Chap 14: Thu Thập Linh Hồn (5) Về Nhà (Part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tèn ten!!! Part 2 về 3 anh nhà đã có rồi nè❤️❤️❤️Xin lỗi minna- san nhưng Kin đang gặp một số vấn đề nho nhỏ nên chap không ra nhanh được💕So di mina nhiều lắm nha🌸🌸🌸
________________________
Đã mấy ngày này vị pháp sư của Thiên Cung không hề bướ chân ra ngoài. Vì mải mê tìm kiếm ba linh hồn phân tán của Picus mà Salazar như già đi gần chục tuổi. Mái tóc mài đen của ông nay đã lấm tấm bạc. Khuôn mặt hiện lên thêm nhiều vết nhăn. Công việc khá là khó khăn. Thiên Cung có đến 500.000 dân, biết tìm sao cho được 3 linh hồn trong số từng ấy người. Salazar đi đi lại lại trong ngôi nhà. Ông bước lại gần quả cầu pha lê của mình, đọc một câu thần chú:
- Jangodla Vehamap...
Quả cầu chuyển từ màu vàng đồng sang màu trắng tinh khiết, toả ra thứ ánh sáng màu xanh nhạt. Bên trong quả cầu là 3 biểu tượng Hoàng Gia, kèm theo đó là một câu ngắn gọn: "Nhà"
Salazar nhíu mày, gợi ý kiểu gì kỳ cục thế không biết. Với ba biểu tượng Hoàng Gia thì ông có thể hiểu, ba linh hồn đó là người của Hoàng Tộc, cơ mà Hoàng Tộc thiếu gì con trai. Bá Tước, Nam Tước, Hầu Tước, Tể Tướng,... biết ai trong số họ mà tìm. Còn về từ "Nhà" thì Salazar chẳng thể nào hiểu nổi rồi.
Ông đi đến bên chiếc bàn gỗ, lấy mấy quyển sách chiêm tinh ra. Đọc đi đọc lại vẫn chẳng hiểu "Nhà" trong gợi ý đó là cái quái gì. Mấy hôm rồi ông không đến Điện Hoàng Gia. Nghe nói Hoàng tử Thiên Yết đã trở về, Hoàng tử Song Tử cũng đã về nhà, đáng ngờ hơn là Helen đã lộ bộ mặt thật của ả, ông...
- Khoan đã- Salazar đập bàn như vừa nghĩ ra điều gì đó.
- Nếu giả thuyết, ba linh hồn phân tán kia là ba chàng Hoàng Tử thì gợi ý "Nhà" kia hoàn toàn có nghĩa. Có thể hiểu, ba linh hồn sẽ đoàn tụ tại "Nhà", tương ứng với việc ba chàng Hoàng Từ trở về Điện Hoàng Gia.
Salazar vỗ trán cái bốp.
Ông được tin 4 vương quốc kia đã tìm được linh hồn rồi. Chủ còn mỗi Thiên Cung thôi. Ba linh hồn con lại là Gemini, Scorpio và Capicorn.
- Vậy là ta đúng rồi! Gemini, Scopior và Capicorn nếu dịch theo thuật ngữ La-ting thì chính là tên của ba chàng Hoàng Tử. Vậy là chắc rồi. Phải đi báo cho Nhà Vua và Hoàng Hậu mới được...
___________________________
Tại con đường nhỏ dẫn đến khu vui chơi bỏ hoang có hai anh chàng đang rong ruổi trên hai con ngựa. Một người mang vẻ lạnh lùng với mái tóc màu đen và đôi mắt cùng màu bí ẩn. Một người
với mái tóc đen lai xám và đôi mắt màu tím hồng. Tuy màu mắt "bánh bèo" là thế nhưng cậu toát lên một vẻ đĩnh đạc và trưởng thành vốn có.
- Vậy ra thằng Song Song nó ở đây?- Thiên Yết lên tiếng phá tan sự im lặng.
- Đúng! Anh ấy chẳng muốn đi đâu ngoài đây cả.- Ma Kết nhún vai.- Ngày nào em cũng ra đây hai lấn đem cơm cho Song, rồi ngồi nói chuyện với anh ấy một lúc.
- Đúng thật là...- Thiên Yết bỏ dở câu nói.
- Đến rồi.
Ma Kết nói rồi bước xuống ngựa. Đập vào mắt Yết ca là một khu vui chơi bị bỏ hoang từ lâu. Nó mang một vẻ tồi tàm và u ám.(Kin:Sao ST ở đây được nhỉ?) Thiên Yết nhíu mày nhìn xem thằng em nó ở cái xó nào thì có một tiếng nói pha chút tinh nghịch vang lên:
- Ố ồ!!! Anh hai về hồi nào vậy?
Một cậu con trai từ trên cái cây gần đó nhay xuống. Khuôn mặt baby cực kỳ cute, nụ cười lãng tử mang chút trẻ con đến nỗi nếu Kin ở đấy Kin phải cần một xô hứng máu mũi. Mái tóc màu nâu nhạt rối bù và đôi mắt mài xanh sáng mang đậm chất bad boy.
- Anh coi em là không khí à?- Ma Kết nhắc nhở.
- Không, chào em Kết Kết.- Song Tử cười trừ.
- Em sống ở đây?- Thiên Yết hỏi.
- Vâng!
- Ba mẹ biết không?
- Không ạ!
-...
-...
Cuộc đối thoại giữa hai anh em mười năm không gặp...à nhầm...mấy tháng chưa gặp cứ kéo dài mãi cho đến khi Ma Kết "vô hình" lên tiếng:
- Nói rồi nhịn luôn nhé, em đem cơm cho anh nè.

- Chội ôi! Cảm ơn nhóc nhiều lắm, Thiên Yết vào đây.
Song Tử cầm hộp cơm rồi quay lại vẫy hai người kia vào chỗ gốc cây cổ thụ to.
- Hôm nay chỉ có bò bít tết, gà quay và bánh cupcake thôi.- Ma Kết nói.
- Vậy là được rồi. U oa! Thơm quá.
Song Tử nói khi mở nắp hộp cơm. Công nhận đầu bếp khéo tay thiệt.
- Tối em ngủ đâu?- Cái câu ngắn gọn này là của thằng nào mọi người biết rồi chứ gì.
- Trên cây nè- Song ca chỉ chỉ.
- Anh nè, em nghĩ anh nên về đi- Ma Kết vỗ vai Song Tử.
- Tại sao?- Giọng cậu pha chút tức giận.
- Mọi người biết hết bộ mặt thật cùa Helen rồi.- Thiên Yết đáp.
- Ồ vậy à. Vậy mà lúc trước có người không tin còn mắng em và tát em nữa đấy.- Song Tử đùa cợt.
- Haizzz, hôm trước cô ta tới lâu đài làm ầm lên, còn dám hỗn láo với ba mẹ chúng ta nữa chứ.- Ma Kết nắm chặt tay.
- Ừm hứm!- Song Tử gật gật.
"Reng...reng...reng"
Tiếng chuông điện thoại Ma Kết cắt ngang cuộc nói chuyện
- Alo
- Ma Kết à con? Mẹ đây!
- Chào mẹ ạ!
- Con đang ở đâu?
- Con...- Kết ngập ngừng.
- Con đang ở chỗ Song Tử đúng không? Mẹ biết mà, con khỏi giấu. Mẹ với ba đang định đến đó tìm Song Tử để xin lỗi. Chúng ta đã trách lầm thằng nhỏ rồi.- Hoàng Hậu thở dài.- Con đang ở đâu?
Ngưng một giây, Ma Kết cười nói:
- Ở khu vui chơi bỏ hoang ngày xuâ mẹ hay đưa anh em tụi con đến đó. Có cả anh Yết nữa.
- Tốt rồi, ở yên đó. Mẹ sẽ tới, chúng ta còn có một việc khác cần bàn.
- Vâng, chào mẹ ạ!
"Tít,tít,tít..."
Tín hiệu vừa ngưng thì một cái cốc đầu được giáng lên đầu anh Kết:
- Nhóc dở à? Sao lại nói anh ở đây cho mẹ biết. Muốn chết không?- Song Tử vặn tay.
- Anh từ từ nào! Mẹ có ý tốt nên em mới nói chứ. Anh cứ ức hiếp em hoài vậy?- Ma Kết nhìn Song Tử bằng đôi mắt ngây thơ vô (số) tội.
- Kết nói đúng đó, em cứ đợi xem.- Thiên Yết băng lãnh lên tiếng.
- Hmmm...anh tha cho nhóc lần này á.
Song Tử im lặng. Thiên Yết mà đã nói vậy thì cậu cũng chả làm gì, mất công Yết điên lên thì có nguy cơ cậu xuống thăm anh Diêm Vương một chuyến quá. Chậc... Không ngu không ngu!
____Thời Gian bọn nó chờ Mẹ :))___
- Kéo, búa, bao!!!- Cả ba đứa đồng thanh.
- Ể, Ma Kết ra kéo, Ma Kết thua, đưa trán đây.- Song Tử cười.
"Chóc"
- Au~~~ Anh mạnh tay thiệt đó.- Ma Kết phẫn nộ nhìn Song Tử đang cười lăn cười bò.
Kết Kết quay sang nhìn Thiên Yết với ý
"Anh búng nhẹ thôi nhé!"
Thiên Yết cũng nhìn lại.
"Chú yên tâm"
(Kin: Mấy anh em nhà mi học nói chuyện bằng mắt khi nào vậy? TY+MK+SoT: Xời, chuyện! Kin:*bó tay*)
"Chóc"
1s
2s
3s
- Trời má ơi!!! Em bảo anh búng nhẹ mà!- Kết ca khóc không ra nước mắt.
- Đấy chỉ có 5/10 công lực thôi.- Thiên Yết bình thản.
Vâng! Ba chúng nó đang chơi oẳn tù xì búng trán. Ba đứa già đầu 18 tuổi mà như trẻ con. Song Tử trẻ con thì đã đành. Đằng này Ma Kết cùng hùa theo, haisss, có khi trời sập. À quên!!! Còn thánh băng Thiên Yết cũng chơi nữa. Ai da! Kin lo mai ngày tận thế quá-.- (MK+TY+SoT: Mi nói cái giề???*Sát khi* Kin: Ể!!! Em chỉ nói mai...tận thế thôi! MK:*Cầm dao* Khỏi đợi mai, hôm nay tận thế của mi rồi! SoT:*cầm súng* Bái bái bé Kin*Cười* TY: Chết đi!*Cười lạnh* Kin:*Nó xuống gặp anh Diêm Vương soái ca rồi~~~*)
- Kéo, búa ,bao- Lượt thứ n bắt đầu.
- Ahaha, anh Yết thua nè, ahaha!!!- Song Tử la lớn.
"Chóc"
Song Tử nghĩ thầm "Hố hố! Có cơ hội báo thù rồi!!!"
Thiên Yết vẫn rất bình thường.
"Chóc"
Ma Kết nói thêm:
- Em không muốn chọc giận lão đại như anh Song đâu.
- Tốt- Yết buông một từ ngắn gọn.
- Song Tử, Thiên Yết, Ma Kết!
Từ xa có tiếng phụ nữ vọng lại, kèm theo đó là tiếng vó ngựa dồn dập. Từ xa có thể thấy có ba người đang tiến đến. Hai nam một nữ. Người phụ nữ không ai khác chính là Hoàng Hậu. Hai người con lại là Nhà Vua và vị pháp sư lừng danh- Salazar.
Song Tử có hơi bất ngờ khi có cả cha cậu ở đây, còn cả ông chú Salazar kia nữa. Ma Kết dù biết trước cũng không khỏi ngạc nhiên, Thiên Yết cũng không kém.
Hoàng Hậu cưỡi ngựa đến trước. Vừa xuống ngựa, bà lao thẳng đến ôm Song Tử mà giàn giụa nước mắt:
- Song Tử, con có biết con bỏ đi như vậy mẹ lo lắm không? Chẳng ai biết con đi đâu cả. Mẹ nhớ con lắm đấy. Mấy ngày nay mẹ quên ăn quên ngủ mà chỉ ngóng tin tức của con. Thằng nhóc này, mẹ nhớ con quá.
Song Tử vỗ vỗ vai mẹ:
- Con không sao. Con vẫn ăn uống đầy đủ nhờ thằng nhóc này đây.- Song Tử cười rồi chỉ sang Ma Kết.
- Sao ba với Slazar cũng ở đây thế mẹ?- Thiên Yết lên tiếng nói. Đó là cũng là thắc mắc của hai anh kia.
- À...- Hoàng Hậu mỉm cười- Ba có lẽ sẽ có chuyện muốn nói với con đấy.
Nói rồi bà quay sang nhìn Nhà Vua.
Ngài do dự mấy giây rồi bước nhanh về phía Song Tử. Cậu hơi khó hiểu.
- Song Tử! Ba đã trách nhầm con rồi! Ba đã sai, hãy tha lỗi cho ba. Mà không, con hãy làm gì đó mà con cảm thấy ngừoi ba này đáng phải chịu đựng. Song Song, ba xin lỗi con.
Hiện tại, Nhà Vua đã vứt bỏ hết uy quyền mà quỳ xuống trước Song Tử và bao ánh nhìn của những người còn lại.
Song Tử giật mình. Đây...có phải là ba cậu- Nhà Vua quyền lực không vậy? Đây...có phải là người gần một tuần trước đã tát cậu không thương tiếc không đây?
Song Tử cười thầm, cậu đỡ Nhà Vua đứng dậy:
- Ba à! Con không thích mấy kiểu sến súa này đâu! Con bỏ qua cho ba mà. Miễn là ba đã thấy được bộ mặt của Helen và thấy rằng con không cưới cô ta là một quyết định đúng đắn.
- Ba biết, ba biết hết rồi.- Nhà Vua ân hận. Chỉ vì một phút lầm lỡ mà ngài đã xuống tay tát đứa con ruột thịt của mình. Ngài rưng rưng nước mắt mà ôm Song Tử vào lòng. Ngài thề sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm như vậy nữa.
- Hôm nay ba chỉ đến để làm vậy thôi à? Thế ông chú kia đi theo làm gì?- Ma Kết vươn vai.
- Đúng đấy!- Thiên Yết thêm vào.
- À...Tôi đến đây có việc quan trọng.- Salzar thấy nãy giờ bị bơ nặng thì tự động lên tiếng
- Các con là những người vô cùng đặc biệt. Salazar đã nói hết với chúng ta.- Hoàng Hậu nói.
- Các con mang linh hồn của thần Mặt Trăng Picus.- Nhà Vua tiếp lời.
- Linh hồn gì?
- Ai là thần Mặt Trăng?
Các cậu hồn nhiên hỏi.(Kin: Hoàng Tử gì mà chả biết gì thế -.-)
- Từ xưa vì thần Mặt Trăng Ivy làm loạn nên Cavy và thần Mặt Trăng mới- Picus quyết định nhốt Ivy vào lỗ đen rồi phong ấn linh hồn của mình xuống. Các cậu là 3/6 người mang linh hồn thần Mặt Trăng- Salazar thuyết giảng.
- Ồ!!!- Song Tử ngạc nhiên.- Thế làm sao ông biết được?
- Trên cánh tay trái một người có hình xăm bán nguyệt từ khi mới sinh ra.
- Hình xăm?- Ma Kết khó hiểu.
Cả ba người họ đồng thời vạch tay áo lên. Chính xác là ai cũng có một hình xâm như vậy.
- Đó là phong ấn của linh hồn- Vị pháp sư giải thích.
- Vậy chúng tôi sẽ phải làm gì?- Thiên Yết hỏi.
- Hiện tại thì ta chỉ có lệnh tìm linh hồn từ "Liên Bang Pháp Sư" chứ chưa có nhiệm vụ nào cả.
- Ồ- Song Tử.
- Hiện tại hãy giữ chuyện này làm bí mật. Ta không muốn nhiều người biết- Salzar nói.
- Rồi tôi hiểu mà.- Ma Kết cười.
- Về được chưa?- Yết ngáp.
- Về thôi! Lâu em chưa về cái phòng yêu quý của mình.- Song Tử nháy mắt.
- Rồi về thôi- Ma Kết và Slazar đồng thanh rồi treo lên ngựa.
- Song Tử, chào mừng con về nhà- Hoàng Hậu và Nhà Vua nở nụ cười ấm áp.
Song Tử cảm thấy thật hạnh phúc. Thật vui khi lại được sống cùng những người thân thiết...
Một lần nữa...
________End chap 14_______
Haisss!!! Xong dồi nè❤️❤️❤️Minna- san đọc truyện vui vẻ nha^^
🌸Arigatou🌸


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net