Chương 22: Quần Ngọc Các

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aether cùng Lumine theo chỉ dẫn của Ningguang từng bước đi vào trong "toà cung điện trên không" này. Quần Ngọc Các mang một không khí tươi sáng nhưng không thiếu phần nghiêm trang. Có thể biết được rằng Ningguang đã đưa rất nhiều công sức và thời gian vào nơi này. Hai bên cửa được đẩy vào, bên trong còn tráng lệ hơn cả bên ngoài với những của quý như lọ hoa, tranh vẽ, tượng,...

-Quao~ Nơi này...em choáng ngợp luôn rồi, cái này làm bằng gốm à? À mà chị vẫn còn chưa nói sao chị biết về vụ việc ở thành Mond?---Lumine cảm thán.

-Bình hoa đó chị thắng được ở trong một buổi đấu giá, nó có giá trị lên đến 10tr mora lận đó.

-!!!---Nghe vậy, cô ngớ mặt ra rồi đi xa khỏi chiếc bình gốm quý ấy.

-Và về chuyện ở thành Mond, là Jean kể cho chị, cô ấy tin tưởng chị mà, cùng là trụ cột của một quốc gia nên cucng thông cảm cho nhau lắm.

-Vậy à...haha...10tr mora...Ấy! Đó...hình như là "bức tường trong truyền thuyết"?!

-À, đó chỉ là mấy tờ giấy làm việc thôi.

-Em lại nghe nói ai có được dù chỉ 1 mảnh giấy thôi cũng đủ để đem về 1 mớ tiền rồi.

-Nguồn tin em lấy ở đâu thế?---Ningguang nở một nụ cười nhẹ rồi hỏi.

-Tụi em được tiền bối Zhongli đưa đến quán "Ba cốc say mèm", ông chú Tian nói một mảnh giấy thôi cũng đã khiến mình cao hơn đồng nghiệp một bậc rồi.---Aether trả lời.

-Zhongli? À, là tiền bối ở lớp 3B à?

-Chị biết?

-Chị thường cùng Beidou tìm tiền bối và hỏi vài thứ về bài học ấy mà, hai em mới vừa vào trường đúng chứ? Vậy chắc không biết danh "bác học" của tiền bối Zhongli rồi.

-Anh ấy am hiểu vậy sao?

-Ừm, thôi, quay về vấn đề chính nào, tôi gọi hai người tới đây để bàn về một vài chuyện.

-À, là về vụ...của Morax...đúng chứ?

-Ừm, đừng lo, tôi đã kêu Thiên Nham Quân ngừng truy đuổi hai người rồi.

-Chị tốt ghê( ꈍᴗꈍ)

-Morax vẫn còn đang dưỡng thương tại phòng hồi sức, thân là "Thiên Quyền", là một trong những trụ cột của quốc gia, tôi cần phải bảo vệ nó khỏi những mối đe doạ từ những nước khác.

-Ý chị là...Snezhnaya? Fatui?!

-Đúng vậy, em nắm bắt tình hình tốt đấy, Lumine.

-Hihi, tại tụi em có trãi qua chuyện này rồi.

-Signora...

-Morax không chỉ là chủ tịch hội học sinh, mà còn là lãnh đạo của Liyue, chị phải bảo vệ anh ấy.

-Thế nên...chị mới lệnh cho phong toả tin tức, cấm không cho ai biết về chỗ ở hiện giờ của Morax?

-Đúng là vậy, đám người Fatui đó dựa cớ Morax bị hại mà bắt đầu thực hiện rất nhiều hành động mờ ám vượt qua giới hạn ngoại giao của cả hai nước.

-...

-...A!

-Sao thế, Aether?

-*nói nhỏ* Không phải Childe cũng là Fatui à??? Cần báo cho Zhongli không?

-Em nghĩ không cần đâu, Zhongli đâu ngốc tới mức không nhận ra được việc gì đang diễn ra.

-Có chuyện gì sao?

-A, dạ không có gì đâu...Đúng rồi, tụi em xem qua một lượt của bức tường đó được chứ?

-Hai em cứ tự nhiên.

Nghe thấy thế, cặp song sinh liền chạy đến trước "bức tường truyền thuyết" rồi xem qua hết một lượt. Nào là sổ sách rồi hồ sơ, giấy tờ làm ăn, hợp đồng, các văn bản, nói chung là toàn chữ và chữ.

-Muốn hoa con mắt luôn rồi...

-Công nhận, nhiêu đây việc chắc chị phải mệt lắm đúng chứ?

-Mệt thật, nhưng chị cảm thấy rất vui vì đã giúp ích được cho quê hương của mình, sắp tới đây còn có một buổi gặp mặt với nhà Kamisato nữa.

-Nhà Kamisato? Hình như có nghe Amber nói một lần rồi.

-Nhà Kamisato là một gia tộc rất có tiếng ở Inazuma, trưởng gia tộc Kamisato là Kamisato Ayato, cậu ta học cùng khoá năm hai với chị, phải công nhận là Ayato rất có khí chất để làm trưởng một gia tộc lớn.

-Amber cũng có nhắc đến nhà Kamisato nhỉ?

-Ừm, câu lạc bộ kiếm đạo...ưm...A! Kamisato Ayaka.

-Đúng rồi, cậu ta cũng có một cô em gái nữa.

-Hể~ Thế, tờ giấy này là gì thế chị?

-Đâu? À, cái này bỗng dưng được gửi đến Quần Ngọc Các vào hôm trước, chẳng ai biết là ai gửi hay mục đích của họ là gì nữa...

-Người đó trong như thế nào chị có biết không?

-Nhớ là nghe Thiên Nham Quân nói đó là nữ.

-...Tụi em lấy tờ giấy này được không ạ?

-Hả? À...ừm, được, hai em cứ lấy đi, nhưng sao thế?

-Em có một cảm giác nó là một manh mối quan trọng thôi...

-Đúng thật...Trên đây có ghi cái gì mà "Bách Vô Cấm Kỵ Lục" rồi "Fatui..." ; "...nghiên cứu..." gì gì đó.---Aether nói.

-Ningguang này, có phải là Fatui đã phát tán tin đồn về việc "Thất Tinh" không làm tròn trách nhiệm của mình đúng không ạ?

-Ừm.

-Hmm, chúng ta mới gặp, em chưa hoàn toàn tin tưởng chị, nhưng lần này có vẻ nghiêm trọng...

-Nói vậy là...

-Anh đừng đưa vẻ mặt giống như không biết gì thế kia, anh hiểu em tính nói gì mà.

-Haizzz, thôi được...

-Hay anh ở đây đi, mình em đi là được rồi. Đi trực tiếp đến chỗ của bọn Fatui á?! Em không cho anh đi đâu.

-Thế thì anh cũng không cho em đi! Anh là anh trai em đó, anh trai thì phải bảo vệ cho em gái mình chứ?! Em cũng gặp Signora rồi, cũng nên biết là Fatui nguy hiểm đến mức nào chứ?

-Nhưng lỡ như anh gặp chuyện thì sao?

-Em còn nói?! Sao không lo cho bản thân mình đi? Mắt thì thâm đen, thân thì gầy như khúc củi.

-Anh-
'Mấy hôm trước đang bàn về mục tiêu mới với mọi người, cái quầng thâm đen chết tiệtಠ,_」ಠ! Dain...'

-Anh sao? Anh chỉ là đang lo cho em đó.

-Em cũng lo cho anh chứ bộ! Lúc nào cũng vậy, vì muốn giúp đỡ người khác mà anh lao đầu vào nguy hiểm không nghĩ ngợi gì, y như chuyện ở Mondstadt ấy.

-H-hay là cả hai người cùng đi luôn đi?
'Vì bảo vệ lẫn nhau mà cãi nhau luôn à? Phục thật.'---Ningguang bỗng dưng cảm thấy bất lực về hai đàn em năm nhất này.

-Nếu vậy thì anh hứa không rời em nửa bước đi, nhớ đi sát theo đó.

-Rồi rồi, "công nương bóng đêm" thần nhớ rồi.---Aether liền cúi xuống rồi nói với một giọng mỉa mai.

-Hừ, anh nhớ đó, thế đến Địch Hoa Châu gặp Zhongli sau, mình phải làm rõ cái này trước đã, thế thì tụi em đi đây nha, cảm ơn vì đã tiếp ạ!

-Lần sau lại tới nhé! Đi đường cẩn thận.

'Ningguang này thật là, mình đang cố để cãi nhau với Aether để anh ấy dỗi rồi ở lại Quần Ngọc Các mà¯\_ಠ_ಠ_/¯ Chị lại ra giảng hoà??? Trời ơi!~~~'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net