Chương 2: Vùng đất lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một khu rừng nhỏ ở đất nước Hà Nam, một tia sét đánh vào làm chấn động cả khu rừng. Chim chóc bay loạn xạ, gió thổi ào ào, sông suối dậy sóng, mặt đất rung chuyển (éc, hình như lạc đề rùi). Nói chung quang cảnh rất là hỗn loạn. Lúc này, có 2 chài trai đang nằm trên mặt đất. Vương Nguyên rên rỉ :

- Mỏi quá, tớ có cảm giác như chúng ta vừa lọt xuống hố vậy Thiên Tỉ à!

- Chính xác là chúng ta đã lọt xuống nhưng không phải hố_cậu con trai tóc bạch kim có tên là Thiên Tỉ  lạnh lùng nói

- Mà đây là đâu vậy, mình nhớ đang ở trong khuôn viên sau trường mình mà_ Vương Nguyên vừa nói vừa nhìn xung quanh

-Hồi nảy có 1 tia đỏ nhỏ xuất hiện rồi hút chúng ta vào và giờ là ở cái nơi lạ quắt này –Thiên Tỉ đứng dậy nói

Sau 1 hồi suy nghỉ Vương Nguyên của chúng ta đã ngồi dậy, nhìn quanh và kết luận: "Đây chắc chắn không phải chỗ nào đó trong thành phố

-"Rừng mà thành phố gì"_Thiên Tỉ nghỉ

-Và càng không phải là khuôn
viên sau trường mình_Vương Nguyên nói

-"Thua với con bò này luôn, vậy mà cũng nói"_Thiên Tỉ nhì Vương Nguyên chán nản nói

- Huhu đây là đâu đây, mình muốn về nhà, mẹ ơi, hixhix..._và Vương Nguyên bắt đầu thút thít.

- Thôi nín đi, đừng khóc chúng ta sẽ tìm được đường về mà – THiên Tỉ đưa cho Nguyên một miếng khăn giấy an ủi

-Muahahaha...cậu nghỉ mình mít ướt vậy ư Thiên Tỉ. Mình vui còn không khịp lấy gì mà khóc_Vương cười lăn cười bò vì lừa được Thiên Tỉ

-Cậu dám, cậu tiêu đời rồi Nguyên à_sau khi biết mình bị lừa Thiên Tỉ nhào vô thọt lét Vương Nguyên, làm Vương Nguyên nhà ta cười ra nước mắt luôn. (Au: đáng ai bỉu lừa Cục Chiên chi ...muahaha)

-Haha... Được rồi... Haha... Thiên Tỉ...haha....Tỉ tha...haha... Cho tớ lần sau... Haha... Sau tớ không ...haha... Dám lừa cậu nữa ...haha... Đâu... Haha...tớ cười không... Haha ...nổi nữa rồi... Hahaha_Vương Nguyên bị Thiên Tỉ thọt lét sắp Die luôn rồi (Au: đánh chết cái nết không chừa. VN: chị dám * trừng mắt *  Au: hè hè :) )

- Được rồi tha cho cậu đấy –Thiên Tỉ không thọt lét Vương Nguyên nữa

- Ê tớ thấy hơi lạ, aaaaaaaaaa....trời ơi, tóc của tui _sau khi Thiên Tỉ tha cho Nguyên thì Nguyên chợt nhận ra đầu tóc của mình thay đổi
Lúc này Thiên Tỉ cũng mới để ý tóc của mình đã dài ra cả mấy tấc

- Không mái tóc đẹp tuyệt vời của tui, mái tóc style của tui, tại sao lại vậy chứ

-Nguyên ca thán, cả Thiên Tỉ cũng nhăn mặt khó chịu

- Ai mà hét lên dữ vậy ? – tiếng người không biết từ đâu vọng tới

-Ê, ai đang nói vậy_Thiên Tỉ hỏi

- Giọng này nghe lạ lắm_Vương Nguyên nói

- Ở đây là giữa rừng biết đâu là maaaaaaaaaa – Thiên Tỉ giở giọng hù dọa Nguyên

-Thiên Tỉ, cậu...cậu đừng hù mình...mình...mình sợ...sợ ma lắm, huhu_Vương Nguyên kéo áo Thiên Tỉ khóc ra nước mắt

- Ơ ?????? các chị là ai thế(Au:Chị ư? Ở đây có 2 thằng con trai mà!)_ giọng nói kì lạ vang lên sau lưng Vương Nguyên

- Aaaaaaaaaaaaa..... maaaaaa..cứu mình với Thiên Tỉ_Nguyên bay lại ôm  Thiên Tỉ.

Thiên Tỉ quay lại và thấy 😱😱😱😱😱.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
1 con MA NỮ (Au: dỡn thôi😁😁😁)
--------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net