Chap 8: Anh Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hello minna- san!!! Kin đã có ý tưởng cho 2 anh đực rựa rồi!!! Chap này flashback sẽ hơi dài, mina cố gắng đọc nha!!!❤️Love❤️Cho Kin xin lỗi về sự chậm trễ này nha!!!
-----::::----::::----::::----::::----::::----::::-
Vào một buổi trưa tĩnh lặng... Trong lâu đài của Thiên Cung nổ ra 1 cuộc xung đột...
Nhà Vua đang ngự trên chiếc ngai vàng quý giá. Ngài khoác 1 chiếc áo choàng bằng lông thú. Tay trái ngài cầm 1 cậy quyền trượng với viên ngọc bằng thạch anh tím. Đôi mắt vô cùng giận dữ. Bên phải Ngài là Hoàng Hậu. Người mặc 1 bộ váy đính đầy kim cương và hoa hồng trắng. Mái tóc màu nâu đậm của người được buộc cao, có thêm 1 chiếc vương miện bằng vàng hình đôi cánh. Toàn thân Người toát lên 1 vẻ thánh thoát lạ kỳ. Hai người đều đang rất giận chuyện gì đó. Hoàng Hậu đập mạnh tay xuống ghế, cao giọng nói:
-Hàn Song Tử, chuyện của con là do ta quyết định, con không được cãi!!!
Ánh mắt của Hoàng Hậu hướng về người con trai trước mặt. Người con trai với vẻ ngoài vô cùng quyến rũ, đôi mắt xanh sáng hút hồn biết bao cô gái. Mái tóc nâu nhạt che nửa khuôn mặt, thêm bộ đồ bụi bặm mà cậu đang mặc thì...Kin dám khẳng định cậu là 1 bad boy chính hiệu.
Song Tử "hừ" nhẹ. Từ bao lâu mà cha mẹ cậu quản thúc cậu chặt chẽ như thế. Cậu đã 17 tuổi rồi, đâu còn là cậu bé ngày nào nữa. Cậu đã có thể tự lo cho bản thân, tự quyết định chuyện hôn nhân của mình... Cớ sao cha mẹ cậu lại can thiệp vào???
-Con thật sự không muốn cưới Helen, cha mẹ thông cảm cho con!!!- Song Tử kính cẩn nói.
-Ta cần 1 lý do chính đáng, Song Tử- Nhà Vua nói.
-Vâng, thưa Cha!!! Thứ nhất, con không yêu và sẽ không bao giờ yêu cô nàng chảnh chọe ấy. Thứ hai, cha không thể bắt con kết hôn với người con không thích. Đấy là ép buộc chứ không phải là hôn nhân thật sự. Song Tử cúi đầu. Cậu biết cậu có nói nữa thì Cha mình cũng sẽ không hiểu. Cậu rất không ưa Helen Wanda- Cô công chúa nước láng giềng. Helen rất ngang ngược và khó bảo. Cô luôn đánh đập người hầu của mình, tìm mọi cách để lấy lòng các chàng trai trong cung rồi sau đó vu oan cho họ.(Cho phép Kin được giải thích chỗ này: Đơn giản là trong lâu đài thì những người bậc thấp không được phép yêu người bậc cao. Như vậy sẽ bị liệt kê vào tội phảm nghịch và sẽ bị tử hình hay tuỳ theo nhiều mức độ khác nhau!!! Mina hiểu chưa nè???^^) Helen trước mặt Cha mẹ cậu thì luôn tỏ ra yểu điệu thục nữ, khuôn phép đàng hoàng,...thật là ...1 con cáo đội lốt người.
-Ta không hiểu, Song Tử!!! Helen có chỗ nào thiếu sót mà con lại có ác cảm với cô ấy như vậy???- Hoàng Hậu nhẹ giọng.
-Thưa mẹ, cô ta là 1 con quỷ không hơn không kém!!!
"Bốp"
Song Tử cảm thấy má mình nóng nóng. Cậu ngước mặt lên, Cha cậu đang đứng trước mặt cậu. Khuôn mặt cha cậu giăng đầy tia máu đỏ. Song Tử sững người vài giây. Cha cậu... vừa tát cậu sao??? Từ trước đến giờ Cha chưa bao giờ làm như vậy với cậu, ngay cả khi cha giận dữ nhất. Vậy mà hôm nay, chỉ vì cậu nói như thế mà Cha đã...
-Cha tát con???- Song Tử cố nén những giọt nước mắt của mình.
-Đúng!!! Ta thật không thể chấp nhận được người như ngươi!!! Thật hỗn láo.- Nhà Vua nắm chặt tay.
-Con...con đã làm gì sai??? Con chỉ nói sự thật thôi mà...!!!- Những giọt nước mắt của Song Song đã không còn kìm lại được nữa. Cậu khóc...
-Đừng gọi ta là Cha ngươi, ta không có đứa con ngang bướng như vậy. Ta nói ngươi phải lấy Helen, bằng không, ngươi cút đi cho khuất mắt ta.
Song Tử lại ngạc nhiên hơn nữa. Cha đuổi cậu đi? Cha gọi cậu là ngang bướng sao? Song Tử đột nhiên cảm thấy tức giận, cậu gạt đi những giọt nước mắt đang theo nhau chảy xuống, nói lớn:
-Được rồi!!! Nếu cha nhất quyết bắt con cưới cô ta, con sẽ đi theo như cha muốn. Con sẽ không về lâu đài nữa, vì... con... đâu còn là con cha nữa...
-Ngươi/ Song Tử- Nhà Vua và Hoàng Hậu đồng thanh.
Hoàng Hậu vội vã đứng dậy chạy theo Song Tử ra cổng, mặc cho Nhà Vua đang chết đứng ở đấy. Người nắm lấy tay cậu con trai, nài nỉ:
-Song Song, con đừng đi, Cha con chỉ là nhất thời nổi nóng nên nói thế thôi. Đi con, đi vào thôi!!!
-Không đâu mẹ!- Song Tử gỡ tay Hoàng Hậu ra- Mẹ còn em Ma Kết với anh Thiên Yết mà. Mẹ hãy lo cho hai anh em họ, đừng lo cho con. Con nhất quyết phải thoát khỏi cuộc hôn nhân này. Con sẽ viết thư về thăm mẹ. Chào mẹ.!!!Song Tử cố rặn ra 1 nụ cười trấn an mẹ mình. Cậu chạy vụt ra chuồng ngựa, phóng vào rừng chỉ trong chớp mắt...
..........::::::Ta là giải phân cách::::::........
"Keng"
"Choang"
"Bốp"
"..."
Và hàng loạt tiếng vũ khí va chạm vào nhau khác nữa mà Kin không thể kể hết được. Tại Đấu Trường Hoàng Gia đang diễn ra 1 cuộc tập kiếm. Đấu trường Hoàng Gia quả thật rất đẹp. Toàn bộ sàn đấu đều được lát bằng đá Gosta- loại đá cứng chắc nhất Vương Quốc. Đấu trường có tất cả 4 sảnh Đông-Tây-Nam-Bắc dành cho 1.000.000 khán giả. Hàng năm, tại Đấu trường sinh tử nàu diễn ra rất nhiều trận đấu đã đi vào lịch sử. Cùng với sự đi lên thì tại đây cũng khiến rất nhiều đấu sĩ phải bỏ mạng. Một Đấu trường hùng ví được xây nên từ Máu, Nước mắt và Sự Vinh Quang...
- Ma Kết! Ngươi đánh khá lắm! Nhưng ngươi cần chú ý phần cổ tay, nó phải nhanh nhẹn hơn 1 chút-Một giọng nói trầm trầm vang lên từ phía khán đài. Từ xa, một người đàn ông trung niên từ từ bước xuống. Vóc dáng vô cùng cao lớn. Bên hông của Ngài có đeo 1 thánh kiếm dài bằng bạc. Ngài trông vô cùng oai phong trong bộ chiến giáp của Hoàng Gia. Ma Kết thôi không đánh nữa, thu hồi cây kiếm lại, cậu từ từ quỳ xuống, cung kính đáp:
-Vâng, thưa Tướng Quân!
-Trận đấu giành chức vô địch chuẩn bị diễn ra- Vị tướng quân nhìn vào vô định- Chúng ta sẽ phải chạm trán với nhiều đối thủ khác, mạnh hơn, nhanh hơn, ngươi có làm được không?
Ma Kết không hề do dự, nói:

-Thần chắc chắn là mình có thể làm được!
-Tốt! Ta nghĩ với tài năng thiên bẩm của ngươi, người có thể nhắm mắt đánh thắng bọn chúng. Ta đã theo ngươi từ khi ngươi còn nhỏ. Ta thừa biết khả năng của ngươi. Ngươi học rất nhanh, kĩ năng quan sát của ngươi cũng rất tốt. Nhưng để chắc chắn hơn, ta nghĩ ngày mai chúng ta nên đánh thử 1 trận. Ngươi sẽ đánh với Kelvin Hariss- Con trai ta. Đừng làm ta thất vọng.- Giọng Tướng Quân đều đều. Ông đặt rất nhiều kì vọng vào chàng trai trẻ trước mặt.- Hôm nay đến đây thôi, mau về cung đi!
-Cảm ơn ngài! Thần xin cáo lui- Ma Kết dõng dạc. Cậu nhanh chân bước ra khỏi sàn đấu, nhằm hướng lâu đài mà đi về...
Trên cây cầu đá dẫn về lâu đài Thiên Cung, có một chàng trai đẹp như tạc đang ung dung bước. Mái tóc đen của cậu bay tứ tung nhờ những cơn gió quấy rối. Đôi mắt tím vô hồn nhìn vào vô thức.
Ma Kết đang lo lắng.
Cậu lo cho trận đấu kiếm sắp tới.
Cậu không hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của mình.
Cậu sợ mình sẽ thua.
Cậu sợ mình sẽ mang tiếng xấu về cho cha mẹ.
Cậu sợ mọi thứ cậu sắp đối mặt.
Cậu...lo...lắng!!!
Thoáng 1 cái cây cầu đã đưa Ma Kết về nhà. Ánh hoàng hôn đang dần tắt, chỉ để lại vài vệt sáng đỏ chói ở phía Tây.
Ma Kết bước nhanh vào cung điện. Cậu nhìn thấy vẻ mặt vô hồn của mẹ và sự tức giận từ cha. Chuyện gì thế này? Gia đình cậu lục đục chuyện gì à? Cậu mới đi có 3 tiếng mà?...??? Ma Kết khoing dám hỏi, nhưng rồi trí tò mò đã lấn át tri thức cậu. Kết Kết nhanh chóng bước đến bên cha mẹ mình, không quên chào hỏi họ theo kiểu quý tộc. Cậu nói nhỏ với mẹ mình:
-Mẹ, ra ngoài con có chuyện cần nói!- Rồi cậu kéo Hoàng Hậu ra ngoài mặc cho bà chưa biết xử sự ra sao. Khi đã an tâm, Ma Kết dừng lại trước Vườn Thượng Uyển, hỏi Hoàng Hậu:
-Mẹ, kể cho con nghe chuyện gì đã xảy ra.
Hoàng Hậu đắn đo đôi chút, bà nhìn sâu vào đôi mắt tím của con trai, thở dài ảo não:
-Song Tử...!
-Anh ấy làm sao ạ?
-Song Tử đã cãi nhau với cha con...
-Vì chuyện gì ạ?(Kin:Đệt anh Kết, để im cho mama kể, chặn họng ngta hoài!!!MK: mi im ngay và quay về viết tiếp đi!!!Kin: Why???MK: Vì nếu mi không đi ta sẽ cho mi đi gặp anh Vương đẹp trai*Cười nham hiểm* Kin: Vâng! Vâng! Đi ngay đây*xách dép chạy*)
-Vì hôn nhân của anh con, Song Tử không muốn cưới Helen. Song Tử bỏ nhà đi rồi...- Nói đến đây Hoàng Hậu bật khóc, bà nhớ Song Song vô cùng. Ma Kết thấy mẹ khóc thì lòng đau xót. Hèn gì, nãy cậu về thấy có gì thiếu thiếu. Thiên Yết đi họp với Thiên Bình và Jack thì không nói làm gì, nhưng mọi khi về đến nhà là cậu sẽ được nghe tiếng nói oang oang của Song Tử, sau đó Song Tử sẽ ra choàng cổ cậu và kể cậu nghe về những cô gái của anh ấy.
Hôm nay thì vắng tanh. Ma Kết vận dụng IQ cao ngất ngưởng của mình để suy nghĩ Song Tử sẽ đi đâu. Bỗng mắt cậu sáng rực lên, cậu quay qua nhìn mẹ:
-Mẹ yên tâm! Con sẽ tìm anh ấy về cho mẹ. Con có thể sẽ biết anh ấy đi đâu, mẹ hãy tin ở con, và... có thể con sẽ đi lâu đấy.
Hoàng Hậu nghe vậy thì vui mừng khôn xiết. Bà ôm cậu con trai út vào lòng, giọng xúc động:
-Cảm ơn con, Kết Kết của mẹ.
Ma Kết buông mẹ ra, cậu chạy ra chuồng ngựa và chọn 1 con chạy nhanh nhất, phóng đến nơi mà cậu chắc chắn Song Tử đang ở đó....
-------:::::Kin đây mấy fen::::-------------
___________________________
Tại 1 khu vui chơi bị bỏ hoang...
Song Tử đang thẫn thờ ngồi trên 1 chiếc cầu trượt. Đôi mắt màu xanh của cậu được bao phủ bởi một làn sương mỏng.  Khuôn mặt cậu như vô hồn. Chỉ cần nghĩ lại chuyện lúc sáng, Song Tử lại cảm thấy thật khó chịu. Từ trước đến nay dù cậu có làm gì đi chăng nữa, Cha cậu cũng chỉ mắng cậu vài câu rồi cho qua, đằng này chỉ vì 1 con ả lăng lơ mà Cha đã nhẫn tâm tát cậu. Trên đời nếu có hỏi cậu ghét nhất là gì, câu trả lời sẽ là cô ả Helen ấy. Nhan sắc thì không có gì nổi trội, chắc cũng ở mức trung bình.-. Mái tóc thì nhuộm xanh nhuộm đỏ. Ra đường lúc nào cũng đánh cả tấn phấn,... Y phục lúc nào cũng hở hang. Song Tử nhớ lần cô ta được Cha anh mời đến dự tiệc, cô ta không hề biết xấu hổ mà mặc ngay 1 bộ váy xẻ ngực, ngắn hết sức. Đã vậy còn õng a õng ẹo đi dẹo trai :)). Nói chung là nói về Helen, Song Tử không hề thấy 1 điểm tích cực mà chỉ toàn là sự xấu xa, độc địa.
Mải mê suy nghĩ, Song Song nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập sau lưng, tiếp đó  là 1 giọng nói quen thuộc, pha chút bá đạo:
-Này ông kia!!! Thời sửu nhi qua rồi còn tìm về thời thơ ấu làm giề???- Vâng! Tất nhiên chủ của giọng nói đó là 1 chàng trai với mái tóc đen, đôi mắt tím sâu thẳm- Hàn Ma Kết. Song Tử hơi ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, anh hơi nhíu mày, khẽ hỏi:
- Sao em biết anh ở đây?
-Cái đó anh vận dụng trí thông minh cũng hiểu thôi!- Ma Kết nói giọng châm chọc. Song Ca "à" lên 1 tiếng. Phải! Cũng dễ hiểu thôi. Ngày xưa, mỗi khi
cậu buồn, cậu đều đến đây để thư giãn. Trừ cái ông Thiên Yết lúc nào cũng như tảng băng di động ấy, thì Ma Kết luôn là người theo cậu đến đây. Em ấy luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ những mối tình trăng hoa của cậu. Cậu thường nói với em ấy: " Bất cứ khi nào em thấy anh biến mất, hãy đến đây tìm anh". Và Ma Kết đã làm theo như thế.
-Vậy anh cãi nhau với Cha??? Vì cô ả Helen?
-Phải!- Song Tử thở dài.- Có chết anh cũng không lấy cô ta.
-Em hiểu! Em cũng biết về cô ta mà! Một con cáo đội lốt người!- Ma Kết xoa cằm.-Nhưng...-Cậu bỏ dở câu nói...
-Nhưng sao?
-Anh định không về nhà thật à?
-Ừ! Em nghĩ anh đùa chắc?
-Vì Cha tát anh?- Ma Kết nhìn sang má phải của Song Tử, có dấu 5 ngón tay nằm trên đó.
-Một phần! Vì Cha không tin tưởng anh. Em thử nghĩ xem! Anh sống với Cha từ nhỏ, mà bây giờ Cha sẵn sàng tát anh khi anh nói sự thật về con nhỏ ấy. Cha thực sự đã không tôn trọng ý kiến của anh, anh không muốn nhà về làm gì!- Song Tử ung dung đáp. Ma Kết nhìn kĩ những biểu cảm trên mặt anh, bình thường thì Song Tử sẽ chỉ bỏ đi 3-4 ngày rồi về nhưng cậu nghĩ lần này Song Ca sẽ đi thật, không chừng đoạn tuyệt với Cha Mẹ cũng nên.
-Vậy anh định từ em với anh Yết luôn à?
-Tất nhiên là không! Hai người có thể đến đây thăm anh khi muốn- Song Tử cười nhăn răng. Thật sự mỗi khi ở đây, cậu đều cảm thấy thời gian trôi chậm lại, mọi thứ rất yên bình. Có thể vì nơi đây gắn liền với tuổi thơ của cậu. Khi mà cậu còn bé, Cha hay dẫn cậu và anh em của mình đến đây chơi. Rồi cho đến khi cậu lớn, đây là nơi để cậu giải toả nỗi buồn. Nơi đây đã chứa không biết bao nhiêu kỷ niềm của cậu. Từ thời cậu bé xíu cho đến khi cậu trưởng thành.
-Ma Kết này!- Song Tử lên tiếng- Em có  bao giờ cảm thấy lưu luyến 1 mối tình nào chưa?
-Sao anh lại hỏi thế?- Kết Kết nhíu mày ra vẻ khó hiểu.
-Anh đã trải qua rất nhiều mối tình, nhưng anh chưa thật sự lưu luyến mối tình nào cả. Nó đến rồi đi như 1 cơn gió, không 1 chút nhớ nhung.
-Có chứ! Em đã từng có một mảnh tình vắt vai, nhưng bi ai vô cùng...
-Sao anh chưa từng nghe em kể?
-Vì...em không muốn nhắc lại những chuyện đã qua...
*Flashback*
Ma Kết đang dạo bước trên cây cầu đá, đôi chân vô thức tiến về phía trước. Mái tóc cậu bay phất phơ trong gió. Hôm nay cậu vừa gặp được  Elena- 1 cô gái với đôi mắt nhìn thấu tâm can người khác. Cậu gặp cô ở phiên chợ chiều nay, khi cô đang mải mê nhìn gian hàng đối diện mà đâm sầm vào cậu. Cô gái rất xấu hổ và hết lời xin lỗi Ma Kết. Khi cô gái ngước lên nhìn cậu. Ừm...!!!! Người ta gọi là cái gì ấy nhỉ? À! Tiếng sét ai tình! Khi bắt gặp khuôn mặt ngây thơ, mái tóc nâu đậm và đôi mắt đen ấy, trái tim Ma Kết như bị trật 1 nhịp. Cậu cảm thấy người mình nóng bừng. Cô gái ấy khúc khích cười:
-Này anh gì ơi!!! Anh làm sao mà mặt mày đỏ gay thế kia?
-À...ờ...!!!
-Tôi xin lỗi anh nhé!- Elena tiếp tục- Anh có sao không?
-Tôi...không sao...!!!
-Vậy được rồi!!! Tôi đi trước đây! Chào anh!- Elena toan bước đi thì Ma Kết nói:
-Khoan đã cô gái...
-Tên tôi là Elena.
-Elena này... liệu tối nay tôi có thể mời cô ăn tối không?
-Ồ! Đương nhiên rồi! Tối nay tôi rảnh!
-Vậy hẹn cô 6:30 ở Quảng Trường nhé!
-Được thôi, hẹn anh tối nay!- Elena cười rồi khuất bóng sau dòng người đông đúc.
__________
Từ tối ấy, Ma Kết cảm mình rất lạ...
_________
Cậu cảm thấy tim mình đập nhanh hơn khi nhìn thấy Elena...
_________
Mỗi khi cô cười cậu cảm thấy vô cùng hạnh phúc...
_________
Thế rồi cậu và cô YÊU nhau...
_________
Tình yêu của họ như 1 bông hoa bất diệt...
_________
-Anh ơi!!! Hôm nay Valentine đấy!!!
-Rồi rồi!!! Tối anh sẽ đưa em đi ăn!!!
_________
-Anh ơi em chán!!!
-Ôm anh này!!!!
_________
-Ma Kết!!! Sao băng kìa!!!!Anh ước đi.
-Em ước đi!
-Em ước rồi!!!
-Em ước gì???
-Em ước mình mãi ở bên nhau!!!!
-Anh cũng vậy!!!
_________
Cho đến khi...
Ma Kết bàng hoàng khi nhìn thấy Cha cậu trong căn nhà nhỏ của Elena. Món quà sinh nhật trên tay cậu rớt xuống, cậu nghe được loáng thoáng vào câu:
- Ngươi phạm tội dám yêu Hoàng Từ, từ này ngươi và gia đình ngưoi hãy rồi khỏi đây!
Ma Kết như chôn chân tại chỗ, bỗng từ đâu những giọt nước mặn chát rơi xuống khoé miệng cậu. Đợi Cha đi rồi, cậu mới dám bước vào, nhìn Elena thu dọn đồ đạc, cậu hỏi:
-Em phải đi thật sao?
Elena nghe tiếng cậu thì quay lại, hai hàng nước mắt cô tuôn rơi lã chã. Cô đến bên Ma Kết, ôm chặt anh rồi đặ lên môi anh một nụ hôn rất sâu. Cô nói  trong tiếng nấc:
-Ma Kết, em phải đi. Không có tình yêu giữa dân thường và giai cấp quý tộc...Em xin lỗi...!!!
Ma Kết vội nhớ đến món quà cậu định tặng cô, cậu nói:
-Cái này anh tặng em, là 1 sợi dây chuyền mà anh đã cất công chọn lựa, mong em thích và coi đó như kỉ vật cuối cùng giữa hai chúng ta...
Elena bước đi, trong lòng Ma Kết dấy lên 1 nỗi đâu chua xót... Bông hoa bất tử đã lụi tàn...
__________
*Endflashback*
- Vậy ra em cũng có một mối tình sao?- Song Tử hỏi.
Ma Kết cười khẩy:
-Trên thế giới này, tình yêu đâu buông tha bất kì ai!!!
________End Chap 8_________
Haizzz!!!!😌😌😌Vậy là kết thúc phần giới thiệu nhân vật rồi nhé!!!🙂🙂🙂Từ chap 9 trở đi là bắt đầu câu chuyện được rồi!!!😊😊😊Minna nhớ vote cho Kin nha!!!💕💕💕Vote nhiều lên!!!😂😂😂Arigatou minna- san!!!❤️❤️❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net