Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 36

Cả hai cùng nhau đi ra khỏi phòng. Nghiêm Hạo Tường lúc này chỉ có thể tìm mọi cách để Đinh Trình Hâm không gặp được hai người kia mà thôi, thế nhưng bây giờ cậu không biết Mã Gia Kỳ và Lâm Thừa Hân kia nói chuyện với nhau thì phải làm cách nào để tránh đi đây?

Cả hai đi hết một hành lang dài, vừa tới chỗ ngoặt để vào phòng vệ sinh thì đã nghe thấy tiếng Mã Gia kỳ và Lâm Thừa Hân nói chuyện. Nghiêm Hạo Tường đi đằng sau, đột nhiên thấy Đinh Trình Hâm ngừng lịa không đi nữa. Lắng nghe một hồi mới nghe rõ mấy chữ

“Gia Kỳ, anh thật sự thích Đinh Trình Hâm sao? Anh nói thẳng ra đi, đừng gạt em. Anh cùng Đinh Trình Hâm ở cạnh nhau là bởi vì anh thích Đinh Trình Hâm sao?”

Nghiêm Hạo Tường thầm la thảm rồi, muốn ngay lập tức bay tới chỗ bọn họ ngăn cản những lời sắp nói. Lại bị Đinh Trình Hâm giữ lại, miệng cũng bị bịt lại. Nếu ngay lúc này cạu làm ra hành động gì quá lớn, không phải sẽ càng khiến Đinh Trình Hâm nghi ngờ sao? Thế nên cậu quyết định im lặng.

Cầu mong hai người đừng nói gì không thể để Đinh Trình Hâm nghe được.

Mã Gia Kỳ nhíu chặt mày, lạnh lùng nói

“Muốn hỏi cái gì? Việc này thì cùng anh có liên quan gì?”

Lâm Thừa Hân từ mặt tường sáng bóng đã thấy bóng phản chiếu của Đinh Trình Hâm, thế nên mới chặn Mã Gia Kỳ lại hỏi mấy câu này. Đã như vậy, cũng không cần giấu giếm gì nữa, trực tiếp với nhau thì tốt hơn.

“Không liên quan sao? Tại sao lại không liên quan? Gia Kỳ, lúc trước chúng ta chia tay cũng là bất đắc dĩ mà thôi, hiện giờ em đã quay trở lại rồi. Em đi tìm anh nhiều lần như vậy, anh chẳng lẽ không biết ý muốn của em sao? Nếu anh thật lòng thích Đinh Trình Hâm mà nói, thì coi như việc em về nước sớm là bõ công, em cũng sẽ chúc phúc cho hai người. Thế nhưng, anh không hề thích ĐInh Trình Hâm không phải sao?”

“Em là một người như thế nào anh còn không rõ sao? Chẳng lẽ anh nghĩ em nhìn không ra lý do anh cùng Đinh Trình Hâm ở bên nhau sao? Cách cậu ta ăn mặc, những món đồ yêu thích, những món ăn yêu thích, trang sức hình ngôi sao, chỗ nào không phản ánh lại hình ảnh của em?”

“Anh đây chính là đem cậu ta biến thành em mà đối đãi, anh dám nói rằng, ngay từ đầu anh ở cạnh cậu ta là bởi vì anh thích cậu ta sao”

“Anh dám sao?”

Mã Gia Kỳ không nghĩ rằng Lâm Thừa Hân sẽ thẳng thắn như vậy. Quả thật, Mã Gia Kỳ không dám, bởi vì anh ta lúc đầu đến với Đinh Trình Hâm không phải là chân tình thực cảm.

“Anh đừng xen vào, đây là chuyện của tôi và Đinh Trình hâm. Cho dù chuyện tình cảm của chúng tôi có đúng có sai, có như thế nào thì cũng không đến lượt anh, đấy đều là chuyện của chúng tôi”

“Mã Gia Kỳ, trước kia anh đã từng bảo anh muốn cùng em đến cuối đời, bây giờ em đã về rồi, lời hứa này của anh có còn giữ hay không”

Mã Gia Kỳ có chút hoảng hốt. Lúc ấy anh thật sự có ý định cùng Lâm Thừa Hân sống cả đời. Thế nhưng bây giờ anh đã có Đinh Trình Hâm, lời hứa này, cũng phải quên đi thôi

Đinh Trình Hâm đứng tại chỗ góc khuất từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng bước ra

“Mã Gia Kỳ, Lâm Thừa Hân, hai người đang nói cái gì?”

Mã Gia Kỳ quay đầu nhìn lại, đầu tiên là thấy Đinh Trình Hâm sắc mặt tái nhợt, thứ hai là thấy Nghiêm Hạo Tường đứng ngay bên cạnh đưa tay che trán

Nghiêm Hạo Tường đứng một bên, cậu ta cảm thấy cuộc sống của mình quá mức đặc sắc. Một màn kịch này so với cảnh mà cậu ta nghĩ ra còn muốn đáng sợ hơn. Hôm nay Đinh Trình Hâm nghe được những lời này, Mã Gia Kỳ ngay lập tức không được nói thêm câu nào để giải thích. Tuyệt vọng, hoàn toàn tuyệt vọng!

“Đinh Trình Hâm, cậu đừng buồn…’

Đinh Trình Hâm quay lại nhìn Nghiêm Hạo Tường

“A, thì ra ngay cả cậu cũng biết? Vậy người khác có biết không? Nhìn cậu kìa, vậy chắc mọi người đều biết. Mệt tôi, đã là tên hề rồi còn nhảy nhót.”

“Tôi không phải cố ý muốn gạt cậu, rất xin lỗi”

Nghiêm Hạo Tường cảm thán thay cho Đinh Trình Hâm, một người tốt như vậy, lại rơi vào tay tên Mã Gia Kỳ kia

Đinh Trình Hâm im lặng một lúc, sau đó mới xua tay bảo

“Không có việc gì, nỗi khổ của cậu tôi hiểu được, không cần xin lỗi”

“Cậu tôn trọng tình nghĩa giữa cậu và Lâm Thừa Hân, giấu diếm tôi. Tôi không trách cậu, không cần xin lỗi”

Tốt rồi, bây giờ ngay cả Nghiêm Hạo Tường cậu cũng trở thành đồng lõa!

Lâm Thừa Hân đứng ở mọt bên xem diễn từ nãy, đến bây giờ mới chịu mở miệng

“Đinh Trình Hâm, cậu đừng trách Nghiêm Hạo Tường, em ấy là bị chúng tôi lôi vào, cũng đừng trách Mã Gia Kỳ. Chúng tôi đã kết thúc, hiện tại tôi tìm anh ấy nhưng anh ấy vẫn luôn từ chối tôi…”

“Tôi không cần anh đến giải thích, rất cảm ơn, nhưng chuyện giữa tôi và Đinh Trình Hâm không phải chuyện anh quản được”

“Em…”

Được thôi, quên đi. Im lặng là được chứ gì? Để xem thử Đinh Trình Hâm kia sẽ nghe lời anh nói hay điên lên mà chất vấn anh.

#Tee

KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT, KHÔNG REUP, XIN CẢM ƠN!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net