Chương 3. Đón tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu có biết cánh cửa này bao nhiêu tiền không hả?"

"Hả?!"

"..."

"Ha ha. Tưởng chuyện gì? Nói xem hết bao nhiêu để bổn toạ..."

Ôn Khách Hành chưa dứt lời thì đã đứng hình ngay tắp lự. Chẳng là hắn vừa nói vừa định lấy tay móc túi tiền...

Cung Tuấn nhìn cảnh tượng ấy thì không khỏi buồn cười. Mới đầu anh chỉ cúi đầu, cả người anh khẽ run run, nhịn cười một chút. Nhưng cuộc đời đâu cho phép anh làm thế. Muốn cười thì phải cười chứ nhịn sao được. Vì vậy, khi Ôn Khách Hành liếc nhìn Cung Tuấn đã thấy anh bật cười ha hả.

Ôn Khách Hành hạ cẳng tay xuống chống lên đầu gối như những kẻ giang hồ "đàm đạo nhân sinh", mặc dù lúc này, gương mặt hắn cho thấy rõ rằng hắn đang hơi khó xử:

"E hèm... Thì cái này..."

Cung Tuấn lúc này vẫn đang cười nhưng giọng cười đã lắng xuống để trả lời hắn:

"Không có gì đâu. Tôi trả được. Cậu cứ ngồi đó đi, tôi đi làm bữa sáng."

Cung Tuấn đi vào nhà bếp. Anh lấy ra chỗ mì vừa mua. Đây là loại mì anh thích ăn nhất, sợi mì màu vàng ươm dai dai, có tới ba gói bà loại gia vị khác nhau gồm một gói hành lá khô, một gói thịt viên nhỏ, và một nước cốt có thêm chút tư vị chua chua cay cay rất đậm đà, hấp dẫn làm người ta nức lòng. Chính vì vậy, ngay bữa ăn đầu tiên anh chiêu đãi Ôn Khách Hành, anh đã nghĩ ngay đến nó.

Trước hết, anh thái một ít rau xà lách. Mặc dù anh nói anh dùng dao không tốt nhưng những động tác thái của anh lúc này vô cùng êm tay cũng rất tự nhiên. Anh cũng chuẩn bị thêm ba quả trứng và rửa sạch. Bây giờ, bắt đầu công đoạn nấu thôi. Anh trần quá một lần rồi mới bắt đầu nấu. Cung Tuấn cho chỗ mì vừa mới trần qua vào nồi, đổ nước, cho gia vị vào. Đợi chúng sôi lên, anh cho rau và trứng.

Ôn Khách Hành đang ngồi trầm tư ngoài phòng khách bỗng ngửi thấy mùi thức ăn thơm đến lạ. Tuy nhiên, Ôn Khách Hành không phải người sành ăn nên cũng nhanh chóng không để tâm nữa... Cơ mà đâu có được! Cái bụng của hắn dường như bị đánh thức bởi mùi hương đấy rồi. Ôn Khách Hành lần theo mùi ấy tìm đến được Cung Tuấn.

Cung Tuấn lúc này đang cho mì ra bát. Ôn Khách Hành vì đói hỏi:

"Một bát mì bao nhiêu?"

"Cậu quên là vừa nãy cậu quê đến mức nào à?". Cung Tuấn bê bát mì lên bàn ăn, vừa nói vừa cười, cố tình chọc hắn.

Nhưng Cung Tuấn không thấy Ôn Khách Hành trả lời, anh liền cứu nguy:

"Được rồi. Tôi đãi cậu mà. Cứ ăn đi."

Ôn Khách Hành nghe vậy vẫn muốn làm giá. Hắn vừa tới bàn ăn vừa nói:

"Ta nể huynh mời."

"Nào, ăn đi."

Ôn Khách Hành gắp cả đống mì lên vội vã đưa vào miệng. Hương vị ngon đến bất ngờ. Ôn Khách Hành mới ăn chỉ là món mì gói thôi mà hắn cứ ngỡ mĩ vị nhân gian. Hắn gắp hết đợt mì này đến đợt mì khác, cứ mỗi lần như vậy vẫn không quên nói "ngon lắm, ngon lắm". Chẳng mấy chốc mà hắn ăn hết bát mì, hai tay bê bát lên mà húp cái rụp rồi đặt bát đũa xuống. Hắn ngửa người ra sau khen nức nở, tay xoa nhẹ cái bụng:

"Chà! Mì huynh làm ngon lắm đấy!"

Nhưng Ôn Khách Hành không thấy anh nhận lại là sự im lặng, hắn ngồi lại đúng tư thế mới phát hiện ra Cung Tuấn cứ nhìn mình. Thực ra không phải vừa mới đây mà từ lúc bắt đầu đến giờ, anh vẫn chưa động đũa, cứ nhìn chằm chằm Ôn Khách Hành mãi thôi.

"Này! Nãy giờ huynh không ăn à?"

Cung Tuấn giật mình:

"... Hả... À... Thấy cậu ăn ngon quá. Bây giờ tôi ăn đây. À, cậu về phòng vừa nãy ngồi một chút, tôi lấy cậu cốc nước."

"... Ờ."

Ôn Khách Hành rời khỏi phòng bếp, Cung Tuấn cũng cố xử lí nhanh bát mì. Anh lấy ấm điện nhỏ để đun cho Ôn Khách Hành chút nước nóng. Trong lúc chờ, anh mang bát đi rửa. Rửa xong cũng vừa kịp nước sôi. Anh rót lấy cốc nước đầy mang ra đưa Ôn Khách Hành.

"Cậu cầm lấy. Cẩn thận một chút. Nước nóng."

"Ừm." Ôn Khách Hành đưa tay đón lấy.

"Tôi cho cậu xem cái này."

Cung Tuấn với chiếc điều khiển TV trên bàn, mở chọn xem mấy chiếc video cut Ôn Khách Hành trong bộ phim Sơn Hà Lệnh mà anh diễn.

Ôn Khách Hành đang uống cốc nước nhìn thấy cũng phải dừng lại. Hắn tròn mắt quay sang hỏi:

"Gì thế!"

"Nó là TV. Sau này cậu sẽ làm quen với nó."

"Không, ý ta là người trong đó..."

"Là cậu đấy."

Cung Tuấn trả lời cụt lủn. Ôn Khách Hành cũng không biết nên nói gì thêm.

"Cậu cứ xem đi nhé, nó sẽ tự chuyển cho cậu. Tôi đi làm chút việc."

"Ơ..."

Cung Tuấn đứng dậy rời đi. Anh đi giặt quần áo, quét dọn nhà cửa... Nói chung là vô cùng bận rộn. Ôn Khách Hành thỉnh thoảng thấy Cung Tuấn chạy qua chạy lại, cứ thấy Cung Tuấn là ngỏ ý muốn giúp. Nhưng Cung Tuấn cứ luôn trả lời "Cậu ngồi yên đó" thì hắn cũng chỉ biết ngồi yên đó.

...

Lại nữa, lại là mùi đồ ăn kia nữa. Nó lại bắt đầu toả ra. Ôn Khách Hành chưa đến lúc đói, nhưng hắn ngồi xem TV cũng gật gà gật gù: "Ừm... Thơm thật!"

Chiếc TV phía đối diện vẫn không ngừng chuyển từ video này đến video khác. Mặc dù chỉ xuất hiện trên màn hình, nhưng Ôn Khách Hành thấy Ôn Khách Hành báo được thù thì trong lòng cũng hả hê vô cùng. Nhưng sau khi xem, điều mà hắn nhận ra là hắn chỉ trả thù đúng một người. Hắn cũng biết được nếu hắn còn ở thế giới của mình, hắn cũng rất có thể sẽ gặp được một người tri kỉ tên Chu Tử Thư. Nghĩ đến điều đó, hắn bỗng thấy có hơi tiếc nuối. Ôn Khách Hành ngồi trầm tư. TV cứ chuyển hết từ video này đến video khác mà hắn không hề hay biết. Cho đến khi Cung Tuấn vỗ nhẹ vào vai gọi hắn ra ăn cơm trưa, hắn cũng chỉ ậm ừ đi theo.

Trong bữa ăn, Ôn Khách Hành cứ lẳng lặng không nói một lời nào. Không một lời nói nào nên bữa cơm cũng rất nhanh mà trôi qua.

Cung Tuấn đi rửa bát, Ôn Khách Hành đi theo muốn rửa cùng. Cung Tuấn thấy tâm trạng hắn không tốt nên cũng im lặng không nói gì.

...

"Nào, ngồi uống nước một chút rồi đi nghỉ trưa."

Cung Tuấn nói như thế nhưng cũng chỉ để hắn uống nước rồi dẫn hắn về phòng ngủ một giấc luôn. Với cái không khí tĩnh lặng này ngồi không thôi cũng chẳng có ích gì.

Nhà Cung Tuấn chỉ có một phòng ngủ nên hai người nằm chung một giường. Ngồi canh cho Ôn Khách Hành ngủ say, Cung Tuấn từng bước nhẹ nhàng xuống kiểm tra xem hắn đã xem cái gì mà mặt nặng ra như thế.

"Thì ra là vậy. Chắc hắn buồn vì còn chưa được gặp Chủ Tử Thư mà đã trong nháy mắt đến một nơi xa lạ thế này. Với một kẻ cô độc như hắn thì điều này cũng dễ hiểu". Cung Tuấn hiểu ra. Anh thở dài...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC