#10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nathan vừa nhận được thông báo liền chạy đến cửa. Vừa chạm vào tay cầm thì cậu ta chợt nhìn lại nhà xác đó lần nữa.

Nathan: Sao mình lại có linh cảm không lành nhỉ? Thôi kệ, đi trước đã.

*Cộc cộc cộc*

Nathan chạy bứt tốc đến địa điểm mà Cealena vừa mới nêu. Đó là phòng bệnh số 3 ở lầu ba.

[Phòng bệnh số 3 lầu 3]

Một người bác sĩ đang che chắn cho bệnh nhân của mình.

Bác sĩ: Ngươi!? Ngươi muốn gì!?

Tên oan hồn đó không nói không rằng cứ tiến lại gần hơn.

*Bang!*

Một phát súng xuyên đầu làm con oan hồn tan biến.

Hirumina: ?

Hirumina: Khoan đã, đây không phải oan hồn cấp cao.

Phía sau cô ta bỗng xuất hiện một hình bóng.

[Hành lang tầng 2]

Nathan đang chạy lên thì chợt nhìn thấy một bệnh nhân đang nằm trong phòng bệnh số 4. Có một đôi tay chui ra từ bức tường và đang cố nắm lấy người đó. Không nghĩ ngợi, Nathan dịch chuyển đến chém đứt hai cánh tay đó.

Nathan: Đây không phải oan hồn cấp cao?

Nathan: Cũng may thầy đã cho mình mượn cây dao này để tiện hơn trong việc tiêu diệt ma quỷ.

[Hành lang tầng 1]

Cealena đang chạy thoát khỏi một toán ma biết bay.

Cealena: Mình nên tiết kiệm năng lượng, để bọn chúng tụ lại đông đông xíu đã.

Đột ngột cô ta gặp lại Erado.

Erado: Huh?

Cealena: Uh!?

Erado: À, có quà cho cô đây, hợp tác xíu nhé.

Erado ném đến vài tên linh hồn đến để đè bọn phía sau Cealena. Cô ta nhanh tay chạm vào một linh hồn đã bay ngang qua, tại bề mặt tiếp xúc xảy ra hiện tượng ma sát cộng thêm khả năng kích nổ của Cealena đã khiến cho lũ linh hồn nổ tung cùng nhau sau khi tên linh hồn đó bay đến.

*Boom*

Vụ nổ của Cealena chỉ ảnh hưởng đến mục tiêu chứ không phá hủy công trình, thật tiện lợi để dùng ở nơi công cộng mà không sợ ảnh hưởng đến các yếu tố bên ngoài.

[Hành lang tầng 3]

Nathan vừa chạy lên thì ngay lập tức bị đưa vào không gian nào đó tối vô cùng.

Nathan: Uh!? Đây là đâu!?

Một tên oan hồn to lớn xuất hiện và tiếp cận Nathan. Cậu ta dịch chuyển ra phía sau ban cho phát đâm vào đầu nhưng nó không hề hấn gì mà còn nắm lấy Nathan bẻ gãy cây dao và lấy luôn cánh tay phải của cậu ta.

Nathan: Aghhhhhh!??

Nó ăn cánh tay ấy một cách ngon lành và run rẩy lên gầm gừ như thể vừa được gia tăng thêm sức mạnh vậy. Nathan đứng dậy và bất ngờ với thứ sức mạnh đó. Cậu ta phân tích ra rằng bây giờ chính cậu ta là cái định vị mà bọn ma quỷ biết được và nhắm đến do đó cậu không được để bọn chúng hấp thụ nếu không mọi thứ sẽ càng trở nên khó khăn hơn.

Nathan: Hây!

*Rầm*

Nathan tung cú sút vào nó nhưng không ăn thua. Đột ngột Nathan uốn dẻo cơ thể leo ngược lên trên đầu tên oan hồn và truyền ma lực vào tay. Cánh tay phải cậu ta hồi phục ngay lập tức và Nathan cố gắng vận dụng hết sức tách đầu nó ra.

Ngay lập tức Nathan thoát ra ngoài thì xung quanh cậu ta là những con oan hồn đang bao vây. Chúng lao vào xâu xé Nathan nhưng cậu ta đã dịch chuyển ra ngoài để chạy. Từ không trung, tên oan hồn cấp cao thật sự đã xuất hiện, nó tóm lấy Nathan bằng 2 cánh tay khổng lồ của mình.

Oan hồn: Ngươi đây rồi.

Nathan: Uh!? Không dịch chuyển được!?

*Xoạt*

Nathan bị xé xác ra thành nhiều mảnh. Hirumina vừa lúc đi tới đã nả một phát đạn nhưng không ăn thua. Cô ta liền lấy ra khẩu súng tiểu liên bắn liên tục để trấn áp nó. Erado xông ra từ phía sau tung cú đấm thật mạnh bộc ma lực làm nó hơi chao đảo. Cealena nhảy vào chạm vào nó nhưng vừa kịp phát nổ thì nó biến mất.

*Boom*

Cả ba người họ nhìn nhau chả nói gì. Nathan nằm vương vãi khắp sàn.

Erado: Chậc tôi chỉ mới quen anh bạn này có mấy ngày thôi mà?

Hirumina: Nói rồi mà, yếu đuối thì sao mà tồn tại được cơ chứ.

Ánh mắt dần mở ra

Nathan bật dậy ngay lập tức, xung quanh là vũng nước cạn mênh mông và u tối.

Imponos: Ngươi làm ta thất vọng quá.

Nathan: Uh!?

Imponos: Ngươi quá yếu, ta không nghĩ ngươi sẽ tồn tại được lâu trong thế giới này vì nếu ngươi thật sự phát triển được bản thân thì mới tới được viễn cảnh mà ta thấy.

Nathan: Th-thì sao!?

Imponos: Haizz xem ra ta phải ra tay để cứu rỗi thằng oắt con này rồi. Được từ giờ ta sẽ phụ giúp ngươi hoàn thiện bản thân. Lập khế ước đi, đồng đội cần ngươi đấy.

Nathan: Họ cần tôi? Chẳng phải tôi là kẻ làm vướng tay chân của họ sao?

Imponos: Vứt ngay suy nghĩ tiêu cực đó cho ta và nhìn lên đi.

Imponos mở khung cảnh hiện tại ra cho Nathan thấy.

Cealena vừa khám nghiệm xác của Nathan xong thì chỉ lắc đầu chịu thua. Ngay lập tức oan hồn đó quay lại sau khi đã hấp thụ xong hai cánh tay của Nathan, giờ còn lại mấy bộ phận kia nó muốn chiếm hữu luôn để tăng cường sức mạnh. Đương nhiên không ai cho phép điều đó xảy ra cả và oan hồn này biết điều đó. Tất cả bọn họ bị câm lặng, nó bắt đầu hấp thụ thân xác còn lại của Nathan rồi sẽ tìm đến họ sau.

Nathan: Uh!?

Imponos: Sao? Ta cho ngươi cơ hội đấy?

Nathan: Tôi... Liệu sự trở lại này là cần thiết chứ?

Imponos: Tùy ngươi thôi?

Bỗng một giọng nói vang vảng trong đầu Nathan.

"Nathan, chấp nhận đi."

Nathan: Uh!? Giọng nói đó là...?

Cậu ta nhìn nhận lại mọi thứ và tự kiểm điểm bản thân. Vốn dĩ quyết tâm cậu ta chưa đủ lớn, cậu ta vẫn nhát gan, chỉ là ít hơn mà thôi. Bản tính tiêu cực vẫn còn đó đã gián tiếp kéo chân Nathan lại không cho phát triển bản thân. Về mong muốn, cậu ta vẫn muốn vượt qua chính mình và lột xác hoàn toàn. Trong mắt Nathan giờ đây không còn gì để mất nữa. Cậu ta chấp nhận mọi sự liều lĩnh và thử thách đứng dậy bắt tay với Imponos.

Imponos: Hay lắm, ta đang mong chờ điều này đấy!

-Hết #10-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net