Phần Không Tên 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong bữa ăn.....
- Hihi..Thiên Anh à..em đừng buồn chị chuyện hồi sáng nhé..lần sau đừng phá như vậy nữa nhé..em ăn thêm nè- Hiền Diệu cười tươi gắp miếng thịt vào chén của Thiên Anh, Thiên Anh lạnh hết cả người, đúng là thông tinh tình báo cô Hiền Diệu thích cô Lam Vân ko sai mà.
- Dạ..em cám ơn ạ- Thiên Anh đáp lại
- Hihi..cô Băng Băng cũng ăn nhiều vào nhé..lâu lâu chúng ta mới có dịp ăn chung mà- Hiền Diệu quay qua nói cười với Băng Băng.
- Vâng..cô cũng ăn đi cô Diệu- Băng Băng cười rồi gắp đồ ăn cho Thiên Anh,Thiên Anh cười híp mắt, đồ ăn chị Băng Băng cho là nhất nhất.
- Haha..ăn uống mà khách sáo vậy sao..ăn đi mọi người..cô ăn đi nè Băng Băng- Lam Vân múc một muôi đầy thịt cá tôm cho Băng Băng, rồi cười hớn hở
- A..cứ để tôi tự múc cũng được cô Lam Vân-Băng Băng nhìn cái muôi cũng thoáng sững người, Thiên Anh thì há mồm, "người ta là thiên thần chứ có phải heo đâu", Hiền Diệu thì lườm thầm Băng Băng, vì từ đầu bữa ăn tới giờ, Lam Vân chưa gắp cho cô miếng nào cả.
30 phút sau....
- Nè..sao ko ai ăn hết nữa zậy..còn món trái cây tráng miệng nữa mà- Lam Vân cười nói, trong khi miệng vẫn còn đầy đồ ăn.
- Vâng, tôi no rồi, cô cứ tự nhiên đi ạ- Băng Băng cười trừ có lệ, trong khi đó Hiền Diệu cứ gắp liên tục vô chén của Lam Vân.Thiên Anh lúc này thì rầm rì " ồ, heo sao ta, ăn nhiều dữ zậy trời, mình ăn nãy giờ mún nổ cái bụng, mà sao vẫn ăn được vậy kìa".
- Ừ..hihi..ngon mà..tui gọi thêm mì nha, còn nước nè, Thiên Anh, em ko ăn sao, hay chê đồ ăn của chị đây?- Lam Vân bắt đầu dùng chiêu khích tướng trong khi mồm nhai ngồm ngoàm.
- Dạ..ko phải đâu ạ..em no rồi ạ- Thiên Anh cười gượng trả lời," ta ko giống mi * đúng rồi, mèo sao giống heo được,her her*".
- Ái chà, em quậy lắm mà, sao ăn uống ít vậy hả, hay là sức khỏe ko tốt nhỉ- Lam Vân chọc đúng ngay vảy ngứa của Thiên Anh, tình hình là có một con mèo đang xù lông hết cỡ.
- Ai nói em ko khỏe hả..chị Băng Băng..cho em chén mì đi- Thiên Anh vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Lam Vân.Băng Băng chớp chớp mắt, nè nhóc, em muốn ăn tiếp thật ko đó, Thiên Anh ánh mắt đầy sự quyết thắng, gật gật đầu," em muốn thắng, dù chỉ một lần huj* éc éc*".
- Thôi, đừng làm phiền cô Băng Băng, gọi thêm hai tô mì là được chứ gì?- Lam Vân nói xong là làm ngay.Hiền Diệu nhìn thấy vậy ko những ko cản mà còn dịu dàng cổ vũ Lam Vân hết mình. Chỉ Băng Băng là lo lắng, nên dùng chân đạp nhẹ chân Thiên Anh.Nếu người ta nói trong một ngày con người ta có 10s ngốc, thì đây là 10s ngốc của Thiên Anh, cô chỉ nghĩ đó là vô tình chân đụng chân mà thôi.
Thế là, tình hình hết sức gay cấn, hai tô mì mang ra rất to nha, lí do cũng thật hết sức đơn giản, chủ quán tưởng 4 người ăn. Lam Vân và Thiên Anh vừa nhìn tô mì, cả hai đã nuốt nước miếng cái ực, to quá đi mất, nhưng đã thách đấu, giờ bỏ cuộc thì còn gì mặt mũi nữa.Vậy là sau khi hai người đã ăn no rồi, giờ lại quyết đấu nhau bằng tô mì này, thật là một cuộc thi rất rất rất hồi hộp và gay cấn.
- Được rồi, ăn thôi..woa..ngon quá đi mất..tôi có thể ăn thêm 2 tô nữa ý chứ- Lam Vân gắp đũa nói lời nói ko thật với lòng chút nào.
- Yeah...ngon quá đi à..em cũng có thể ăn thêm 3 tô nữa ý- Thiên Anh cũng ko kém cạnh, dùng đũa gắp một gắp thật to, cho vào mồm," con thề với trời, con sẽ ko ăn mì một năm, huhu".
- Càng ăn càng ngon nha, kiểu này 4 tô nữa cũng còn được- Lam Vân cười rồi húp miếng nước mì.
- Ây da..mì này mì gì mà ăn rồi cứ mún ăn tiếp zậy ta, 5 tô nữa còn kịp- Thiên Anh lúc này đã bưng tô lên.
Cuộc chiến gay cấn, đổ máu, tranh giành, giành giật số tô của mỗi bên đang đến hồi gay cấn thì một giọng nói êm ái nhưng cũng đầy nghiêm khắc cất lên
- Nếu em thích ăn mì vậy thì tí chị mua cho em mấy thùng nhé Thiên Anh- Băng Băng cười " nhẹ nhàng".
- A..a...a..cái ý kiến này ko vui chút nào đâu chị ơi..em ko..tuyệt đối ko.. thích ăn..mì đâu..hihihihi..chị Lam Vân à..chị cứ ăn tiếp nhé..em xin thua đó * dại gái*- Thiên Anh cười nói khi nhìn thấy thêm mấy tô mì nữa được bưng ra và hơn thế nữa là thái độ của Băng Băng ý mà.
- Ngoan,hì, cô Lam Vân với cô Hiền Diệu này, giờ tôi phải đưa nhóc đi mua ít đồ, bữa ăn ngày hôm nay tôi sẽ trả, tạm biệt mọi người nhé- Băng Băng đứng lên nói rồi đi ra quầy tính tiền
- Ơ..để tôi..để tôi đi cùng cô.-Lam Vân cố nói theo
- Chị Lam Vân à...em cũng rất rất rất mún chị đi..nhưng mà...mì vẫn còn mấy tô kìa chị..chị cố gắng nhé..chị khỏe mà phải ko..với lại..có cô Hiền Diệu ở đây mà..nên em xin phép- Thiên Anh cười láu cá, " hô hô, lùi một bước trời cao đất rộng, hô hô".
- Con bé nói đúng đó, Lam Vân cứ ăn đi, Diệu đợi được mà- Hiền Diệu ân cần rót qua một ly nước. Lam Vân méo mặt ngồi ôm tô mì, à không, ngồi ôm mấy tô mì nhìn theo Băng Băng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net