Chương 5: Gặp Vưu Hồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(*) Câu trong ngoặc kép ( ) chỉ suy nghĩ của nhân vật

Ngạt Ngọc Sương và Na Tra vào trong phòng khách liền nhìn thấy Vưu Hồn đang ngồi ở đó uống trà, cả hai nhanh chóng cúi người hành lễ.

Na Tra, Ngạt Ngọc Sương:

- Tham kiến Vưu đại nhân.

Vưu Hồn ngồi ở đấy, lên tiếng nói, giọng có phần kiêu ngạo:

- Đứng lên đi. Các ngươi đến đây làm gì?

Ngạt Ngọc Sương vừa ngước mặt lên, Vưu Hồn liền thay đổi thái độ. Hắn bỏ ly trà xuống, bước đến bên cạnh Na Tra, giọng hắn nhẹ nhàng hẵng:

- Lý ma ma, đây là ai thế? Sao lại xinh đẹp như vậy.

Na Tra thấy thế liền khinh bỉ ra mặt, nhưng vẫn từ tốn nói:

- Cô ấy vừa là hoa khôi vừa là vũ cơ của Lưu Ly phường, tên là Ngọc Nhi. Tôi mang cô ấy đến đây để cùng bàn chuyện với ngài đó.

Vưu Hồn chăm chăm nhìn Ngạt Ngọc Sương, không thèm để tâm đến Na Tra, hắn mời nàng ngồi và sai hạ nhân mang trà, bánh lên cho nàng.

Ngạt Ngọc Sương không lên tiếng, nàng e thẹn nhìn hắn. Vưu Hồn lập tức xao xuyến liền.

Vưu Hồn:

- Ngọc Nhi cô nương, mời cô ngồi. Thế hôm nay, hai người muốn bàn việc gì với ta?

Na Tra lên tiếng:

- Ba ngày nữa, đại vương sẽ hành hình công tử và thừa tướng của Tây Kì. Tôi muốn đưa Ngọc Nhi đến để đăng kí múa góp vui cho đại vương.

Vưu Hồn nghe thấy thì liền thất vọng, hắn biết Na Tra và Ngạt Ngọc Sương đến sẽ có việc nhờ. Cứ ngỡ nàng sẽ được ban cho hắn, ai ngờ là muốn trèo cao với đại vương.

Na Tra thấy thế liền nói:

- Ngài đừng lo, nếu Ngọc Nhi thuận lợi lọt vào được mắt xanh của đại vương, chắc chắn sẽ không thiếu phần của ngài. Còn nếu không được, ta xin để Ngọc Nhi ở lại để hầu hạ cho ngài. Ngài thấy thế có được không?

Vưu Hồn nghe được như vậy liền sáng mắt, hắn thầm nghĩ, nếu nàng được tiến cung, có thể hắn sẽ được đại vương khen thưởng, được thăng quan tiến chức. Nếu không có, thì nàng sẽ thuộc về hắn. Cỡ nào hắn cũng sẽ có lời. Có mỹ nhân trước mắt, hắn không suy nghĩ nhiều liền đồng ý.

Na Tra lấy chiếc hộp trên tay của Ngạt Ngọc Sương đưa đến trước mặt Vưu Hồn:

- Đây là thành ý của Lý ma ma tôi. Cả cô ấy và Lưu Ly phường trong chờ vào ngài hết.

Vưu Hồn mở chiếc hộp ra, trong đó có năm thỏi vàng sáng chói, hắn liền vui vẻ cầm lên cắn thử, gật đầu đồng ý với hai người.

Na Tra:

- Ngọc Nhi, ra xe ngựa lấy hai vò rượu mang vào đây.

Ngạt Ngọc Sương:

- Vâng, ma ma.

Vưu Hồn:

- Lý ma ma thật là khách sáo quá đi. Đã đưa cho ta thứ này, còn mời rượu ta.

Na Tra:

- Đó là lý lẽ thường tình mà. Ngài là đại nhân cao quý, tôi đây phải bỏ nhiều lòng thành một chút mới phải phép. Tiện thể tôi cũng có chuyện muốn nói riêng với ngài.

- Có chuyện gì Lý ma ma cứ nói?

- Ngọc Nhi dù giỏi ca múa, nhưng lại có một khuyết điểm. Cô ấy phải có thời gian tập luyện ngay tại nơi biểu diễn để quen. Như vậy mới có thể hoàn thành xuất sắc. Nếu có sơ suất, tôi và Ngọc Nhi có thể sẽ mất đầu. Ngài chắc không muốn chuyện như thế xảy ra đâu, đúng không?

Vưu Hồn nghe vậy có hơi ngập ngừng, nhưng nghĩ đến việc sẽ mất mỹ nhân và ngân lượng, hắn liền nói:

- Được, chuyện này ta sẽ giúp ngươi. Ngày mai, ta sẽ dẫn ngươi đến đó.

Na Tra nghe thấy thế liền mừng rỡ như mở cờ trong bụng, vội cảm ơn hắn.

Lúc này, Ngạt Ngọc Sương cũng mang rượu vào. Thế là cả hai người cùng uống rượu với Vưu Hồn.

Ngạt Ngọc Sương và Na Tra vốn sợ Vưu Hồn tửu lượng cao, nếu ngất cũng sẽ mau chóng mà tỉnh lại. Nhưng cả hai người có lẽ đã lo xa, hắn mới uống được vài ly rượu đã ngà say.

Ngạt Ngọc Sương thuận thế hỏi hắn về việc bày binh ở pháp trường ra sao. Trong cơn say rượu, hắn liền nói hết cho họ nghe.

Na Tra lấy gói thuốc mê đổ vào ly rượu, cậu lấy tay khoáy cho thuốc tan rồi đưa cho Vưu Hồn uống. Hắn uống xong thì ngất luôn.

Ngạt Ngọc Sương và Na Tra vui vẻ đập tay nhau ăn mừng. Sau đó cả hai giả bộ gọi hạ nhân đến để họ đưa Vưu Hồn về nghỉ ngơi. Cả hai cũng xin cáo từ ra về.

Trên đường đi về, Ngạt Ngọc Sương nói cách bày binh ở pháp trường cho Dương Tiễn và Hao Thiên Khuyển nghe.

- Vì là hành hình Sái Bồn nên kế sách trước đó không thể dùng được. Đợi đến lúc đó khi có hỗn loạn, hai ngươi hãy giả dạng thành binh lính rồi đưa họ đi.

Dương Tiễn:

- Quận chúa, người muốn tạo hỗn loạn như thế nào?

Ngạt Ngọc Sương ranh ma nói:

- Ta sẽ đưa các ngươi đạn khói, lúc đó các ngươi lựa thừa cơ quăng chúng xuống đất, khi khói mù mịt thì cứu người. À, nhưng nhớ dẫn theo ta đó. Đừng bỏ ta lại.

Na Tra vỗ ngực nói với nàng:

- Quận chúa, thần sẽ đưa người đi, người cứ yên tâm nhé.

Ngạt Ngọc Sương:

- Được thôi. Ta tin ngươi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net