Extra I: Morax

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Entirely Out of Spite】

Extra 1: Chương 19

Tác giả: Bgtea

Trans: Moriarty4869

"Một khế ước để chấm dứt tất cả khế ước," Morax đã nói như thế với Băng thần khi cô đưa ra đề nghị của bản thân. "Một lời đề nghị thú vị. Tôi thừa nhận rằng ý nghĩ được nghỉ hưu là một điều rất hấp dẫn, đặc biệt là sau hàng nghìn năm đằng đẵng làm nhiệm vụ. Tuy nhiên, tôi không thể đơn thuần cứ như vậy bỏ đi và đêt mặc người dân Liyue trong tình trạng không chút phòng bị. Tôi đã thề rằng sẽ hướng dẫn họ và cung cấp sự bảo vệ của tôi miễn là họ cần. Sẽ là vi phạm nghĩa vụ và là vi phạm khế ước nếu tôi rút lại sự hỗ trợ của mình khi họ vẫn yêu cầu."

"Tôi hoàn toàn có thể hiểu được mối quan tâm này, Morax," Băng Thần đã trả lời. "Nhưng câu hỏi thực sự ở đây là, liệu người dân của anh có còn yêu cầu sự bảo vệ nữa không?"

"Điều này thì tôi không biết, nhưng có lẽ một cuộc kiểm tra sẽ là cách tốt nhất để xác định sự thật."

Từ những cuộc hội thoại đó, một thỏa thuận đã nảy sinh giữa hai vị Thần, Băng Thần sẽ cử người của cô ấy đến để tạo ra một bài kiểm tra cho Liyue, dứt điểm mối quan tâm của Morax.

"Tôi sẽ cử hai trong số những vị Quan chấp hành của tôi để thực hiện hợp đồng này. Quan chấp hành thứ tám, hay còn được gọi là Signora, sẽ đảm nhiệm vai trò giám sát các vấn đề và là đầu mối liên hệ giữa chúng ta. Nếu yêu cầu bất cứ điều gì, anh có thể gửi lời cho cô ấy. Tôi cũng sẽ gửi Quan chấp hành thứ mười một với nhiệm vụ đánh cắp Gnosis. Cậu ta sẽ không được thông báo gì về hợp đồng của chúng ta để tránh sự hỗn loạn không cần thiết. Cậu ta sẽ thực sự khuấy động Liyue để có thể kiểm tra Liyue một cách rõ ràng nhất. "

Quan chấp hành thứ mười một, còn được gọi là Tartaglia. À, vâng. Morax đã nghe nói về cậu ta. Nổi tiếng là một thần đồng chiến đấu và là người trẻ nhất trong tất cả các Quan chấp hành, Tartaglia chắc chắn còn nổi tiếng về việc gây ra hỗn loạn và hủy diệt ở bất cứ nơi nào cậu ta đặt chân đến. Cậu ta cũng được biết đến là một người tàn nhẫn, kiêu ngạo với một cơn khát máu không kiểm soát.

Cận ta là người hoàn hảo cho nhiệm vụ, và đó là lý do mà Morax cho phép cậu ta đáp đất an toàn trên bến cảng của Liyue. Tuy nhiên, vào thời điểm hợp đồng được thực hiện, dù có Gnosis hay không, Morax cũng sẽ không ngần ngại loại bỏ sự hiện diện của cậu ta khỏi vùng đất của mình nếu người này chỉ nghĩ đến việc khuấy động thêm hỗn loạn điên cuồng hơn.

-------

Morax, bây giờ dưới vỏ bọc của Zhongli, không thể không nói ấn tượng của anh về Quan chấp hành thứ mười một đã được cải thiện đáng kể trong vài tháng sau khi hợp đồng được ký kết. Đáng lẽ anh và vị Quan chấp hành kia sẽ gặp nhau sớm hơn, nhưng người kia đã đột ngột hủy bỏ, khiến Zhongli phải dùng bữa tại Vạn Dân Đường một mình với những món ăn đã được đặt trước.

(Không có vấn đề gì, chi phí cho bữa ăn đã được Fatui chi trả nên điều duy nhất anh phải mất là thời gian chờ đợi. Và nếu có một thứ gì mà anh có nhiều, thì đó chính là thời gian.)

Nhưng khi Fatui đến gặp anh để hẹn lại, Zhongli đã không ngần ngại giới thiệu Lưu Ly Đình để làm điểm hẹn thứ hai. Rốt cuộc, nếu cuộc họp bị hủy bỏ lần thứ hai, nó sẽ giáng một đòn mạnh vào chiếc ví của Fatui.

Cuối cùng Quan chấp hành cũng đã xuất hiện.

Hoặc ít nhất, Zhongli nghĩ đó là Quan chấp hành. Thành thật mà nói, anh không hoàn toàn chắc chắn.

Một chàng trai, cậu ấy còn khá trẻ. Trẻ măng. Dáng người thon gầy và khá đẹp(?) Mái tóc đỏ rực lửa và đôi mắt xanh dương tràn ngập biểu cảm. Cậu ấy trông không giống như danh tiếng hung dữ của mình chút nào, thay vào đó lại giống như đứa con trai thứ được nuông chiều của một vị lãnh chúa giàu có nào đó.

Và thêm một điều nữa, vị Quan chấp hành này không hề che giấu sự lo lắng và... sợ hãi của mình. Ngạc nhiên thật. Tại sao cậu ta lại lộ ra biểu cảm như thế? Zhongli kín đáo nhìn ngó xuống bản thân. Khả năng ngụy trang của anh rất chắc chắn nên không thể chính anh là người khiến Quan chấp hành phản ứng theo cách này.

(Nhưng có lẽ điều kỳ lạ nhất ở người thanh niên này là cách năng lượng vực sâu kéo dài bám vào cơ thể cậu ta, nhưng bản thân năng lượng lại... tách rời như thể nó không còn tồn tại. Hừm. Một bí ẩn khác đáng giá chú ý.)

Quan chấp hành - Cậu Childe, một cái tên khiến môi của Zhongli phải nhếch lên- sau đó vô tình bật ra một tiếng cười nhỏ và vội vàng xin lỗi. Điều này là rất ngạc nhiên khác với Zhongli tưởng tượng. Điều gì đã xảy ra với sự kiêu ngạo, tàn nhẫn? Thiên hướng của sự hỗn loạn đâu rồi? Lời đồn đại quá mức chênh lệch với cậu thiếu niên trước mặt.

Zhongli lặng lẽ nhấp trà quan sát người kia trong khi sự chú ý của Quan chấp hành lại dồn vào việc cố gắng gắp một miếng thịt lợn bằng đũa của mình.

Quá là đáng ngờ. Tất cả có phải là diễn không? Nếu đúng như vậy thì Zhongli phải dành cho Childe một tràng pháo tay vì khả năng diễn xuất tuyệt vời của cậu ấy, bởi vì ngay cả với Zhongli mà nói, người trước mắt như một cậu trai tuổi trẻ thơ ngây không chê vào đâu được.

"Zhongli tiên sinh! Nhìn nè!"

Zhongli chuyển sự chú ý của mình trở lại Childe, người đã cố gắng gắp thành công miếng thịt lợn bằng đũa của mình. Chàng trai trẻ trông ngất ngây với thành tích của mình. "Thành công rồi! Tôi đã làm được!"

Nhưng ngay khi cậu ấy tuyên bố thành công của mình, cái đũa của cậu ấy lung la lung lay buông lỏng ra đủ để phần thưởng nho nhỏ thoát khỏi tầm tay của cậu ấy, nhẹ nhàng đáp xuống bàn với một tiếng bộp đầy buồn bã trước khi lăn ra sàn.

Khuôn mặt của Childe trở nên bối rối. "... Thịt lợn của tôi," cậu ấy thốt lên với tiếng rên rỉ nhỏ buồn bã.

Và Zhongli thì không thể giúp được gì cả. Anh ấy cười. Anh cười và anh thấy mình đã có một chút bị thu hút đến mặc dù anh đã cố gắng hết sức để tạo cảnh giác.

Những món quà chu đáo cũng không giúp Zhongli giữ được sự cảnh giác bao nhiêu.

Cái tên Childe vô cùng phù hợp với tính cách cậu bé Quan chấp hành này. Khác xa hoàn toàn so với những lời đồn đại xung quanh cậu. Zhongli không thể không kìm lòng muốn tìm hiểu thêm về con người bí ẩn này.

--------

"Cuộc gặp mặt giữa ngài với Quan chấp hành thứ mười một đã diễn ra như nào vậy, thưa ngài Morax?" Signora hỏi vào cuối ngày hôm đó khi họ đang ngồi quanh bàn cà phê với tách trà mới được phục vụ. Họ hiện đang ở một ngôi nhà riêng tại ngoại ô Cảng Liyue được thuê bởi Fatui với mục đích tiến hành các cuộc họp bí mật. "Tôi hy vọng nó diễn ra tốt đẹp, hoặc là nói mong nó tạm ổn với Tartaglia? Tôi thành thật xin lỗi trước vì hành vi tàn bạo của cậu ta. Cậu ta luôn thích gây khó dễ."

Tàn bạo? Gây khó dễ? Các khía cạnh tàn bạo và gây khó dễ duy nhất trong cuộc gặp gỡ mà Zhongli thấy đó là cách Childe xử lý đôi đũa của mình.

"Tôi có một câu hỏi," Zhongli nói thay cho câu trả lời. "Vị Quan chấp hành thứ mười một đó. Cậu ấy còn trẻ, trẻ một cách ngạc nhiên, với mái tóc đỏ và đôi mắt xanh, đó có phải là cậu ấy không? "

Signora, người đang chuẩn bị nâng tách trà của mình lên để uống, ngập ngừng. "Vâng, chính xác. Đó chính là cậu ta. Tại sao ngài lại hỏi vấn đề này?"

"Tôi chỉ đơn thuần là tò mò, tò mò về tất cả. Tuổi tác của cậu ấy khiến tôi mất cảnh giác, cũng như mái tóc đó. Tóc đỏ có phải là đặc trưng ở Snezhnaya không?"

Nếu Signora cảm thấy câu hỏi khá kỳ lạ, thì cô ấy cũng sẽ không thể hiện ra. "Nó rất hiếm ngay cả ở Snezhnaya, hầu hết được tìm thấy trong số những cư dân sống ở các thị trấn nhỏ nhoi ven biển phía tây của đất nước."

Vì vậy, khả năng Childe là Quan chấp hành khá cao khi xét đến sự hiếm hoi của những Snezhnayan đầu đỏ, chứ chưa nói đến một người Snezhnayan trẻ tuổi, đầu đỏ và đồng thời là một vị Quan chấp hành. Thật tò mò.

"Cảm ơn cô đã giải đáp sự tò mò của tôi" Zhongli chậm rãi nhấp một ngụm trà. "Cuộc họp diễn ra thành công và khá yên bình. Quan chấp hành Tartaglia đã duy trì vai trò của mình như một nhà ngoại giao và đã tự cư xử một cách rất chuyên nghiệp. Tôi cũng rất trân trọng món quà chu đáo."

Signora chớp chớp mắt. "Quà tặng?"

Ồ? Ra là cô ấy không phải người phụ trách thực hiện điều đó? Càng tò mò hơn nữa.

"Ừm, một món quà. Mười một đã mang đến một bộ sưu tập văn học dân gian của Snezhnayan, tất nhiên là đã được dịch. Một bộ sách rất tinh tế."

"Theo tôi nghĩ." Zhongli nhận thấy được rõ ràng rằng Signora không hề vui khi nghe điều đó. "Tôi rất vui vì cuộc họp đã diễn ra tốt đẹp. Nếu ngài có bất kỳ mối bận tâm nào về Tartaglia, vui lòng liên hệ với tôi."

Sau khi trở về trong ngôi nhà của mình ở Ngọc Kinh Đài, Zhongli nghĩ lại về những lời nói của mình với Quan chấp hành thứ tám, đặc biệt là những lời lúc cô ấy tạm biệt.

Có vẻ như mối quan hệ giữa các Quan chấp hành không được hài hòa cho lắm. Sự khinh thường mà số tám dành cho Tartaglia hầu như không hề che giấu chút nào đằng sau vẻ ngoài lịch sự với Zhongli. Việc cô ấy bác bỏ nguồn gốc của cậu ấy, đặc biệt gọi nó là "những thị trấn nhỏ nhoi ven biển phía tây của đất nước", cho thấy mức độ chán ghét vượt ra xa Zhongli nghĩ.

Trực giác anh cho thấy Tartaglia không phù hợp.

Nhưng nó chắc chắn đặt ra câu hỏi về tính xác thực của những tin đồn xung quanh Tartaglia. Có khả năng chúng được tạo ra từ một mục đích xấu nào đó để bôi nhọ cậu ấy, có lẽ một trong những lý do đó là cậu ấy có xuất thân khiêm tốn hơn các đồng nghiệp của mình. Sự tức giận và ghen tị nhen nhóm hiện hữu với một người vượt lên trên trước chính mình, đặc biệt là ở độ tuổi trẻ như vậy - Zhongli chắc chắn đã chứng kiến ​​những việc như thế xảy ra hết lần này đến lần khác trong hơn 6000 năm sống trên đời mình.

Dù thế nào, Zhongli cũng phải thừa nhận rằng, anh khá tò mò muốn biết vở kịch này liệu sẽ diễn ra như thế nào, và anh chắc chắn muốn tìm hiểu về Childe nhiều hơn.

-------

Lần thứ hai anh gặp Childe là vài ngày sau tại tiệm sách. Anh mất vài giây để đánh giá chàng trai trẻ, người đang nheo mắt chọn sách với vẻ mặt gắt gỏng trên khuôn mặt như thể có ai chọc đến cậu ấy vậy.

Anh cười khúc khích.

Biểu cảm. Quan chấp hành thứ mười một trông tràn ngập biểu cảm.

Vẻ mặt cáu kỉnh tan gần như ngay lập tức tan biến khi Zhongli gọi tên cậu, thay vào đó là một nụ cười hạnh phúc tỏa nắng, phù hợp với Childe hơn nhiều so với vẻ không hài lòng trước đó.

Đương nhiên, họ đi ăn sáng cùng nhau, đó cũng là cơ hội hoàn hảo để Zhongli đối xử với chàng trai trẻ như một cử chỉ thiện chí. Nhưng vấn đề xảy ra khi anh thò tay vào áo khoác và không thấy túi đựng mora của mình, anh nhận ra một lỗ hổng khá nguy hiểm trong kế hoạch của mình.

À, có vẻ như anh vẫn chưa hoàn toàn hiểu được cuộc sống như một người phàm là như thế nào, và điều này xảy ra đồng nghĩa với việc thể hiện sự yếu đuối trước mặt Quan chấp hành trẻ tuổi.

Thật xấu hổ.

Childe nhanh chóng khắc phục tình hình. "Chuyện nhỏ!" cậu ấy nói và nhanh chóng lấy ra một túi mora. "Tôi rất vui khi được trang trải cho bữa ăn này! Cảm ơn anh đã giữ liên hệ và giới thiệu cho tôi về lịch sử của Liyue."

Tuy nhiên, anh không muốn bản thân mình như một ký sinh trùng, nhất là khi chính anh là người đề nghị bao ăn sáng. Một chuyến tham quan quanh chợ vào buổi sáng dường như là một cuộc mua bán công bằng, và anh gợi ý như vậy cho cậu bé Quan chấp hành.

Nhưng Quan chấp hành lại làm anh ngạc nhiên. "À, khá buồn," Master Childe giơ tay tỏ ý bác bỏ. "Một hoặc hai bữa ăn giữa bạn bè thì có làm sao? Tôi sẽ rất vui khi có anh đi cùng lượn dạo quanh chợ, nếu anh muốn."

Một bữa ăn giữa hai người bạn.

Đây có phải là những gì Childe coi họ là? Bạn bè?

Đúng là một khái niệm mới lạ. Morax có thể đếm một số ít những người mà anh coi như bạn của mình trong hàng năm dài tồn tại, và nghĩ rằng Childe dễ dàng kéo anh vào cùng một thuyền khi họ chỉ quen biết nhau được hai ngày.

Childe không chỉ trông biểu cảm mà còn tiếp nhận mọi người một cách tự nhiên. Bằng trực giác nào đó, Zhongli nghi ngờ rằng đó không phải là đặc điểm mà những Quan chấp hành khác sở hữu.

Thật là... sảng khoái, và Zhongli cảm thấy mình nhột nhạt.

Vài giờ tiếp theo trôi qua trong mờ ảo. Trong vô thức, Zhongli đã rơi vào thói quen cũ là dò tìm và thẩm định đồ cổ khi đi dạo qua khu chợ, nhảy từ câu chuyện này sang câu chuyện khác khi từng đoạn ký ức hiện lên trong đầu anh. Ít nhất thì cậu bé Quan chấp hành dường như không bị xúc phạm; Thay vào đó. Cậu ấy có vẻ khá mê mẩn với những câu chuyện của Zhongli, chăm chú vào từng lời nói của anh trong khi không thèm quan tâm đánh rơi túi đồ và túi mora.

Khi anh cố gắng khăng khăng rằng việc mua hàng là không cần thiết (những lời nói đi ngược lại bản năng của anh mong muốn thêm vào tích trữ của mình), Childe chỉ lắc đầu và vung ra nhiều tiền hơn. "Không vấn đề gì cả, Zhongli tiên sinh! Miễn là anh thích nó."

(Phần rồng của anh, một phần thường không hoạt động trong khi anh ở dạng phàm trần, ngẩng đầu lên khỏi cơn buồn ngủ vì những lời đó. Người phàm trần nhỏ bé này là ai mà lại sẵn sàng bổ sung kho báu của mình? Ai sẽ có khả năng và sẵn sàng thỏa mãn cơn đói của anh, chiều chuộng anh theo cách như vậy?)

(Nó nhìn chằm chằm vào người thanh niên với sự tò mò và thích thú .)

Cuối cùng, ngay cả khi anh nhận ra rằng anh đang lợi dụng sự hào phóng của Childe và anh cố gắng tự giứt bản thân ra trước khi đi xa hơn.

Sau những lời tạm biệt và lời hứa hẹn gặp lại vào ngày mai, Zhongli khởi hành, từ từ lang thang trên phố để trở về nhà của mình trên Ngọc Kinh Đài. Anh nhanh chóng nhìn lại vị Quan chấp hành trẻ kia.

Anh ngừng lại.

Thay vì quay trở lại khách sạn, Childe đang đứng đó, vuốt ve một con chó hoang - Hua Hua, nếu anh nhớ không lầm cái tên mà Ganyu đã đặt cho bó. Và Childe trông rất thích thú khi đứng dưới ánh nắng vàng, mái tóc đỏ rực, đôi mắt lấp lánh màu xanh như biển lặng, đôi má phủ một lớp phấn hồng mỏng manh, và nụ cười rạng rỡ vô cùng. Cậu ấy tiếp tục thủ thỉ với Hua Hua, giọng vui tươi và ngọt như mật, những lời khen tràn ra từ môi.

Cậu ấy giống hệt như một đứa con trai thứ được cưng chiều của một lãnh chúa.

Nhưng quan trọng hơn, cảnh Childe vô tư và vui vẻ một cách đầy cởi mở khi cậu ấy không hề xấu hổ dồn toàn bộ sự chú ý của mình vào một chú chó mà không để tâm đến những ánh nhìn mà anh ta đang thu hút xung quanh mình...

Nó rất đáng yêu. Cảm giác kỳ lạ tràn ngập trong lòng anh.

Và Zhongli lại cảm thấy sự cảnh giác của mình bị hạ thấp thêm một chút nữa trước cảnh tượng đáng yêu này.

Khi anh đáp lại làn sóng nhiệt tình của Childe bằng một cách dịu dàng hơn, đáng kính hơn, anh bắt đầu mong đợi cuộc gặp gỡ của họ vào ngày mai. Anh tự hỏi về những quan sát mới mà anh sẽ có thể khám phá về Childe. Rất đáng mong chờ.

Hết Tập II

Ghi chú:
Wow, tôi rất vui khi thấy các mọi người thích chương đầu tiên đến vậy! Cảm ơn về sự hỗ trợ! <333 Tôi thích đọc các comment của mn về fic này (và xem có bao nhiêu người có thể đoán được fic sẽ đi đến đâu, hehehehe.)

Tôi đã được hỏi về lịch cập nhật của mình vì vậy tôi nghĩ rằng tôi sẽ trả lời nó ở đây cho mọi người - Tôi dự định cập nhật mỗi tuần một lần đến hai tuần một lần. Các chương của tôi cho fic này có xu hướng dài hơn và tôi đang cố gắng quản lý năng lượng của mình để không bị kiệt sức. Cảm ơn sự kiên nhẫn của bạn!

Ghi chú của tác giả (chủ yếu về thực phẩm):

[1] Cháo là một loại cháo gạo nóng được nấu từ gạo và nước. Về bản chất, nó khá không có hương vị, nhưng có thể trở nên hấp dẫn bằng cách thêm các thành phần khác nhau vào nó, chẳng hạn như hải sản hoặc các loại thịt khác nhau. Một số thứ mà mọi người hay ăn cháo là que bột chiên (youtiao, 油條). Thanh bột chiên xù có thể dùng để nhúng vào cháo thường, làm mềm để bên trong mềm, dai hơn mà bên ngoài vẫn giòn.

Nguồn:
https://en.wikipedia.org/wiki/Congee

https://en.wikipedia.org/wiki/Youtiao

[2] Bột chiên ngọt (牛 脷 酥, dịch nghĩa: bánh ngọt lưỡi bò) phổ biến ở miền nam Trung Quốc. Nó có hình dạng elip, được làm ngọt nhẹ và đặc hơn một chút so với youtiao. Nó cũng thường được ăn với cháo.

Nguồn: https://en.wikipedia.org/wiki/Ox-tongue_pastry

[3] Cơm cuộn (粢 飯) là một món ăn có một lớp cơm nếp bên ngoài và nhiều nhân khác nhau. Một trong những câu chuyện là phiên bản Thượng Hải, có nhân là youtiao bột chiên, ruốc thịt lợn ngọt (thịt lợn khô đã được cắt nhỏ) và rau muối. Món ăn này được phục vụ nóng và thật thú vị khi thưởng thức món ăn đầu tiên vào buổi sáng, có sự cân bằng tốt giữa muối và một chút ngọt.

Nguồn: https://thewoksoflife.com/shanghai-breakfast-rice-rolls/

Một lưu ý cá nhân hơn, kiểu ăn sáng đó là những gì tôi thường dùng tại các nhà hàng vì tôi quá lười để làm bất cứ thứ gì khác ngoài ngũ cốc ở nhà. Tôi chỉ thực sự muốn hoàn tất công việc để tôi có thể có một vài cuộn xôi, và Uber ăn uống không giống như vậy.

[4] Men ngọc (青瓷): đây là thuật ngữ chỉ đồ gốm biểu thị cả đồ gốm được tráng men màu xanh ngọc bích, còn được gọi là đồ xanh, và một loại men trong suốt được sử dụng đầu tiên trên đồ xanh. Có nguồn gốc từ Trung Quốc trong các triều đại nhà Thương (1600-1046 trước Công nguyên) và nhà Chu (1046-256 trước Công nguyên), đồ gốm men ngọc được Hoàng gia Trung Quốc coi trọng trong nhiều thế kỷ trước khi chúng được thay thế bằng đồ sơn, được coi là thời trang hơn. Celadon được đánh giá cao là do màu sắc của nó giống như ngọc bích, một trong những vật liệu có giá trị cao nhất ở Trung Quốc.

Hiệu ứng màu xanh lá cây trên đồ gốm men ngọc đạt được thông qua việc phủ một lớp đất sét hóa lỏng giàu sắt lên đồ gốm trước khi nung trong lò.

Nguồn:
https://en.wikipedia.org/wiki/Celadon
https://www.christies.com/features/Celadon-Ware-Collecting-Guide-9455-3.aspx

[5] Hua Hua (tên con chó) - Dịch theo nghĩa đen là Hoa Hoa. LOL - Liên minh huyền thoại, đó là một cái tên viết tắt.

------

Moriarty4869: Cập nhật lịch✨

【Odasaku luôn là bị hiểu lầm】T2, T5
【Dazai suốt đêm bò lên trên Không Động Sơn】T3, CN
【Entirely Out of Spite】T4, CN

Ps/ Nếu zui zui thì có thể ra sớm hơn╭( ・ㅂ・)و ̑̑

Giờ chúng ta đã hoàn thành tập 2 rồi 🎉🎉🎉

Bắt đầu bước sang tập 3 nào!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net