Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối hôm ấy đúng là anh không về thật, vì anh bận hẹn với một người "bạn". Bố mẹ anh đã về, cũng là lúc cơm canh chín đủ cả.Hương thơm từ thức ăn khiến phu nhân Kim hết sức hài lòng và tò mò.

-Mình này! Tôi không nghĩ con bé lại vào bếp tự tay nấu ăn đấy.

-Không biết con dâu tương lại sẽ cho chúng ta ăn món gì.

-Chắc là "gà không lối thoát", "râu rồng áp chảo", "ngô luộc bóng đêm", "chân giò biến mất", "trứng xào cà chua"....gì gì đấy.
(Hihi toàn món mới lạ từ các cô gái "đảm đang")

-Thôi đi người. Lúc nào cũng đùa thôii (phu nhân cười)

-Tôi muốn mình vui mà.

(Phu nhân và lão gia tình cảm và ngọt ngào lắm).

Cô dọn cơm ra và không muốn bất cứ sự giúp đỡ nào từ người giúp việc. Từ bày thức ăn cho đến sắp bát đũa, lau dọn đều là cô tự làm và không khiến ai. Bố mẹ Kim đứng ở cửa phòng ăn im lặng nhìn cô con dâu tương lai làm. Chẳng ai nghĩ con bé là tiểu thư của một tập đoàn. Chẳng có tiểu thư nào mà 2 người biết lại tự động nấu ăn và dọn dẹp, phần lớn đều nhờ cậy từ người giúp việc.
Đến khi cô quay đầu lại mới nhận ra họ đang nhìn cô suốt từ vừa nãy.

T/b-Con chào hai bác ạ (cô cúi người)

Mẹ Kim-Con đến lúc nào vậy?

T/b-Dạ con đến lúc chiều ạ.

Mẹ Kim-Con đảm đang quá. TaeHyung đâu rồi con? Nó nói nó đón con về đây cơ mà.

T/b-Anh ấy tối nay không về vì có hẹn.

Bố Kim-À, lúc sáng nó có nói rồi mà mình.

Mẹ Kim-Cái thằng này. Haiz.

T/b-Con dọn cơm rồi hai bác ngồi đây ăn luôn đi ạ. Jong Gyu ơi, ra đây ăn cơm nào.

JG-Nae (giọng Jong Gyu từ phía phòng khách)

"Con bé thậm chí còn chinh phục được cả JongGyu nữa cơ à."- bố Kim think

Mẹ Kim-Tài thật, JongGyu khó tính vậy mà con cũng chinh phục được nó luôn sao?

T/b-Con cũng có làm gì đâu ạ. (Cô cười, vẫn chưa tự tin khi nói chuyện với bố mẹ chồng tương lai)

JG-Là vì chị ấy rất lịch sự, và tôn trọng đồ đạc cá nhân trong gia đình. Lúc nãy làm cơm chị còn kể chuyện cười cho con nghe, còn dạy con hát tiếng Anh nữa.

....

....

Bữa cơm thật đầm ấm và ngọt ngào. Nhưng lại thiếu đi người nào đó nên cô cũng cảm thấy hơi buồn. Vừa ăn vừa nói chuyện về cô và TaeHyung cho đến khi về.

Bố Kim-T/b à! Cảm ơn con vì bữa cơm nhé. Thật sự rất ngon.

T/b-Con sẽ tới nấu ăn thường xuyên ạ.

Mẹ Kim-Cái con bé này. Không lâu nữa là con phải ở luôn đây rồi còn sẽ thường xuyên gì nữa.

Nói rồi họ tiễn cô ra cổng, gọi lái xe đưa cô về nhà an toàn. Trước khi về cô vẫn không quên cúi người chào họ và cả bác quản gia, những người giúp việc trong gia đình.

-Mặc dù là hôn ước đáng lẽ không hề có, nhưng con bé thật sự rất vừa ý tôi.

-Con bé cũng hâm mộ TaeHyung nữa. Cuộc hôn nhân này sẽ tốt thôi.

-Tôi cũng mong TaeHyung nó có thể hiểu những gì chúng ta đang làm và hiểu được tấm lòng của con bé.

——————

Quán cafe.

Một cô gái có làn da trắng, mái tóc xoăn gợn sóng vắt chân dáng tiểu thư, ngồi điền tĩnh nhìn ra cửa kính chờ ai đó tới, khuôn mặt bị che kín bởi chiếc khẩu trang.
Anh đến bên bàn và ngồi xuống ghế trống bên kia.

-Em gọi anh ra đây?

-Em nhớ anh nên em gọi. Anh cũng có chuyện muốn nói với em mà.

-Ừ. Chắc em cũng biết rồi. Tin tức từ lúc sáng.

-Em...không muốn chia tay đâu. Mình còn chưa yêu nhau được 1 năm.

-Thời gian quan trọng với em thế sao?

-Không. Nhưng...tình yêu này kết thúc vậy sao? Em sẽ không chia tay đâu...

-Thật ra thì anh....

...Cốc cafe rơi xuống,nước trào ra ngoài và một ít bắn lên đôi giày da lộn....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net