Phần Không Tên 112

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cốc..cốc...
- Hai đứa dậy chưa?- bà Linh gõ cửa nhưng vẫn chưa thấy dấu hiệu nào khả thi ở bên trong phòng.
Cốc..cốc..
Thiên Anh nhức buốt đầu mở mắt nhìn xung quanh, ai biểu hôm qua uống nhiều quá làm gì, cô nhìn Băng Băng vẫn còn nằm trong lòng mình, mỉm cười, cô cúi xuống.
Cốc..cốc...
- THIÊN ANH À...
- Ơ..DẠ, con ra liền đây mẹ- Thiên Anh kéo chăn đắp lại cho ai kia, rồi leo xuống giường, cổ cô ê ẩm, có chắc tối qua mình không ngã hay đụng vô đâu chứ.
Cạch..
- Aizz..hai đứa này, sao mẹ gọi mãi mà ko dậy hả?- bà Linh nói xong mắt hướng vào phòng cô, Thiên Anh cười nói
- Con xin lỗi..
- Thôi, được rồi, xuống nhà đi..- bà Linh đang nói chợt thấp giọng lại
- Ba con đang ở dưới nhà.
- Dạ..- Thiên Anh mỉm cười gật đầu, rồi cô nhận chén nước gừng từ tay bà Linh, uống một hơi, bà Linh nói tiếp
- Lần sau con đừng uống vậy nữa, ko tốt đâu, hai đứa chuẩn bị nhanh rồi xuống nhà đi.
- Vâng..- Thiên Anh đáp nhưng trong lòng còn nhiều suy nghĩ, rồi cô quay vào phòng, nhìn Băng Băng đang ngủ say, nhẹ bước tới, thì thầm vào tai Băng Băng
- Thiên thần à....
- ..... ..... ....
- Em yêu à.....
-..... ....... .....
- Vợ à....
- ..ư....cho em ngủ thêm tí nữa thôi..
- Aizz..nếu hai chúng ta còn ngủ thêm..thì ba sẽ lại bắt anh rời xa em mất thôi- Thiên Anh thở dài nói, Băng Băng tỉnh hẳn ngủ nói
- Hả?...anh nói xạo...
- Aizzz..thiệt, chẳng phải em suýt nữa bỏ anh theo người khác rồi sao, nên anh tự rút ra được, chuyện gì cũng có thể xảy ra.- Thiên Anh gật đầu ngẫm nghĩ, Băng Băng phì cười nói
- Này...anh học đâu ra cách trêu chọc em như vậy hả?
- Hì..cái này không phải trêu chọc, mà là..anh đang rút kinh nghiệm cho bản thân.
- Rồi sao?- Băng Băng ngồi hẳn dậy hỏi
- Nên mình cưới nhau luôn đi em.- Thiên Anh cười tà nói
- ..ngốc..anh có thấy ai cầu hôn mà trong tình trạng này chưa.- Băng Băng phụt cười nói
- Ồ..thì giờ có anh nè..nha..nha..nha- Thiên Anh tít mắt nói
- Em...
-.........- Thiên Anh im lặng chờ đợi
- Em..thật..sự..
-.........- Thiên Anh nuốt nước miếng
- Là ...em...
-...... ..... .... - Thiên Anh gật gật đầu đang chăm chú lắng nghe
- Đi thay đồ đây.- Băng Băng mỉm cười rồi chạy về phòng, Thiên Anh há hốc mồm," Hơn 6 năm rồi nha..chả lẽ mình cưỡng...hôn..aiz....ko được...ko được...bắt cóc...cũng ko được..zậy thì quá bỉ ổi..ơ...nhưng cô ấy là người yêu mình mà..thì có gì ko đúng". Sau một hồi lòng vòng tự kỷ, Thiên Anh đã nhận thức được, việc mình cần làm, cô vội vã thay đồ, chỉnh chu lại. Đi xuống dưới nhà, Băng Băng đã ngồi dưới từ bao giờ. Ông Tiến thì trầm ngâm đọc báo lâu lâu lại nâng tách trà uống, nâng lên hạ xuống , hình như đã " chờ" khá lâu rồi.
- Con chào ba, ba ngủ ngon chứ ạ?- Thiên Anh cười nói rồi ngồi xuống
- Ừ..hôm qua, con uống say à.- ông Tiến nhẹ giọng hỏi, Thiên Anh thấp giọng nói
- Dạ..
- Thân là chủ tịch..thì phải biết giữ hình tượng của mình, lần sau đừng như vậy nữa- Ông Tiến vẫn nhìn vào tờ báo rồi nói
- Dạ...-Thiên Anh nhìn qua Băng Băng, Băng Băng mỉm cười, Thiên Anh hai mắt cũng ánh lên nụ cười, bốn mắt trao qua trao lại.Ông Tiến liếc nhìn
XOẠCH.....
Thiên Anh hết hồn ngồi thẳng lên, hai mắt nghiêm chỉnh, ông Tiến sau khi gấp tờ báo lại một cách " mạnh bạo" xong, cũng đặt xuống hỏi
- Hai đứa..
- Dạ..- Thiên Anh và Băng Băng đồng thanh
- ..tính khi nào cưới..
- HẢ???????????????- Thiên Anh há hốc mồm, lần thứ hai trong ngày nha," vậy nếu..có được sự đồng ý của phụ huynh nữa..thì càng không có gì là ko đúng cả".Băng Băng đỏ rực mặt, thì ra ba đã biết hết.
- Chủ tịch gì mà thiếu nhanh nhạy như vậy, ta hỏi bao giờ cưới?- ông Tiến mặt nghiêm nói
- HÔM NAY THƯA BA.
Phụt...phụt...
Bà Linh uống miếng trà cũng ko được yên ổn, hết hồn nhìn Thiên Anh, ông Tiến cũng tròn mắt, người làm trong nhà đứng im như tượng ko nhúc nhích, Băng Băng cười khổ nói
- Tụi con tính sẽ..
- AAA..Ý CON LÀ..HÔM NAY SẼ DẪN CÔ ẤY ĐI THỬ ÁO CƯỚI..TUẦN SAU..TUẦN SAU SẼ CƯỚI LUÔN Ạ- Thiên Anh chen vào, Băng Băng im ru, nhìn Thiên Anh ko chớp mắt. Lúc này ông Tiến mới nói
- Ờ..con tính vậy vậy cũng được, vậy hai đứa đi đi, cũng ko còn sớm, việc còn lại để ta lo là được.
- Dạ, tụi con đi thưa ba- Thiên Anh nói xong kéo tay Băng Băng đi, khuôn mặt Băng Băng ko biến đổi, hình như cô đang giận điều gì đó.
Trên xe Thiên Anh..........
- Anh..
- Hả?
- Dừng xe lại đi...em có chuyện muốn nói
- Ừ-Thiên Anh ngoan ngoãn làm theo, từ lúc rời khỏi nhà, cô đã thấy tâm trạng Băng Băng không được tốt rồi.
- Có chuyện gì sao em?- Thiên Anh dừng xe lại nói
- Anh..ko hiểu em gì cả..- Băng Băng buồn rầu nói
- Chuyện..chuyện gì?- Thiên Anh ân cần hỏi
- Em...em..
- Em..thật sự không muốn lấy anh sao?- Thiên Anh buồn rầu hỏi
- Không..không phải như vậy..- Băng Băng nói
- Vậy thì sao?..anh nghĩ chúng ta đã đủ hiểu nhau, đủ thông cảm và có thể làm mọi chuyện để có thể bên nhau mà.- Thiên Anh gắng mỉm cười nói
- Nhưng em không muốn làm gấp như vầy, hơn nữa..nó không..- Băng Băng tính nói nhưng lại im lặng khi nhìn thấy thái độ gần như đang mất bình tĩnh của Thiên Anh, rồi cô đẩy cửa xe ra, Thiên Anh hai mắt mở to tròn, Băng Băng mỉm cười nói
- Em rất yêu anh, anh biết mà, đúng ko?...có thể là do công việc khiến anh thực sự rất nóng nảy, nhưng em có thể chấp nhận được, em biết, anh cũng lo sợ mất em nên mới như vậy, nhưng mà..càng cần anh bao nhiêu, thì em càng muốn..anh có thể giữ lời anh hứa bấy nhiêu, em đợi anh...ko được đi theo em đấy- Băng Băng nói xong đón taxi đi mất, Thiên Anh thở dài," triệu chứng tiền hôn nhân..hay là..do mình thực sự đã quá gấp gáp rồi".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC