#11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cealena cố gắng đứng dậy nhưng có lẽ sau khi bị câm lặng thì cô ta đã yếu đến mức không thể vực dậy được nữa. Hirumina vẫn có thể sử dụng súng của mình.

*Cạch*

*Bang!*

Một phát bắn từ súng bắn tỉa vốn có sát thương vô cùng cao nhưng lại bị chặn lại một cách quá đơn giản.

Hirumina: Chậc phải lấy hàng nóng ra rồi.

*Boom*

Cô ấy lấy ra khẩu súng pháo bắn về phía oan hồn và điều này đã gián đoạn quá trình "ăn uống" của nó. Erado chớp thời cơ phóng lên dồn thật nhiều ma lực vào tay đấm vào oan hồn nhưng ngay lập tức bị nó tóm lấy và ném vào tường.

*Rầm*

Erado: Hự!?

Hirumina: Chết đi!!!

Cô ta khởi động khẩu sáu nòng nả đạn vào oan hồn một lượng lớn "kẹo đồng" được yểm ma lực làm nó phải có phần dè chừng. Tuy nhiên chưa được bao lâu thì nó gầm lên làm cả bệnh viện mất điện. Luồng sóng âm nó gây ra đã làm nòng súng bị méo mó không thể dùng được nữa.

Hirumina: Uh!?

Cánh tay của nó lao tới đấm bay Hirumina vào tường.

*Rầm*

Họ gần như bất lực trước sự chênh lệch sức mạnh này. Nhiệm vụ của Kano có lẽ là đã quá vượt xa sức mạnh của họ. Không còn bị ai cản trở, con oan hồn tiếp tục hấp thụ Nathan.

Kano đứng từ bên ngoài quan sát và thấy hết nhưng quyết định không cứu. Ông ta đang mong chờ điều gì?

Lần lượt là chân và thân của Nathan bị xé ra rồi cắn xé thô bạo như miếng thịt. Đến gần phần đầu, nó đang nhai và hấp thụ dần dần thì đột nhiên Nathan mở to mắt ra nhìn chằm chằm vào con oan hồn khiến nó vô cùng ngạc nhiên.

Nathan: Bỏ cái mồm thối của ngươi ra.

Nó vẫn tiếp tục ăn tiếp.

Oan hồn: Tại sao chứ?

Nathan: Ta nói... Là bỏ cái mồm dơ bẩn của ngươi ra!

Tay Nathan hồi phục trở lại và cậu ta chạm vào đầu con oan hồn. Ngay lập tức đầu nó bị cắt một đường lớn làm nó la hét hoảng hốt nhả Nathan ra.

*Bịch*

Nathan vừa tiếp đất liền hồi phục lại toàn bộ cơ thể trước sự hoang mang của ba người còn lại.

Erado: Nathan!??

Nathan: ?

Cealena: C-cậu thật sự chưa chết sao!?

Hirumina: Cái quái gì vậy?

Oan hồn: Ngươi là ai??? Ngươi không phải Nathan???

Nathan: Ờ, đâu phải Nathan đâu, ta là Imponos mà? Giờ mới là hắn nè.

Nathan đột ngột đứng sờ người ra, ánh mắt trắng bệt. Con oan hồn liền chớp cơ hội tiến đến để không có Nathan trở lại.

Nathan: trễ rồi.

Oan hồn: ???

Nathan nhìn thẳng vào con oan hồn khiến nó bị một thứ áp lực vô hình đè lên vai. Đôi chân cứng đơ, toàn thân run rẩy như thể đang bị một con thú săn mồi bắt gặp vậy.

Thứ đã mang Imponos với Nathan gộp lại thành một chính là khế ước máu. Imponos, người có lý tưởng khác biệt hoàn toàn so với xã hội nhưng nhìn nhận chung vẫn chưa hẳn là tồi vì không muốn thứ sức mạnh này rơi vào tay kẻ không xứng đáng đã quyết tâm chớp lấy cơ hội ngàn năm có một này là Nathan. Rõ ràng trong mắt ông ta thì không phải Nathan sẽ chẳng là ai khác cả.

Nathan chắp hai tay lại với nhau như động tác kết ấn. Con oan hồn cảm nhận được thứ gì đó sắp tiến đến, liều mạng là phương án mà nó chọn, thứ quái quỷ này liền lao tới tấn công Nathan bằng cả mạng sống. Hai tay Nathan tạo ra hình tượng miệng một con rắn đang mở ra để tấn công mục tiêu.

Hồn liên kích sát

Một đòn đánh bật thay đổi cả chiều gió, mặt đất rung chuyển đôi phần đẩy thẳng về phía con oan hồn. Một đường gió trông vô hại cho đến khi nó tiếp xúc với mục tiêu.

*Boom*

Oan hồn cấp cao trước mắt đã bị giải trừ nhờ một đòn đánh duy nhất.

Erado: Uh...!?

Hirumina: ?

Cealena: Đây có thật sự là Nathan không vậy?

Nathan: Ui da đau đầu quá... Mọi người? Các cậu không sao chứ?

Erado: Woo hoo!!! Bro ngầu vãi òooo.

Cealena: Cừ lắm nha.

Kano ngồi ở trên nóc bệnh viện nhận thấy điều đó và khá là hài lòng.

Kano: Vậy là đúng như suy đoán của mình rồi. Thực tế nguồn hốc nguyên thủy của lũ nhân cách đó chưa ai biết cả và Imponos mới là chủ nhân thật sự của chúng. Mình đã đoán trước điều này rồi và không ngờ là nó không sai. Phép thử này đối với mình như vậy là đủ, không còn phải tốn thời gian nữa, điều mình mong chờ đã đáp ứng được rồi.

Kano liền đứng dậy đi tìm học trò của mình. Một lúc sau, bọn họ được dịp hội ngộ.

Kano: Mấy đứa.

Erado: Ohhhh thầy.

Kano: Mục tiêu bị tiêu diệt rồi, các em đi đâu vậy?

Nathan: Hở?

Cealena: Sao cơ?

Hirumina: Thầy đùa được lúc này à? Tên này vừa đánh bại một con oan hồn cấp cao với một đòn duy nhất trong khi chỉ mới vào nghề chưa lâu? Đó chắc chắn không phải mục tiêu chính của nhiệm vụ lần này.

Kano: Rất tiếc, em sai rồi. Nathan đã thật sự tiêu diệt nó.

Hirumina: Uh!?

Kano: Về đi, thầy giải thích sau nhé.

Họ đã nhanh chóng quay về. Tuy nhiên đã có một thứ khác đã quan sát hết tất cả và đến sau họ. Không ai biết được kẻ đó là ai, có mục đích gì nhưng... Dựa trên manh mối Imponos để lại, tên đó đã vô cùng thích thú...

-Hết #11-



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net