[R18] Shion

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: ThatNghiep

Tiếng còi huýt của nhân viên trạm tàu điện không ngừng vang lên ra hiệu tàu sắp đến, nơi vạch chờ sớm đã có vô số người đứng chờ sẵn, người bận rộn nói chuyện điện thoại, người cúi đầu bấm điện thoại không ngừng, nhưng đặc biệt không ít người lén nhìn về một phía. Ga tàu có không ít học sinh mới tan học, nữ sinh thì tụ tập nhóm nhỏ thì thầm bàn tán, nam sinh thì cầm cặp che lại chỗ giữa hai chân, ánh mắt dán chặt lấy đối tượng nổi bật.

Mái tóc nhuộm vàng xoăn nhẹ, tóc ngắn với ngọn tóc vểnh dễ thương, gương mặt mộc chẳng chút son phấn rất dễ chịu, đôi mắt xanh to tròn vô cùng ngây thơ, chóp mũi nhỏ, môi tô son hồng nhạt và đôi má ửng hồng như đang ngượng ngùng. Đối phương vân vê mấy đầu ngón tay đã hồng rực lên, đôi mắt xanh chăm chú vào màn hình điện thoại bấm tin nhắn rồi chờ đợi, bộ dạng không khác gì một nữ sinh trung học đơn thuần.

Nhưng đối lập với gương mặt đơn thuần ngốc nghếch ấy... Trang phục nữ sinh trên người đối phương lại khiến hở hang đến mức đám đàn ông phải nổi lòng tà dâm.

Nơi phần cổ trắng ngần nổi bật chiếc choker màu đen che đi yết hầu, chiếc áo ngắn tay hơi rộng để lộ cả hõm xương quai xanh, bắp tay trắng ngần chỉ cần nhìn kỹ sẽ thấy phần nách bên dưới. Cơ thể gầy như ước mơ của bao nữ sinh, vòng eo nhỏ tựa như chỉ một vòng tay là có thể ôm trọn lấy kéo về phía mình. Đặc sắc hơn cả là chiếc váy ngắn cũn chỉ vừa đủ che cặp mông căng tròn, dường như chỉ cần hơi cúi người xuống sẽ để cả đường chân mông, rồi dụ dỗ đàn ông mau xé toạc đôi tất mỏng màu đen nơi đùi non trắng mịn để sờ soạng cho thoả mãn.

Cảm nhận ánh mắt nóng rực chằm chằm sau lưng mình, Takemichi mím chặt môi giơ điện thoại chụp hình lại bản thân, sau đó ấn gửi cho một cái tên quen thuộc.

"Em chụp ảnh rồi. Em... về được không? Mọi người cứ nhìn em... Hay là em thay thua cược hôm trước bằng việc khác được không anh?

"Re: Shion

>> Hôm trước đặt cược em nói anh yêu cầu gì cũng được, mặc váy ngắn đi tàu điện ngầm không thích sao?"

"Không thích. Em sợ lắm..."

Tàu vừa dừng trạm là mọi người nhanh chóng đi vào, chỉ có Takemichi chần chừ đứng ngoài chờ đợi tin nhắn. Cậu lén nhìn quanh, có chút sợ ánh mắt của mấy ông chú đang dán lên người mình, lại nhanh tay ấn điện thoại:

"Nếu không anh đến đây với em được không?"

Chờ một lúc, điện thoại lần nữa mới rung lên, Takemichi đọc xong tin nhắn liền buồn bực muốn khóc.

"Re: Shion

>> Anh bận đi đánh nhau xử đám tôm tép mới gây chuyện rồi. Em cứ chụp hình rồi quay phim gửi anh. Đi hết trạm thì gọi anh đến đón."

Takemichi hít mũi tủi thân, cúi thấp đầu nhắm mắt nhắm mũi đi vào tàu điện đông người. Giờ cao điểm đông đến nỗi Takemichi bị ép sát lên mặt kính cửa tàu, khó khăn lắm mới chụp lại một tấm ảnh bản thân đứng trong không gian chật chội đầy người.

Mơ hồ cảm giác có thứ gì đó cạ qua chân, Takemichi hốt hoảng cúi xuống nhìn, phát hiện chỉ là túi xách của cô gái đứng quay lưng với cậu ở phía sau, trái tim đập thình thịch như sắp rớt ra ngoài mới chậm chạp dịu xuống. Cậu vuốt ngực hít sâu lấy can đảm, thầm nghĩ bản thân xem phim người lớn rồi tưởng tượng quá nhiều. Dù sao cũng là đời thật, chuyện quấy rối tình dục trên tàu điện ngầm tuy có nhưng chẳng bao giờ quá trớn như phim ảnh thường thấy.

Mùi mồ hôi, hơi người, cơn nóng nực, chẳng có cơn gió nào thổi qua mái tóc như mỗi khi ngồi sau chiếc moto phóng nhanh, một lúc ngắn đã khiến Takemichi mệt mỏi.

Ngày xưa đi tàu điện ngầm còn đông người hơn thế này mà cậu vẫn thấy bình thường, thế mà chỉ sau vài tháng được chở bằng moto đi khắp nẻo phố, cậu đã bắt đầu không thể chịu nổi cảnh đi tàu điện ngầm khổ cực này.

Takemichi thừa nhận, cậu bị nuông chiều đến hư rồi.

Ấn chụp bản thân thêm vài tấm rồi gửi đi, nhưng chờ mãi vẫn không có tin nhắn đáp lại, Takemichi bắt đầu tin rằng người yêu mình đang bận đi đánh nhau thật. Dù sao mấy tháng hẹn hò, hai đứa hẹn hò mười lần thì hết chín lần cậu "được" anh người yêu chở đi xem đánh nhau.

Đại ca bất lương đúng là một nghề bận rộn.

Phía sau đùi có gì đó lướt qua, lần này Takemichi không hoảng lên như lúc nãy, chắc mẩm rằng chỉ là chiếc cặp của nữ sinh phía sau nên bình tĩnh hơn. Có điều cậu vẫn ngại với chiếc váy ngắn cũn cởn, đành đưa tay ra sau vuốt mép váy hi vọng nó che đi bờ mông dưới lộ liễu, và tệ hơn nếu có ai hất tà váy lên là chiếc quần lót nhỏ xinh cột dây nơ màu trắng cũng lộ hết cả ra.

Nhưng phía sau tiếp tục bị cạ qua lần nữa, thậm chí còn đụng trúng đầu ngón tay của cậu. Lông tơ Takemichi tức khắc dựng đứng hết cả lên, cái lúc nãy đụng vào rõ ràng là ngón tay con người. Tim bắt đầu đập nhanh như điên, cậu vội vàng ấn điện thoại nhắn tin vừa nhìn thời gian dừng trạm tiếp theo. Nhưng tin nhắn gửi đi không có lời hồi đáp, còn trạm tiếp theo cách tận ba mươi phút.

Ngón tay người kia bắt đầu không biết giới hạn mà vờn trên đùi sau cậu, ngón tay vuốt mép tất trên đùi cậu kéo xuống một đoạn, bắt đầu nhéo nhẹ lên da thịt trơn láng ấm áp. Takemichi sợ tái mặt, trong tiềm thức chỉ biết dựa dẫm người kia mà lập tức muốn ấn gọi, thế nhưng lòng bàn tay ẩm ướt đầy mồ hôi vừa run lên đã bất cẩn làm rớt chiếc điện thoại xuống đất.

Cộp!

Takemichi hốt hoảng cúi người xuống nhặt lấy chiếc điện thoại, lại quên mất bản thân đang mặc chiếc váy ngắn, vừa mới cong lưng đã kéo mép váy lên cao lộ cả chiếc quần lót nhỏ xíu lọt thỏm trong khe sâu, nơi chia cách cặp mông căng tròn mịn màng nâng lên cao lắc lư khiến người ta nổi dục vọng muốn tát nó đỏ bừng. Mơ hồ nghe tiếng hít sâu quen thuộc, Takemichi ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại của mình bị chân ai đó đạp hờ lên đẩy về phía sau khiến cậu không thể nhặt được nữa. Còn chưa kịp bực bội mắng lên, sau mông đã bị đối phương nhéo mạnh, đau đến mức Takemichi suýt chút nữa rên lớn. Cậu vội vàng bịt miệng hoảng loạn mở to mắt, bàn tay biến thái chết tiệt đó đã mò vào khe mông vuốt ve lỗ sau của cậu, nhanh chóng nhét một thứ tròn nhỏ vào bên trong vách thịt non mềm đang co chặt vì sợ hãi.

"ư-ưm!"

Khoé mắt Takemichi đỏ hoe vì sợ, tiếng rên nhỏ xíu kiềm chặt trong cổ họng, vật tròn trong lỗ sau bắt đầu rung lên mãnh liệt làm chân cậu mềm nhũn khuỵu xuống ngay. Bàn tay lớn phía sau đỡ lấy mông cậu tiếp tục xoa nắn bóp nhéo, lực mạnh như thể muốn ngắt thịt cậu ra làm Takemichi đỏ hoe hai mắt, nghẹn ngào nhịn tiếng nấc nhỏ trong cổ họng mà quơ quào tay ra sau kéo tay tên biến thái khỏi mông mình.

Mấy ngón tay hồng rực run lẩy bẩy bấu lên tay mình, cái kiểu này mà đuổi được tên biến thái nào đi thì Shion cũng phục thằng đấy. Động tác này có khác gì con mồi nhỏ phản kháng yếu ớt làm kích động dục vọng thèm khát của mấy thằng khốn khác. Nhìn người tóc vàng cong eo ưỡn mông lắc lư trong tầm mắt, không phải ở nơi công cộng có lẽ hắn đã tát cặp mông tròn này in hằn năm dấu ngón tay, Shion thầm chậc lưỡi bực bội nhéo mạnh cái mông mềm đã hằn dấu đỏ bừng, mấy ngón tay nọ càng bấu chặt hắn hơn như con mèo nhỏ đang giơ móng vuốt đe doạ.

Chậc, móng vuốt đâu chẳng thấy, chỉ thấy đệm mèo mềm như nhung cào qua tim.

Shion kéo thấp mũ áo hoodie, khoé môi cười rộ giấu sau chiếc khẩu trang đen che kín nửa mặt. Hắn cao một mét tám còn thêm cơ bắp, so với bình quân của người Nhật Bản vẫn khiến người xung quanh nể sợ. Shion đứng sát đã dễ dàng che khuất hẳn bóng "cô gái" yếu ớt quyến rũ nơi cửa tàu, thêm ánh mắt đầy sát khí là những người xung quanh chẳng ai dám ho he tiếng nào mà vội đảo ánh mắt sang chỗ khác.

Takemichi bấu mạnh hết sức có thể mà cái tay kia vẫn không mân mê bóp nhéo mông cậu, cậu gồng người cố chịu đựng trứng rung đang tàn phá bên trong, quay đầu tìm xem ai là kẻ biến thái đang bóp mông mình. Nhưng nào ngờ vừa nghiêng đầu đã thấy màn hình điện thoại của cậu hiện ra trước mắt, Takemichi ngơ ngác quên cả thở, bên trong là tin nhắn giữa cậu và Shion, toàn là ảnh chụp dâm dục hở vú hở mông, có cả ảnh cậu mặc đồ quyến rũ theo yêu cầu như đồ lót ren mỏng hay đồ bơi nữ sinh, bên dưới là một dòng tin nhắn mới soạn chưa ấn gửi:

"Cưng chụp nhiều ảnh sexy thế? Điện thoại của cưng còn nhiều thứ thú vị hơn nữa phải không?"

Đôi mắt xanh to tròn mở lớn, đong đầy nước mắt uất nghẹn rồi nhắm lại, Shion bỗng nhếch môi cười. Quả nhiên thiếu niên tóc vàng vừa bày ra dáng vẻ yếu đuối bất lực thì tay đã chớp nhoáng vội giật lấy điện thoại, đáng tiếc Shion đã quen với kiểu giả vờ nói trái đổi phải của người này, tức khắc cầm điện thoại rụt về sau chụp lại cặp mông tròn bị xoa nhéo đến đỏ bừng.

Đè tay bóp chặt chiếc gáy thiếu niên tóc vàng không cho đối phương xoay đầu, Shion thoăn thoắt ấn bàn phím rồi lần nữa giơ ra trước gương mặt hồng rực của người kia:

"Bạn trai cưng à? Nếu cưng không cho anh sờ thì anh gửi ảnh cưng bị chơi cho hắn ta nhé?"

Takemichi nghiến răng tức giận nhưng bản tính mít ướt của cậu lúc này lại phản chủ, chỉ biết ứa nước mắt còn đầu óc thì loạn cào cào không biết phải làm gì. Trước khi cậu kịp trả lời, bàn tay nọ bỗng đột ngột sờ lên trước dương vật cậu xoa nắn, đôi mắt xanh của Takemichi mở lớn không dám tin, lắp bắp không ra hơi cầu xin:

"C-Con trai... Tôi cũng là đồ biến thái, a-anh tha cho tôi đi mà..."

Cứ ngỡ tên biến thái nhận ra cậu là thằng biến thái mặc đồ con gái mà buông tha, nào ngờ hắn dường như còn kích động hơn mà cười run lên, đầu ngón mân mê sờ quanh lỗ tiểu cậu rồi bắt đầu cầm trọn dương vật cậu vuốt lên vuốt xuống không ngừng. Thân dưới vốn đã nhạy cảm từ lúc mặc đồ con gái nơi đông người, lúc này chìm trong bàn tay lớn nóng rực khiến Takemichi thở hổn hển, cơn sướng bất ngờ chạy dọc sóng lưng khiến cậu phải khép chặt chân.

Tiếng tàu chạy, tiếng người cười nói, tiếng thì thầm to nhỏ, tiếng hít thở của những người xung quanh, rõ ràng có vô số tạp âm, vậy mà Takemichi tưởng như cậu có thể nghe rõ tiếng lép nhép mỗi khi bàn tay đó vuốt dọc dượng vật cậu, nghe rõ cả tiếng trứng rung đang càn quấy bên trong vách thịt ngứa ngáy. Hai tai Takemichi đỏ rực sắp nhỏ máu, cậu sợ ai đó nhìn thấy bản thân là một đứa biến thái đang sướng dựng cứng cả dương vật, vừa sợ ai đó nghe được tiếng nước chảy từ lỗ sau dâm dục thấm ướt cả quần lót.

Ý nghĩ làm Takemichi sợ hãi muốn nhũn chân, vừa khuỵu xuống một chút thì bên dây quần lót đã bị người phía nắm chặt kéo lên làm Takemichi hốt hoảng vội bịt miệng bản thân rên lên. Chiếc quần lót dây bị đối phương kéo mạnh lên trên cạ qua da thịt mỏng manh đến nóng rát, vải mềm cứ thế biến thành dây thừng ép chặt cả hai bìu căng cứng bên dưới, quấn trên cả dương vật đang rỉ nước lẫn mép ngoài lỗ sau đang co rút.

"Ư!!!- ưm... Hức- ưm..."

Takemichi khóc thút thít đứng nhón chân cố gắng khiến quần lót thả lỏng ra hơn một chút, nhưng càng nhón thì người phía sau càng cố ý kéo mạnh lên cao hơn. Khi cậu đứng nhón chân hết cỡ phải bấu víu tựa lên cửa tàu mà lực kéo kia vẫn không có ý định dừng lại, Takemichi bật khóc cố kiềm giọng thật nhỏ, nước mắt lã chã ướt đẫm đôi má hồng rực, nghẹn ngào cầu xin:

"D-Dừng lại đi mà..."

Lực tay bỗng khựng lại, sau đó dường như mang theo thương xót mà xoa nắn hai bìu nhỏ tội nghiệp của cậu. Takemichi thở hổn hển vẫn chưa dám hạ chân xuống, ngón tay người kia đột nhiên chuyển sang sợi dây cột bên của quần lót, chiếc nơ nhỏ bị kéo nhẹ đã tuột ra. Nửa quần lót nghiêng ngả tuột xuống mép đùi trắng mịn, Takemichi với tay muốn giữ lại nhưng chiếc nơ bên còn lại đã bị kéo trong chớp mắt, nơi bên dưới thoáng cái đã cảm giác trống trơn tiếp xúc trần trụi với không khí.

Cậu hoảng loạn cúi xuống, chiếc quần lót dây nhỏ xíu màu trắng nằm trọn trong bàn tay lớn của người kia. Takemichi cắn môi, không muốn cả điện thoại lẫn quần lót đều bị cướp đi mất, lắp bắp nói nhỏ:

"Trả... Trả lại đây."

Đáng tiếc vật nhỏ tội nghiệp cứ thế nhanh chóng chui vào túi áo khoác màu đen của tên cướp biến thái, thiếu niên tóc vàng lo lắng kéo mạnh mép váy xuống để che đi nơi trống không bên dưới. Nếu không phải Shion đứng đây mà là một thằng khác, người này cũng ngại ngùng cắn môi chấp nhận bị chơi đùa như thế sao...?

Cứ nghĩ cảnh không phải hắn mà là thằng biến thái nào khác cướp mất cái quần lót dễ thương này, Shion sờ chiếc quần lót mỏng trong tay vừa nghiến răng, thương xót ban đầu bị ghen tuông ngớ ngẩn làm mờ cả mắt, lập tức vạch váy lên lấy thêm hai cái trứng rung lần lượt nhét vào lỗ nhỏ đang co rút liên tục.

"ưm-hức!!! D-Dừng lại đi-ư"

Trứng rung đầu tiên bị hai cái mới nhét vào đẩy sâu tận vào bên trong, kéo cả dây đuôi bên dưới lút cả cán nơi mép ngoài lỗ sau. Ba cái trứng rung rung lên điên cuồng bên trong cơ thể, Takemichi nhắm mắt cắn chặt môi chặn lại tiếng rên ư ử nhỏ xíu trong họng, một tay chống tay lên kính trên cửa tàu, tay còn lại bấu chặt vào cái tay lớn đang luồn trong chiếc áo mỏng của cậu sờ soạng khắp nơi. Từ xương quai xanh đến cái rốn nhỏ, từ eo gầy đến hai đầu vú nhạy cảm, chỗ nào cũng sờ, chỗ nào cũng nhéo. Quả trứng bên trong lỗ dưới cứ rung lên làm vách thịt co bóp không ngừng, càng lúc càng đẩy lên cao hơn mà không như ý muốn của chủ nhân nó là phải đẩy ra ngoài.

Ngón tay người phía sau véo má cậu một cái rồi miết mạnh đôi môi đỏ hồng của Takemichi, ép cho hai cánh môi hé mở thở hổn hển nãy giờ phải mở lớn ngậm lấy ngón tay hắn. Shion kẹp cái lưỡi nhỏ nóng rực bên trong chơi đùa, nhìn hai vành tai đỏ rực lấp ló sau những sợi tóc vàng vểnh lên ngốc nghếch mà đầu tim ngứa không chịu nổi. Vì cong lưng ưỡn ngực mà áo nữ sinh ngắn ngũn trôi tuột lên tận đầu ngực để lộ vòng eo thon nhỏ, chân váy kéo lên là có thể thấy ngay cặp mông căng tròn ưỡn lên chà xát vào đũng quần hắn. Bóng lưng cao lớn che đi toàn bộ thân thể quyến rũ của người đứng nép bên cửa tàu, Shion thở dốc nuốt nước bọt trước cảnh tượng quyến rũ chỉ có mình hắn được chiêm ngưỡng, chán nản nghĩ thầm biết vậy hẹn vào giờ tàu nửa đêm vắng người, thế là hắn có thể lột sạch đồ người này tại chỗ rồi làm luôn một lần.

Nhưng tàu sắp cập bến, người thì đông đúc, Shion biết em người yêu của mình dễ ngại đến mức nào, chỉ sợ nước dâm rỉ từ dương vật rơi xuống sàn tàu đã ngượng đến đỏ bừng mặt mũi, nếu bắn tinh phun ào ào ra tàu thì chắc giận dỗi đến mức đòi chia tay Shion cũng nên. Hắn buông tay lục túi áo, xé vỏ rồi cẩn thận đeo bao cao su cho dương vật dễ thương của người trong lòng. Tự nhiên không được nhìn cái dương vật nhỏ màu hồng đáng yêu đó, Shion lần nữa buồn bực nghĩ, biết vậy hẹn em ấy vào khách sạn để em ấy tự cởi quần lót rồi ngồi lên mặt mình.

Tình cảnh bây giờ trái phải tới lui, cái nào cũng nghẹn... Đúng là nước đi sai lầm.

Shion làm kẻ biến thái ảo não nghĩ đủ trò dâm không được làm, Takemichi thì dựa mặt lên cửa kính lè lưỡi liếm nước bọt nhễu đầy bên khoé môi, dương vật bên dưới rỉ nước sớm đã đạt đỉnh, cơn sướng làm đầu óc cậu mơ màng quên cả bản thân đang đứng ở tàu điện ngầm đông đúc chứ chẳng phải khách sạn tình yêu chỉ có hai người, vội nắm lấy bàn tay lớn của người phía sau đặt lên dương vật bản thân ép nó vuốt ve mình, mông thì cạ cạ lên đũng quần đối phương muốn cơn ngứa ngáy sâu thẳm từ lỗ sau bớt đi.

"ư... hức..."

M-Mẹ kiếp...

Shion suýt thì cắn lưỡi, trong đầu mắng chửi một trận, chỉ hận không thể đem người vào khách sạn rồi đánh mông một trận cho chừa cái tội quyến rũ cả tên biến thái lạ mặt không quen biết. Nhịn không được ghen tuông mà nhéo mạnh ngực người trong lòng, thiếu niên tóc vàng liền ôm chặt miệng run lẩy bẩy cả hai chân mà "ư" lên. Đầu vú trơn láng mà Shion từng ngắm nghía sờ nhéo không biết bao nhiêu lần, hắn nhớ rõ hình dạng hai viên thịt nhỏ màu hồng nhạt e ấp giữa quầng vú hồng, chỉ cần bóp nhéo vài lần sẽ tự đỏ rực cả lên như bông hoa nở rộ, dựng cứng đủ để kẹp chặt giữa hai ngón tay, rồi mân mê mút mạnh thêm vài lần là cả quầng vú trơn láng cũng sưng đỏ cả lên.

Như bây giờ vậy.

Shion sờ bóp hai vú đến sưng lên, vừa thả tay xuống là thấy lớp áo mỏng phủ phía trên vốn phải phẳng lì lúc này lại nhô lên đầu ngực sưng tròn mềm mềm. Từ trên cao nhìn xuống như đang vụng trộm ngó qua cơ thể giấu sau lớp vải mỏng tang, ánh sáng từ cửa sổ hắt vào thấy rõ cả màu hồng rực của đầu vú. Máu nóng rần rần, nhìn cái gáy trắng nõn dưới mấy sợi tóc vàng ẩm ướt mồ hôi, Shion không nhịn nổi cúi người hít mạnh trên cái gáy trắng hồng cho đỡ thèm hơi người.

"Tàu sắp cập bến, còn một phút nữa."

Giọng nói phát thanh trong tàu đều đều nhưng lại làm Takemichi giật mình cuống cả lên, phía sau co chặt theo phản xạ làm mấy cái trứng rung nuốt sâu vào bên trong hơn, cùng lúc "tên biến thái" cũng vội vàng vuốt thật nhanh dương vật của cậu. Cơn sướng chạy dọc sóng lưng dồn thẳng xuống thân dưới khiến tâm trí cậu trống rỗng, Takemichi thở hổn hển cong người thúc hông, cả người mềm nhũn dựa hẳn vào người cao lớn phía sau mà cúi đầu thở hổn hển. Trứng rung sau mông bỗng tắt, "tên biến thái" còn nhanh tay nhét mấy sợi dây của trứng rung vào mép trong của tất đùi, kéo vạt áo lẫn tà váy của Takemichi thẳng thớm mới ngừng lại.

Tàu dần chậm lại, cánh cửa bỗng bật mở, Takemichi đỏ bừng mặt mũi cúi đầu thật thấp đi nhanh ra ngoài, tay kéo mạnh mép váy che đi dương vật mềm nhũn giữa mép đùi cùng một đống tinh dịch còn đang tràn trong bao cao su. Một chiếc áo khoác đen bỗng trùm lên vai, lưng áo thùng thình rộng dài khuất cả nửa đùi Takemichi, có tác dụng che chắn gấp mười lần chiếc váy ngắn cũn vô dụng mà cậu đang mặc.

Bàn tay lớn nắm lấy vai cậu nhưng Takemichi vẫn không thèm nhìn lấy người khoác vai mình là ai, giận dỗi bước đi chập chững thật nhanh, cuối cùng vẫn không nhịn được nghiêng đầu nhìn người bên cạnh. Đôi mắt đen liếc sang nhìn cậu đầy tò mò, hai tai thì xỏ đầy khuyên, mái tóc nhuộm vàng chẳng vuốt keo trông dữ dằn như mọi khi mà rũ xuống, còn đeo khẩu trang đen trông trầm tính hơn hẳn. Takemichi trừng mắt với hình xăm cọp nửa bên đầu của người kia, chân mang giày nữ sinh đạp thẳng lên chân người bên cạnh khiến đối phương đau đến hít mạnh một hơi, hai má hồng rực phồng lên nghiến răng mắng nhỏ:

"Đồ đáng ghét!"

Shion bị đạp chân đau nhăn cả mặt, thế nhưng lại không dám tin em người yêu hoá ra đã biết hắn chơi xấu ở trên tàu. Cơn ghen ngớ ngẩn lúc nãy bỗng hoá thành không khí, hắn vội vàng siết mạnh vai gầy cúi thấp lưng cho vừa tầm vừa hỏi nhanh đầy kích động:

"Em biết từ lúc nào vậy?"

Đôi mắt sáng rực lấp lánh của người bên cạnh như con chó lớn mới được chơi vui, Takemichi cắn môi muốn thụi thêm một đấm vào bụng hắn. Nào ngờ ba thanh niên mặc áo học sinh bỗng dán sát tới chỗ hai người họ, Takemichi ngạc nhiên phát hiện bộ dạng bặm trợn của ba tên này hình như là bất lương.

"Oi! Cho bọn này nhập cuộc với!"

Một tên trong đó bóp mông Takemichi một cái rồi nhướn mày cười đểu giả, tên còn lại cầm điện thoại giơ lên, bên trong là video quay lại cảnh Shion đứng quay lưng, góc camera mơ hồ thấy được gương mặt đỏ bừng của Takemichi tựa trên cửa tàu thở hổn hển.

"Thằng biến thái này che hết rồi, nếu không với dáng của cô em thì video hẳn sẽ nổi tiếng ầm ầm trên web đen đấy."

Một tên vỗ vào vai Shion rồi chỉ tay vào cảnh sát cách đó không xa, cười gằn đe doạ: "Đi theo bọn tao. Hoặc là bọn này đưa bằng chứng mày quấy rối tình dục cho đám cớm kia! Nghĩ đi!"

Con ngươi Shion co nhỏ, gân trên trán nổi hằn cả lên nhưng bàn tay nhỏ đã nắm chặt lấy tay hắn kéo lại. Tên sờ mông Takemichi được nước lấn tới, dâm tà nhìn em gái xinh đẹp đang cúi thấp đầu, tưởng tượng bên dưới áo khoác đen dài kia là cơ thể mảnh khảnh mặc váy ngắn cũn cỡn, máu nóng bắt đầu rần rần, cười ha hả kéo mạnh tay em gái tóc vàng theo mình, liếc sang thằng biến thái đeo khẩu trang trông lù đù như bọn otaku mà bọn chúng chỉ cần đe doạ vài câu đã sợ bĩnh ra quần, khinh thường cười cợt:

"Nghĩ cái đéo gì. Không bị cớm bắt vào tù, còn được nhìn bọn tao chơi con nhỏ này, sướng quá còn gì? Bọn Otaku chúng mày gọi là nhỉ? NTR à?"

Lôi kéo đi trái quẹo phải mấy lần, dây chặn bị kéo qua một bên, Takemichi với Shion bị dẫn đến con đường lờ mờ đèn vàng không người thì ba tên bất lương kia mới dừng lại. Một tên xoa xoa hai tay đầy kích

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net