Chap 1: ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN VỀ EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo lịch trình 16h ngày 26/3/22 TFBOYS sẽ từ Trùng Khánh đi Bắc Kinh để quay quảng cáo. Cũng như mọi lần sân bay luôn chật kín những fan hâm mộ. Người la người hét muốn điếc cả lỗ tai người qua lại. Khó khăn lắm mới vào được khu vực chờ. An ninh sân bay rất tốt nên ko fan nào vào đó được. Ba người bọn họ thì khỏi phải nói, rất thân thiết, đi đâu cũng có nhau. Nhưng mỗi người 1 cái điện thoại, hiếm khi nói chuyện với nhau. Hắn- Vương Tuấn Khải luôn gắn tai nghe còn hắn làm gì chỉ có thánh mới biết, 2 ông kia cũng y vậy. Thật khiến người ta quá tò mò mà.
Họ đang ngồi đó, một cô gái với ngoại hình ko tệ cũng chẳng có gì đáng chú ý ngoại trừ cái vẻ mặt đang nhăn như khỉ ăn ớt, miệng thì cứ lẩm bẩm bực tức gì đó. Nhìn sơ qua rất giống một kẻ điên. 3 người đều đã vô tình ngước lên nhìn cô. Cô cũng đã vô tình trở thành đề tài tám của họ.
- Vương Nguyên: Nhìn cái mặt cô ta kìa, thật nực cười quá đi!!!!! * cười bán tổ quốc*
- Dịch Dương Thiên Tỉ: *thở dài + lắc đầu* Cậu giữ chút hình tượng đi, mà cô ta có phải phát bệnh ko vậy??? Giữa trốn đông người lại có cái bộ dạng đó. 1 người cao lãnh như tớ đây sẽ ko bao h làm ra mấy cái kiểu mặt đó. Quá mất hình tượng!!!!
- Vương Nguyên: Rồi rồi!!! Hình như cô ta ko phải người Trung Quốc????
- Dịch Dương Thiên Tỉ: * lắc đầu* 1 người cao lãnh như ta sẽ ko bao h quan tâm đến mấy chuyện vớ vẩn đó!!!....Mà đúng rồi nha, nghe cách nói ko phải tiếng Trung Quốc
- Vương Nguyên: °~~°

Còn hắn sao nãy h ko lên tiếng, mọi ngày nói nhiều lắm mà!!! Thật ra hắn đang chìm đắm trong biển dấu hỏi nên mới ko lên lời. Hắn đã nghĩ cô sẽ chạy ngay đến ngồi vào cái ghế trống cạnh hắn nhưng sự thật là đến nhìn cô còn chẳng nhìn hắn lấy 1 cái mà ngồi thẳng vào hàng ghế đối diện. Đối với hắn đây có lẽ là lần đầu tiên có người con gái ko muốn ngồi cạnh hắn. " Thôi kệ, bớt được 1 phiền phức" hắn thở dài nghĩ, đang định quay mặt đi thì bị cô vo tờ giấy rồi ném vào mặt. Hắn thật sự đã phải há mồm trợn mắt về hành động đó của cô rồi. Lại có người dám ném giấy vào mặt hắn như vậy ư??? Đây quả là 1 cú sốc lớn với hắn. Fan của hắn biết chắc sẽ băm cô thành trăm mảnh chắc luôn.
- "What do you see???" Cô lấy bình tĩnh hỏi hắn
Ôi mẹ ơi~~~!! Cô ta vừa nói cái gì vậy, cô ko biết hắn là ai ư??? Cô ta trên rừng mới xuống hay dưới đất mới chui lên vậy????. 3 người họ cùng với các anh chị quản lí đều ba hồn bảy vía bay mất tiêu bởi câu nói hết sức vô tư của cô.
Thấy ko trả lời cô quơ tay tùm lum hét
- " Này điếc à hay câm rồi?? Nhìn cái gì mà nhìn?? Sao ko trả lời hả~~ "cô dùng tiếng Trung.
Hồn mọi người chưa kịp quay lại, lại vì cô mà 1 lần nữa bay mất tiêu. Ai cũng như nai vàng ngơ ngác, cô thấy mãi ko ai trả lời thì thở dài, lắc đầu
- "Haizzz~~~ Ai cũng đẹp trai đẹp gái thế này mà lại bị điếc còn câm mới ác. Trời đúng là biết chơi người mà."
Cô đứng dậy quay lưng đi khi chưa ngồi được 5p. Lí do đơn giản cô tiếp viên đang đọc loa thông báo " Hành khách tên Ngô Mỹ Ái đi chuyến KN715 hàng ghế 9a bị thất lạc hành lý đề nghị về quầy tiếp tân để biết thêm chi tiết...". Có ai biết được sau khi quay mặt đi, 1 nụ cười hạnh phúc thoáng lướt qua trên khuôn mặt cô. Còn ai đó ở lại thì cũng nhếch miệng cười đểu " Ngô Mỹ Ái, tôi nhớ tên cô rồi, tốt nhất đừng để tôi gặp lại ko là cô chết chắc!!!"
Giờ mọi người đã chính thức hoàn hồn cơ mà thủ phạm thì đã cao chạy xa bay từ lâu rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#áii