Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thể nhìn ra được Princess Anna đã rất cố gắng.

Nàng cố gắng hết sức không tránh né bất kỳ vấn đề nào, giống như nàng mưu cầu theo thói quen trốn tránh chị để làm gương tốt. Cho dù đối đáp có khó khăn, nhưng mà hiển nhiên trước khi tới nàng đã có chuẩn bị. Khi Elsa nghe được nàng lại có thể nói tình trạng tài chính quốc gia có thất thoát cũng không khỏi phải nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.

Nhưng mà nàng dù sao cũng không phải Elsa, nàng thỉnh thoảng cau mày toét miệng, vắt hết óc cũng phải cố gắng duy trì dáng vẻ, nhưng mà vẫn có thể thấy sắc mặt nàng đỏ ửng, trên trán rỉ ra chút mồ hôi hột.

Dáng vẻ cố gắng như vậy thật sự làm cho người lộ vẻ xúc động.

Mệnh lệnh của Elsa làm mình không được phép chú ý chị ấy, nhưng mà mỗi cái động tác của Anna, mỗi một biến hóa nhỏ xíu trên biểu cảm hay là chút khó khăn nào đều bị cô bắt được. Cô khó mà đè xuống nỗi ưu tư bủn rủn dâng lên trong lòng, cảm giác đau lòng nhè nhẹ giống như là không ngừng đổ nước nóng lên tường băng bên ngoài, từng chút từng chút đem sự cự tuyệt của cô tan rã.

"Anna, đó là chính sách bắt đầu thực hiện từ năm ngoái, đã qua thử nghiệm một năm, do chị ký đồng ý, phổ biến rộng rãi đến toàn cảnh Arendelle." Không biết một thời không để ý im miệng như thế nào, Elsa đã mở miệng chỉ điểm nàng.

Anna đầu tiên là bừng tỉnh ra, sau đó tiếp: "Năm ngoái..." Thần sắc nàng quái dị nhìn các đại thần một chút, nghiêng người đến gần Elsa thấp giọng nói: "Năm ngoái không phải chị vẫn còn tự giam mình trong phòng không chịu đi ra không ?"

Nữ vương gật đầu: "Như vậy không ảnh hưởng chị thực hiện chính sách."

Thấy Anna biểu tình kinh ngạc vạn phần, Elsa vô cớ cảm thấy tâm tình mình cũng khá hơn một chút: "Nếu không thì em cho là, dưới tình huống ngôi vua đang treo lơ lửng, ai là người nhiếp chính ?"

Một chút vẻ kiêu ngạo trên mặt Elsa lộ ra, Anna lại cảm thấy rất dễ thương.

"Cho nên... Ba năm qua kia đều là chị nhiếp chính triều chính ?"

"Trên không quốc vương dưới không vương hậu, do vương trữ nhiếp chính thì có vấn đề gì ?"

Elsa đáp là chuyện đương nhiên, nhưng làm trong lòng Anna dâng lên ưu tư khác thường --- ba năm trước Elsa cũng chỉ lớn bằng nàng bây giờ đi.

Thiếu nữ mười tám tuổi nắm giữ triều cương một nước, đem hy vọng và tương lai của nhân dân cả nước cùng gánh trên vai.

Ở nơi mà nàng không thấy được, Elsa rốt cuộc còn phải gánh vác bao nhiêu thứ ?

Trách nhiệm của vương trữ, tôn nghiêm của vương thất, kỳ vọng của nhân dân.

Đem mình khóa trong phòng cũng chưa từng trốn tránh những thứ này, nhưng chị hết lần này đến lần khác lại trốn tránh như vậy chỉ vì... Em ư ?

**********

"Chị đã nói rồi, em không cần miễn cưỡng chính mình."

"Em cũng đã nói, em không có miễn cưỡng."

Anna cười đuổi theo bước chân của Elsa đi ra khỏi phòng họp, hơn nữa còn một đường cùng đến thư phòng: "Kai, để thêm một cái bàn trong thư phòng cho ta được không ?" Nàng ở bên cái bàn rộng lớn của Elsa khua tay múa chân một cái: "Để ở chỗ này đi."

Elsa cau mày, nghiêng đầu nhìn nàng: "Chị không cho phép."

Anna coi thường giọng nói uy nghiêm của nữ vương, nhún nhún vai sao cũng được: "Trừ phi chị sử dụng quyền lợi của nữ vương --- đuổi em ra ngoài. Nếu không, đây cũng là nhà em, chị ạ."

Tựa như tâm đã quá mệt mỏi không cách nào nói thêm một chữ nữa, Elsa trực tiếp xoay người đi ra khỏi phòng, ý kia nhìn chính là --- em không đi, chị đi.

"Trở về phòng em đi." Elsa lạnh lùng nói.

"Không !" Anna trả lời như vậy, vì vậy khi Elsa mở cửa phòng mình, bất ngờ nhìn thấy trong phòng nhiều hơn một cái giường ----- "Anna !"

Nàng chợt quay đầu, mặt nước biển hiện lên gợn sóng, mặc dù chợt nhìn lại đó là tức giận, nhưng Anna giống như đã thành thói quen khi chị phô trương thanh thế.

Nàng cảm thấy mình giống như là một tay cờ bạc đang đánh bạc trên bàn, nàng tin chắc mình đã có một con bài tẩy lớn nhất, mà hoang đường là lá bài này một mực ở trong tay nàng, vậy mà trước đó nàng không biết gì cả. Nàng còn đã từng cho rằng Elsa ghét nàng, đã từng cùng Elsa hời hợt như vậy, đã từng cùng Elsa phát sinh những thứ cãi vã vô vị kia, mà nay xem ra chỉ đơn giản là ngu xuẩn.

Nàng sẽ không lại bị Elsa lừa, bởi vì bất kể Elsa biểu hiện tức giận như thế nào, trong mắt chị cho tới bây giờ chưa từng có lửa giận.

Anna có thể thấy trong cặp mắt màu xanh kia, chỉ có cô độc và thống khổ vô tận. Trong miệng chị là lời mắng và cự tuyệt, nhưng trong mắt viết đầy sợ hãi và vô lực.

Nàng bây giờ thật muốn ôm chị, ôm chặt lấy chị. Bất kể như thế nào chỉ cần có thể không để chị lộ ra vẻ mặt làm người ta tan nát cõi lòng như vậy, nàng nguyện ý làm bất cứ chuyện gì.

"Elsa..."

"Đi ra ngoài !"

"Tại sao chị lại không thể nghe em nói, Elsa..." Nàng tiến lên một bước, giữa các nàng đã gần như vậy.

Giống như ngày đó vậy, nàng thử nghiệm đưa tay đặt ở hông chị.

Chưa bao giờ trải nghiệm qua cảm giác thần kỳ như vậy, Anna cảm giác được eo của Elsa làm người ta si mê, nàng có thể nhìn xuyên qua vải vóc nhẹ nhàng cảm giác được nhiệt độ cơ thể hơi lạnh của Elsa, có thể tưởng tượng ra xúc cảm tuyệt vời của da thịt kia, làm tâm nàng nặng nề rơi xuống.

Tại sao trước kia chưa bao giờ biết rằng, chẳng qua chỉ là tiếp xúc đơn giản như vậy, chẳng qua là đến gần chị, là đã có thể làm cho mình cảm giác được tim mình đang đập.

"Elsa..." Anna đại khái không thể nào tưởng tượng được, bị hai tròng mắt màu xanh như mặt hồ của chị nhìn chăm chú, với Elsa mà nói là một loại cảm giác gì.

Ở trong cặp mắt kia thấy được mình, đã từng mơ tưởng bao đêm để cầu được.

Nàng bất quá chỉ là hoảng hốt thất thần một lúc, khát vọng bồng bột trong lòng liền gần như muốn chọc thủng phòng ngự trong lòng nàng.

Anna dựa vào cô gần hơn, này giống như là quá trình một cái liền bắt được Elsa. Trước mắt Elsa, nhìn qua là mờ mịt và vô tội, không biết chị đang suy nghĩ gì, Anna dè dặt, sợ đánh thức chị, rất sợ chị lại chạy mất.

Ý tưởng điên cuồng đánh thẳng vào lý trí của Elsa, khát vọng không thể kiềm chế tăng trưởng. Cô suy nghĩ nhiều về việc đụng Anna, suy nghĩ nhiều về việc ôm em, cô lắc đầu một cái cắn chặt môi, giống như là ngay cả khí lực chạy trốn cũng mất đi.

"Elsa... Chị còn không có nói cho em, chị muốn làm gì với em ?"

Một tia hơi ngạc nhiên lướt qua trên mặt hồ, một tia sáng đó, giống như là một luồng cực quang chiếu sáng đêm tối, Anna kéo eo Elsa, một cái hôn nhẹ rơi vào trên cổ Elsa.

Giống như buổi sáng hôm đó Elsa rơi vào trên cổ nàng vậy.

"Anna-----!"

Tựa như thấy thế giới của mình ầm ầm sụp đổ, Elsa liền đẩy Anna ra, một trận gió lạnh cứng rắn đem Anna cuốn ra cửa, cửa gỗ màu trắng trước mặt nàng 'Phanh !' một tiếng đóng lại. Anna không có chuẩn bị chút nào, nàng kinh ngạc nhìn cánh cửa đã đóng chặt mười ba năm lần nữa đóng lại: "Elsa ! Chị không thể lại nhốt em bên ngoài ! Elsa !"

**********

Không ! Không ! Không ! Bỏ qua cho chị, Anna !

Cách xa chị đi Anna... Cầu xin em...

Tại sao lại như vậy ? Tại sao lại như vậy ?

Cô đã nhẫn nại như vậy ! Cô đã dốc hết toàn lực kiềm chế mình như vậy !

Tại sao vẫn sẽ như vậy ?

Phảng phất như là ác mộng sâu sắc nhất đột nhiên trở thành sự thật, không, đây chính là ác mộng sâu sắc nhất trở thành sự thật.

Chyện mà vô số lần tưởng tượng vô số lần sợ hãi đột nhiên xảy ra ở trước mắt, giờ khắc này bất luận là nữ vương Arendell hay là chức vụ người chị hoàn mỹ đều không thể mang lại cho cô bất kỳ sự trợ giúp gì. Cô giống như lần nữa trở lại lúc tám tuổi, hết thảy sợ hãi không giúp kéo nhau đem cô cuốn trở lại, trước mắt cô biến thành màu đen để rồi ở cửa ngã ngồi xuống.

Ba... Con nên làm cái gì...

Cảm giác hít thở không thông tước đoạt đi giác quan của cô, cả căn phòng bị gió tuyết từ cửa lấp đầy dấu vết.

Sương hoa trên cửa tách ra, giống như vật còn sống quanh co leo lên vậy, nhanh chóng kết đầy vách tường, bày khắp mặt đất. Trong phòng hết thảy đều bị đông lại, rèm cửa sổ không đung đưa theo gió nữa, thủy tinh cũng không phản chiếu ánh sáng nữa.

Lớp băng thật dày bọc cả phòng lại, ngay cả ánh mặt trời sáng rỡ xuyên thấu qua lớp băng cũng chỉ còn dư lại màu xanh nhàn nhạt.

Elsa dựa vào cửa, bao bọc lấy mình: "Thật xin lỗi... Anna... Thật xin lỗi..."

"Rời khỏi chị đi... Cầu xin em..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net