Phần Không Tên 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng Băng từ lúc thấy Thiên Anh thì cười tươi, rạng rỡ hẳn, nhưng đến phân đoạn quan trọng, thì cô bắt đầu thấy lo lắng, cảnh này tuy ko phải hôn thật, nhưng ít nhất, Trường Khánh cũng sẽ ôm cô và cái ôm đó là thật. Thiên Anh thì đang bình tĩnh hết mức có thể bình tĩnh, hít vào thở ra, nhưng bây giờ bắt cô chứng kiến trực tiếp thì khó có thể chấp nhận được, nên bây giờ trong tâm trí Thiên Anh đang có hai lựa chọn, một là đứng đó, căng mắt ra nhìn sự việc diễn ra, hai là bỏ đi, ngoài ra, ko còn lựa chọn nào khác.
- Cô Lam Vân à, tí chị Băng Băng diễn xong, cô nói dùm với chị ấy, em hơi mệt , nên ko xem chị ấy diễn tập được nha, em xin phép- Thiên Anh buồn bã nói xong thì len qua dòng người đi mất.
Băng Băng tất cả ánh mắt đều nhìn thấy sự việc đó, cô hoàn toàn mất tập trung hẳn, ko còn tâm trí đâu vô vở kịch nữa, nên cô nói
- Em xin lỗi, nhưng em nghỉ một chút có được ko ạ?
- Ừ, em có sao ko, em cứ nghỉ tí đi ha- Trường Khánh quan tâm nói, Băng Băng tiến lại gần chỗ Thiên Anh đứng hồi nãy, thì Lam Vân lên tiếng
- Thiên Anh nó nói nó mệt gì đó, nên bảo là xin lỗi em, nó sẽ coi vào lúc khác.
- Vâng, cám ơn chị.- Băng Băng tâm trạng càng rối bời hơn, chuyện này, ko phải nhóc đã bảo ko sao rồi sao, nhưng cô ko biết một điều, Thiên Anh ko hề biết, sẽ có vở kịch này xảy ra, nếu ko, chắc chắn một điều, ai đó sẽ ko nói ra những lời nói ko thật lòng mình như vậy.
Thiên Anh bây giờ lòng quặn đau, hụt hẫng lạ thường, cái này người ta gọi là " ghen" đúng ko, thấy tức tức bực bực mà ko nói thành lời, gương mặt cô xấu đi thấy rõ, bước chân nặng nề hơn.Cô thở dài, đáng lẽ mình ko nên bỏ đi, phải ở lại coi chứ, sao lại bỏ đi như vậy, mình thật nhát gan. Chán nản, cô rời khỏi trường, ra quán nước gần đó, ko gọi sữa như mọi ngày, mà gọi đủ thứ, từ nước ngọt cho đến bia, bắt đầu uống
- Hì...mát thật, ngọt nữa- Thiên Anh nhìn mấy lon nước trước mặt cười khì, rồi mở lon bia bên cạnh, uống một ít nữa
- Aaa..cái này thì đắng quá..mấy cái này ngon hơn- Nói xong cô đặt lon bia xuống, cầm mấy lon nước ngọt uống cạn.
- Nếu ko muốn xem chị diễn, thì em có thể ra căn tin uống sữa mà nhóc- Thiên Anh há hốc mồm, nhìn Băng Băng vừa đi tới bên mình, vừa nói.
- Chị..ko diễn tập sao?- Thiên Anh hỏi nhỏ
- Ko..tối diễn sau...chị cũng muốn uống cái này- Băng Băng nói xong, cầm lon bia Thiên Anh mới uống một tí xong đưa lên miệng

- Á..cái này thì ko được, chị uống cái này đi- Thiên Anh dành lại, đưa ra một lon nước ép khác.
- Hì..sao lại ko?...ko phải nhóc uống được sao?..chị cũng muốn uống vậy- Băng Băng cười nhìn Thiên Anh, ánh mắt thật sự rất dịu dàng, Thiên Anh mỉm cười, gãi đầu, sau đó, tính tiền, cầm theo hai lon nước ép, rồi nói nhỏ
- Thiên thần này, em muốn đi dạo, mình vô vườn trường dạo một tí nha
- Hì..um..mình đi- Băng Băng gật đầu, hai người đi song song nhau, Băng Băng nhẹ nhàng đưa tay ra, Thiên Anh cười nắm lấy, bao nhiêu sự ghen tuông cũng từ đó mà dần mất đi.
Sân vườn trường.....
- Chị này..mình ngồi đây nha- Thiên Anh nói xong thì cùng Băng Băng ngồi xuống.
- Hì..nhóc muốn nói gì đúng ko?- Băng Băng quay qua hỏi Thiên Anh
- Sao chị biết hay quá ta?...hihi..em xin lỗi..- Thiên Anh ngập ngừng nói
- Hì...sao lại xin lỗi, chị nên xin lỗi nhóc mới đúng, để em nhìn mấy cảnh em ko thích rồi- Băng Băng nhẹ giọng
- Hì..sao chị biết em ko thích?- Thiên Anh cười nói
- Thì..chị biết..vậy thôi- Băng Băng đỏ mặt nói
- À..em biết rồi, chị thích nhìn em ghen đúng ko?- Thiên Anh láu cá
- Hả?...>.<..chị làm gì có chứ nhóc- Băng Băng bắt đầu lúng túng
- Hì...vậy hả?..nhưng mà...em thật sự rất ghen, rất rất rất ghen rồi, nên chị..đừng làm gì hơn nữa nhé- Thiên Anh thở dài nói, giọng năn nỉ ỉ ôi.
- Nhưng mà...em đã nói ko sao cơ mà- Băng Băng vui vui, hì hì, nhóc cũng biết ghen cơ đấy.
- Đó là em tưởng chị chỉ khiêu vũ hay làm một cái gì đó ko quá như hàng năm, em thật sự ko biết chị sẽ diễn kịch đâu- Thiên Anh lắc lắc đầu nói
- Hả?..em ko biết gì ư, vậy sao hôm trước chị hỏi em..em nói là ko sao?- Băng Băng cũng ngạc nhiên
- Đó là chị Vy chỉ nói với em, chị chỉ bị ghép đôi, chứ ko có gì hơn nữa, hôm nay em mới biết có "kiss" nữa- Thiên Anh ủ rũ nói
- Ngốc quá..chị chỉ hôn giả thôi mà- Băng Băng cười nói
- Nhưng mà...em vẫn ko thích...ko chịu được....em..em...đau ở đây lắm- Thiên Anh nói xong thì chỉ chỉ vào trái tim mình, Băng Băng hạnh phúc, cười nói
- Um..chị cũng đau ở đây lắm, khi em đứng xem chị diễn, biết ko hả nhóc?
- Hì...biết, em biết mà, nên chị cẩn thận với người đó nha- Thiên Anh nắm chặt tay Băng Băng nói
- Hì..chị biết mà..hay chị xin rút lui nha- Băng Băng thật sự cũng khá lo ngại về chuyện này
- Hì..ko được đâu, thiên thần của em là người rất có trách nhiệm mà, chị chỉ cần cẩn thận là được, em sẽ xem chị diễn tập cho tới lúc diễn thật lun, em ko bỏ đi nữa đâu- Thiên Anh cười nói
- Um..thật ko?- Băng Băng tròn mắt nói
- Hì...dĩ nhiên, vì nếu có gì xảy ra, em sẽ ngăn cản ngay lập tức- Thiên Anh hí hửng nói
- Hì..cám ơn em- Băng Băng cười nói
- Vì chuyện gì ạ?- Thiên Anh cười gian
- Vì đã hiểu cho chị, vì đã luôn ở bên chị và vì...đã yêu chị- Băng Băng đỏ mặt nói, Thiên Anh gần như hóa đá, tay chân loạn quạn, rồi hai người ngồi bên nhau cho đến tối, khi Băng Băng phải quay lại sàn diễn, thì hai bàn tay vẫn ko rời, chỉ khi Băng Băng thật sự bắt đầu phải vô diễn, Thiên Anh mới bỏ ra. Tối hôm đó, thật là một buổi tối vất vả cho những người ở đó, vì cứ đến cảnh quay quan trọng, khi mà Trường Khánh hơi cố ý sát lại gần, Thiên Anh lại họ khụ khụ phá vỡ ko khí, hoặc giả vờ làm rớt gì đó, làm Băng Băng cứ mỉm cười suốt thôi, cuối cùng, Thiên Anh bị lôi ra ngoài, thì cảnh diễn mới hoàn thành. Ko chỉ Trường Khánh, mà Mai Ngân cũng thấy, nụ cười của Băng Băng hôm này, đẹp lạ thường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net