chap4:tiên tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bổng phía sau cậu bổng phát ra tiếng " gấu... "

Gì vậy,  ngụy anh đứng  như cây đơ chết trân tại chổ , gì vậy...... Tiếng sủa nghe có chút quen.....cậu quay lại , thần linh ơi,  18 đời tổ tông của tôi ơi..... Chó kìa..... !!!

- ôi trời ơi,  đừng lại gần đây....... Lam trạm cứu ta......

Cậu vừa hét lên vừa chạy,  khiến nhiều người sung quanh chú ý.......có người lo lắng,  có người cười tới mức nghiêng ngã..

cậu vừa chặt vừa la,  lão giang  ko nhịn đc cũng bật cười

- lão già chết tiệt mau cứu tôi còn đứng đó cười... Trời ơi là trời.....

- hảo... Hảo....... Nhưng ta  cũng sợ chó biết sao giờ nhỉ.....

Lão giang cười ra NC mắt....

Sau một hồi chạy tới mức đường cùng
, cậu bủn rủn nhìn vào cái ngỏ mà mình chạy vào,  sao mà ngu thế ko biết....

- gâu..... Gâu.....

Chú chó trên cổ đeo chiếc lục lạc ta,  hăng tiếng sủa như muốn dọa sợ ng kia....

-lam trạm.... Cứu ta.....

Bổng

-tiên tử... Ko đc làm càn,  ngồi xuống....!!!!

Có tiếng người hắng giọng làm con chó kia phải im laengj ngồi xuống,  dơ vẻ mặt thân thiện ra nhìn ngụy anh đang chết khiếp...!!!!

- xin lổi  công tử,  đây là chó nhà tôi,  lúc nảy tôi sơ ý khiến nó xổng xích ......thực lòng xin  lỗi  cậu......

Ngụy anh như hoàn hồn lại,  ngước nhìn..... Là... Là Kim Tử  Hiên..... Hắn ta còn sống... Ko thể nào....

- ơ.. Tôi.... A~~~~....ko sao,  cẩn thận chút là đc..... Ha~~~~

Ng kia lại cúi đầu,  như tạ lổi thêm lần nữa...

- nhưng tôi ko hiểu tại sao nó chỉ đuổi theo cậu mà  ko phải người khác nhỉ......

Câu hỏi làm ngụy anh hơi gượng,  kẻ thù truyền kiếp mà sao ko nhớ đc.....

- a... Chắc nó và ta có duyên...  .

Cậu gãi đầu cười,   bổng lại có tiếng người......

- Tử Hiên,  anh đi đâu vậy,  tìm thấy tiên tử chưa.....

Ng trước  mặt làm cậu ko giám Tin....... Tỷ tỷ.....

- anh tìm đc rồi,  nó chính là đuổi theo vị thiếu gia này,  thực hư quá mà...!!!!

Kim tử hiên cười lớn......

- thế... Tôi đi trướt,  tôi... Tôi còn có việc,  cám ơn đã giử  nó lại... Tạm biệt....

Ngụy anh cúi đầu lách qua hai người kia bỏ đi,  gì chứ là tỷ tỷ cậu ko giám tin......cũng ko giám đối mặt....

- cậu gì đó ơi,  nhà tôi thật có lỗi quá,  hay bữa nào mời cậu tới nhà chúng tôi ăn bữa cơm tạ lổi  nhé...... Mặn phép hỏi cậu đây tên gì......

Giang yếm ly nhu hòa nhẹ nhàng đứng trướt mặt cậu hỏi...!!!!

- tỷ..... À ko,  tôi tên là Ngụy Vô Tiện......

giang yếm ly có vẻ bất ngờ

- tên cậu rất đặc biệt,  Ngụy. vô. Tiện...... Tên hay,  rất hay...... Nhưng tôi thấy có chút quen hình như tôi đã gặp cậu nhỉ....

Yếm ly ngờ vực hỏi ngược khiến ngụy anh thêm bối rối......

- thôi nào yếm ly,  đi thôi... Hẹn cậu một dịp ko xa nhé......

Kim tử hiên đưa cho cậu một tấm doanh thiếp..... Màu vàng tượng trưng cho kim gia....

_--------------------------_

Về tới nhà cậu ngồi ngoài thềm ngôi đền ngẩm nghĩ mà lặng người.....

- cậu nghĩ gì thế di lăng.....

Lão già lam thị từ đâu xuất hiện,  ông có lẻ là người ôn tồn và hiểu chuyện nhất

- sáng nay,  tôi đã gặp kim tử hiên..... Và tỷ tỷ.......

Lão lam cũng ko bất ngờ lắm ông ôn  tồn.....

- sớm hay muộn thì cậu cũng gặp thôi.... Họ ko nhớ cậu là ai đúng ko...????

Ngụy anh khẻ gật đầu

- vì họ đầu thai,  tận hai kiếp,  họ cũng đã uống canh mệnh bà,  rồi qua cầu nại hà.... Rồi tới đây!!!!  Cũng ko dể dàng gì.....

Ngụy anh cười,  nói : tôi thực mong gặp lam trạm...... Đã quá lâu rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tientu