Chap 46: Hết đường trốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eunha mơ màng tỉnh dậy, cô nhìn ra ngoài cửa, thấy Sowon đang ngạc nhiên nhìn mình. Jungkook ngay cạnh bật cười, kéo cô vào lòng.

"Phải. Tụi em ở đây "cùng nhau" cả đêm đó noona!".

Eunha bực bội nhìn cậu, có cần phải nhấn mạnh hai chữ "cùng nhau" như vậy không chứ!

"À phải rồi!!!".

Cô đặt tay lên trán cậu kiểm tra. May thật, hết sốt rồi! Cô cười nhẹ nhìn cậu, không nói gì.

Sowon nhanh chóng đóng cửa lại, bước ra ngoài. Cảnh tượng trước mắt quả thực rất là "không đáng xem"!

~~~~~~~~

"Nè thằng kia, đi đâu cả đêm vậy? Cũng không thèm nghe điện thoại nữa!", RM giọng hơi tức giận.

"Em xin lỗi, tý em về liền. Bye anh!".

Cậu bật cười đặt điện thoại xuống rồi nhìn mình trong gương. Cậu bất giác mỉm cười. Chiếc áo rộng nhất của cô mà cậu mặc lại ôm thế này đây!

"Jungkook à, anh xong chưa? Ra ngoài ăn sáng thôi!", Eunha nhẹ nhàng gõ cửa.

Jungkook từ từ bước ra. Gfriend tập trung nhìn cậu. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu mặc áo ôm thế này. Cơ thể cậu quyến rũ, lộ rõ phần cơ bắp săn chắc.

SinB mặt gian xảo, bước lại gần "Woa... chắc gần đây anh tập gym dữ lắm phải không?".

Vừa nói con bé vừa chọt chọt vào cánh tay cậu. Có lẽ lần đầu được nhìn tận mắt trai đẹp lộ cơ bắp chăng?

Eunha đứng im từ nãy tới giờ. Khoảnh khắc cậu bước ra, tim cô như ngừng đập! Không chỉ do cơ thể tuyệt mỹ của cậu, mà khi trông thấy cậu đang mặc chiếc áo của cô, Eunha có phần ngại ngùng!... May mà con bé SinB kéo cô về với thực tại.

"Eunha unnie, có phải chị cố tình không? Chúng ta thiếu gì áo form oversize chứ, em với Yerin unnie cũng có nè. Chị có nhất thiết phải để anh ấy mặc chiếc áo nhỏ xíu vậy không?".

Eunha đỏ mặt, định lên tiếng thì Jungkook đã nói trước cô.

"Được rồi SinB! Anh không có thói quen mặc áo của con gái. Là anh đề nghị cô ấy lấy cho anh mặc thôi! Khoác thêm chiếc áo này là được!". Cậu mỉm cười lấy chiếc áo khoác từ Eunha.

"À à... vậy Eunha unnie không phải là con gái đâu ha, mọi người nhỉ?".

SinB nháy mắt nhìn các thành viên còn lại, Umji được dịp thêm vào.

"Ayz... người ta là người yêu mà, mặc đồ của nhau là chuyện bình thường, hiểu hông?".

Bầu không khí lúc này quả thực vô cùng ngại ngùng!

Sowon lắc đầu, gõ gõ lên chiếc bàn "Lại ăn sáng thôi!".

"Kính coong....!".

"Tae... Tae Hyung oppa! Sao... sao anh lại...?".

Sau cơn hốt hoảng, Yerin ngại ngùng đi thật nhanh vào trong. Có lẽ chuyện hôm qua còn đang ám ảnh cô! V khổ sở bước vào, nhìn theo bóng lưng của cô mà thở dài.

Cậu đang nằm nướng trên giường thì bỗng thoáng chốc nghe được lời đề nghị của RM hyung, yêu cầu một người qua lôi Jungkook về. Cậu lập tức bật dậy, tiên phong giành nhiệm vụ ấy. Đúng thật là không hợp với kiểu người như cậu! Chỉ là... cơ hội như vậy không phải lúc nào cũng có!

"Tới rồi thì ngồi luôn đi oppa. Tụi em đang ăn sáng đây!".

SinB chạy ra kéo cậu vào. Không biết trùng hợp hay ngẫu nhiên mà chỗ ngồi của cậu lại ngay cạnh Yerin. Cô cúi gằm mặt tập trung ăn. Không khí của bữa ăn này thật kì lạ!

Jungkook mỉm cười, ghé sát vào tai Eunha nói nhỏ "Sắp có chuyện hay để xem rồi!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net