Chương 3: Trường Đua Đăng Thiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yan Xiao Yan - Chapter 03: The Blood of Youth

»  Translate: Harry

»  Edit: Js Art

"Người đẹp lái GT-R." Vẫn là Lôi Vô Kiệt kinh ngạc lên tiếng đầu tiên.

Đôi mắt to của Tư Không Thiên Lạc đảo nhìn qua từng người trong phòng VIP, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt đang say mê ly của Diệp Nhược Y.

"Bang." Tiếng chai rượu trong tay của Diệp Nhược Y rơi xuống đất, mảnh vỡ và rượu bắn tung tóe, mùi hương thơm nồng của rượu Bisquit & Dubouche lan tỏa khắp trong phòng VIP.

Bước chân Diệp Nhược Y lảo đảo, suýt nữa thì đã bị ngã, cô nói: "Sao cậu lại đến đây?"

Dưới ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm của mọi người, Tư Không Thiên Lạc đỡ Diệp Nhược Y, nói: "Đi cùng mình."

Quần jeans sẫm màu, áo sơ-mi đen, giày Converse.

Trang phục rất tùy tiện, nhưng nhìn ở trong mắt của Tiêu Sở Hà lại có sức cuốn hút đến lạ thường. Nhìn chủ nhân của chiếc GT-R xanh xám sắp đưa người đi, Tiêu Sở Hà cười nhếch miệng nói: "Cô xem Thiên Ngoại Thiên là nơi nào! Mà muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?"

Tư Không Thiên Lạc dừng bước, đứng thẳng người không quay đầu lại, đưa lưng về phía mọi người nói: "Vậy anh muốn thế nào?"

Tiêu Sở Hà đứng dậy, thong thả đi tới trước mặt cô, anh cúi đầu nhìn thẳng vào đôi mắt mang hai màu xanh đặc biệt của cô, vừa long lanh vừa sáng, lại còn mang theo một chút ý bướng bỉnh, ngạo mạn.

Khoảng cách giữa hai người rất gần, tướng mạo của anh được được khắc họa rõ ràng trong con ngươi của cô, đôi mắt sâu thẳm càng làm nổi bật nét ngũ quan góc cạnh trên mặt của anh.

Có lẽ thượng đế quá ưu ái cho Tiêu Sở Hà, dường như trên thế gian này có những nét đẹp gì, thì anh đều sở hữu trọn vẹn.

Trong một khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, Tư Không Thiên Lạc rõ ràng cảm thấy chính mình tựa như bị kìm hãm bởi ánh mắt sâu thẳm kia. Cô trừng đôi mắt to hung hăng nhìn thẳng vào đáy mắt của anh.

Không khí xung quanh dần dần thay đổi, sự chú ý của tất cả những người đang có mặt trong phòng VIP đều tập trung vào hai người, qua một lúc sau, Tiêu Sở Hà mới mở miệng nói: "Trong lòng cô hiểu rõ."

Khoảng cách gần như vậy khiến cho Tư Không Thiên Lạc dễ dàng cảm nhận được mùi hương của rượu tỏa ra từ trên người anh, đó là mùi của Jose Cuervo Tequila[1] mà cô thích nhất. Giữa căn phòng VIP tràn ngập hương vị của Vodka[2] và Cognac[3], mùi hương của dòng rượu Tequila này càng thêm nồng đậm, càng thêm hấp dẫn. . .

Tim, bỗng loạn nhịp một chút.

[1] Jose Cuervo Tequila: Tequila là một loại rượu truyền thống được chưng cất có độ cồn cao của Mexico.

[2] Vodka: loại rượu có nguồn gốc từ Đông Âu, trong, không màu, đồ cồn tương đối cao.

[3] Cognac: Là một loại rượu mạnh(brandy) với nồng độ cồn ít nhất là 40%.

Lông mày đẹp của Tư Không Thiên Lạc hơi nhướng lên, trong mắt ngập tràn sự khinh thường, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, cô nói: "Theo như mong muốn của anh, tôi cho anh một cơ hội để đuổi theo tôi."

Lời nói ngạo mạn khiến người khác phải nghiến răng, ánh mắt của Tiêu Sở Hà lạnh lẽo nhìn cô, giọng sắc bén nói: "Tôi chờ cô ở Trường đua Đăng Thiên."

"Tối nay không được." Tư Không Thiên Lạc tốt bụng nhắc nhở: "Anh uống rượu."

"Đúng là tôi đã uống rượu, nhưng tôi chưa say." Tiêu Sở Hà ném lại cho cô một câu, sau đó đi thẳng ra cửa.

Diệp An Thế khoác tay cùng một cô gái, Lôi Vô Kiệt đi đến bên cạnh Tư Không Thiên Lạc, tay che miệng nói: "Người đẹp, tôi vừa mua một chiếc GT-R, vì cô đấy." Nói xong vỗ vỗ vai cô, nhìn thoáng qua Diệp Nhược Y đang say hai mắt mơ màng rồi đẩy cửa đi ra ngoài.

Trường đua Đăng Thiên cách trung tâm thành phố Thượng Hải không xa, trường đua này có tuyến đường đua không khác gì trường đua F1 của Thượng Hải, trái lại nơi này còn có độ nguy hiểm cao hơn trường đua F1 nhiều. Đây là thánh địa đua xe tư nhân lý tưởng nhất trong thành phố này, trường đua này do Chiến Thần của giới đua xe DK tự bỏ tiền túi ra thi công.

Con đường này quanh co uốn lượn, lối rẽ góc nhọn góc vuông nhiều vô số, trong đó nổi tiếng nhất là đoạn cua rẽ bốn lần liên tiếp và hình chữ S như tia chớp sinh tử. Khi đi qua những lối rẽ quái dị với độ khó cực cao, nếu tay đua nào không phán đoán kịp thời để tăng giảm tốc độ, thì chỉ có mất kiểm soát mà lao vào vách chắn của trường đua, cho nên chỉ có những cao thủ trong cao thủ của giới đua xe mới dám thi đấu trên con đường này.

Tư Không Thiên Lạc chở Diệp Nhược Y thẳng đến trường đua Đăng Thiên, xe dừng xe ở trước đài quan sát, cô vòng qua bên ghế lái phụ, mở cửa rồi dìu Diệp Nhược Y đến một băng ghế ngồi, lấy một chai nước khoáng đưa cho cô.

Diệp Nhược Y vặn mở nắp chai, dặn dò nói: "Cậu phải cẩn thận một chút, cố lên."

"Ừm."

Ở vạch đua xuất phát Tiêu Sở Hà đã có mặt cùng chiếc Reventon của mình, trong lòng anh cảm thấy rất mong chờ vào cuộc đua lần này, anh âm thầm hạ quyết tâm, lần này nhất định phải rửa sạch sự hổ thẹn trên đại lộ Phố Đông, anh quyết tâm không thể để cho Tư Không Thiên Lạc thắng

Đã là đàn ông, thì nhất định sẽ không cam chịu cảnh mình phải thua một cô gái.

Xa xa phía trước, đèn xe mỗi lúc một gần, Tiêu Sở Hà nheo mắt lại.

Chiếc GT-R màu xanh xám lượn một vòng rồi dừng lại bên cạnh chiếc xe của anh, Tư Không Thiên Lạc xuống xe, vẻ mặt sốt ruột gõ gõ vào cửa sổ xe của Tiêu Sở Hà.

"Nghe đây, nếu tôi thắng, thì anh không được gây phiền phức cho cô ấy nữa, và đồng ý chuyện quyên góp 5 chiếc xe cho cục cảnh sát Phố Đông."

"Nếu cô thua thì sao?"

Đối phương tuy là Reventon, nhưng sau khi đã thắng được một lần, Tư Không Thiên Lạc chẳng hề để nó vào trong mắt, để lại một câu: "Không có khả năng đó." Sau đó xoay người mở cửa lên xe.

Hai người cách hai lớp kính cửa sổ xe hung hăng trừng nhau, sau đó tập trung sự chú ý, nhìn chằm chằm vào Lôi Vô Kiệt đang đứng phía trước vạch xuất phát. Lôi Vô Kiệt giơ lá cờ caro lên cao, ý bảo hai người chuẩn bị sẵn sàng.

Tiếng động cơ xe gào thét lập tức vang vọng khắp trường đua, đuôi xe thả khói tạo thành một đám sương mù, cuộc chiến trên con đường đầy sự nguy hiểm này bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu. Trong nháy mắt lá cờ caro trong tay Lôi Vô Kiệt hạ xuống, Reventon vọt lên dẫn đầu.

Con bò điên cuồng này chính là chiếc xe cao cấp tuyệt đỉnh và có tốc độ nhanh hơn GT-R Nismo SE rất nhiều, Tiêu Sở Hà ơ thờ điều khiển vô lăng của con Reventon một cách nhẹ nhàng, đôi mày ngang rậm của anh nhướng lên, anh đột ngột tăng tốc, chiếc xe như một con dã thú kêu gào trên đường đua. Bánh xe ma sát mạnh ở những khúc cua tạo ra làn khói mù mịt, những chiếc lá nhỏ ven đường đua khuất phục trước con dã thú màu xám này.

Đèn sau hình chữ nhân màu đỏ mất hút, tốc độ không ai có thể theo kịp.

Đã lâu không cảm nhận được sự va chạm giữa tốc độ và cảm xúc mãnh liệt, Tư Không Thiên Lạc bỗng trở nên cực kỳ hưng phấn, cô dứt khoát đạp ga, đuổi theo.

Những tiếng gầm rú của động cơ vẫn vang vọng, phá vỡ sự yên lặng của trường đua Đăng Thiên, chiến thần DK của giới đua xe đã đổ không biết bao nhiêu tiền vào trường đua này, camera dày đặc màn hình to được lắp khắp trường đua, phải nói là chịu chi tiền một cách dữ dội, thiết bị quang học trên cao cách mười giây lại dao động một lần, lấy toàn bộ mặt đường kể cả góc chết 180 độ, màn hình lớn xung quanh đường đua ghi lại hình ảnh rõ nét của hai chiếc xe lao đi như bão táp.

Hai chiếc siêu xe phóng điên cuồng, như đang chiến đấu một cách ác liệt, đường đua có rất nhiều khúc ngoặt, Reventon vẫn luôn dẫn đầu, cỗ máy móc dũng mãnh này, chạy đường bằng thì khỏi phải nói, nhưng chạy đường có chút độ dốc, thì tuyệt đối không phải là đối thủ của GT-R.

Mặc dù là lốp xe trượt, và va chạm đất bất ổn, nhưng Reventon vẫn chạy trên một đường thẳng chuẩn xác, quẫy đuôi lướt đi với biên độ lớn, và rẽ vào khúc ngoặt một cách hoàn hảo, chiếc GT-R theo sát sau lưng cũng làm một loạt các động tác tương tự. Kỹ thuật lái xe cao siêu khiến hai người một trước một sau âm thầm giật mình kinh ngạc.

Tư Không Thiên Lạc cho rằng Tiêu Sở Hà chỉ là một tên công tử nhà giàu thích chơi xe thể thao, không ngờ kỹ thuật lái xe lại giỏi đến như vậy. Có thể vững vàng khống chế cỗ máy móc điên cuồng đó, đây rõ ràng đã chứng minh được, thực lực của Tiêu Sở Hà cũng không phải đạng tầm thường.

Nếu tối nay anh ta không lái Reventon mà là lái một chiếc xe cải tiến tương tự như chiếc GT-R của mình, thì mình nhất định sẽ rất khó để vượt mặt được anh ta. Sắc mặt Tư Không Thiên Lạc không hề nhẹ nhõm, đôi mắt đẹp chăm chú vào tuyến đường phía trước để tìm kiếm một lối đi tốt nhất.

Liên tiếp qua hai khúc cua, xe nhanh chống tiến vào đoạn đường thẳng, lúc đi qua khúc cua hình tia chớp quái dị, Reventon thể hiện rất hoàn hảo. Đèn trước sáng rực của GT-R chiếu vào sau gáy của Tiêu Sở Hà, thỉnh thoảng Tiêu Sở Hà đưa mắt liếc qua kính chiếu hậu, cô gái lái GT-R này khiến anh phải nảy sinh lòng bái phục. Đối với sự theo sát của cô, nét mặt Tiêu Sở Hà lạnh lùng, không dám nới lỏng sự tập trung một giây nào, phía trước chính là bốn khúc cua liên tiếp, chỉ cần không để GT-R vược lên, như vậy thì chiến thắng nhất định sẽ thuộc về mình.

Tư Không Thiên Lạc nhìn chằm chằm chiếc Reventon chạy phía trước, trong đầu tính toán một lối đi thích hợp nhất khi rẽ vào khúc ngoặt. Khi đã nhằm trúng thời cơ, tốc độ tăng đến tối đa, động tác chân và tay khiến người ta hoa mắt choáng mặt, vô lăng xoay tròn cực nhanh, trục bánh xe xoay điên cuồng, đuôi xe lắc mạnh, đầu xe rẽ lối, gấp gáp xoay đầu khi chạm tới vòng xoay, bánh xe lao như bay dán chặt xuống rìa đường, xoay tròn với tốc độ cao, ma sát trên mặt đường phát ra những tiếng rít chói tai đến sốt ruột. GT-R như được tiếp thêm dũng khí, vượt qua Reventon, xe phóng nhanh vào khúc ngoặt, thân xe lắc lư lốp xe ma sát tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ.

Tiêu Sở Hà nhìn chằm chằm vào đèn sau của chiếc GT-R vượt qua trong chớp mắt, ánh mắt thâm trầm, bàn tay siết vô lăng đến nỗi gân, không thể tin được chuyện chính mình bị chiếc GT-R Nismo SE đó vượt qua một lần nữa.

Lôi Vô Kiệt ở trên khán đài quan sát nhìn thấy chiếc GT-R trên màn hình lớn vượt lên dẫn đầu, nắm tay của anh cầm chặt, hưng phấn hô lên, Diệp An Thế lườm anh nói: "Cái tên ngốc cậu bị làm sao vậy?"

Lôi Vô Kiệt vỗ vai Diệp An Thế, nói: "Vô Tâm cậu biết không, tôi cũng mới vừa mua một chiếc GT-R Nismo SE màu xanh dương a."

Tại điểm kết thúc trên vạch đích, Diệp Nhược Y gắng gượng ngẩng cái đầu đang đau ầm ĩ của mình lên, hé ra nụ cười ngây ngô.

"Két!" Một tiếng phanh xe gấp, chiếc GT-R Nismo SE của Tư Không Thiên Lạc đã dừng lại gần khu vực hàng ghế của Diệp Nhược Y.

Chiếc Lamborghini Reventon màu xám cũng dừng lại ngay sau đó, Tiêu Sở Hà sắc mặt nặng nề nhìn chăm chú bóng dáng cô gái đã vượt qua mình lần thứ 2, thấy cô muốn dìu nữ cảnh sát giao thông kia đi, anh đột nhiên tháo dây an toàn, mở cửa xuống xe tiếng đến giữ lấy tay cô.

"Tên cô là gì?"

Tiêu Sở Hà bắt lấy cánh tay Tư Không Thiên Lạc, anh tiếp tục hỏi: "Nói tôi biết, tên của cô là gì!"

Sự cương quyết trong đáy mắt không cho phép người khác kháng cự, Tư Không Thiên Lạc kinh ngạc nhìn anh trong chốc lát, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Tôi cần phải trả lời câu hỏi của anh sao?"

Tư Không Thiên Lạc hất tay ra, sau đó dìu Diệp Nhược Y lên xe lúc đi qua đụng trúng bả vai của Tiêu Sở Hà, cô nhanh chóng mở cửa xe, sau đó ấn Diệp Nhược Y ngồi vào bên trong xe, giúp cô cài dây an toàn, rồi xoay người nhìn anh, nói: "Đừng quên chuyện anh đã hứa với tôi."

Tiếng động cơ phách lối quanh quẩn bên tai, ánh đèn màu đỏ phía sau đuôi xe lướt qua trước mắt.

Tiêu Sở Hà nhìn theo hướng chiếc GT-R đã lái đi mất hút, đôi môi mỏng từ từ hiện lên một nụ cười ẩn ý.

Tính cách kiêu ngạo của Tư Không Thiên Lạc, thực sự là đã kích thích lên được dục vọng muốn chinh phục của Tiêu Sở Hà. . .

[ Fanfic - Thiếu Niên Ca Hành: Bản Hiện Đại ]
| 13.01.2023 - Hết Chương 03 |


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net