Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Princess Anna nói được làm được, ngày thứ hai, ở trong lâu đài vẫn cố gắng dọn dẹp thảm và tranh treo tường bị tuyết thấm ướt, nàng đã thay thường phục chạy ra khỏi lâu đài, tìm được Kristoff bán nước đá trong chợ.

"Anna ?" Kristoff thật cao hứng khi thấy Anna, mặc dù vụ việc lần trước vẫn còn để lại nỗi sợ hãi trong lòng hắn: "Chị em cho em rời khỏi nhà chưa ?"

"Em nghiêm túc cảnh cáo anh, Kristoff, không cho phép có ý nghĩ không nên có với chị em !" Anna một tay chống nạnh một tay chỉ lỗ mũi đối phương, phố xá náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh trong chớp mắt, người người khắp phố đều xoay đầu lại.

Gần như có thể thấy trong đầu bọn họ điểm qua một lần công thức "chị Princess Anna = Queen Elsa", sau đó quăng ánh mắt vào trên người Kristoff, trong ánh mắt rõ ràng mang theo chớ ưu tư.

Kristoff há hốc mồm cứng lưỡi: "Wait ! Anh làm sao... Anh không có... Em làm sao lại có thể cho là anh, đối với Queen Elsa, có... như vậy ?"

Mặt nam nhân tóc vàng đỏ thành một mảnh, nhưng mà biểu hiện này quá khả nghi, Anna cau mày quệt miệng xít lại gần: "Anh nói thật ? Anh không có ? Anh dám thề không ?"

"Anh..." Tuần lộc ở bên cạnh thở phì phò, nghe vào vô cùng giễu cợt.

"Sven !" Nam nhân đó bị sừng của tuần lộc đẩy đến không thể lui về sau, không thể không đối mặt với trạng thái khí áp thấp của công chúa điện hạ: "Đầu óc anh bị vô nước rồi mới..."

Trong giọng nói, hắn nhớ tới ngày đó hắn nhảy xuống biển cứu Anna, có lẽ đầu óc thực sự bị vô nước.

Nếu không hắn sẽ không cảm thấy dáng người của nữ vương từ trên cầu thang đi xuống thật là yểu điệu mê người, còn cho là gót chân được bao bởi giày cao gót làm bằng băng kia nhìn qua vô cùng sắc tình.

Không... Nói thật, ai sẽ cho rằng Queen Elsa không có mị lực chứ ? Ai có thể không bị cô hấp dẫn ?

Một nữ nhân xinh đẹp lại cường thế, cô nhìn qua nhu nhược như vậy, nhưng lại là nữ vương cao cao tại thượng không thể leo tới.

Các loại mâu thuẫn ở trên người cô xen lẫn tạo thành sức hấp dẫn ảo mộng, đại khái là không có bất cứ nam nhân nào có thể thờ ơ với cô đi.

"Hắn do dự lâu như vậy, nhất định là có vấn đề." Người tuyết từ sau lưng Anna ló ra nửa người, vịn vào bên tai Anna nói, dĩ nhiên động tác này cậu ta phải giơ đầu mình lên mới có thể làm được.

"Kristoff..." Anna nhìn qua thật có chút tức giận, Kristoff vội vàng khoát tay: "Anh không có, anh thề !"

Hắn nuốt nước miếng một cái nhìn Anna: "Anh... Anh thích là em a..."

"Oh ! Đó chính là hoa tâm* thật không thể tha thứ !" Người tuyết khinh bỉ nhìn hắn.

*Có thể hiểu như là playboy

Anna hít sâu một cái: "Được rồi, có một số việc em cần cùng anh nói rõ, Kistoff."

Đây thật là làm người ta lúng túng, Anna nhìn chung quanh một chút: "Không bằng, chúng ta đổi nơi khác đi ?"

Toàn bộ người ở chợ cũng đã dựng lỗ tai lên chờ nghe bát quái đấy.

**********

"Em thật xin lỗi..." Tới hôm nay Anna mới có thể thật sự hiểu ý nghĩa của câu nói thường xuyên xuất hiện ở trong miệng Elsa này ----- có chút thời điểm trừ nó ra người ta thật không tìm được câu nào thích hợp hơn để biểu đạt.

Nhất là khi mình làm tổn thương một vài người vào thời điểm không muốn làm tổn thương họ nhất.

"Không, không sao... Không có gì." Nam nhân tóc vàng nắm cái mũ của mình, sắc mặt nhìn qua không tốt lắm, một bên hắn lui về phía sau một bên thì khoát tay: "Anh biết, anh hiểu. Em không cần cảm thấy có lỗi..." Hắn nhún nhún vai định để mình cười một cái, nhưng không quá thành công.

Sắc thái ảm đạm trong mắt hắn làm cho Anna rất khó chịu: "Sau này chúng ta còn có thể chơi với nhau được không ?"

"Dĩ nhiên." Kristoff lần nữa nhún nhún vai, hắn thuận tay gãi đầu một cái: "Anh nói là... Chúng ta vẫn là bạn bè, đúng không ? Ách... Nếu chị em còn để cho em ra cửa."

Anna không nhịn được nghiêng đầu một chút: "Anh thật sự không có thích chị em sao ?"

"Anh dĩ nhiên không có !" Kristoff kêu lên.

"Nhưng mà anh cả ngày đều nói tới chị ấy, lúc chúng ta ở chung với nhau trò chuyện gần như tất cả đều là về chị ấy."

Kristoff không thể tưởng tượng nổi nhìn Anna: "Hả, xin nhờ... Là em cả ngày đều nói tới cô ấy được không ? Em vui vẻ là bởi vì cô ấy, không vui cũng bởi vì cô ấy, anh không hàn huyên với em về cô ấy thì làm sao đây ? Trời ơi, là ai cả ngày ở bên tai anh "Kristoff, Elsa không để ý tới em","Kristoff, Elsa không chịu ở chung một chỗ với em","Kristoff, Elsa cứ bận bịu quá trời quá đất, em phải làm sao mới giúp chị ấy được" ?"

"Ách... Là em sao ?" Anna ngượng ngùng dùng ngón tay chỉ mũi mình, một cỗ cảm giác ưu tư khác thường từ trong lòng phát ra.

Dĩ nhiên, trong lòng em toàn bộ đều là Elsa, Elsa và Elsa ! Kristoff buông tay một cái: "Anh phải nói.. Mặc dù hai người là chị em, hơn nữa rất lâu không gặp, nhưng không phải em có phần hơi dính cô ấy quá sao ? Giống như hận không thể đem mình buộc lên người cô ấy vậy, cô ấy đi nơi nào thì em đi nơi đó, không có chị em nhà nào giống như vậy đâu ?"

Anna há miệng một cái, nàng theo bản năng muốn phản bác, nhưng mà
nàng phát hiện ra trong đầu không thể tìm ra một chữ nào để phản bác cả.

Buộc trên người Elsa ? Oh... Good idea ! Cảm giác kỳ dị làm nàng buồn cười, cái này rất buồn cười không phải sao ?

Nhưng mà nàng không cười nổi... Bởi vì một loại dự cảm xấu, một ít đồ nàng khinh thường đã lâu, không coi trọng nổi lên trong lòng.

God... Nàng có phải quá ngu xuẩn một tí hay không ?

**********

Sau sự kiện tuyết chôn vùi hoàng cung Elsa rõ ràng bắt đầu trốn tránh Anna.

Biểu hiện cụ thể là, cô không đến ăn cơm ở phòng ăn nữa, không xuất hiện ở bất cứ nơi nào Anna có thể xuất hiện nữa.

Trên thực tế phải trốn tránh Anna thì rất dễ dàng, bởi vì con đường qua lại của hai người căn bản là hoàn toàn khác nhau.

Đi thông qua phòng họp, phòng hội nghị nhỏ, phòng tiếp khách, đường đến thư phòng thông với nhà bếp, vườn hoa, hành lang triển lãm tranh là con đường hoàn toàn ngược lại. Chỉ cần các cô không chủ động xuất hiện trước mặt nhau, gần như không có bất kỳ sự vô tình gặp mặt nào.

Cuộc sống trật tự như vậy trôi qua hai ba ngày, bình tĩnh và bận rộn làm cho Elsa có lúc sẽ có ảo giác "Cái gì cũng chưa từng xảy ra". Cũng có lúc, cô sẽ hoảng hốt cho là thời gian đã qua cực kỳ lâu, Anna đã cùng Kristoff kết hôn, bọn họ ở tại một hướng khác trong lâu đài, vui vẻ hạnh phúc có một hoặc hai đứa bé.

Anna nghe theo lời đề nghị của cô cách xa cô, mà cô cũng đã thành thói quen có cuộc sống như vậy. Trong triều sẽ có bóng người của Kristoff mặc trang phục nghiêm chỉnh, sau khi hội nghị kết thúc lễ độ thay Anna hỏi thăm sức khỏe cô. Mà cô sẽ lễ phép mỉm cười, hỏi thăm sức khỏe Kristoff y như vậy.

Có lúc sẽ ở trong lâu đài vô tình gặp được một đứa trẻ tóc đỏ, đứa trẻ lỗ mãng hỏi thăm sức khỏe của cô, sau đó vội vã chạy qua, trên khoảng không rộng rãi ở phòng khách lưu lại tiếng thét chói tay vui sướng.

Mà cô sẽ duy trì thói quen mỉm cười như vậy, cách nàng một nơi gần trong gang tấc yên lặng vượt qua thời gian dài đằng đẵng.

Một bên lâu đài là gia đình hạnh phúc náo nhiệt ấm áp, một bên khác là một luồng cô hồn an tĩnh hiu quạnh.

Chỉ như vậy, là tốt rồi.

Sẽ để cho cô xem đó là thói quen, là tốt rồi.

"Princess Anna đến !" Quan lễ nghi đứng ở cửa bỗng nhiên kêu to một tiếng, phá vỡ vẻ mặt bi thương của nữ vương đang nhắm mắt ngồi trên ngai vàng. Tất cả mọi người đều đứng dậy nhìn về cửa, hướng về nơi xuất hiện, thiếu nữ tư thái cao quý mặc lễ phục nghiêm chỉnh màu xanh lá, búi tóc được búi lên không có một tia qua loa, trang điểm nghiêm chỉnh đang cúi người hành lễ.

"Good day, Your Highness !" (Chúc một ngày tốt lành, thưa Điện hạ !)

"Good day, everyone."

Vẻ mặt còn có một tia xấu hổ trẻ trung, gò má thiếu nữ giống như trái táo đỏ bừng. Nàng vốn nên bởi vì chính thức và long trọng mà chân tay luống cuống, nàng vốn nên vì cẩn trọng và cứng ngắc mà chạy mất dạng, nhưng nàng chẳng qua là chỉ rũ tầm mắt xuống, thẳng lưng, lấy tư thế một vị công chúa tôn quý từ trong đám người đi qua.

Hai tay nàng bởi vì hồi hộp mà đan lại trước người, muôn người hành lễ làm trên mặt nàng hiện lên đỏ ửng, nàng có thể không tránh né cũng không chạy trốn, mà đoan trang đi tới trước mặt Elsa, quỳ gối hành lễ.

"Good day, Your Majesty." (Chúc một ngày tốt lành, thưa Bệ hạ.)

Hết sức khống chế âm thanh run rẩy, nàng làm cho mỗi người đều có thể nghe được nàng nói chuyện rõ ràng, nâng tầm mắt lên cùng với đôi tròng mắt xanh thẳm như đại dương kia bốn mắt nhìn nhau: "Vô luận là bao lâu, em sẽ luôn ở nơi này chờ chị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net