Chap 3: Đồi Pháo Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm này là ngày 31 tháng 6, ngày cuối cùng của mùa hè oi bức cùng tiếng ve inh ỏi. Coco đi tới nhà hàng Luminus để gặp Light, khi đi ngang khu ổ chuột của lũ trẻ, anh nhìn thấy Light đang ngồi cùng các em nhỏ và nói gì đó, vậy nên anh quyết định đứng ở ngoài đợi em ấy. Khoảng nửa tiếng sau, Light nhìn thấy Coco đang đứng đợi ở gần đó thì vội đứng lên và chạy lại chỗ anh.

- Anh có việc cần tìm em hả? - Light vội hỏi.

Coco cất cuốn sách đi rồi nói.

- Không, chỉ là muốn rủ em đi ăn thôi. - Anh cười mỉm.

- Tuyệt quá, em cũng có chuyện muốn nói với anh, ta tới đó rồi nói.

- Em cứ nói chuyện với tụi nhỏ đi, xíu rồi đi cũng được.

- Em đã nói xong rồi, ta đi thôi.

Rồi cả hai đi tới Toà tháp ẩm thực chọc trời. dùng thang máy đi lên tầng 419, đây là tầng mà chỉ có những ai có thẻ đặc biệt mới được vào. Toà tháp có tổng cộng 500 tầng, từ tầng 1 đến 100 là dành cho tất cả mọi người, từ tầng 101 đến 200 là dành cho những ai có thẻ bạc, từ 201 đến 300 là dành cho những ai có thẻ vàng và từ 301 đến 400 là dành cho những ai có thẻ kim cương. Những tầng còn lại dành cho những nhân vật quan trọng hoặc có cống hiến lớn cho thế giới loài người. Mỗi 100 tầng đều có một sân bay riêng để đậu máy bay. Đây là toà tháp cao nhất của thế giới loài người tính đến nay.

Ở tầng 419 là các nhà hàng có số sao từ 7 đến 9. Lần này Coco dẫn Light vào một nhà hàng 8 sao. Nhìn vào menu của nhà hàng, Light cảm thấy choáng khi toàn những món ăn ngon và quý hiếm. Cậu gọi một phần Bánh Xèo Đỏ (Với phần bột bánh làm từ lúa có màu đỏ tự nhiên, vì thế nó mang lại một vị cay nhẹ khiến món bánh xèo càng thêm ngon miệng. Bên trong là hàng loạt những nguyên liệu chất lượng khác hẳn những chiếc bánh bình thường). Còn Coco thì gọi một phần đồ nướng.

- Vậy chuyện em muốn nói với anh là gì? - Coco uống ngụm nước.

- À, em muốn hỏi anh có thể đi cùng em đến Đồi Pháo Hoa được không?  Em muốn lấy một ít Phấn Hoa Gia Vị.

- Phấn Hoa Gia Vị? Cũng đến mùa hoa nở rồi nhỉ. Được thôi!

- Thế thì tốt quá, loại phấn hoa này chỉ có vào cuối mùa hè hàng năm, những cây Phấn Gia Vị dành cả năm để tích trữ dinh dưỡng rồi tạo thành hạt giống gia vị, đêm đến chúng sẽ nở ra và bắn hạt giống lên trời. Khi lên cao, hạt giống sẽ nổ tung thành vô số phấn hoa gia vị và rơi xuống đất tạo thành những cây Phấn Gia Vị con. Những hạt phấn này có vị mằn mặn như muối nhưng lại có vị thơm ngào ngạt của hoa hồng. Vì thế chúng rất được các đầu bếp ưa chuộng. Loại gia vị này có bán ở một vài chợ đen nhưng chúng chỉ là loại thường và trung cấp mà thôi. Để có được phấn hoa cao cấp phải tới chỗ đó thu thập mới được. Thật may là có anh giúp đỡ.

- Chúng ta là một cặp mà, không cần phải khách sáo làm gì. Đồ ăn tới rồi, ăn thôi.

- Vâng, với lại để cám ơn thì chầu này em sẽ trả tiền cho.

Sau khi ăn xong, cả hai tới quầy tính tiền, cái giá trên trời của hai phần ăn khiến cậu ngã ngửa. Số tiền cậu hiện có chỉ bằng 1/10 số tiền phải trả mà thôi. Trong khi cậu đang đơ người không biết làm thế nào thì Coco lấy thẻ đặc biệt ra và đưa cho nhân viên.

- Đã thanh toán xong, cám ơn quý khách. - Cô nhân viên đưa lại tấm thẻ cho Coco.

 
- Đi thôi. - Coco cất tấm thẻ trở lại rồi đi ra ngoài.

- Dạ... vâng.

- Không cần lo, lần này là anh rủ em đi ăn mà. Bây giờ thì đi tới Đồi Pháo Hoa thôi.

Để đi tới đó, họ phải mất ba tiếng đi tàu hoả và nửa tiếng đi bộ. Trước mặt họ là Khu Rừng Gia Vị, để đến được Đồi Pháo Hoa thì họ phải băng qua đó. Trong khu rừng này, họ bắt gặp rất nhiều loài quái vật khác nhau. Điều này rất kì lạ khi khu rừng này thường có rất ít quái vật.

- Có vẻ như có ai đó đã chiếm lấy Đồi Pháo Hoa. - Coco quan sát xung quanh rồi nói.

- Có lẽ vậy, ở đây có rất nhiều quái vật đang bị thương. - Trên mặt Light tràn đầy nét lo lắng.

Khi quan sát xung quanh, cậu phát hiện một chú chuột vàng nhỏ đang bị thương rất nặng. Cậu vội chạy lại và sơ cứu cho nó.

- Nó là Chuột Gia Vị, một loài chuột có khả năng phân biệt chất lượng của gia vị. Món ăn ưa thích của nó là Phấn Hoa Gia Vị nên việc bắt gặp nó ở đây cũng là chuyện bình thường. Nhưng vấn đề là loài chuột này có khả năng xoá bỏ sự hiện diện của bản thân để các loài khác không tấn công. Vậy mà lại bị thương nặng như thế này. Xem ra kẻ chiếm khu đồi ấy là con người. - Anh nhìn vết thương của Chuột Gia Vị mà đưa ra kết luận. 

- Xem ra khá là nguy hiểm, hay là chúng ta về thôi? - Light cảm thấy lo sợ. 

- Đã mất công tới đây rồi thì phải lấy được nguyên liệu chứ. Đi tiếp thôi nào.

Vì hoa nở vào buổi tối nên cả hai quyết định tìm một góc tốt để cắm trại rồi đợi tới tối mới khởi hành. Light đã cố gắng ngủ thật nhiều để tối có đủ sức mà tìm loại phấn chất lượng cao. Buổi tối cũng đến, cả hai cùng đi lên Đồi Pháo Hoa. Nơi họ cắm trại chỉ cách đó khoảng năm phút đi bộ. Lúc tới nơi thì họ phát hiện có một hàng rào bao bọc khu vực hoa nở. Ở trong là một người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi cùng rất nhiều tên khác.

- Xem ra có kẻ muốn chiếm đoạt hết đống phấn hoa gia vị này. - Coco nói. 

- Vậy phải làm sao đây? 

- Hoa sắp nở rồi, anh sẽ thu hút sự chú ý của nó, còn em thì đi thu thập phấn hoa.

Sau đó, khi các đoá hoa đã tích đủ năng lượng. Các hạt giống bắt đầu phát sáng và được bắn tung lên trời. Chúng nổ tung khiến bầu trời sáng rực, những đốm phấn đang rơi lả tả xuống mặt đất. Ngay khi bọn chúng định tiến tới thu thập phấn hoa thì một cơn mưa tên độc rải xuống cản bước họ.

- Kẻ nào! Tất cả tập trung xử lí nó thật nhanh rồi tiếp tục công việc. - Ả ta ra lệnh.

Đối với Coco thì một đấu một chẳng là trở ngại gì với anh, nhưng đằng này là một đấu mười. Những đòn tấn công nối tiếp nhau khiến anh phải liên tục né tránh.

Light thấy người phụ nữ chuẩn bị phóng hàng ngàn viên đạn về phía Coco thì dứt khoát dùng Phong dao để đẩy Coco đi, còn cậu cũng nhanh chóng trốn thoát.

- Hoá ra còn một tên nữa à. Mà thôi kệ, tiếp tục nhiệm vụ. 

Sau khi chạy xuống chân núi, thấy Coco vẫn ổn khiến cậu thở phào nhẹ nhõm.

- Anh ổn chứ? - Light lo lắng hỏi.

- Tụi nó có vẻ chỉ là lính thôi mà lại mạnh như vậy, anh chỉ có thể đánh từng người một. Nếu lao lên cùng lúc thì anh e rằng không đủ độc để đối phó. Vậy em có lấy được phấn hoa gia vị chưa?

- Vẫn chưa, thấy ả kia định dùng đạn năng lượng bắn anh nên em vội đẩy anh ra khỏi tầm bắn của bả rồi nhanh chân chạy mất.

- Xem ra anh lại làm hỏng chuyện rồi.

- Không phải! Phấn hoa thì năm sau lấy cũng được mà. Quan trọng hơn là anh...

Bỗng nhiên cậu nghe thấy tiếng chuột kêu ở dưới chân mình. Cúi xuống thì thấy là chú chuột hồi chiều mà cậu cứu. Nhìn thấy Light đã để ý đến mình, nó liền lấy Phấn Hoa Gia Vị từ trong không gian trữ vật của nó đưa cho cậu.

- Phấn hoa gia vị? Hơn nữa còn là loại cao cấp! - Light kinh ngạc. 

- Xem ra nó là Chuột Gia Vị đã thức tỉnh. Chỉ có Chuột Gia Vị thức tỉnh mới có thể có không gian trữ vật. Tuy nó rất nhỏ chỉ có thể chứa gia vị nhưng lại vô cùng an toàn.

Light ngồi xuống chỗ chú chuột rồi nói:

- Không cần đâu, đây là món ăn ưa thích của mày mà, cứ giữ đi.
Sau đó chú chuột cất vào rồi trèo lên vai cậu. Kêu chít chít như muốn nói gì đó.

- Có vẻ nó muốn theo em đó. 

- Thật ư? Mày có muốn đi theo tao không?  - Light xoa đầu chú chuột nhỏ nhắn. 

Con chuột kêu chít chít rồi chui vào túi áo của cậu.

- Nó là một trợ thủ khá tốt đấy, chúc mừng em.

- Cám ơn anh!

- Vậy ta về thôi, năm sau lại lên đây tiếp.

Về phía nhóm người kia, sau khi thu nhặt toàn bộ số phấn, chúng đổ hết phấn hoa xuống mặt đất, trong đó có cả loại phấn cao cấp.

- Xem ra chỉ tìm được năm hạt phấn tuyệt phẩm mà thôi. - Cô ta nhìn chỗ phấn hoa thu được.

- Vô lí, mỗi năm sẽ có bảy hạt phấn tuyệt phẩm được sinh ra. Thế nhưng chỉ tìm được năm? - Một tên khác trạc tuổi cô ta trả lời. 

- Đúng vậy, chắc chắn chỉ có năm mà thôi, tôi không nhìn sót đâu.

- Thôi được rồi, dù sao cũng đủ chỉ tiêu rồi. Quay về tổng hành dinh đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net