Phần VI: Mong manh dễ vỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Entirely Out of Spite】

Phần VI. Mong manh dễ vỡ

Chương 20

Tác giả: Bgtea

Trans: Moriarty4869

Ajax nghĩ rằng mọi thứ đang diễn ra quá ư là tuyệt vời. Cậu nhanh chóng học hỏi được cơ chế của thế giới game mới này, cậu còn dần dần tìm ra cách tối đa hóa việc tăng chỉ số và còn khiến mọi người bắt đầu yêu thích cậu nữa chứ. Cậu đang rung rinh bước trên con đường trở thành người bình thường nhất toàn bộ đại lục Teyvat. Mọi thứ đều tuyệt vời.

Tuy nhiên, có đôi khi, thế giới này khiến cậu khá ngạc nhiên khi nó khác rất nhiều so với trò chơi gốc - nó ồn ào náo nhiệt hơn, có chiều sâu bổ sung cho mọi thứ, văn hóa, lịch sử, địa điểm. Tất cả đều khiến Ajax cảm thấy thế giới đang vận hành một cách tốt đẹp và trở nên rất sống động với những con người có thật đang tồn tại. Sau khi nhận ra điều đó, cậu có một cảm giác khó chịu kỳ lạ mà lại quen thuộc, giống như bị một cây búa nặng ngàn cân đập vào người. Nhưng cậu cunhx không quá để ý mà vứt quăng đi những cảm xúc đó. Có lẽ đây chỉ là một phần của quá trình làm quen với mọi thứ mới mẻ xung quanh thôi nhỉ.

Không phải là một vấn đề gì lớn cả.

Chắc chắn không.

Điều quan trọng hơn bây giờ là cậu phải tiếp tục bước tiếp về phía trước. Cậu vừa phải giữ kín bưng bí mật mình là Quan chấp hành, vừa phải thực hiện kế hoạch phóng Osial ra khỏi nhà tù. Kế hoạch này tuyệt đối không thể tránh được (Vì việc thất bại phóng thích Osial sẽ dẫn đến việc bị trừ 30.000 điểm, trực tiếp game over luôn chứ còn gì nữa. Cảm ơn lắm luôn đó Hệ thống), cậu nhất quyết không chịu chung số phận với Tartaglia ban đầu đâu, bị chính người của mình đâm sau lưng sau đó bị ném vào một con hẻm tối tăm nào đó bonus thêm một đám lính Liyue cơ bắp(?)

Nhắc mới nhớ, cậu thực sự nên chuẩn bị thêm một kế hoạch trốn thoát sau khi giải phóng Osial.

Đúng vậy, hiện tại cậu đang quá là bận rộn với những cảm giác vui nhộn trong lồng ngực mình. Và cậu cũng quá bận rộn để tìm hiểu sâu vào những cảm xúc vui nhộn này có nghĩa là gì và tại sao cậu lại cảm thấy như vậy.

(Thành thật mà nói, cậu cũng không chắc mình muốn biết không nữa. Như người ta thường hay nói, người ngốc có ngốc phúc mà.)

Nhưng mà. Chỉ là... dù cậu có cố gắng bỏ qua ngó lơ việc phát hiện ra những sự khác biệt giữa thế giới xung quanh mình và thế giới trong Genshin Impact ban đầu đi chăng nữa, thì cậy dường như càng nhìn thấy chúng nhiều hơn. Và đột nhiên, cậu nhìn thấy chúng ở khắp mọi nơi.

--------

"Zhongli tiên sinh, điều này thật tuyệt vời!" Ajax cười, dựa vào hàng rào gỗ thấp được lắp đặt đặc biệt ở đó để ngăn mọi người rớt xuống. Cậu bắt đầu bận rộn quan sát tất cả các hoạt động nằm ngổn ngang bên dưới cảng. Từng hàng và dãy quầy hàng đầy màu sắc xếp dọc lối đi lát ván, trải dài dọc theo bến cảng, chứa đủ các thứ đồ lặt vặt và thực phẩm tươi sống sẵn sàng được bán. Xa hơn nữa khỏi các cửa hàng bên ngoài bến là một con tàu lớn, hoành tráng đồ sộ to cỡ một ngôi nhà vừa mới tấp vào cảng. Ajax chăm chú quan sát với vào cách nó từ từ lướt vào một chỗ trống bến cảng giống như một mảnh ghép xếp hình với tiếng thả neo nặng nề và sóng biển dồn dập vỗ về.

Cảng Liyue được biết đến là trung tâm thương mại của Teyvat. Đây là một sự thật đã được viết vào phần mô tả trong trò chơi và Ajax đã coi như một thông tin chứ chưa thực sự hiểu ý nghĩa của nó. Đứng ở đây, chứng kiến ​​cuộc sống hối hả và nhộn nhịp xung quanh mình với âm thanh ồn ào của các thương nhân và thủy thủ. Đồng thời được vuốt ve bởi làn gió biển ấm áp, Ajax nghĩ rằng cậu đang bắt đầu hiểu được phần mô tả đó có ý nghĩa gì.

(Cách bến cảng đầy ắp hoạt động tấp nập đã tiếp thêm năng lượng thúc đẩy sự vận hành cho cuộc sống. Đây là một nơi có tiềm năng lớn, nhưng đáng chú ý hơn, tất cả đều cảm thấy trông rất chân thực và sống động theo cách mà trò chơi gốc không bao giờ có thể thể hiện được. Cảm giác khó chịu lại lần nữa xuất hiện trong Ajax. Trong một khoảng khắc, Ajax cảm thấy mình như không đồng bộ với phần còn lại của thế giới, giống như cậu bị lạc trong mê cung vô tận.)

Tiếng cười nhỏ nhẹ nhàng như lụa vang lên sau lưng cậu, và Ajax gạt phắt đi những lo lắng của mình, lựa chọn quay lại lộ ra nụ cười vô tư về phía Zhongli.

"Chúng ta sẽ đi dạo dọc theo lối đi bộ lát đá nhé?" Zhongli cung cấp gợi ý. "Còn có rất nhiều thứ để xem nữa."

Tản bộ dọc theo lối đi lát ván đã trở thành một cái cớ cho bữa sáng thứ hai. Ajax chắc chắn sẽ không kìm chế một chút nào, ký ức những ngày đói meo bụng khi còn là một học sinh vẫn còn mới tinh trong tâm trí cậu. Nếu cậu nhìn thấy thứ gì đó trông có vẻ thú vị và có thể ăn được, cậu sẽ ngay lập tức hỏi nó làm bằng gì và nhảy nhót đi mua một ít. Sau một chuyến đi khá là ngắn ngủi, cậu đã mua được một núi lớn đồ ăn vặt, còn thêm cả một phần đang được Zhongli mang theo nữa.

Ui trời, tình hình đã thay đổi trái ngược hoàn toàn so với chuyến tham quan mua sắm hôm trước. Bây giờ, Ajax đang ham mê đắm chìm mua mua mua và Zhongli đang quan sát cậu ấy với vẻ thích thú rõ ràng.

(Mọi thứ về những món ăn vặt đó, từ hương thơm cho đến vẻ ngoài, xúc giác và hương vị của chúng đều có cảm giác chân thực đến khó tin. Cảm giác chói tai quay trở lại và Ajax bỏ qua nó để thay vào đó là theo dõi Zhongli.)

"Tôi đã nghe kể qua về chúng và luôn mong muốn được nếm thử," Ajax nuốt khan, cầm một que táo gai đỏ tươi. Cậu cắn một miếng, tròn mắt nhìn lớp đường giòn tan xen lẫn vị chua chua từ trái cây. "Ngon tuyệt!"

"Người ta sẽ tưởng rằng cậu đã không ăn một bữa nào trong nhiều ngày khi thấy từ cách cậu ăn ngấu nghiến tất cả đốngnày," Zhongli quan sát, môi anh nhếch lên thành một nụ cười nhẹ nhàng khiến anh trông tuyệt đẹp không thể tưởng được. "Tôi rất vui vì cậu đã thưởng thức món ăn. À đừng quên kẹo râu rồng nhé."

"Thôi mà, Zhongli tiên sinh, đừng trêu chọc tôi vậy chứ! Đống thức ăn này cứ liên tục vẫy gọi tôi đến đó chứ! " Ajax nhiệt tình ăn một miếng kẹo. Nhìn mà xem, cậu đã làm việc chăm chỉ trong suốt vài tuần qua. Cậu xứng đáng được đối xử tốt với chính mình. "Hơn nữa, tất cả là do sự trao đổi chất quá là nhanh của tôi. Tôi luôn đói! Chỉ cần trong tầm một giờ nữa, tôi có thể tiếp tục đi đánh chén bữa ăn khác."

Họ đi ăn một bữa khác đúng một tiếng sau đó; Lần này, đó là một cửa hàng bánh bao nho nhỏ nằm khuất trong góc Ngật Hổ Nham.

"Đã thỏa mãn chưa, cậu Childe?" Zhongli hỏi sau khi đĩa được dọn ra khỏi bàn của họ.

"No căng bụng luôn," Ajax trả lời với một tiếng ợ dài trong khi vỗ nhẹ vào bụng. Hơi béo hơn tí xíu bởi vì tất cả đống thức ăn, nhưng cảm ơn Tartaglia vì đã có thân hình tuyệt vời như vậy, cậu vẫn có thể cảm nhận được cơ bụng đó! "Vậy, hành trình tiếp theo là gì?"

"Sân thượng Ngọc Kinh Đài. Nó cách xa hơn một chút so với bến cảng, nhưng ở đó là một địa điểm quan sát tuyệt vời của đại dương. "

Ajax mới đến đó có một tẹo cho cuộc gặp gỡ giữa cậu với Thất Tinh, vì vậy việc tham quan nơi này một cách kỹ lưỡng hơn nghe có vẻ rất tuyệt vời. "Dẫn đường thôi nào!"

Cách xa các bến tàu và đi lên những vách đá dựng đứng Thiên Hoành Sơn, bầu không khí của Ngọc Kinh Đài không khác biệt hơn mấy so với phần còn lại của thành phố. Đáng chú ý là ở đây yên bình hơn, với những tòa nhà cao lớn và những khu vườn cổ kính có những bãi cỏ được cắt tỉa cẩn thận, những bông hoa được chăm sóc tươi tốt và những vòi phun nước được đặt dọc theo những con đường gạch quanh co dẫn đến Nguyệt Hải Đình. Mọi thứ đều được duy trì vẻ đẹp hoàn hảo, sạch sẽ và ngay ngắn. Ngay cả những người đi dạo trên đường phố cũng ăn mặc đẹp hơn với những bộ trang phục lụa sặc sỡ, cầu kỳ, trái ngược hẳn với những thương nhân và thủy thủ từ bến cảng.

Trực giác mách bảo Ajax rằng Ngọc Kinh Đài là nơi vùng ven của thị trấn và những người có đủ khả năng sống ở đây có lẽ đều là những người có ảnh hưởng nhất của thành phố. Cậu đi ngang qua một nhóm phụ nữ trẻ đang tích cực khoe ra mớ ngọc trai và vàng còn cậu cố gắng không trố mắt nhìn sự phô trương giàu có rõ ràng.

Đúng vậy. Tuy cảnh này không phải là gu của Ajax, nhưng không thể phủ nhận rằng Ngọc Kinh Đài thực sự rất đẹp. Cậu đánh giá cực cao kiến ​​trúc của nơi này và cách các tòa nhà kết hợp hài hòa với thiên nhiên. Điểm quan sát cũng cung cấp một tầm nhìn ngoạn mục hướng ra toàn bộ vịnh biển. Y hệt như những gì Zhongli đã hứa từ trước, chuyến đi bộ qua khu vực này của thị trấn thật sự quá tuyệt vời.

"Ồ, chúng ta có thể nhìn thấy hầu hết mọi thứ từ trên này," Ajax thở dài. Đại dương dường như một tấm chăn màu xanh lam rực rỡ trải dài, điểm xuyết một vài con tàu đầy màu sắc ở phía chân trời. Về phía đông bắc, Ajax có thể nhìn thấy những gì một loạt các vách núi với những ngọn núi dốc, nhọn hoắt nhô ra khỏi đất liền. Cậu chỉ vào chúng và hỏi, "Cái gì ở đó thế?"

"À, Cô Vân Các," Zhongli trả lời không chút do dự. "Theo truyền thuyết, đây là nơi Nham Vương Đế Quân đã đánh bại một vị Thần thủy quái được gọi là Osial trong Chiến tranh giữa các vị Thần ba nghìn năm trước. Cậu có thấy những hình thù kỳ lạ ở những vách đá không? Người ta nói rằng chúng được tạo ra từ những cây giáo bằng đá mà Nham Vương Đế Quân đã sử dụng trong trận chiến để ghim Osial sâu vào vực thẳm nước sâu, nơi hắn ta vẫn bị giam giữ cho đến ngày nay. "

(Trò chơi gốc không bao giờ đề cập đến bất kỳ cốt truyện nào về Osial cả, chỉ đơn thuần tóm tắt hắn ta là một vị cựu Thần đã được Tartaglia thả ra khỏi nhà tù để thực hiện hành động trả thù. Thực tế mà nói, Osial có một câu chuyện chân thật của bản thân vì hắn ta không chỉ là một nhân vật trò chơi nữa mà đã bật ra thực sự tồn tại thế giới này. Đó là một bằng chứng cho thấy thế giới này là thật và cũng rất sống động. Ngay trong tích tắc, Ajax cảm thấy bản thân mình rời rạc vỡ vụn khỏi môi trường xung quanh.)

Ajax trực tiếp bỏ qua nó. "Tại sao Osial bị bỏ tù? Hắn đã làm gì?" Thay vào đó cậu hỏi.

Zhongli dựa dọc theo lan can bằng đá, mặt nhìn hướng về phía những vách đá nhô ra chỗ Côn Vân Các. "Cuộc chiến tranh giữa các vị Thần là khoảng thời gian hỗn loạn nhất ở Liyue, vô số vị Thần tranh giành quyền lực và lãnh thổ. Trong thời gian đó, Nham Vương Đế Quân đã cố gắng xây dựng nên Cảng Liyue như một nơi trú ẩn an toàn cho người dân. Khi năm tháng dần trôi qua, thành phố ngày càng phát triển thịnh vượng và người dân ngày càng hùng mạnh và sùng đạo hơn. Từ đó, sức mạnh của Nham Vương Đế Quân cũng càng lớn mạnh hơn.

"Các vị Thần khác đều dõi theo với ánh mắt thèm muốn. Không một vùng đất nào mà họ nắm quyền thống trị có thể có sự giàu có sánh ngang với Cảng Liyue, vù vậy họ muốn độc chiếm quyền lực đó cho riêng mình. Đặc biệt, Osial cảm thấy bản thân hoàn toàn có quyền sở hữu Cảng Liyue vì hắn luôn tin rằng Nham Vương Đế Quân đã xâm phạm lãnh thổ của mình để xây dựng thành phố bên bờ biển."

"Vì thế, chính sự ghen tức đó và một cuộc tranh giành quyền lực đã dẫn đến việc Osial bị bỏ tù." Ajax cúi mặt và lắc đầu. "Điều đó nghe có vẻ giống như các cuộc tranh chấp chính trị thông thường của con người. Tôi nghĩ nếu như theo nghĩa đó thì các vị Thần cũng không khác người phàm là mấy."

Zhongli cười khúc khích. "Tôi cho rằng cậu đúng, cậu Childe. Mặc dù các vị Thần được tôn kính như những sinh vật vĩ đại với sức mạnh vô song, nhưng họ cũng có một số đặc điểm giống với người phàm. Họ vẫn cảm thấy tức giận và ghen tị, và họ cũng có cảm giác tự hào nữa. Và bây giờ thì," Anh quay lưng lại với phía biển cả mênh mông "Cậu có muốn đi nhâm nhi uống một tách trà không? Tôi biết một nơi hoàn hảo phục vụ các loại trà thơm nhất. Nó ở một góc ngay gần đây. "

(Ajax có thể nghe thấy những tiếng xì xào vui vẻ của khách du lịch ở phía sau, hòa lẫn với tiếng kêu của những con chim mòng biển bay trên đầu. Tất cả chúng đều trông rất chân thật xung quanh cậu.)

Ajax cười toe toét. "Trà nghe có vẻ là ý tưởng hay đấy. Dẫn đường nào!"

-------

Moriarty4869: Xỉu ngang xỉu dọc xỉu bốn phương tám hướng

Chap dịch thì ngắn nhưng mà... Nhưng mà lại có mấy cái tên địa danh không thể mò được aaaaaaa

Chân thành cảm tạ phuong (phú ông)
【Thủ phủ của Kheng】đã hỗ trợ hoàn thiện cái map Liyue( ˘ ³˘)♥

Chỉ vì đống tên địa danh tôi đã dành ra cả ngày trời để mò *khóc thét*

Vớ phải bà tác nghiên cứu sâu, đủ thể loại từ npc đến địa danh chi tiết đến nỗi tôi không tra được..💦

Ps/ Nhân tiện khoe túi thơm Childe tôi mới rinh về~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net