Phần Không Tên 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chú ơi..cho con hỏi từ đây tới nhà sách Fahasa thì đi làm sao ạ?- Thiên Anh ghé vào quán nước mua chai nước rồi hỏi
- À..con đi hết con đường này, quẹo phải là tới à.- Ông chủ quán cười nói.
- Dạ, con cám ơn ạ.- Thiên Anh cười rồi đi thẳng tới nhà sách Fahasa.
Một lúc sau.....
- A..đây rồi...may quá, vẫn còn..hihi- Thiên Anh cười tươi cầm món đồ trên tay, đang nhanh chóng xuống mua một cái hộp thật đẹp bỏ vào, nhưng vì vội quá nên cô ko để ý có người đằng sau nên
Ui...rầm...bịch.....
- Á..bạn có sao ko, mình xin lỗi, mình ko cố ý- Thiên Anh ngại ngùng khi va phải một cô gái đằng sau, làm rơi hết đồ đạc của cô ta xuống, nhưng tay Thiên Anh vẫn nắm chặt món đồ vừa chọn.
- À..ko sao...ko sao...mình ko sao.- Cô gái kia đeo một cặp kính, rất dễ thương, ngước mặt lên nhìn Thiên Anh.
- Đây..của bạn đây...mình xin lỗi nhé- Thiên Anh cười tươi, mang đồ đạc bỏ đàng hoàng vào giỏ đưa lại cho cô gái đó.
- Hihi..mình cám ơn.- Cô gái kia thích thú nhìn Thiên Anh ko chớp mắt

- Hì..vậy nha...mình xin phép- Thiên Anh lịch sự nói rồi đi mất, vì cô đang rất vội vàng.Cô gái kia nhìn theo bóng Thiên Anh, thầm cười, xem ra đụng nhau một cái, lại có thể là may mắn.
Thiên Anh sau khi mua đủ thứ, nào là hộp đựng quà, nơ trang trí, rồi còn mua một tấm thiệp bé nữa, thì mang ra tính tiền.
Tại quầy tính tiền....
- Ơ...- Cô gái đeo kính lúc nãy tròn mắt khi nhìn thấy Thiên Anh đang đứng bên cạnh, nhưng dường như Thiên Anh vẫn ko để ý mấy,nên vẫn nhìn lên cái đồng hồ to đùng của nhà sách và đang rất hối hả.
- Dạ, của quý khách đây ạ
- Dạ- Thiên Anh mỉm cười, thanh toán xong, cô cầm bịch đồ đi nhanh về, ko để tâm đến ánh mắt nọ vẫn đang quan sát cô.
Sân vận động trường EHTI, khu vực buôn bán của lớp Băng Băng đang được trang trí cẩn thận, mọi người ai cũng hăng say công việc, riêng chỉ có đôi chim sẻ sến là đang vừa làm vừa tình cảm, còn Băng Băng lâu lâu lại ngó quanh, xem Thiên Anh đã đến chưa.
- A..em chào cô..chào mọi người- Thiên Anh tươi cười đi tới, cái cặp trên vai cô, nếu ai chịu để ý một chút, thì nó đã phình to hơn hồi nãy rất nhiều.
- Bà tới rồi à...khiêng mấy cái thùng này bỏ đi, rồi ra dán mấy cái hoa này với tụi tui nữa nè- Thanh Phượng vừa thấy bóng dáng người quen, liền ra lệnh.
- Hay quá hen, bà ra lệnh cho ai đấy hả?- Thiên Anh cười nói nhưng cũng bê mấy cái thùng bỏ vào gọn gàng. Băng Băng nhìn thấy Thiên Anh, vui lên hẳn, nhưng nhớ đến chuyện hồi nãy, nên cô vẫn chú tâm vào công việc lớp mình.
2 tiếng sau......
- WOA...Xong hết rồi bé yêu ơi- Thanh Phượng quay qua cười tươi nhìn Yến Vy nói to mà ko để ý cả đám trong lớp đang trố mắt nhìn mình.
- WOA...Công khai luôn ha..hợp thức hóa lun ha- Thiên Anh cầm cái chổi quơ quơ, cả lớp ko ai nói mà rúc rích cười, còn đôi chim sẻ sến thì đang đỏ hết cả mặt.
- Hi..các em xong rồi thì về nhé..mai tập trung tại trường làm lễ, rồi tối mai chúng ta sẽ bắt đầu nhé- Băng Băng đi ra phá vỡ bầu không khí ngại ngùng đang xảy ra, nói cách khác là ngăn chặn ai đó đang tính đốt cháy bầu ko khí.
Tối hôm đó, ở nhà Băng Băng, mặc dù chưa tới ngày, nhưng đầy rẫy quà được chuyển đến, ko tính đến những quà của học sinh vì đa số nếu là học sinh thì mai tặng có lẽ ý nghĩa hơn, mà đó là quà của những người thầm thương trộm nhớ Băng Băng, tính ra có thể thuê một chiếc xe tải trọng nhẹ chuyển đi, nên Liên Vy vừa đi diễn về, là lôi kéo Thiên Anh đi xuống mở quà, xem có gì vui ko. Dĩ nhiên, ko thiếu phần Băng Băng rồi.Ông bà Tiến dạo gần đây đi công tác nên cũng ko có ở nhà, thế là ko chỉ 3 người nhà mà tất cả người làm cùng xúm lại, xem giúp gì được với đống đồ này ko.
- HẢ..QUÁ..QUÁ TRỜI LUN NÈ- Thiên Anh dĩ nhiên là lần đầu thấy cảnh tượng này, cho dù sinh nhật của Diễm Thy dưới quê cũng chỉ là bằng một phần nhỏ mà thôi.
- Sao nhóc, ngạc nhiên chưa, chị bảo là vui mà, đó là chưa tính chuyện sinh nhật chị ấy đấy nhá- Liên Vy nói
- Vậy..nếu sinh nhật thì sao ạ?- Thiên Anh tròn mắt.
- Gấp đôi..à ko..gấp ba chứ sao- Liên Vy nghĩ nghĩ rồi nói.
- HẢ?....Lợi hại thật- Thiên Anh cười buồn, vậy thì...à ko...hay mình khỏi đây ta....ko..ko..ko.
- Hì..em đừng nghe lời pé Vy, sinh nhật của con pé cũng rất nhiều đó - Băng Băng nói khi thấy Thiên Anh rũ tai xuống, như đang suy nghĩ chuyện gì.
- Thôi..mình mở ra đi chị Hai- Liên Vy hối, rồi ba chị em bắt đầu mở ra, thường tặng quà người ta sẽ ko để giá, nhưng vô tình hay cố ý, ở một hộp đồ, Thiên Anh mở to mắt mèo đếm mấy số 0, rồi muốn kêu gọi cả tổ tông nhà mèo lên mà xem cái giá của món đồ đó, " Woa..gấp 20 lần..má ơi".
Người làm thì xếp hộp giấy, hoặc xếp đồ cất đi, nhưng hầu như toàn để dô kho, chứ chẳng làm gì, điều này khiến cho tâm trạng Thiên Anh đỡ hơn hẳn,nhưng cũng chả khá lên mấy khi nhìn mấy món quà đó, đã vậy còn tự tay mình lấy cẩn thận ra nữa.Còn Liên Vy thì cứ chọc Băng Băng cười tươi, trong khi Băng Băng lâu lâu nhìn lướt qua Thiên Anh, cô đã để ý đến ánh nhìn buồn rười rượi khi Thiên Anh cầm mấy món quà người nào đó gửi cho cô mà xem thật lâu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net