chương 27 - Bind

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bạn đến từ đâu biết không? Con người là một nghịch lý không ai có thể hiểu nổi, có một câu hỏi có thể nói lên toàn bộ sự nghịch lý này. 'Bạn là người của biển? Hay là người của đất liền?'. Câu hỏi này chính là sự tương phản giữa khoa học và triết học; khi hỏi bạn là người của biển tức là đang nói đến nguồn gốc của mọi loài trên đất liền theo khoa học, theo khoa học sự sống bắt nguồn từ đại dương mênh mông, nơi từng chỉ có những loài sinh vật biển sinh sống, rồi trải qua hàng trăm hay hàng triệu năm, loài lưỡng cư đầu tiên bước lên trên cạn, tiếp đến là sự xuất hiện của khủng long và rồi động vật có vú, sau một thảm họa tiêu diệt gần hết sự sống trên Trái Đất thì chỉ còn các động vật có vú và một sống loài bò sát, con người đã trải qua hàng trăm hàng triệu sự biến đổi để từ một loài khỉ đến một sinh vật cao siêu như con người; rồi đến phần bạn là người của đất liền, theo triết học và thần thoại, con người được tạo ra bởi các đấng toàn năng và tối cao gọi là Thần, những biểu tượng của sức mạnh thiên nhiên nguyên thủy, có nhiều thần thoại nói rằng con người được nặng ra từ đất sét như truyền thuyết Trung Quốc, Hy Lạp, Nhật, v.v, hoặc được tạo ra nhờ sự hy sinh của một ai đó, chẳng hạn theo Thần thoại Lưỡng Hà, những con người đầu tiên được tạo ra từ máu của Kingu, cũng có trường hợp như của Việt Nam, Âu Cơ và Lạc Long Quân từ hai nơi hai miền khác nhau, con cái họ có 100 đứa con tựu trưng cho các dân tộc của Việt Nam, mặc dù họ có 54 dân tộc anh em, nhưng ngoài việc đó, Lạc Long Quân và Âu Cơ đều có nguồn gốc từ đất liền là họ đều có dòng dõi Thần Nông, còn có câu truyện về Adam và Eva, Adam được sinh ra từ cát bụi và Eva được tạo ra từ xương sống của Adam, bọn họ đều từ cát bụi mà được tạo ra. Nhưng hai cái đều có một thứ chung, thứ đó chính là TRỌNG LỰC, mặc dù đối lập nhau nhưng chúng đều muốn giải thích cho sự xuất hiện của con người, dù nguồn gốc có khác nhau như thế nào, Gravity vẫn sẽ kết nối khoa học và triết học lại với nhau. Vậy tôi hỏi bạn, Sora Bareiles, Trọng Lực của bạn dẫn bạn theo hướng nào?"

<><><><><><><><><><><><><><><><><><>

<{tại phòng hội học sinh}>

Lại là gọi nói đó, tôi không biết giọng nói đó là gì hay là của ai nhưng... tôi cảm thấy nó rất quen thuộc.

*cốc*cốc*

Có ai đó gõ cửa, đây có thể là ai nhỉ?

"Vào đi."- Tsukasa nói.

"Vậy tôi xin phép."- một người phụ nữ bước vào.

Người phụ nữ này có thân hình như người mẫu, mọi thứ đều chuẩn. Mái tóc màu đen dài tạo ra một vẻ bí ẩn nhưng đôi mắt xanh lam nhạt lại tỏa ra vẻ hiền dịu. Cô ấy mặc một bộ đồ công sở bó sát người, điều đó không hề tạo ra vẻ gợi cảm mà lại là sự nghiêm trang.

"Tôi là phóng viên Arami."- Arami nhìn xung quanh. Như cô ấy đang tìm kiếm cái gì đó.

"À, cô là phóng viên cho lễ hội trường. Rất vui được làm quen, em là Dekeido Tsukasa, trưởng Hội Học Sinh."- Tsukasa giới thiệu bản thân.

"Còn em là Akime Sora, phó Hội Học Sinh."- tôi cũng giới thiệu.

Arami-san lại nhìn xung quanh, vẻ mặt hiện ra nét băn khoăn.

"Các thành viên còn lại đâu rồi?"- Arami-san hỏi.

"À, Fuyu và Tahara, hai bạn ấy đang bận với những công việc trong clb của các bạn ấy nên không thể đến được."- Tsukasa giải thích.

"Vậy thì tôi sẽ bắt đầu vào việc chính."- Arami-san bắt một cái ghế ngồi. -"Trước tiên, là về hoạt động của các clb."

"À, việc đó thì đây."- Tsukasa đưa cho Arami-san một tờ giấy.

Cô ấy lướt mắt đọc từng hoạt động của các clb. Một lúc sau, Arami-san chỉ vào... clb Nhảy?

"Cậu có thể nói cho tôi biết chi tiết của cuộc thi nhảy không?"- Arami-san hỏi.

"Hm, cuộc thi nhảy. Đây là cuộc thi mà các thành viên của clb và những học viên khác trổ tài tài năng của mình trong âm nhạc, và có một bí mật mà Kadoya-sensei, cố vấn clb nhảy, nói với em. Thầy ấy đã thành công trong việc mời Cự Quán Quân Nhảy Tự Do, Nomura Mako, cô ấy sẽ là giám khảo cho cuộc thi."- Tsukasa nói.

"Hm... vậy à,..."- Arami-san lẩm bẩm cái gì đó, cô ấy cười trông có vẻ là đang vui.

Tôi bước lại gần. ?! Lệnh Chú của tôi đang phản ứng với cái gì đó.

Tôi nhìn Arami-san, cô ấy hơi nhăn mặt một chút như đang chịu đựng cái gì đó. Chẳng lẽ nào cô ấy là một Master... tôi cần hỏi một câu gì đó để không làm lộ ra việc mình làm một Master.

"Um... Arami-san này, em thấy trên đài chị chỉ được gọi là Arami. Vậy đầy đủ của chị là gì vậy? Em chỉ hơi tò mò thôi."- tôi hỏi.

"À về việc đó, đến đây mà dấu thì cũng vô nghĩ thôi, mặc dù đó là đề nghị của imouto. Tên đầy đủ của tôi là Yugame Arami, là chị gái của một trong những học viên ở đây, tôi là chị gái của Yugame Yume."- Arami nói với giọng điềm tĩnh -"Vậy, tôi hết việc ở đây rồi. Tôi cần đến gặp Hiệu trưởng nữa."

Arami-san đứng lên và bước ra khỏi phòng, cô ấy đóng cửa lại. Khoan đã! Tôi muốn hỏi thêm một số thứ! Tôi chạy đến cửa thì...

"Cô không nên đâu."- một người xuất hiện trước mặt tôi.

Mái tóc màu đỏ cam như lửa rực, đôi mắt màu cam hiền lành. Anh ta mặc trang phục màu trắng với một số họa tiết màu đỏ. Khí túc mà anh ta tỏ ra thật mạnh mẽ.

"Anh là ai?"- Tôi hỏi.

"Servant Archer, Vua của Kosala, Đại Anh Hùng Ấn Độ Rama."- Archer tự giới thiệu bản thân.

Tôi vội vàng lùi lại, Lancer cũng xuất hiện trước mặt tôi trong thế sẵn sàng chiến đấu. Tsukasa thì giữ im lặng và quan sát.

"Ta cho ông một cơ hội để bỏ vũ khí xuống, và ta sẽ để yên cho tất cả trong hôm nay."- Archer ngạo mạn nói.

"Hm! Một thằng nhóc như ngươi, dù ngươi có là một Anh Hùng vĩ đại đi chăng nữa, ta vẫn là một vị vua. Ngươi nghĩ một vị vua sẽ bỏ chạy sao?"- Lancer đáp.

"Vậy ta sẽ bắt đầu đơn giản. Gada! Chakram!"

Trên tay phải của Archer xuất hiện một cái chùy khổng lồ, trên tay trái thì là một cái đĩa đang xoay trong lòng bàn tay. Archer ném cái đĩa, Chakram, vào Lancer. Ông ấy thì tạo ra một tấm khiên bằng mana chặn lại, nhưng tấm khiên nhanh chóng bị nứt. Tiếp đến, Archer dùng cái chùy, Gada, cố đập vào đầu Lancer nhưng ông ấy dễ dàng né được.

"Tiếp đến! Pinaka (Bow of Shiva, The Destroyer)! Vaishnavastra (The Sonic speed Astra)!"- Archer lại gọi tên.

Tay trái xuất hiện một cây cung, tai phải xuất hiện một mũi tên vàng kim rất dài. Archer nhắm lên trời, mana bắt đầu tụ tập lại và... Archer ngừng lại? Anh ta mỉm cười.

"Haha, xin lỗi nhé! Ta chỉ muốn thử nước một chút thôi. Với lại, chỗ hẹp này không hề thích hợp để ta dùng toàn lực. Vậy tạm biệt nhé! Kamehameha Đại Đế!"- Archer vẫy tay tạm biệt.

Anh ta biến mất ngay sau đó... thật không ngờ kẻ thù của tôi lại là một Anh linh mạnh như vậy. Rama... Anh Hùng mạnh nhất Ấn Độ, một người được tất cả mọi người yêu quý và tin tưởng... Vị Vua Hoàn Hảo, Perfect King. Tôi không nghĩ mình có thể đấu lại anh ta... tôi cần sư phụ. Sư phụ là người duy nhất tôi có thể tin vào, người duy nhất có thể giúp tôi... tôi đúng là yếu đuối khi không có sư phụ.

[Trọng lực của bạn chính là Saigai Sahara.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net