Chương 15: Quân sư Thập Thất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Dư Cảnh Thiên gật đầu, Thập Thất hí hửng kéo ghế bên cạnh ngồi sát cậu. Cả hai chụm đầu nói nhỏ:

"Trước tiên phải bàn về cách nói chuyện của cậu với La Nhất Châu. Giọng phải nhỏ nhẹ vào, thỉnh thoảng làm nũng cũng ok luôn."

Dư Cảnh Thiên trầm mặc, một thằng con trai mà lại phải nhỏ nhẹ rồi còn đi làm nũng nữa á?

Thập Thất lại nghĩ cậu đang tiếp thu lời nói của mình nên gật đầu hài lòng, nói tiếp: "Thứ hai là về cách xưng hô. Cậu gọi La Nhất Châu là anh vì thua cược, đúng chứ?"

Thập Thất đã biết câu trả lời nên không cần Dư Cảnh Thiên đáp đã tiếp tục: "Vậy nên, từ nay khi xưng hô cậu nên thêm tên cậu ấy vào. Ví dụ như "Anh Nhất Châu". Để La Nhất Châu có thể cảm nhận được sự khác biệt so với trước kia, có hiểu chưa?"

Dư Cảnh Thiên gật đầu, cái này thì cậu thấy Thập Thất nói có lý.

Thập Thất hài lòng: "Tốt, điều thứ ba. Người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Vì vậy, mỗi lần đối mắt với La Nhất Châu, ánh mắt cậu phải thâm tình vào. Lâu dần, chắc chắn La Nhất Châu chắc chắn sẽ cảm nhận được tình cảm của cậu."

"Điều thứ tư, nhất định phải tạo nhiều cơ hội để ăn đậu hũ của người ta. Nếu La Nhất Châu không bài xích, điều đấy có nghĩa cậu ta hoàn toàn không hề chán ghét việc tiếp xúc thân thể với cậu."- nhìn Dư Cảnh Thiên đỏ mặt bên cạnh, Thập Thất cười gian.

"Điều cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất. Cậu phải biết nắm bắt các cơ hội để ở riêng với La Nhất Châu. Chúng ta đang sống trong tập thể, nhiều lúc trái tim của 2 cậu đang rung động mãnh liệt vì nhau thì lại bị cắt ngang. Công sức chúng ta giăng lưới, à nhầm chúng ta cố gắng sẽ rất lãng phí. Cậu đã hiểu chưa?"

Dư Cảnh Thiên ngượng ngùng gật đầu.

"Vậy cậu trả lời tớ xem, hôm nay chúng ta đi cắm trại cậu có thể áp dụng những điều nào nêu ở trên."

Dư Cảnh Thiên không chắc chắn: "Tớ nghĩ việc nói chuyện nhẹ nhàng, gọi anh Nhất Châu có thể thực hiện lúc nào cũng được, không riêng hôm nay. Ăn đậu hũ, tớ và anh ấy không tập luyện cùng nhau nên khó lắm. Tạo điều kiện ở riêng cũng thế, không phải như cậu nói, ở đây rất đông người hay sao. Làm sao mà ở riêng hai người được."

Thập Thất lắc đầu: "Học bá như cậu sao lúc dính tới mấy chuyện này lại chậm tiêu vậy nhỉ. Nhưng ai bảo tớ là bạn của cậu làm chi, Thập Thất tớ sẽ tình nguyện làm quân sư không công cho cậu đến khi cậu tán đổ La Nhất Châu mới thôi."

Nếu có cây quạt lông ở đây, Thập Thất sẽ bày ra dáng vẻ của Gia Cát Lượng cho xem.

Thập Thất ghé tai Dư Cảnh Thiên nói nhỏ: "Đang cắm trại ngoài trời nên tối nay cậu cứ việc như thế này..."

"Muốn ăn đậu hũ thì phải tận dụng các thời cơ, ví dụ...."

Dư Cảnh Thiên: !!!

"Lợi hại!"

Thập Thất đưa ngón cái quẹt mũi: "Hừ, đến giờ cậu mới nhận ra là quá muộn."

"Mà sao cậu rành thế?"

Thập Thất ngồi thẳng lưng, hất vạt áo ra sau: "Ai bảo có nhiều cô gái theo đuổi tớ quá làm gì."

Thật ra trong một lần Thập Thất search baidu xem cách cưa đổ crush. Không ghi rõ giới tính nên vô nhầm trang cưa đổ crush là con trai, đọc xong mới thấy sai sai. Nhìn lại mới biết là mình sai thật. Nhưng điều này làm sao có thể nói ra miệng chứ, never!

Dư Cảnh Thiên ba chấm, hèn chi nãy giờ cậu cứ thấy là lạ chỗ nào ấy: "Người theo đuổi cậu là con gái. Cậu bắt tớ dùng chiêu của con gái để tán tỉnh La Nhất Châu, cậu không nhầm chứ?"

"Cậu để ý nhiều như vậy làm gì? Không phải đối tượng nhắm đến đều là con trai sao, phải tin tưởng tớ, nhất định 100% hiệu quả."

Dư Cảnh Thiên suy nghĩ, hình như cũng có lý. Cứ thử thôi, dù sao nếu không nghe Thập Thất cậu cũng chẳng biết nên làm thế nào.

Đang suy nghĩ thì giọng của La Nhất Châu là cả hai giật nảy.

*
La Nhất Châu đang bàn về tiết mục tối nay, nhìn sang hai con người kia cứ chụm đầu mà to nhỏ. Khoảng cách không phải quá gần rồi sao. La Nhất Châu cau mày.

Thu xếp tất cả một cách nhanh nhất, La Nhất Châu đi tới chỗ Dư Cảnh Thiên.

"Hai người nói gì mà có vẻ hăng hái thế?"

Nhìn Dư Cảnh Thiên có vẻ bối rối, Thập Thất cố tỏ ra bình tĩnh: "Bọn tôi đang nói về buổi tiệc tối nay ấy mà"

"Ồ, thì ra là vậy."

Ngoài mặt La Nhất Châu không có gì, trong lòng lại khó chịu, giữa hai người này nhất định có điều gì đó đang giấu anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net