CHAPTER: SỰ GIÚP SỨC CỦA ĐẾ QUÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi A Ly và Cổn Cổn cùng dắt nhau đi Tây Thiên Phạn Cảnh học tập cũng đã qua 100 năm rồi, trong 100 năm này cả Bạch Thiển - Dạ Hoa, Đế Quân - Phượng Cửu có thể nói là trải qua một cuộc sống ân ân ái ái đầy mật ngọt. Tất nhiên bên cạnh cái cuộc sống sinh hoạt đáng ghen tị kia thì vẫn còn một Liên Tam Điện hạ đang mải miết trên con đường “truy thê” đầy gian truân.

Mấy ngày này, Liên Tống muốn gặp để xem tâm tình của Thành Ngọc như nào, nhưng nàng vẫn im lặng không có động tĩnh gì, nên chàng ta quyết định đến Thái Thần Cung tìm lão bạn vong niên là Đế Quân để lấy vài lời khuyên.

Trong Thái Thần Cung, Phượng Cửu ngồi dựa vào Đế Quân mà xem họa bản, Đế Quân một tay ôm chặt Phượng Cửu, một tay thì cầm kinh Phật.
_ Trọng Lâm: Đế Quân, Tam Điện hạ đến ạ.
_ Đế Quân: Ừ, biết rồi.
_ Liên Tống: Đế Quân thật biết tận hưởng, quả nhiên không có Cổn Cổn ở đây thì thật tiện lợi hơn nhiều mà…
_ Đế Quân: Hôm nay đến đây không phải để nói vài lời như vậy thôi chứ?
_ Phượng Cửu đứng dậy: Các ngài cứ nói chuyện đi, ta đi làm ít thức ăn mang lên.
_ Liên Tống: Hôm nay có một việc mạo phạm nhờ Đế Quân giúp ta.
_ Đế Quân ( liếc nhanh nhìn Liên Tống ) rồi nói: Chuyện của Thiên Cung ta đã từ lâu giao lại hết cho Thiên Quân rồi, nên không còn gì cho đệ cả.
_ Liên Tống: Ta biết huynh vì Phượng Cửu mà không tham gia triều sự, ta tìm huynh không phải vì những việc này.
_ Đế Quân: Ồ, chẳng lẽ còn có việc tốt gì khác?
_ Liên Tống: Huynh cũng biết ta thật lòng thích Thành Ngọc, nhưng Thành Ngọc lại khước từ thẳng thừng, đối với ta lạnh lùng và cách biệt, thật sự hết chiêu rồi…
_ Đế Quân: Cho nên?
_ Liên Tống: Xin huynh giúp ta nghĩ một chiêu đi.
_ Đế Quân: Việc này sao? ( Đế Quân chống một tay lên má và sụp mắt )
_ Liên Tống: Nếu thành công, ta sẽ tạo một thanh Linh Lung Kiếm cho Cổn Cổn.
_ Đế Quân: Ồ, việc này xem như là một bài toán hời, tuy nhiên bản quân phải thấy kiếm trước, còn thành hay không phụ thuộc vào bản thân đệ.
_ Liên Tống: Kiếm trong 7 ngày sẽ đưa cho huynh, mau nói đi.
Đế Quân hướng dẫn cho Liên Tống vài chiêu, Liên Tống ngồi sát lại, cả hai thì thầm vào tai nhau, sau lại đưa mắt nhìn nhau cười một phen.

Mấy ngày sau, khắp Thiên đình truyền tai nhau một chuyện bát quái là Thiên Quân đang tìm mối phù hợp cho Liên Tam Điện hạ, có tin nói là Đông Hải Nhị Công chúa, cũng có tin nói là Đại Công chúa của Yêu Giới, hãy còn có tin rằng đó là cháu gái của Thái Thượng Lão Quân, và còn nhiều nữa…
Cho nên mấy ngày qua không ít các tiên gia dẫn theo tiểu nữ nhà mình đến bái kiến Thiên Quân.
Tin đồn này tự nhiên cũng truyền đến tai Thành Ngọc.

Hôm nay Thành Ngọc Hôm nay Phượng Cửu cùng Thành Ngọc đi với Bạch Thiển ra ngoài dạo chơi ăn uống, Bạch Thiển liền tiện đem việc này ra bàn.
_ Bạch Thiển: Dạo đây nghe Dạ Hoa về nói với ta, Thiên Quân là muốn tìm một mối tốt cho Liên Tống.
_ Phượng Cửu: Đế Quân cũng có nói qua với con về việc này.
_ Thành Ngọc: Tốt thôi, cuối cùng thì cũng không đến phiền ta nữa.
_ Bạch Thiển: Ngươi thật không để ý sao?
_ Phượng Cửu: Kì thực Tam Điện hạ đối với tỷ rất tốt, ai cũng nhìn ra ngài ấy thật tâm thích tỷ mà.
_ Thành Ngọc: Ây da, hai người nói gì vậy chứ, chuyện của ngài ấy can dự gì tới ta?
_ Bạch Thiển: Nếu ngươi không để tâm thì thôi vậy, hôm trước Dạ Hoa có hỏi ta là tìm được ứng viên nào không, ta đã tính giới thiệu 1 2 người.
_ Phượng Cửu: Cô cô muốn giới thiệu ai?
_ Bạch Thiển: Cũng không phải ai lạ, chính là nhiều năm trước khi tới Đông Hải dự tiệc, lão Long Vương nói với ta, Nhị Công chúa của ngài ấy vẫn còn độc thân, muốn tìm một đấng phu quân tốt.
_ Phượng Cửu: Con biết rồi, trước có nghe Tiểu Thúc nói cô Công chúa này lớn lên rất là xinh đẹp.
_ Bạch Thiển: Ta cũng không quên chân thân của Tam Điện hạ là một con ngân long (rồng bạc), còn cai quản Tứ Hải thủy vực, xem ra cũng môn đăng hộ đối.
Thành Ngọc vẫn im lặng như tờ, tiếp tục uống rượu.
_ Phượng Cửu: Không biết ý của Tam Điện hạ thế nào?
_ Bạch Thiển: Ta cũng không rõ, chỉ là mấy nay Cửu Trùng Thiên quả thực náo nhiệt, các ngươi cũng thấy là cứ từng người từng người dẫn theo nữ nhi nhà mình đến bái kiến Thiên Quân đấy thôi, thú vị thật!
_ Thành Ngọc: Ngài ấy có gì mà không vui chứ, chắc là đang rất vui đấy, chẳng phải ngài ấy là hoa hoa công tử có tiếng của Thiên cung còn gì?
( Nói xong gấp quạt đánh cạch một cái, liền uống liền một hơi rượu )
_ Bạch Thiển: Còn nói là không để tâm, ghen rồi chứ gì?
_ Thành Ngọc: Nào có? Thượng Thần thật biết trêu người.
_ Bạch Thiển: Được rồi, được rồi, là ta nói sai, ta tự phạt một chén.
_ Phượng Cửu: Thành Ngọc, tỷ uống ít thôi, ăn tí bánh Ngọc Lộ mà Cô Cô đặc biệt làm đi này ( thuận tay đút cho cô ấy một miếng ).
_ Thành Ngọc đột nhiên đứng dậy: Ta đột nhiên nhớ trong cung còn việc cần làm, ta đi trước, ngày khác lại gặp.
_ Phượng Cửu: Thành Ngọc, Thành Ngọc… Tỷ đi chậm chút.
_ Thành Ngọc huơ huơ tay, miệng cứ lầm rầm: Hết thuốc chữa.
Bạch Thiển đột nhiên cười.
_ Phượng Cửu: Cô Cô người cười gì vậy?
_ Bạch Thiển: Ây, tình là chi, trong tam giới này cả Nhân, Thần, Ma ai mà thoát khỏi chữ tình được, vô tình thì thôi, nhưng một khi đã rơi vào lưới tình, thì có che giấu mấy cũng không thể, con nhìn bộ dạng cô ấy vừa uống rượu mà xem, chỉ là muốn nhanh rút đao giết người đó chứ.
_ Phượng Cửu: Ý của Cô Cô là…
_ Bạch Thiển: Con và ta đều từng trải qua, còn không hiểu sao?
Hai người tiếp tục uống rượu…

Phía này, Thành Ngọc vừa ra khỏi cổng Tẩy Ngô Cung không xa, liền trông thấy Liên Tống đang tiễn Nhị Công chúa Đông Hải, bước chân chậm lại trong vô thức, có lẽ do đã uống hơi nhiều rượu, sau đó từng bước bắt đầu hơi run rẩy, và cảm thấy hơi chóng mặt, rồi đột nhiên cổ chân bị trật.
Lúc này, nheo mắt lại thì thấy một thân tiên phục màu vàng của một nam tử anh tuấn, nàng dụi mắt định thần, rồi hung hổ bước về phía trước.
_ Liên Tống: Sao nàng lại uống nhiều như vậy, ta đưa nàng hồi cung.
_ Thành Ngọc: Tránh ra, đừng động vào ta…
_ Liên Tống: Nàng vừa đi đâu mà nóng nảy thế? Mấy ngày qua ta không hề trêu ghẹo gì nàng cả…
_ Thành Ngọc: Là tiểu tiên ta làm Liên Tam Điện hạ ngài thất vọng rồi, đã phá ngang buổi xem mắt của Điện hạ…
_ Liên Tống: Câu này của nàng là ý gì?
_ Thành Ngọc giơ ngón tay chỉ về trước: Đó, vị Nhị Công chúa đó còn chưa đi xa, ngài còn không mau đi tiễn đi?
_ Liên Tống: Nàng muốn nói về việc này? Là Phụ Quân lệnh cho ta tiễn Đông Hải Long Vương và Nhị Công chúa hồi cung, ta không thể không tuân theo – Liên Tống quay mặt đi, trong lòng thoáng một tia vui mừng, quay lại hỏi: “Thành Ngọc, nàng ghen đấy à?”
_ Thành Ngọc: Ghen cái đầu ngài đó – Nói rồi thì vặn tay thành nắm đấm.
( Đây rõ là đã quá say rồi, cũng không với tay đánh được Liên Tống ) sau đó thì ngã hẳn vào lòng Liên Tống. Trong lòng liền nghĩ: “Chiêu thử độ ghen tuông này của Đế Quân công nhận hiệu quả.”. Nói đoạn thì dìu Thành Ngọc về tẩm điện của nàng.

Thành Ngọc đã uống quá nhiều nên còn ngủ sâu, Liên Tống vẫn ngồi cạnh bên trông chừng nàng, tự tay lấy khăn lạnh lau mồ hôi trên trán cho nàng. Lúc này thì Ti Mệnh đi vào…
_ Ti Mệnh: Biết thế nào ngài cũng ở đây, ta tìm ngài mãi.
_ Liên Tống: Có chuyện gì?
_ Ti Mệnh: Ngài ở đây đóng vai anh hùng, còn những Công chúa tới bái kiến ngài thì toàn một tay ta sắp xếp, màn này diễn tới bao giờ đây?
_ Liên Tống: Đợi đến khi Thành Ngọc biểu lộ tâm tình với ta, mà ngươi vội gì chứ, chẳng phải ngươi cũng đang lẻ bóng sao, nhân cơ hội này còn không tự tìm cho mình một giai nhân đi.
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ thật biết lấy tiểu tiên ra làm trò cười, tiểu tiên nếu muốn cải cái vận bạc này cũng được gì…
_ Liên Tống vỗ vỗ vai Ti Mệnh rồi nói: Ngươi đấy…
_ Ti Mệnh: Chỉ là Thành Ngọc ta tin là không thể tỉnh lại ngay đâu, ngài còn không nghiêm túc lộ mặt qua bên kia thì ta e rằng không dám nói nổi phía Thiên Quân đâu.
_ Liên Tống: Không vội, một lúc nữa chúng ta đi vẫn kịp.
_ Ti Mệnh: Vậy ta xin quay về báo lại trước, tiểu tiên cáo lui.

Tửu lượng của Thành Ngọc thực ra không tồi, sau một hồi thì đã tỉnh rồi, chỉ là nghe thấy Ti Mệnh đến, muốn nghe thử xem hai người họ nói những gì. Thà không nghe còn hơn, khi nghe ra là “quỷ kế” của Liên Tống thì trong lòng khó chịu không yên.
Lúc này Thành Ngọc từ từ mở mắt, thấy ngay trước mặt mình là Liên Tống
_ Liên Tống: Nàng tỉnh rồi? Đỡ hơn chút nào chưa? Đầu còn nhức không?
_ Thành Ngọc: Vẫn còn hơi nhức, ngài lại đây một chút…
_ Liên Tống: Hả? Nàng vừa nói gì Thành Ngọc? ( Trong lòng hân hoan tột độ, nghĩ rằng Thành Ngọc chắc vẫn còn say )
_ Thành Ngọc: Ngài lại đây một tí a…
Liên Tống liền nhích đầu lại gần, thì đột nhiên một nắm đấm nhắm thẳng mắt của chàng mà đánh tới, đau đến hoa trắng cả mắt.
_ Thành Ngọc: Biết ngay là một hoa hoa công tử như ngài chẳng bao giờ ngồi im đâu! Trò này chơi đủ chưa?
_ Liên Tống: Không phải đâu Thành Ngọc, ta chỉ là muốn…
_ Thành Ngọc: Muốn ăn thêm một đấm nữa, đúng không?
Liên Tống thấy Thành Ngọc tức giận thật rồi, liền nhanh đi khỏi cung.

Trong Thái Thần Cung, Đế Quân nhắm mắt định thần ngồi câu cá, Phượng Cửu sau khi đi dã ngoại về liền vào tẩm điện ngủ rồi.
Liên Tống đột ngột xuất hiện, Trọng Lâm chuẩn bị đi hồi báo Đế Quân, liền bị chàng ngăn lại…
_ Liên Tống: Đế Quân… Cách này của huynh không hiệu quả rồi.
Đế Quân mở mắt nhìn qua thấy gương mặt bị bầm xanh một mắt của Liên Tống một cách chán chường, trong lòng thầm cười vui, nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn là vân đạm phong kinh ( ý là mặt lạnh không biến sắc ấy ).
_ Đế Quân: Sao không hiệu quả?
_ Liên Tống: Nàng biết cả rồi.
_ Đế Quân: Ồ…
_ Liên Tống: Nàng ấy nghe được ta và Ti Mệnh nói chuyện, tỉnh lại là liền đấm ta một phát.
_ Đế Quân: Ta nói có thể giúp đệ, nhưng kết quả cuối cùng ta sớm nói là phải do bản thân đệ.
_ Liên Tống: Giờ phải làm thế nào?
_ Đế Quân: Do ai làm thì tìm người đó.

Trong lòng Liên Tống lập tức nghĩ tới tên Ti Mệnh này sớm không đến muộn không đến lại chọn đúng ngay lúc như vậy đến tìm mình, liền gấp rút phóng đi tìm Ti Mệnh tính sổ.
_ Đế Quân nghĩ: Tên ngốc Liên Tống này, bao nhiêu cơ hội tốt như vậy cứ liên tiếp để trượt mất, hỏi sao vẫn độc thân. Nếu là ta, thẳng thắn ngồi bộc bạch hết trước mặt Tiểu Bạch một phen, vấn đề da mặt này, còn quan trọng sao!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net