Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 10
Một sáng chủ nhật đẹp trời...
- Thiên Anh à..em có ở trong phòng ko?- Liên Vy gõ cửa
RẦM...Liên Vy hết hồn nhìn Băng Băng, chuyện gì vậy ta, lúc sau Thiên Anh mắt to mắt nhỏ đi ra mở cửa, Liên Vy và Băng Băng tiến vô, nhìn nhìn, tiếng động hồi nãy là nhóc con lăn xuống giường, cả hai phì cười, Thiên Anh ngơ ngơ
- Chị ba à..hôm nay chủ nhật ý
- Ừ...thì sao..chủ nhật có chuyện gì à- Liên Vy cười cười,trong khi Băng Băng kiểm tra bài tập trên bàn.
- Thì chủ nhật..ngủ đủ giấc- Thiên Anh mơ màng
- Cái con nhóc này..đi rửa mặt ngay cho chị... Let's go- Liên Vy nói to
- Go= đi, đi đâu đây- Thiên Anh ngáp ngáp, Liên Vy há mồm, má ơi, ngu ngơ vào buổi sáng đến thế cơ à, Băng Băng cũng phì cười
- Hì..hì..hì hì..em giỡn đó..tuân lệnh- Thiên Anh cười cười rồi vô phòng tắm, 10 phút sau thay đồ đi ra, Băng Băng nhìn nhìn, đẹp quá ta, Liên Vy cười, gọn gàng rồi đó.
- Bài tập xong rồi, đi chơi được rồi Liên Vy- Băng Băng nhìn nhìn nói
- Ồ..ngoan quá ta-Liên Vy khen
- Dĩ nhiên..hôm qua em tính làm hết bài tập để hôm nay ngủ cả ngày mà- Thiên Anh tự hào nói
- Hay quá ha..ngủ ha..hôm nay đi xách đồ cho tụi chị- Liên Vy nhéo nhéo tai Thiên Anh
- Á...xách đồ gì cơ- Thiên Anh giả đau ôm tai, Băng Băng xót xót, vuốt vuốt, mặt Thiên Anh lại rạng rỡ, thiên thần a.
- Hì..thì đi mua xe đạp mini cho em..với mấy thứ cần thiết..luôn tiện dẫn em đi chơi- Liên Vy vừa giải thích vừa kéo Thiên Anh đi, Băng Băng đóng cửa phòng rồi đi theo, thế là cả ba leo lên xe, tiến thẳng trung tâm thương mại.
Tại trung tâm thương mại VENUS...
Thiên Anh mắt to mắt nhỏ, đúng là nhiều thứ thật, trong khi mọi người đều nhìn cô vì hai tay cô là hai người đẹp như thiên thần, nhất là Băng Băng, như cô ko làm diễn viên thật uổng phí, nhiều người còn nhận ra Liên Vy, trầm trồ khen ko ngớt, ngoài đời còn đẹp hơn trong phim nha. Liên Vy cúi đầu cảm ơn rồi cùng Băng Băng lên phía trên lựa xe đạp cho Thiên Anh, Thiên Anh lẽo đẽo đi theo, trong khi hai chị xem xe, cô mải xem giá từng chiếc
- Má ơi..xe dưới quê mới cáu mà có 1tr hơn, xe trong này cái rẻ nhất cũng 3.5tr...nhìn đẹp quá đi mất...- Thiên Anh nghĩ nghĩ
- Sao..em thích cái nào?- Băng Băng cười khi thấy Thiên Anh cứ loay hoay xem đủ thứ
- Dạ..em nghĩ ko cần đâu ạ..em đi bộ được rồi- Thiên Anh cười
- Hì...cũng cần mà..ko phải em ra tiệm bánh mẹ làm nữa sao...hơn nữa em ko cần ngại..cái này coi như chị với Liên Vy cho em mượn..sau này trả tụi chị sau- Băng Băng cười nhìn Thiên Anh
- Đúng rồi..chị xem cái kia được lắm 14.5tr..dáng thể thao..đạp ko mệt..xinh lắm..tụi nhóc trong trường cũng dùng nhiều loại này- Liên Vy xen vào
- 1...4.5 tr..cơ à..- Thiên Anh vuốt mồ hôi
- Hì..ko sao mà..vậy như thế đi..em đứng đây đợi bọn chị thanh toán nhé..- Băng Băng cười
- Dạ..- Thiên Anh cũng gật đầu, đưa ngón tay ra đếm, khi nào mới đủ tiền đây, bán hết sạp cá của ngoại còn ko đủ bằng đó tiền. Đang loay hoay, chợt có tiếng gọi
- Ý..Thiên Anh phải ko em..em ở đây thì...- Thiên Anh nổi da gà quay đầu lại, thấy cô Lam Vân gọi cô mà cứ nhìn đi đâu
- Chị xong rồi, mình đi nhóc- Băng Băng và Liên Vy xuất hiện, Lam Vân cười hớn hở, đúng là ko nhầm mà, Thiên Anh liếc mắt, sao đi đâu cũng gặp nè trời
- A..cô Băng Băng..trùng hợp quá ta..gặp cô ở đây..- Lam Vân chạy lại, cười tươi
- Vâng, thật trùng hợp- Băng Băng ngượng cười, sao đi đâu cũng gặp vậy ta
- Hì..mấy chị em đi mua sắm à..tôi đang rảnh..đi chung nha- Lam Vân mặt dày
Liên Vy nhìn Băng Băng, Băng Băng nhìn Thiên Anh, cả 3 ko biết nói gì, người ta đã nói là rảnh mà, thôi thì chiu, coi như chưa xem ngày vậy. Thế là có thêm một cái đuôi lẽo đẽo theo sau, mà cứ cố gắng bắt chuyện rồi gần gũi với Băng Băng, Thiên Anh sôi máu, tức quá đi mất. Cả bọn đi một vòng, Lam Vân thì cứ tranh thủ cặp kè Băng Băng, còn Băng Băng và Liên Vy thì chú tâm chọn đồ cho Thiên Anh, Thiên Anh thì sao cũng được, chỉ nhìn ko vừa ý Lam Vân mà thôi. Cả bọn cùng nhau vào uống nước, nghỉ mệt, menu đưa ra toàn thứ lạ, Thiên Anh gãi đầu, nhớ nhớ, liền gọi
- Em muốn uống sữa
- Haha..vô quán nước mà uống sữa à nhóc..gọi drum hay nước trái cây gì mà uống chứ- Lam Vân cười to, Băng Băng với Liên Vy ko nói gì, bực mình rồi nha. Liên Vy lên tiếng
- Cho em hai phần nước trái cây, một sữa ạ
- À..còn chị nữa thì sao- Lam Vân trố mắt kinh ngạc
- Tự gọi đi..vì em ko biết chị muốn dùng gì- Liên Vy nói nhanh, trong khi Băng Băng đang hỏi Thiên Anh có mệt ko
- Ừ..cho tôi ly whisky đi- Lam Vân tự hào nói, Thiên Anh ngạc nhiên, quýt ky á,nước quýt ép à.
- Mà ở đây cũng bán đồ ăn..mình ăn trưa luôn nha-Lam Vân đề nghị, ba người còn lại chỉ còn cách đồng ý. Lại một menu nữa đưa ra, Thiên Anh nhìn giá, mắc quá đi mất, sau đó, cô ngước nhìn Băng Băng, Băng Băng cũng đang chọn món, *nhìn nhìn*, Băng Băng cảm giác như ai đó nhìn mình, ngước đầu lên, thì thấy Lam Vân đã nhìn mình từ lúc nào, quan trọng hơn là Thiên Anh cũng nhìn, cô quay qua Thiên Anh mỉm cười, xích lại gần, ý là cùng Thiên Anh chọn món. Lúc sau, một bàn đồ ăn đầy ắp hiện ra, Thiên Anh mắt mở to, *miệng kêu meo meo*, ăn thôi. Băng Băng và Liên Vy lúc đó tự nhiên thấy một cái đuôi đằng sau Thiên Anh, cả hai phì cười, thay nhau gắp đồ ăn cho Thiên Anh.
- Này..sao ko ai gắp cho tôi..con bé chưa ăn hết mà gắp nhiều vậy?- Lam Vân nói
- Ai da..đúng rồi nha..đây..cô ăn đi ạ- Thiên Anh lên tiếng, * gắp gắp*.
- Ồ..cảm ơn em nha- Lam Vân cười méo mặt, ý cô là Băng Băng gắp cơ mà.
- Mình chơi trò chơi đi, ai thua phạt rượu- Lam Vân gợi ý
- Gì..sao được..Thiên Anh còn nhỏ..ko được đâu- Băng Băng chối phây
- Ồ..buồn vậy..chỉ là rượu nhẹ thôi mà..ko dám chơi à- Lam Vân liếc nhìn Thiên Anh
- CHƠI..chơi thì chơi- Thiên Anh tức giận, Liên Vy cười hớn hở, Băng Băng khó hiểu nhìn Thiên Anh.
- Ok..nối chữ nhé..ai thua thì phạt..nhanh dần đều hen- Lam Vân nháy mắt, rót rượu.
Cuộc chơi bắt đầu, lượt đầu tiên, Lam Vân thua, vì 3 người đều chú ý dồn Lam Vân vô góc, lượt thứ hai, Liên Vy thua, cứ thế đến lượt Thiên Anh thua, một ly rượu trước mặt, Băng Băng nhìn, ý bảo ko được uống, chưa đủ tuổi, Lam Vân thì cứ khích. Cuối cùng, chỉ một hơi, Thiên Anh uống xong, nấc một cái, ghê quá đi.Cuối cùng, Thiên Anh mặt đỏ au được hai bà chị đưa về, vứt Lam Vân ngồi đó, cái tội háu chiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net