Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 11
Hôm sau...
- Áaaaaaaaaaaaaaa- Thiên Anh hốt hoảng, hôm nay là ngày thứ hai mà, phải họp trường vào buổi sáng, chưa thay đồng phục nữa, phải có mặt lúc 8h mà bây giờ đã 7h45p.Cô vừa đánh răng vừa chải lại tóc,sao ko ai gọi mình dậy zậy ta, cô cuống cuồng mặc áo sơ mi trắng, thắt cà vạt, cầm đôi giày trên tay, phi thẳng xuống dưới lầu, đồng hồ đã là 7h50p.
- Con gái à, cẩn thận- bà Linh cũng hoảng theo khi thấy một bóng người chạy vụt qua, hên là bà nhận ra Thiên Anh
- Ko..Ko..kịp nữa đâu mẹ...con chạy đây- Thiên Anh nhét cái bánh mì vào mồm, đi giày, vụt chạy.
- Con..con..haiz..con bé này..chưa kịp nhắc là có xe đạp rồi- bà Linh lắc đầu, chuyện là sáng nay Băng Băng và Liên Vy ko chịu đánh thức, cái tội uống cho lắm vào, bà Linh cũng khó hiểu, liền đi đánh cầu, tập thể thao, về nhà thì mọi chuyện như vậy đấy.
Lúc này, Thiên Anh một miệng nhét đầy bánh mì, tay cầm chai nước, vai đeo giỏ, chạy như bay, lao như tên bánh, gần tới cổng trường đang khép lại.
- CHÚ OIIIIIIIIIIIII- Thiên Anh dùng hết sức bình sinh còn lại để mà gọi, rồi lao tới
- Con vào..con vào chú ơi..hộc...hộc
- Ừ..con vào đi..nhanh chú đóng cổng nào
- Vâng, con cám ơn ạ.
Thiên Anh chạy vào, phi thẳng lên lầu 3, cô đang nếm thử vị của cái chết, thì thấy Liên Vy đang cầm một xấp giấy tờ đi xuống
- Ồ..cũng kịp cơ à..hehe- Liên Vy cười to
- Vâng, nhờ phước của chị ba ạ, cho em đi, vô lớp rồi kìa- Thiên Anh bực bội
- Ồ..tí xuống căn tin nhé..chị đợi..hihi- Liên Vy cười tươi
- Xì..em sẽ uống sữa sạch tiền của chị..em đi đây..- Thiên Anh cười rồi lao tiếp đến phòng học của mình.

Lúc này, trong phòng đang điểm danh, Băng Băng nhìn nhìn, ko đến kịp à ta, vì chữ A trước nên Yến Vy, lớp trưởng xinh đẹp đọc to
- Hạ Thiên Anh...???... Hạ Thiên Anh
Xoẹt...
- CÓ..CÓ MẶT..hộc..hộc- Thiên Anh mồ hôi đầm đìa bước vô, cả lớp cười to
- CƯỜI CÁI GÌ..CHƯA THẤY AI ĐI HỌC MUỘN BAO GIỜ À- Thiên Anh tiến về chỗ, Băng Băng cũng phụt cười, bộ dạng của nhóc mắc cười quá, cả lớp im the ru. Băng Băng cười cười, cũng kịp à ta.
Thiên Anh lết về chỗ, thì nhận được một cái tờ giấy vo tròn vứt qua
" Tiết sau là tiết của cô giáo " điệu chảy nước" dạy Sinh, đại ca có cách gì không?"
Cách gì à, Thiên Anh gãi đầu, gãi tai, Băng Băng nhìn yêu vô cùng, nhưng rồi cũng hết tiết của cô, cô chào cả lớp đi ra ngoài cũng là lúc Thiên Anh nhếch méch cười, nói to
- CÓ CÁCH RỒI
Cả lớp xúm lại, tất cả nhìn nhau cười ranh ma, tại vì trường toàn con nhà giàu, nên đồ đạc Thiên Anh cần thì chỉ nói là có, tất cả đã sẵn sàng chỉ chờ Thiên Anh ra lệnh là xong. Kì lạ một điều là hôm đó, ở lớp Thiên Anh, người ta không thấy ai ra chơi hết, mà chỉ ngoan ngoãn ở trong lớp, mọi học sinh bàng hoàng, lớp này mới thay da đổi thịt à.
Tùng..Tùng..Tùng...
Cộc..cộc..cộc.....
Cả lớp nín thở, Thiên Anh nhướn mày....
3...2....1
Xoẹt....Bùng..Rầm..rầm
-Hahahahahaaha- Thiên Anh và cả lớp ôm bụng cười to, nhưng khi nhìn lại vẻ mặt của cô giáo dạy Sinh- Hiền Diệu..thì cả lớp lập tức im lặng, tình hình là lúc cô vừa kéo cửa lớp ra, đã cảm thấy điều gì kì lạ, cánh cửa hơi nặng, mở ra thì lon nước và lon bột phấn ở đâu đổ hết ra mặt, máu dồn lên não, cô quát to
- ĐỨA NÀO LÀM RA TRÒ NÀY VẬY HẢ??????????
-.....- im phăng phắc
- E hèm...đúng rồi đó..bạn nào làm vậy với cô giáo của chúng ta vậy..ai biết ko???- Thiên Anh lên giọng, cả lớp lắc đầu quầy quậy.
- CÁC EM...KO LÀM THÌ AI LÀM?????
- Dạ..cô bình tĩnh lại đi ạ..em với mấy bạn thấy mấy cái đó từ sáng, tưởng nhà trường quét lại tường, nên ko ai dám đụng, tự nhiên, cô vào..rồi nó..vậy đó..chứ sáng giờ tụi em đi qua đi lại đâu ai bị sao, đúng ko các bạn- Thiên Anh gãi đầu ngây thơ, cả lớp gật gật
- CÁC EM NÓI NHƯ ZẬY..Ý LÀ TÔI ĐỒ THỪA CHO CÁC EM SAO HẢ???????
- Dạ..cô nói đó nha- Thiên Anh cúi mặt nhếch môi , lí nhí
- Được rồi, tạm thời bỏ qua, tí tôi sẽ nói với cô giáo chủ nhiệm của mấy đứa- Hiền Diệu phủi phủi rồi đi vô giảng bài.
15 phút sau.....
- Các em có thắc mắc gì ko?
- Dạ..có- Thiên Anh giơ tay
- Chuyện gì nào?
- Dạ..theo em thấy..khi người ta sinh em bé..cũng có thể gọi là đi "đẻ" em bé..zậy sao cô dạy Sinh, sao ko gọi là dạy " Đẻ" zậy cô?- Thiên Anh cười ngây thơ, cả lớp rúc rích
- Này..em kia..em giỡn mặt với tôi đấy à..em tên gì...tôi sẽ nói lại với cô giáo chủ nhiệm của em- Hiền Diệu đỏ cả mặt
- Ý..cô ơi..em thật thật sự rất rất rất thắc mắc ạ..em ko có ý gì khác ạ ..nếu cô thấy phiền thì em xin lỗi ạ- Thiên Anh cúi đầu, nhịn cười, rồi ngồi xuống.
- Tôi thấy dạo này lớp này càng ngày càng nhiều chuyện rồi đó, được rồi, bài học hôm nay cả lớp về chép phạt, mai nộp đây, hiểu chưa?- Hiền Diệu liếc mắt quanh lớp
Cả lớp trợn mắt, Thiên Anh gãi đầu, bà già này, muốn gì hả, chép phạt, đúng là muốn gây chiến mà, rồi tiết Sinh học yêu quý trôi qua, những tiết sau cũng êm ả trôi, nhưng đâu ai biết, hai quyển vở mới tinh của Thiên Anh đã được giựt sạch sẽ, chia mỗi bạn mấy tờ, cùng nhau im lặng tranh thủ thời gian chép phạt, thầm rủa bà cô " vừa đẹp người vừa đẹp nết kia".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net