Phần Không Tên 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Anh được Băng Băng dìu vào phòng y tế của trường, để Thiên Anh ngồi im trên giường, Băng Băng vén tóc đi tìm cái gạc băng chân.
- Chị này...nãy em nhảy có đẹp ko?- Thiên Anh cười tươi vừa nói vừa tháo giày ra, đau rát, đôi chân cô đã sưng lên rất nhiều
- Hì..đẹp..nè..em đưa chân đây..chị rửa cho- Băng Băng cầm chai nước sát trùng, vén tay áo lên nói
- Á..em...để em tự rửa đi chị...hihi- Thiên Anh nói
- Sao em tự rửa được..- Băng Băng cau mày
- Chị sẽ bị bẩn mất hui..để em tự rửa được mà- Thiên Anh nói
- Vậy em ko cho chị rửa chỉ vì sợ chị bị bẩn thôi phải ko?- Băng Băng hỏi nghiêm túc
- Hì..chị giận em hả...ái da..em đau quá à...chị Băng Băng ơi- Thiên Anh làm nũng
- Hì..ngốc, đúng là ko giận em được mà- Băng Băng nói rồi rửa vết thương chân cho Thiên Anh, Thiên Anh ngó xuống, chợt mặt cô đỏ rực, cô nói ngập ngừng
- Chị này..cái áo này..cổ hơi rộng phải ko?- Thiên Anh nói rồi quay mặt đi chỗ khác, Băng Băng cũng nhận ra, cô hơi kéo áo lại, cũng đỏ mặt nói
- Chị..như vậy cũng ko che hết được đâu...phải như vầy- Thiên Anh nói rồi cúi xuống cài lun nút áo trên cho Băng Băng, Băng Băng phì cười nói
- Em muốn chị bị nóng mà chết hả nhóc
- Ko...tại em ko thích ai cứ nhìn...chằm chằm chị thôi- Thiên Anh ngập ngừng nói
- Tại sao em lại ko thích?- Băng Băng cười dịu dàng hỏi

- Thì em chỉ cảm thấy ko thích thôi- Thiên Anh bắt đầu trả lời quanh co
- Hì..xong rồi nè nhóc..em đứng lên được rồi đó- Băng Băng nói rồi cũng đứng lên
- Hì..hết đau lun nè- Thiên Anh cười hí hửng
- Xạo quá đi à..em chịu khó tí nha..chị ko giỏi băng bó mấy- Băng Băng cất đồ đi rồi nói
- Đâu có..chị Băng Băng của em là giỏi nhất ý- Thiên Anh cười
- Em chỉ giỏi dẻo miệng mà thôi..chị ko tin em đâu...chị ko thích ai dẻo miệng như vậy- Băng Băng quay lại nói
- A..ko có...ko có đâu..em chỉ nói như vậy với chị hui đó..từ nhỏ tới lớn..chị là người đầu tiên đó- Thiên Anh thật thà
- Hì..thật ko- Băng Băng càng lúc càng dịu dàng hơn
- Thật mà...hihi- Thiên Anh nói
- Em hứa đi..- Băng Băng nói
- Dạ..hứa chuyện gì ạ- Thiên Anh ngu ngơ hỏi
- Thì chuyện hồi nãy..thôi, em ko hứa cũng được- Băng Băng thoáng buồn.
- Ý..ko..em hứa được mà..em sẽ chỉ ngọt ngào với chị mà thôi...em hứa- Thiên Anh nói rồi giơ tay ra, Băng Băng tiến lại gần, hai người lúc này khoảng cách thật gần nha, đột nhiên có tiếng mở cửa, một giọng nói quen thuộc vang lên
- Thiên Anh, em có bị sao ko nè- Lam Vân bước vô, thấy hai người đang đứng thật sát, Thiên Anh quay qua cười tà, đưa tay lên gỡ nút áo mới cài cho Băng Băng rồi nói
- Chị nè..đóng nút như vầy thì nóng thật..nên chị phải cẩn thận hơn với những tên háo sắc khi mở nút ra nha
- Hì..chị biết rồi- Băng Băng cười trả lời, cô dĩ nhiên là hiểu Thiên Anh đang ám chỉ ai, Lam Vân ho sặc sụa nói
- Em, chương trình bắt đầu lại rồi, mình lên thôi em- Lần này Thiên Anh bị sặc ngập nước, cô lí nhí" em á, em nào, em ở đâu, em như thế nào..aizzz".
- Vâng, tôi lên liền , cám ơn cô- Băng Băng vừa vỗ nhẹ vào lưng Thiên Anh vừa nói, trước khi lên Thiên Anh ko hiểu có động lực nào mà nói nhỏ với Băng Băng
- Chị nè..em ko thích chị ngồi gần cô ấy chút nào hết, ko thích đâu, thật lun ý- Rồi đi về lớp mất tiêu, Băng Băng nghe vậy thì mỉm cười, trong lòng ngập tràn niềm vui, nên lúc ngồi vào bàn, có thể thấy rõ, Băng Băng ngồi xa Lam Vân một chút, tay thì hơi một chút chỉnh lại cổ áo, Thiên Anh thì bên dưới hí hửng, tí tửng, nói chung là vui hơn hội nữa.
" Các lớp tập trung nhé, sau đây sẽ là phần thi cá nhân, hoặc 2 người trở xuống nhé..."
- Nè..chân bà như vậy, có sao ko đó- Yến Vy hỏi khi Thiên Anh đang cầm hộp sữa, uống trong tâm tình rất tốt nha.
- Ko sao đâu, nó chỉ bị sưng tí thôi, cả lớp mình đã cùng nhau đợi ngày này mà- Thiên Anh cười trả lời
- Thật ko sao chứ?..tui thấy có lỗi với bà quá- Thanh Phượng chen vào
- Vâng, chị thấy có lỗi với em, thì làm ơn tí lên đó với em, làm động tác chính xác vào nhé- Thiên Anh bĩu môi
- Ok..tui sẽ làm thật tốt mà- Thanh Phượng có vẻ còn hối lỗi chuyện hồi nãy
- Hè hè..tui ko mún đi phẫu thuật chỉnh hình đâu đó- Thiên Anh trêu chọc
- Aizzz..tui nói cứ tin ở tui mà- Thanh Phượng nói
- Ờ..nè...tin nè...tin nên zầy nè- Thiên Anh vừa nói vừa đưa chân ra quơ quơ trước mặt Thanh Phượng, sau đó là một màn lột da xẻ thịt nhau của hai người, cuối cùng Yến Vy phải ra mặt phải giải quyết mọi việc.
- Thiên Anh..tha cho Phượng Phượng đi mà..tí bà lên đó...nhớ hát thật tốt đó- Yến Vy nhắc
- Tui ko hiểu sao bà cứ bắt tui phải hát..nhào lộn, đánh giả các động tác với " Phượng Phượng" của bà là được rùi- Thiên Anh nói
- Xì..tui mún cái gì đó thiệt độc đáo, mềm mại phải hài hòa với sự mạnh mẽ, hiểu chưa- Yến Vy lên mặt giải thích
- HIỂU- Thanh Phượng và Thiên Anh cười cười rồi gật đầu, Thanh Phượng có nhá mắt Thiên Anh một cái, Thiên Anh cười gian lại, xem ra tí nữa chúng ta sẽ có một màn trình diễn đẹp mắt rùi.
" Xin mời em Thiên Anh và Thanh Phượng từ lớp EHTI-A..."
Băng Băng nhíu mày, mới đau chân mà lại mang gậy gộc lên sân khấu vậy ta, Liên Vy cười cười, cố lên nhóc, Lưu Hà gương mặt tươi tỉnh hẳn, nhìn Thiên Anh cười rất tươi, Thiên Anh thì chỉ nhìn Băng Băng mỉm cười, rồi xem lại đôi giầy, buộc lại băng bảo vệ trên tay, nhìn qua Thanh Phượng, Thanh Phượng gật đầu, rồi Thanh Phượng để một hàng rào chắn ngang tầm, hai cây gậy gỗ cầm sẵn trên tay. Và tiết mục bắt đầu.
Thiên Anh ban đầu lộn qua các hàng rào chắn, sau đó sẽ đấu võ với Thanh Phượng, vì là các động tác giả nên hai người cũng phải diễn cảm giác sao cho giống thật, Thiên Anh lau mồ hôi khi nhảy qua hết các chướng ngại vật, Thanh Phượng nhảy ra, ném một cây gậy gỗ cho Thiên Anh, Thiên Anh chụp lấy, hai người bắt đầu màn trình diễn, các thế võ ban đầu rất đơn giản, đánh và né rất điêu luyện. Tới khúc chính, Thanh Phượng phải đánh giả để Thiên Anh giả té ra xa, sau đó là đòn kết thúc của Thiên Anh, đột nhiên
Hự....KENG...BANG
Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Thiên Anh ôm bụng la hét, cả khán đài vỗ tay vì tưởng màn trình diễn quá giống thật quá hay, riêng chỉ có Thanh Phượng và ban giám khảo biết là cú đánh đó là thật, rất thật, rất mạnh nữa.
- Bà....bà...bà chết với tui- Thiên Anh ôm bụng ko nói thành lời, Thanh Phượng há hốc mồm, chít rùi, cái gì vậy nè.
- BÀ LẠI ĐÂY...RẮC....NHÀO VÔ ĐI- Tình hình là Thiên Anh đã nhịn tới mức ko thể nhịn được nữa, bẻ gãy cây gậy, sắn tay áo lên, nhào qua chỗ Thanh Phượng
- Ý..BÀ..ĐỨNG ĐÓ ĐI..TUI KO CỐ Ý- Thanh Phượng bây giờ đã bị Thiên Anh cướp vũ khí ném qua một bên, bẻ tay, vặt lông, nhổ tóc, nói chung là rất đáng thương a.
Ban giám khảo đứng hình trong giây lát, sao đó phì cười, Liên Vy đập bàn khoái chí, đã bảo nó nhịn ko được mà, Băng Băng cười tươi rói ngây ngô nhìn Thiên Anh, Lưu Hà thì vui vẻ, xem ra rất đáng nha, rất thú vị. Lam Vân thì cười như được mùa. Hiền Diệu thái độ chảnh chọe, nên nhẹ tay phết điểm xấu xuống.
- Aaaaaa...bé yêu cứu Phượng Phượng đi- Thanh Phượng đang bị liên hoàn đập của Thiên Anh
- Im lặng..tui chưa giết bà là may đó...chuẩn bị kế hoạc đi...tui sẽ xử bà sau- Thiên Anh sau khi xả cơn giận thì đã bình tĩnh lại, Thanh Phượng thầm cảm ơn trời, đếm đếm lại răng xem, hên là nó chưa bẻ răng mình, phù, may quá.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net