10. Biệt đội siêu nhân tí hon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Korea

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

GIẤY THÔNG BÁO

- Kính gửi toàn thể quý phụ huynh thân mến.

- Tôi Calceolaria is beautiful, lovelyz, tenderness, gentle là Hiệu trưởng trường mần non Trái Sầu Riêng.

- Hôm nay tôi viết bản thông báo này với lý do: Nhân ngày nhà Giáo 20 tháng 11, trường mầm non Trái Sầu Riêng tổ chức một buổi dã ngoại nho nhỏ cho các thầy cô giáo và các em bé nhỏ. Nhằm để các bé vui chơi, trải nghiệm, học tập, học hỏi thêm nhiều điều mới mẻ.

- Nơi ở: Khách sạn 6 sao, tầng trệt, phòng ốc rộng rãi, đầy đủ tiện nghi, tám bé và một giáo viên một phòng.

- Thời gian: 6h a.m ngày 20/11/2019, đi hai ngày một đêm.

- Chi phí: 1. OOO. OOO/ bé
2. OOO. OOO/ phụ huynh

Lưu ý quan trọng: Phụ huynh học sinh cứ yên tâm cho các bé đi dã ngoại với trưởng. Bởi trường mần non Trái Sầu Riêng thành lập đã hơn mười bảy năm. Với toàn bộ cơ sở vật chất, trình độ giảng dạy, quản lý học sinh, an toàn mọi mặt đạt tiêu chuẩn cấp quốc tế. Giáo viên của trường dạy vì đam mê, nhiệt huyết, năng động, yêu trẻ con, hay làm khùng làm điên cho các bé vui.

Trong thời gian dã ngoại, nhà trường sẽ lắp đạt vài trăm máy bay quay camera theo bên mình các bé. Các bé đi đâu, camera sẽ theo đấy, nên phụ huynh không cần lo sẽ bị lạc. Phụ huynh cứ yên tâm giao các bé cho chúng tôi. Chúng tôi cam đoan sẽ không có bất cứ điều gì xảy ra với các bé.

Bên cạnh đó, nhà trường tổ chức cho các bé đi dã ngoại không chỉ để các bé vui chơi mà còn tạo điều kiện cho phụ huynh ở nhà hú hí với nhau.

- Thông báo xin hết, cảm ơn quý phụ huynh đã theo dõi.

Durian, ngày 18 tháng 11 năm 2019

Kí tên

Calceolaria

Vậy phụ huynh có đồng ý cho các bé đi chơi không? Đương nhiên là cho đi rồi. Cho các bé học ở ngôi trường này đồng nghĩa với việc cha mẹ học sinh đã đặt sự tin tưởng với nhà trường. Nên đồng ý cho các bé đi là việc sớm muộn.

Tối hôm đó, các em nhỏ được cha mẹ chuẩn bị tất tần tật cho chuyến dã ngoại trong hai ngày tới. Nói không lo là nói dối, con mình xa hai ngày thì sao mà không lo cho được. Nhưng cũng phải cho cháu nó đi đây đi đó, tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Tạo điều kiện cho các bé phát triển toàn diện về mặt vật chất, tinh thần, trí tuệ và đạo đức.

Buổi tối trước khi đi, cha mẹ dặn dò các bảo bối những điều bổ ích và cần thiết tránh những rủi ro đáng tiếc. Các bé khi được đi chơi thì vô cùng vui vẻ, háo hức đến không ngủ được.

Tối hôm đó, Biệt Đội Siêu Nhân Tí Hon call video với nhau. Nhìn mặt nhau cái cho dễ ngủ.

Jinwoo: Mấy đứa ơi, mình nôn đi chơi quá à.

Dohyon: Mình cũng giống Jinu á.

Junho: Mình hông ngủ được luôn á.

Wonjin: ChaCha đi ngủ sớm đi, ngoan mình thương.

Junho: Hổng có thèm.

Dongpyo: Sao Ham Òn Chin hông bảo tụi này ngủ sớm mà bảo có mình ChaCha thế?

Hyeongjun: Đúng rồi á, Ham Òn Chin kì cục ghê.

Wonjin: Đã bảo là hông được gọi như thế mà, phải gọi là Ham Wonjin đẹp trai.

Jinwoo: Thấy ghê.

Hyeongjun: Thích gọi thế á. HAM ÒN CHIN.

Dongpyo: Mình thích thì mình gọi thôi.

Wonjin: Tức.

Mingyu: Bé Chanh đi ngủ sớm đi, sáng dậy sớm đi chơi.

Donghyun: Pyo đừng trêu Wonjin nữa, ngủ sớm cho đẹp da nè.

Dohyon: Jinu đi ngủ đi, ngủ trễ sẽ hông đẹp đâu á.

Hyeongjun: Nae.

Dongpyo: Nae.

Jinwoo: Nae.

Junho: Mọi người ngủ ngon nhe.

Wonjin: bé ChaCha ngủ ngon nha.

Sau khi tắt máy, theo sự điều động của các ba thì các bé leo lên giường đi ngủ. Tối nay, các bé được ngủ chung với hai ba đó, hai ba ôm hôn cho đã để bù hai ngày tới không gặp nhau.

Sáng hôm sau, khi đến trường phụ huynh bọn nhỏ một lần nữa dặn dò các bé phải ngoan ngoãn, phải đi theo thầy cô, không được ham chơi mà tự ý đi chỗ khác. Đợi đến khi các bé lên xe, cha mẹ các bé mới yên tâm ra về.

Vì các bé còn nhỏ, không đi xa được, nên chỉ ngồi xe hai tiếng là đã đến nơi.

Vừa đến nơi, thầy cô sắp xếp phòng ở cho các cháu nghỉ ngơi trước, rồi mới có sức để chơi. Tất nhiên là Biệt Đội Siêu Nhân Tí Hon sẽ ở chung phòng với nhau rồi. Vì phòng này đặc biệt nên chị Hiệu trưởng sẽ ở cùng với mấy bé, là tui đó.

Được ở chung phòng với nhau, bọn nhóc vui lắm, cứ líu lo với nhau mãi, làm chị Hiệu trưởng cũng vui theo.

Phòng rộng ơi là rộng lại còn sạch sẽ, đẹp đẽ nữa. Ở trước mỗi cửa phòng của mấy bé đều có hai anh bảo vệ đứng canh cửa, tránh mấy bé chạy nhảy lung tung hay bị lạc. Nói chung là khách sạn tốt lắm, thức ăn cho các bé cũng vô cùng bổ dưỡng, sạch sẽ nên cần không phải lo lắng về vấn đề vệ sinh thực phẩm.

Sau hai tiếng rưỡi nghỉ ngơi ngủ nghỉ, các thầy cô cũng chuẩn bị xong bữa trưa cho các em. Thầy cô cho bọn nhỏ sếp hàng điểm danh rồi mới đi ăn trưa.

Phía đối diện khách sạn là khu trò chơi nhỏ và chị Hiệu trưởng cũng đã bao khu đó luôn rồi nha. Các bé có thể ra vào chơi thoải mái, luôn có bảo vệ và camera túc trực bên cạnh nên không phải lo.

Vừa vào khu trò chơi Kim Mingyu, Song Hyeongjun, Ham Wonjin và Cha Junho khi nhìn thấy khu xây nhà cát thì liền kéo nhau tại tới đó chơi.
Geum Donghyun và Son Dongpyo thì rủ nhau chơi vòng quay ngựa gỗ. Còn Nam Dohyon và Lee Jinwoo thì ngồi ở khu câu cá.

Song Hyeong một hồi chăm chú nhìn Kim Mingyu xây lâu đài cát, thì bỗng reo lên.

- Mingyu xây lâu đài cát đẹp quá, cái gì cậu cũng giỏi hết á.

- Mình là đàn ông là trụ cột trong gia đình, mình phải giỏi nhiều thứ để mốt bảo vệ Chanh đó.

- Híhí. Thích Mingyu nhất nhất luôn. Mingyu vừa giỏi vừa đẹp trai lại còn tốt bụng nữa.

- Mình cũng thích Chanh nhất nhất luôn. Chanh dễ thương nhất luôn.

Ham Wonjin ngồi bên cạnh nghe Kim Mingyu nói thế thì liên sang bảo với Cha Junho.

- Lớn lên mình sẽ bảo vệ bé ChaCha.

- Hông cần đâu, mình có hai ba bảo vệ rồi.

- Mình sẽ cưới bé ChaCha về.

- Hông chịu nha, mình muốn ở với hai ba thôi.

- Giận.

Cha Junho ngồi xây lâu đài cát mà không thèm để ý tới Ham Wonjin luôn, làm bé Ham buồn lắm.

.

Geum Donghyun không có chịu chơi vòng quay ngựa gỗ đâu, tại Son Dongpyo cứ nằn nặc đòi chơi, nên bé Geum mới đồng ý chơi thôi.

- Donghyunie mà hông chơi vòng quay ngựa gỗ với mình là mình giận cậu luôn.

- Mình muốn chơi nhà banh cơ.

- Hông chơi với Geum Donghyun nữa.

- Vậy mình chơi ngựa gỗ với cậu thì lát cậu chơi nhà banh với mình nha.

- Ôkê.

Ngồi trên ngựa gỗ chán lắm, quay vòng vòng chóng mặt gần chết mà Son Dongpyo lại thích, lại đi những hai vòng. Mốt lớn sẽ bảo ba Yunseong mua ngựa thật cho Dongpyo ngồi, không cần phải ngồi ngựa giả.

Theo như lời hứa, đi ngựa gỗ xong cả hai dắt nhau qua nhà banh chơi. Son Dongpyo chọi qua chọi lại trái banh, làm trúng vào trán của bé Geum.

.

Nam Dohyon và Lee Jinwoo loay hoay một lúc chẳng biết chơi trò gì trước. Thấy một bể cá đầy đủ màu sắc Lee Jinwoo mới kéo Nam Dohyon đi câu cá.

Nam Dohyon vừa câu cá vừa ngân nga câu hát "Ngày mai em đi câu cá về ba nấu canh chua".

- Mai mốt lớn lên mình sẽ câu cá về nấu cho Dohyonie ăn.

- Jinu hứa đó nha.

- Hứa luôn.

Chơi câu cá chán chê thì hai bé nắm tay nhau chơi xích đu, cầu tuột. Vui ơi là vui luôn.

Mãi chơi không chú ý thì Lee Jinwoo bị vấp té, may là té trên đám cỏ nên không có bị trầy xước gì cả, chỉ đau một chút thôi. Nếu mà bị Lee Jinwoo mà bị thương thì Lee Jinhyuk sẽ bẻ đầu chị Hiệu trưởng mất.

Nam Dohyon đỡ Lee Jinwoo dậy, ngước mặt lên thì mắt bé đã đỏ ửng. Bé Nam lấy tay chà nhẹ lên chỗ bị đau của bé Lee Jinwoo.

- Jinu đừng khóc, sẽ không đau nữa đâu.

- Hết đau rồi.

- Thật hông.

- Thật mà.

- Vậy mình về khách sạn ha.

- Ừm.

Cho các em chơi tự do một chút rồi đem các bé về khách sạn tắm sạch sẽ rồi ngủ trưa, ngủ thì mới có sức thì chiều mới chơi được.

Hai giờ rưỡi chiều, cho bọn trẻ tập trung lại lên hội trường xem kịch và xem biểu diễn văn nghệ. Đến bốn giờ chiều cho các bé về phòng tắm sạch sẽ, chuẩm bị dùng cơm chiều.

Đến sáu giờ tối, các nhóc con ra sân lớn ngồi thành từng vòng tròn theo từng lớp để chơi trò chơi. Bé Nam Dohyon mang kẹo mà ba Seungyoun chuẩn bị cho mình mang ra chia cho các bạn trong lớp cùng ăn.

Các bé cùng nhau chơi trò chơi, chơi hết trò này đến trò khác. Trong trò chơi tất nhiên thì có kẻ thua người thắng, mà thua thì sẽ bị phạt. Trong lớp có hai bé trai và một bé gái thua trong từng trò chơi. Một bé gái xinh xắn nữa giơ tay lên nói.

- Mấy bạn thua thì nói người mình thích đi.

Cả lớp ai cũng đồng ý với ý kiến của bạn gái xinh xắn ấy, cả lớp cứ nhốn nháo cả lên.

- Mình thích ChaCha. - Là giọng nói của một nhóc con đẹp trai bị phạt lên tiếng.

- Ai cho thích ChaCha, ChaCha là của mình. - Ham Wonjin sau khi nghe bé trai ấy nói thì liền đứng dậy chống nạch lên nói.

- ChaCha của cậu khi nào, ChaCha đáng yêu nên mình thích ấy. - Bé trai cũng đâu có vừa.

- Đã nói là không được thích ChaCha.

- Mình vẫn thích đấy.

Vì dưới sân quá ồn, nên cái thầy cô cũng không để ý cuộc cãi vã nho nhỏ của hai bé. Vừa lúc cũng săp đến giờ đi ngủ, các thầy cô điểm danh cho các bé về phòng thay đồ, cũng là lúc kết thúc cuộc cãi vã ấy.

Trước giờ ngủ, các thầy cô có pha cho mỗi bé một ly sữa nóng bổ sung chất dinh dưỡng. Trẻ con tám giờ tối là đi ngủ được rồi, ăn no ngủ kĩ mới thông minh mau lớn.

Mà từ đó tới giờ Ham Wojin không thèm nói chuyện với Cha Junho. Làm cậu bé thắc mắc lắm, không hiểu bạn Wonjin giận mình chuyện gì? Bé Cha Junho liền trèo qua giường của bé Ham Wonjin hỏi.

- Wonjinie, sao hông nói chuyện với mình.

- Mình dỗi ChaCha rồi.

- Nhưng mình có làm gì đâu.

- Tại Minyoon thích ChaCha.

- Nhưng mình hông thích cậu ấy.

- ChaCha chỉ được thích một mình mình thôi đấy.

- Ùa.

- Đi ngủ nè hai bé ơi. - Tiếng của chị Hiệu trưởng đó.

- Dạ.

.

- Bé Chanh ngủ ngon nha.

- Mingyu cũng ngủ ngon nè.

.

- Pyo Pyo ngủ ngon mơ thấy mình nha.

- Donghyunie cũng ngủ ngon.

.

- Jinu của mình ngủ ngon nha.

- Dohyonie của mình cũng ngủ ngon nha.

.

Tức á, chị Hiệu trưởng còn ngồi sờ sờ ở đây mà chúng nó ném cẩu lương vào mặt chị. Chị còn ế, chưa có người yêu. Đau, khóc trong lòng không nói ra mới xót xa.

- Chị Hiệu trưởng xinh đẹp, dễ thương ngủ ngon. - Là bé Kim Mingyu lên tiếng đó, trái tim tui coi như được an ủi.

- Cảm ơn bé nha, mấy đứa ngủ ngon.

Bảy giờ sáng hôm sau, khi ăn sáng xong các thầy cô cho các em cắm trại bên hông khách sạn. Các thầy cô tập cho các bé dựng lều, trồng rau.

Một lát sau, cho các bé ngồi ngay ngắn ăn tráng miệng và xem các cô múa và hát. Bé Lee Jinwoo xung phong lên hát bài "Một con vịt".

Một con vịt xòe ra hai cái cánh

Nó kêu rằng cáp cáp cáp cạp cạp cạp

Gặp hồ nước nó bì bà bì bõm

Lúc lên bờ xòe cái cánh cho khô.

Vừa hát bé vừa múa minh họa. Dễ thương chết đi được.

- Jinu của mình đáng yêu quá đi mất.

- Pyo Pyo của mình cũng đáng yêu.

- ChaCha của tớ đáng yêu hơn.

- Chanh của tớ mới là đáng yêu nhất.

Thầy cô cho các bé về phòng sắp xếp lại hành lí. Mười giờ cho lên xe đi tham quan vườn thú và dùng cơm trưa tại nhà hàng. Cho bọn nhỏ sinh hoạt vui chơi tự do trong mấy giờ tới. Hai giờ chiều sẽ khởi hành về trường.

- Mingyu ơi, con thỏ này dễ thương quá.

- Chanh thích lắm hả?

- Thích lắm.

- Về nhà mình sẽ bảo ba Yuri mau một con tặng Chanh ha.

- Cảm ơn Mingyu.
.

- Về nhà mình sẽ xin ba Byungchan mua nhím về nuôi.

- Cậu không cẩn thận sẽ bị nhím làm đau đấy Pyo à.

- Không sao đâu, mình sẽ cẩn thận mà.

- Ừa, đừng để bị thương.

.

- Con hổ này nhìn chả sợ gì cả.

- Nhưng mà Dohyonie ơi, mình sợ hổ lắm.

- Jinu ra sau lưng mình đứng đi, mình sẽ bảo vệ cậu.

- Nae.

.

- ChaCha có thích đi sở thú như này không?

- Có chứ, mình thích đi xem thú như này lắm.

- Khi lớn lên mình sẽ đưa ChaCha đi xem thú thường xuyên ha.

- Wonjinie hứa đó.

- Hứa.

Đã đến giờ về. Các thầy cô cho các em sếp hàng điểm danh rồi lên xe về. Về đến trường là đúng bốn giờ. Phụ huynh đã ngồi trong sân trường chờ các bé. Biệt Đội Siêu Nhân Tí Hon, vừa xuống xe nhìn thấy hai ba liền chạy nhào vào lòng họ.

- Nhớ hai ba lắm luôn.

- Hai ba cũng nhớ con nữa.

Cuộc trò chuyện của các gia đình sau hai ngày gặp lại nhau.

Tạm biệt thầy cô giáo và bạn bè rồi về nhà.

- Tối nay call viedeo nữa nha mấy đứa. - Song Hyeongjun trước khi ra về cũng không quên nhiệm vụ nhắc nhở các bạn về nhà sẽ gọi cho nhau.

- Ôkê.

Giờ thì các gia đình nhỏ về nhà thôi nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net