Chương 8. Được này mất nọ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8. ĐƯỢC NẦY MẤT NỌ

-Anh có biết trứng giun sẽ xuyên qua thành ruột, phát triển thành ấu trùng rồi theo máu xâm nhập vào phổi, tim, thậm chí lên tới não không?

-Tui chích ngừa đầy đủ hết. Ngày nào cũng tắm rửa, còn cho nó ăn đồ riêng. Hông có ăn chung với… 

-Đem ra ngoài.

-Gâu!

-Còn dám sủa? Anh dắt nó đi lung tung mà không biết rọ mõm sao? Luật pháp Việt Nam dễ dãi quá mà.

-Con tui ngoan lắm, hông có cắn ai đâu. 

-Bảo vệ đâu rồi? Anh Khải!

-Dạ! Giám đốc cần sai biểu gì sao?

-Lôi con chó ra ngoài. Lông lá rụng tùm lum hết. Lỡ nó phát điên cắn bệnh nhân, ai gánh nổi trách nhiệm?

-Con tui hông quậy có như cậu nói đâu nghe! 

-Quý khách thông cảm. Chúng tôi mới khai trương, làm um xùm lên khách khứa người ta đánh giá. Quý khách cảm phiền ra ng...

-Quý khách cái nỗi gì? Dẫn con đi khám mà kì kèo từng đồng bạc. Không đáng mặt đàn ông. 

-Cậu quá đáng dữ rồi đó nghe! Ỷ làm bác sĩ rồi muốn nói gì thì nói hở? Là tự mấy người phát phiếu ưu đãi, tui đợi thối đủ tiền thì có gì sai? Cậu đừng có mà…

-Thôi thôi. Người ta ngó qua rồi kìa. Anh vô khám tiếp đi Giám đốc, để ngoài này em lo. Quý khách à, để tôi giới thiệu với anh mấy gói chăm sóc định kỳ cho cả gia đình.

-Cám ơn cậu, nhưng lần đầu cũng là lần cuối. Dịch vụ của mấy người cao cấp quá, dân lao động tụi tui hưởng hông nổi đâu. 

-Chú Ba!

-Xong rồi hở? Có đau nhức gì hông con?

-Hơi ê chút xíu hà. Mà chú bác sĩ đẹp trai dữ lắm!

-Đẹp trai mà tánh tình hông ra gì cũng làm kiểng để trưng thôi. Bận áo khoác vô, nắng rồi. Ghé thím Trân mua cho con hai ly chè bưởi hén.

-Dạ! Con thương chú Ba nhứt trần đời! 

Nắng Sài Gòn chưa bao giờ nhã nhặn. Chỉ gắt gao muốn mờ mịt mặt mày. Tri Quân đứng bếp riết rồi quen, có phơi nắng phơi gió thêm bao nhiêu năm nữa cũng hết có thèm hấp háy đôi con mắt sáng. Chỉ phơn phớt hai bên gò má như chị Hai mấy bận đi đám dặm chút phấn hồng. 

Tính ra đời anh rong ruổi trên đất Sài Gòn nhiều hơn nơi chôn nhau cắt rún. Nếu ngày đó bác Ba Lục Bình hổng lên trên này hội họp, hổng nhang nhác thấy "đứa nào giống thằng Tư Quốc bị tụi cửu vạn kéo xềnh xệch ngoài đường", chắc anh cũng hổng dám liều mạng bỏ hết mồ mả đất đai để theo gia đình chú Năm Được lên tuốt trên đây. 

Mấy năm đầu biển đời còn xốc nổi, vùi dập tía con anh xấc bấc xang bang. Ngót nghét ba lần bị người ta giựt hụi, anh Hai Lẹ sốt ruột đi mượn nợ rồi lãi mẹ đẻ lãi con, trả hổng nổi nên bị tụi giang hồ quánh gãy giò. Mà hễ bày cái giống gì ra buôn bán cũng bị mấy cha dân phòng rượt chạy té khói. Báo hại má Năm phải lội bộ lên giữa cầu Bình Triệu, tính nhảy xuống quách đặng dứt nợ trần ai. 

Vậy mà ba con người ốm eo khổ sở đó vẫn nuôi anh hổng sót bữa cơm nào. 

Anh Hai Lẹ vẫn đều đặn sơn phết giùm anh chiếc cà rá bện bằng lá dừa đã sờn hao từ mấy đời thuở.

Má Năm xương khớp rã nhừ vẫn sợ anh đổ mồ hôi trộm rồi hành sốt, hễ bữa nào cúp điện là ngồi quạt thâu đêm.

Còn tía - cái ông kẹ mà má Năm hay chọc có chích tám liều thuốc tăng trưởng cũng không lên nổi kí lô nào - hễ nghỉ bán là lại chở anh lùng hết mấy khu chợ đầu mối để "tìm bằng được thằng Tư Quốc cho bây". Tía ăn hổng dám ăn, mặc chớ dám mặc, một giọt rượu đế cũng phải để dành, chờ giỗ lễ mới dám lai rai. Bao nhiêu cái ngon, cái lành mặc nhiên nhường phần cho vợ, cho con hết.

Tri Quân muốn sống đường hoàng như tía. Dẫu cho rớt trúng bước đường cùng, phải đi bán máu để nộp tiền thuê trọ cũng hổng bao giờ thối cho ai thiếu một xu, chớ đừng có nói làm những chuyện bất nhơn thất đức. 

Ơn này phải đội trên đầu…

-Gâu!

-No rồi hở? 

-Nãy giờ con thấy em Mực buồn hiu, ăn xong mới thèm sủa đó.

-Mực bị người xấu rầy. Thấy ghét. Mặt mũi sáng láng, ăn học đàng hoàng, làm tới chức nọ chức kia mà đối nhân xử thế thường tình cũng hông xong. Đúng là ông trời hông cho ai hoàn hảo hết. Lần sau chú Ba chở con qua chỗ khác, hông thèm tới đó nữa nghen.

-Dạ. Ai ăn hiếp Mực đều là người xấu hết!

--------------------------------------------

P.S. Chắc tui chọn một bên viết cho xong hẳn rồi tới bên còn lại. Bối cảnh và tính cách nhân vật trong Nuôi tình khôn lớnDuyên tình An Nam đối nhau chan chát, chạy song song thế này sợ bị tâm thần phân liệt. Như anh. 😂

À mà mấy nay tui bị dụ coi Hạ cánh nơi anh, lại thích mô-típ lính lác. Đang tính lên một plot bé Quân là em giao liên, kiểu "chú bé loắt choắt, cái xắc xinh xinh" như anh Kim Đồng. Còn anh Quốc là cậu ấm Hà Nội kiêm bác sĩ tương lai, có mâu thuẫn với gia đình nên bỏ vào Nam trợ chiến. Em Quân thấy người ta hào hoa nên mê như điếu đổ, hở ra là lẽo đẽo chạy theo anh. Rồi có nghi ngờ. Rồi thì mâu thuẫn. Cục cưng xung phong vô mưa bom bão đạn, để lại cho anh độc một cái nón tai bèo. Đặt tựa là Tình treo đầu súng, chắc ổn mà hen? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net