Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 37

Mã Gia Kỳ thấy Lâm Thừa Hân im lặng rồi, mới quay lại nói với Đinh Trình Hâm

“Đinh Trình Hâm, anh xin lỗi”

Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Kỳ, hỏi lại

“Thật xin lỗi? Vậy ra ngay từ đầu anh chưa từng thích em. Anh chỉ đem em thành thế thân của Lâm Thừa Hân mà thôi? Bởi vì em lớn lên giống với Lâm Thừa Hân nên anh mới chú ý đến em, cũng không phải là nhất kiến chung tình?”

Mã Gia Kỳ đứng trước câu hỏi của Đinh Trình Hâm không biết phải trả lời như thế nào mới đúng. Anh không thể phủ nhận được sự chú ý của anh dành cho Đinh Trình Hâm là bởi vì Đinh Trình Hâm quá giống Lâm Thừa Hân

“Việc anh đã sai anh sẽ không bào chữa, cũng không tìm lý do. Thế nhưng sau này anh thật sự thích em, cho anh một cơ hội có được không”

Đinh Trình Hâm lại mất thêm một đoạn thời gian nữa để tiếp thu lượng thông tin quá mức to lớn này. Đầu óc cậu hiện giờ như một cái máy tính, nặng nề tải thông tin về xử lý. Tiếng ù ù bên tai cũng ngày càng rõ ràng, nghe như tiếng máy móc đã cũ còn cố sức làm việc.

“Vậy, anh ở cùng một chỗ với em là bởi vì anh quá nhớ Lâm Thừa Hân, anh nhìn thấy em, cũng giống như nhìn thấy Lâm Thừa Hân? Khó trách anh không để em đi ra ngoài quá lâu, đi quay phim anh cũng theo đến, là do anh sợ em sẽ giống Lâm Thừa Hân biến mất khỏi tầm mắt của anh. Anh nhìn em dịu dàng, lại chăm chú như vậy, là bởi vì anh đang nghĩ đến anh ấy. Ngay cả trang sức em hay đeo bên người cũng là anh chọn cho em theo sở thích của anh ấy, món ăn hay đồ ngọt đều là những thứ anh ấy thích”

“Ngay từ lúc đầu gặp anh ấy em đã cảm thấy rất quen thuộc. Không ít lần tự hỏi tại sao em và anh ấy có nhiều điểm chung đến vậy. Cũng chỉ trách em đây ngu ngốc, trước đây em không có những sở thích đó, là bởi vì anh nên em mới yêu thích chúng nó. Em đã suy nghĩ đến thế rồi, lại không suy nghĩ giữa hai chúng em có một cây cầu nối là anh”

Lời nói Mã Gia Kỳ đều nghẹn lại trong cổ họng, cuối cùng chỉ có thể khó khăn nói ra ba chữ

“Thật xin lỗi”

Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Kỳ há miệng thở dốc, lại không thể nói ra câu nào

“Chỉ có thật xin lỗi? Em còn cần một câu thật xin lỗi sao?”

Mã Gia Kỳ mím môi, không nói gì. Tới mặt Đinh Trình Hâm hiện tại cũng không còn dám nhìn.

Đinh Trình Hâm nhìn thấy Mã Gia Kỳ không có ý định trả lời, liền chuyển mắt đến trên người Lâm Thừa Hân. Vẻ mặt của Lâm Thừa Hân hiện tại lộ rõ vẻ cao hứng.

Xem ra mọi chuyện đều đã rõ ràng, là do cậu đến quá muộn.

Đinh Trình Hâm cười một tiếng, tiếng cười này đến Nghiêm Hạo Tường cũng nghe không hiểu.

“Xem ra tất cả những gì em nói đều không sai. Đối với anh mà nói em chỉ là một thế thân không hơn không kém. Tình cảm một năm nay là em một mình bỏ ra, là em một bên tình nguyện. Vậy nên thời gian lúc trước anh uống rượu bán sống bán chết là vì Lâm Thừa Hân, sau đó em tới dọn dẹp. Bây giờ anh ấy quay về rồi, em sắp trở thành một người qua đường rồi.”

Mã Gia Kỳ đỏ mắt nghe Đinh Trình Hâm đứng đó phân tích. Đinh Trình Hâm càng trấn định thì Mã Gia Kỳ càng hoảng hốt. Anh đã từng nghĩ tới cảnh Đinh Trình Hâm biết được sự thật, nhưng đến khi tận mắt chứng kiến thì còn khiến anh khó chịu hơn nữa.

Đinh Trình Hâm quá mức lý trí, anh chỉ nhận ra được Đinh Trình Hâm hiện tại đã tan vỡ như thế nào qua giọng nói run rẩy của cậu.

Nghiêm Hạo Tường đúng một bên nhìn, chỉ lấy tư cách người ngoài cuộc đúng đây nhìn một chút, cũng cảm giác được Đinh Trình Hâm có bao nhiêu thê thảm, không nhịn được có chút đau lòng. Dù rằng cậu và Lâm Thừa Hân đã chơi với nhau rất lâu rồi, thế nhưng nhìn thấy Đinh Trình Hâm dùng lý trí bức ép bản thân chấp nhận tình cảm một năm nay tất cả đều là giả…Quá thảm!

Mã Gia Kỳ nắm lấy cổ tay Đinh Trình Hâm

“Đinh Trình Hâm, chúng ta nên nói chuyện này lại ở nhà, bây giờ chúng ta về nhà”

Đinh Trình Hâm xua xua tay

“Không cần, tất cả mọi chuyện đều rõ ràng như thế rồi. Tôi chỉ ngốc một lần, cũng không phải lúc nào cũng ngốc. Bây giờ cái gì cũng hiểu rồi, hai chúng ta, nên trở lại thành hai người xa lạ là được rồi”
(khúc này chia tay rồi, để nv dcx xưng tôi - anh, chứ để em- anh lại thân thiết quá)

Lâm Thừa Hân đứng ở một bên, thầm khen Đinh Trình Hâm làm tốt lắm. nấu cậu ta cái gì cũng hiểu rồi, cũng không cần Lâm Thừa Hân đây tìm thêm phiền toái.

“Từ từ chờ đã, Đinh Trình Hâm cậu hiểu được cái gì”

Nghiêm Hạo Tường thử hỏi, lại bị Mã Gia Kỳ nhìn cho muốn ngốc.

“Thì hiểu được hai người họ mới là tình yêu chân chính, bản thân là một thế thân.”

Mã Gia Kỳ hiện tại tràn đầy cảm giác tội lỗi. anh thật sự không biết chính mình có thể làm gì để chuộc lại lỗi lầm.

“Đinh Trình Hâm, em mắng anh, em đánh anh. Em đừng tự bức bách mình. Anh biết anh đã tổn thương em, thế nhưng không phải anh cố ý. Hiện giờ tất cả mọi chuyện đều đã xảy ra, em cho anh cơ hội chuộc lỗi có được hay không?”

#Tee

KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT, KHÔNG REUP, XIN CẢM ƠN

---chuyện ngoài lề---

Bộ này xem như là bộ đầu tay tui viết nghiêm túc và dài như vầy. Xong hết rồi, đoạn cuối còn một khúc cua nữa. Chuẩn bị nón bảo hiểm từ giờ là vừa rồi á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net