Một tuần ăn free hả? Ok, chơi thì chơi.

Lucy cười phá lên sau đó cô kiềm mình lại. Kêu Loke đứng dậy xong, cô lại nói hai đứa phải chạy đua tới đấy. Loke phì cười, thể lực cậu khỏe mà, chạy đua tới đấy, nhầm nhò gì. Chiều bình minh, đu quay được thắp sáng lên, làm nổi bật cả một khu công viên như này. Nó chớp, rồi lại tắt, Lucy nhìn là thích ngay. Loke chạy nhanh tới hàng đầu, đưa tiền rồi kéo tay Lucy đang thở hồng hộc ở phía sau lên đu quay đầu. Natsu cũng nhanh chân chộp lấy cho mình cái thứ hai để tiện theo dõi cặp kia. Ầy, trước khi bước lên, Natsu còn bị mấy cặp đứng chờ với anh soát vé cười cho vào mặt mới quê chứ. Nghe đâu đấy người ta thì thầm cậu nhìn mặt đẹp trai vậy mà chẳng có nổi một cô bạn gái, khi không lại lên đu quay tình yêu làm gì.

Lần đầu đi thử đu quay, cậu thấy thoải mái gì đâu. Được tự nhiên ngắm cảnh, được tự do gác chân sang hẳn ghế bên kia. Đi một mình cho khỏe, đi đôi chi cho nó mệt ấy nhể? À à quên mất, nhiệm vụ cậu còn đang gánh trên vai. Natsu dựa sát vào cửa sổ, cái cửa sổ này công nhận là khó thấy ghê. Thấy có me mé à, mà kệ, cứ coi xem sao. Sao mà không khí căng thẳng quá vậy? Loke thì thản nhiên huýt sáo và ngắm cảnh, còn cô thì đang hồi hộp. Lạ, cô sợ Loke hôn cô sao? Ừ, có khi là thế. Cô và Rogue dù có quen nhau khá lâu nhưng hai đứa rất ngại trong việc hôn. Nhiều khi chỉ thơm má nhau vài cái, còn hôn môi, miễn bàn. Đứa nào cũng ngại ngại ngùng ngùng thì hôn làm gì.

" Căng thẳng ế? Thư giãn đê. " Cậu cười nhếch mép. Cái đu quay cậu và Lucy đang ngồi là cái sáng nhất, nổi nhất trong những cái còn lại. Hầy, vậy mới hợp cho một nụ hôn chứ. Đến khi đi tới giữa, ngay ánh bình minh, cậu sẽ hôn Lucy. Cậu hôn thật đấy, không đùa đâu. Natsu ké sát mặt mình vào cửa sổ, và cậu vẫn không thu nhập được cái gì. Mong là Loke sẽ không làm gì bậy để Lucy phải phiền lòng.

- Lucy ơi, cậu có thấy đu quay tình yêu này nó sắp tới đỉnh điểm chưa?

- Thấy, rồi sao?

- Tớ sẽ hôn cậu đó ahihi.

- Hôn tớ nhưng đừng có cười với tớ bằng cái giọng ấy.

Cầu mong là cậu ấy đừng hôn mình.. Trời ơi, run quá, trời ơi!! Cô làm sao để ngăn cản đây? Chẳng lẽ đạp mặt Loke ra xa? Ấy, bậy quá. Cô là người thách cậu ta hôn mà phải không ta... Thách rồi thì làm sao rút lại được! " Lucy? " - " Gì? " Lucy quay qua nghe Loke hỏi.. Và, Loke hôn cô rồi. Nhưng mà, có cái gì sai sai... Loke hôn má cô và ngay đúng lúc ánh bình minh chiếu vào cửa sổ. Chói quá, Natsu không thấy gì cả. Phi vụ lần này thất bại rồi chăng, hay cứ nói bừa là Loke hôn Lucy vậy. Ít ra còn có chuyện để kể. Lucy giật mình lùi sang bên trái làm Loke đang hôn nửa chừng thì lại phải thu người về. " Cậu làm gì thế, tớ hôn má cậu được bao lâu đâu. " Loke hỏi, tiến tới gần Lucy thì bị cô đạp ra.

Hôn má, chỉ là hôn má cô thôi. May quá, cô chưa mất đi sự trong trắng. " Cậu là hổ báo mà cũng biết ngại à, ewww. " Loke cười châm chọc, hổ báo mà biết ngại. Dễ thương biết mấy. Lucy ' xì ' một tiếng rõ dài rồi chống tay lên thành ngắm cảnh. Lucy-senpai đang suy tư cái gì nhìn xăm xa dữ vậy? Em xin phép chụp lại nhé, Lucy-senpai. Cậu phóng to màn hình, bật cả camera 360, chọn phông màu cho hợp khung cảnh rồi chụp. Nhìn Lucy sâu thấy sợ, đặt hình nền có khi lại rất hợp với tâm trạng cậu.

Đu quay dừng lại. Loke nắm cổ tay Lucy bước xuống. Lần này là cậu chủ động nắm, là nắm cổ tay. Natsu cũng bước theo, xém nữa cậu vấp té rồi chứ. Nắm tay tình quá đấy nhé. " Tớ đưa cậu về nha, về mình nguy hiểm. " Cậu cười. " Khỏi ba ei, người ta cứ tưởng cặp cặp với nhau ghê lắm. Tớ không muốn hiểu lầm đâu ạ. Về trước đi, tớ về nhà một mình được rồi. Sting chắc nó đang chờ tớ ở nhà chơi game. " Nói rồi, cô bỏ đi về trước. Loke thở dài, không biết làm gì trước hành động của Lucy nên thôi, cậu rẽ trái bỏ về luôn.

- Về hết rồi à? Nhà mình rẽ phải, thôi theo Lucy-senpai về.

Đi theo Lucy về mà cậu cứ nép nép vào trong làm người đi đường cứ nghĩ cậu là tên dê xồm nào. Cũng phải, mặc đồ kín mít, tay cứ kéo kéo cái nón, lại còn núp ra núp vô. Người ta nghi là đúng rồi. " Mình nghĩ là có ai đang theo dõi mình... Ầy, trời sắp tối rồi. " Lucy đi tiếp, đi từ từ nhanh hơn. Khiến Natsu bối rối không biết làm sao. Cậu giả bộ tiến nhanh hơn, đến khi gần bắt kịp vận tốc của Lucy thì lại bị cô quay qua đá cho vào mặt. Cô cau mày, nhăn nhó nhìn người theo dõi mình. Kín đáo, đồ đen, trời ơi, đích thị là theo dõi.

- Ê, cậu kia? - Lucy đạp lên bụng Natsu. Cái tính hung hãn của cô mà lại. - Tính giở trò biến thái với Lucy tôi đây phải không?

- Tôi... tôi không phải. - Natsu dùng tay che mặt mình, bụng cậu đau lắm nhưng nếu trưng cái mặt ra thì chết với Lucy.

- Bỏ mũ ra, bỏ cả tay ra coi.

Lucy một chân đạp bụng, một chân đạp tay Natsu. Ây da, Lucy-senpai đúng là mạnh bạo ghê hồn. Hết đường để tránh, cậu đành bỏ tay ra, bỏ cả mũ theo lời đề nghị của Lucy. " Ủa, là cậu? Cậu làm gì ở đây? Theo dõi chị nữa? " Cậu cười trừ, tay chỉ vào chân Lucy đang đạp bụng mình. " Ý, chị xin lỗi. " Cô bỏ chân ra lùi lại phía sau kéo cậu dậy. Chắc Natsu đau lắm ha, vì hôm nay cô mang bốt mà, chứ có phải giày thường đâu.

- Sao cậu lại theo dõi chị? - Lucy hỏi. Cô phủi phủi quần áo giúp Natsu, có hơi lườm cậu vì khó chịu khi bị theo dõi.

- Em không hề có ý xấu đâu nên chị đừng lườm em như thế. - Cậu thở dài nói tiếp. - Em đi chơi cùng Gray, Gajeel và Bickslow. Tụi nó nói muốn em mặc từ đầu cho tới chân là đen hết nên em mới như này. Chị đừng hiểu lầm em.

- À, vậy hả... Vậy thì chị không giận cậu đâu. Mà ban nãy cho chị xin lỗi nhé, chị hơi mạnh tay.

- Không sao ạ..

- Sắp tới nhà chị rồi, vào chơi không?

- Dạ thôi được rồi Lucy-senpai. Em đi về trước, ban nãy Erza có gọi em. Chào chị em về.

Xong, cậu phắn chạy về trước. Bụng cậu đau ghê hồn, senpai đúng là bạo lực. Chắc ở nhà Erza đang réo cậu dữ lắm.

- - -

- Em về rồi--

Chưa nói hết câu sau, Natsu đã bị Erza nhảy chồm vào người, lục lọi trong túi quần và móc điện thoại ra. Tính này của bà chị cậu... haiz, nó chưa bao giờ thay đổi. Có bà chị như Erza, bất mãn quá.

- Chị chưa bao giờ chịu thay đổi cái tính đó à?

- Tất nhiên là chưa. Chị làm vậy với Jellal hoài à, với lại cậu ta có nói chị hay gì đâu.

Đó là bởi vì anh ý không dám nói... Nói ra để chị lột xác thì sao...

- Vâng, vậy em lên phòng.

Natsu chào ba Dragneel rồi về phòng mình. Cậu cởi áo, quăng nó vào phòng tắm và lấy máy tính bảng ra để nghịch. Loke táo bạo ghê, hôn cả Lucy luôn. Nhưng tiếc là cậu không chụp lại được.

- Muốn qua nhà Lissana quẩy quá đê. Mà thôi, đi theo dõi mệt quá, ngủ đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net