Chương 11: Thần giới (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chú Đường vì sao chú Hồng Tuấn lúc nào cũng u sầu?"

"Àh.... có lẽ do sai lầm ở quá khứ đi?" Đường Tam cũng có biểu cảm buồn bã khi nhắc đến chuyện này.

"Vậy sao...." Lilith cảm thấy không tiện hỏi thêm, "Vậy mà con nghĩ chú Hồng Tuấn bị linh hồn ám đâu."

"...?!!" Đường Tam giật mình, "Lilith sao con nghĩ vậy?"

"Bởi vì trên người chú ấy có một linh hồn dính vào a!" Lilith có <Long Nhãn>, nàng có thể nhìn thấy bản chất vạn vật, tỷ như yêu quái hay linh hồn đã chết.

"Linh hồn ấy trông như thế nào?" Đường Tam như nhận ra gì đó, vội vàng hỏi.

"Là một cô gái tóc vàng, hơn nữa trên mặt còn có hình xăm màu cam, chỉ là linh hồn ấy luôn luôn ngủ say nên con không biết mắt cô ấy màu gì."

"Là Trầm Hương!" Đường Tam đứng dậy lôi kéo Lilith rời đi, "Lilith con nhanh theo ta đi tìm Hồng Tuấn."

-----------------------------------

"Nóng quá!" Lilith bay lơ lửng, nhìn đám nhum nham phía dưới mà thở dài, "Biết là chú Hồng Tuấn là phượng hoàng nhưng có cần sống ở nơi nóng thế này không?"

"Tam ca! Lilith! Hai người đến có chuyện gì không?" Mã Hồng Tuấn bay đến chỗ họ.

"Lilith cháu xem lại xem, linh hồn đó ở đâu?" Đường Tam không trả lời Hồng Tuấn mà lại hỏi Lilith.

"Ưm.... "Lilith mở ra <Long Nhãn> dò xét khắp người Hồng Tuấn, đến chỗ ngực trái nàng nhìn thấy một tia sáng nhỏ, "Là ở bên ngực trái."

"Hồng Tuấn ngực trái ngươi có để gì không?"

"Có...." Hồng Tuấn từ ngực lấy ra một túi thơm nhỏ, "Trong đây là lông vũ của Hương Hương, ta đã luôn mang nó bên mình."

"Hồng Tuấn ngươi nghe rõ đây." Đường Tam nghiêm túc nhìn hắn, "Lilith nhìn thấy linh hồn của Trầm Hương trong những sợi lông vũ này."

"Cái gì?!! Tam ca ngươi đang nói gì vậy? Tại sao linh hồn của Hương Hương lại ở đây?"

"Chú Hồng Tuấn, khi một người chết đi nếu có chất niệm quá nặng sẽ luôn vẩn vương ở nhân gian trong những món đồ quan trọng nhất của họ." Lilith giải thích cho Hồng Tuấn, "Những người đó không thể đầu thai được cho đến khi chấp niệm biến mất."

"Cháu có thể làm ta nhìn thấy Hương Hương không?"

"Có thể, nhưng cháu cần một số thứ."

Ngay sau đó, Lilith trở về nhà Hải thần, lôi kéo Byakuran cùng mình chuẩn bị đồ.

"Lily-chan ~ ngươi biết âm dương thuật sao?"

"Thạch bàn có truyền cho ta âm dương thuật."

"....." tiện lợi thật ~ thứ gì cũng biết ~

"Hơn nữa gia tộc của Daikaku gia gia là âm dương gia tộc, lúc trước khi nhìn thấy yêu quái, ông ấy đã chỉ ta cách sử dụng âm dương thuật."

Sau ba ngày chuẩn bị, Lilith cuối cùng cũng có thể sử dụng âm dương thuật. Nàng vẽ một vòng tròn to với nhiều kí hiệu kì quái, sau khi đặt lông vũ vào trong đó, nàng lẩm bẩm gì đó. Trận pháp sáng lên, từ từ có một cô gái xuất hiện từ lông vũ.

Mái tóc dài màu vàng cam, hình xăm ngay má cùng đôi cánh lông vũ trắng gấp đôi trước mặt.

"Hương Hương." Hồng Tuấn chạy tới ôm lấy thê tử, tránh cho nàng ngã xuống.

"Chú Hồng Tuấn, cô ấy còn cần nghỉ ngơi một lát mới tỉnh được."

"Ta biết rồi." Hồng Tuấn nở nụ cười hạnh phúc, "Cảm ơn con Lilith, cảm ơn con đã cho ta đoàn tụ với thê tử."

"Ân."

---------------------------------------------

Thời gian dần trôi qua, thoáng chốc Lilith đã 15 tuổi rồi. Những năm nay, Lilith và Byakuran thường xuyên đi đến rừng thần thú tìm long, tất nhiên phải có Sử Lai Khắc Thất Quái đi cùng. Hai người cũng thường đến rừng sinh mệnh thăm Sinh mệnh nữ thần và Hủy diệt chi thần.

Nhưng cuộc vui nào cũng phải đến hồi kết. Byakuran đã nắm được cách kết hợp năng lượng của nàng và nhẫn Mare để mở lỗ hổng thời không và hôm nay họ phải tạm biệt nơi này.

"Không chào tạm biệt mọi người sao ~"

"Ân, ta không thích cảnh chia ly." Lilith nhỏ giọng lầm bầm.

"Nga... nhưng mà họ lại muốn nói lời tạm biệt ngươi nha ~♪~"

Lilith sửng sốt, nàng quay lại thì thấy mọi người đứng đó từ bao giờ. Sử Lai Khắc Thất Quái, Sinh mệnh nữ thần, Hủy diệt chi thần và Trầm Hương.

"Nha đầu ngươi học cái gì không học lại học tính lén lút của Tiểu Áo là sao?" Đới Mộc Bạch tỏ vẻ thất vọng nhìn nàng.

"Uy! Lão đại không cần lôi ta vào." Áo Tư Lạp lập tức phản bác.

"Lilith, Byakuran, hai đứa bảo trọng." Sinh mệnh thần đưa cho nàng một cái vòng tay, "Đây là vòng không gian, trong đó có rất nhiều thuốc chữa bệnh, nhớ giữ gìn sức khỏe."

"Cái này cho nhóc." Hủy diệt chi thần cũng ném cho Byakuran một cái vòng tay, vừa vặn là một đôi với vòng tay Sinh mệnh thần cho nàng, "Đồ trong đó sử dụng tùy ngươi."

"Lilith, Byakuran, đừng quên chúng ta đấy."

"Nhớ bảo trọng."

"Tạm biệt!"

Lilith nhìn mọi người đưa tiễn mà có chút ẩm ướt khóe mắt, bởi vậy nàng mới không thích chia ly a.

"Nga ~ Lily-chan chúng ta đi thôi ~♪~" Byakuran nắm lấy tay nàng, vẫy tay tạm biệt mọi người lần cuối, cả hai người bước vào lỗ hổng thời gian trở về nơi mình thuộc về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net