Phần Không Tên 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng tiếp theo, đó là trò chơi ném bóng qua hàng rào chắn, cả bọn đi ra khu vực trò chơi, ai cũng nhường đường cho họ, chắc là do trong hàng ngũ có quá nhiều người đẹp long lanh.Thiên Anh mắt nhắm mắt mở, tay cầm trái bóng, nhìn tới nhìn lui
Vèo...Bang...
- Hjx..hôm nay ngày gì vậy trời...- Thiên Anh tiu nghỉu nhìn trái bóng văng lại ko thương tiếc, Băng Băng thấy vậy liền nhanh tay ném lun, trái bóng lọt đúng qua khe hở của hàng rào, Thiên Anh há hốc mồm
- Woaaa....chị ném vô rồi kìa..nhóc ơi- Băng Băng tươi cười rạng rỡ, khoe chiến tích của mình, Thiên Anh cười lại, cầm trái cuối trên tay, ném đại luôn, trái bóng chính xác vào đích, mọi người há hốc mồm, cái gì mà ăn may vậy chứ, còn người trong cuộc thì vui mừng khôn xiết,Thiên Anh cười tươi, quay qua nói với Băng Băng
- Nhờ may mắn của chị đó, hihi.
- Do em giỏi thôi..hihi- Băng Băng cười đáp lại, và phần thưởng cho hai quả bóng may mắn là hai bịch kẹo dẻo.
Sau đó, cả bọn kéo nhau đi chơi cả chục trò nữa, tới trò cuối cùng, tổng điểm gần như đã chắc chắn, chỉ còn hai nhóm tranh chức chót và kế chót nữa thôi. Hai nhóm đó, ko phải xa lạ mà chính là nhóm của Thiên Anh- Băng Băng và Thanh Phượng- Yến Vy, mà trò chơi cuối cùng được chọn, cũng ko đòi hỏi bạn phải có kỹ năng cao siêu, hay bạn phải lanh lợi, thông mình, cũng ko giới hạn vòng chơi, đó là trò chơi " Con số may mắn", mỗi đội chỉ được mua hai con số trong 10 con số trên máy quay, ban tổ chức sẽ quay và đội nào có số quay ra, là đội thắng cuộc, Thiên Anh - Băng Băng chọn số 9-7, Thanh Phượng và Yến Vy chọn số 6-8, những người còn lại cũng hồi hộp nha, sau đó, máy kéo số bắt đầu chạy nhanh dần đều, Thiên Anh tròn mắt theo * mèo bị thôi miên*, và âm thanh mọi người mong chờ đã xuất hiện
Bang.......
Trái bóng lăn dài xuống, ban tổ chức đưa bóng ra trong sự lo lắng đến nghẹt tim của mọi người
SỐ....6

- Hahahah....vậy chứ..thấy chưa, hôm nay tui nói bà xui rồi mà- Thanh Phượng và Yến Vy cùng cười tươi, đập tay ăn mừng chiến thắng, trong khi Băng Băng cười tươi, xem như một chuyện vui thôi, còn Thiên Anh, máu dồn lên não nha, đốt phông lông, đốt hết đi, xui quá trời lun * coi chừng cháy lông mèo*.
Rồi cả bọn kiếm chỗ ngồi ăn khuya, vì đã có người trả tiền, nên mọi người ăn rất hoàng tráng nha, bao nhiêu thứ được coi là "đặc sản" tới thứ chân chính là " đặc sản" đều được mang ra. Đồ ăn ngon, dĩ nhiên lòng người cũng được phần nào an ủi, Thiên Anh được Băng Băng chăm cho quá trời đồ ăn, liền vui vẻ, tươi tỉnh mà ăn ngon lành, tính ra đối với tụi cô thì ko bao nhiêu tiền, nhưng cô biết tính Thiên Anh, thua kiểu này,thì thà thắng mà cũng mất tiền thì có vẻ vui hơn, nên chăm cho con mèo đỡ buồn nha.
Cả nhóm đang ngồi ăn say sưa, thì có một nhóm thanh niên trai làng kéo bu tới, rồi dàn hai bên, một người đi ra, cả nhóm Thiên Anh cùng dừng đũa, đứa nào cũng trố mắt lên nhìn,người đi ra sau hình như là đại ca, hắn lên tiếng
- Mấy bé xinh quá, đặc biệt là bé kia, cho anh xin số điện thoại đi- Hắn vừa nói vừa tiến sát gần Băng Băng, Thiên Anh nóng máu, đứng lên, đưa ghế ra trước, ngồi xuống, cho Băng Băng ngồi phía sau, rồi nói
- Bé ko có số điện thoại...làm ơn...ra chỗ khác chơi dùm đi- Cả nhóm bắt đầu nhịn cười, tên đại ca dằn cơn tức giận nói
- Bé là em của chị này à....cho anh xin số điện thoại của chị....
- Dưa nè..ăn ko...ko ăn thì thôi...sao cứ đứng đây hỏi hoài vậy- Thiên Anh một lần nữa rất vô tư, cả bọn cũng bắt đầu thấy căng thẳng thay, Băng Băng lên tiếng
- Nhóc...kệ đi...ko sao mà..mình ăn xong rồi phải ko?...đi về thôi- Cả nhóm cũng hiểu ý Băng Băng, gật đầu lia lịa, Thanh Phượng đá mắt nhìn Thiên Anh," đánh ko lại đâu, về đi, mai tui xử nó sau cho", Diễm Lệ gật đầu tán thành, Thiên Anh liếc qua, rồi nói
- Buồn ngủ rồi, bye....đại ca nha- Thiên Anh nói xong vỗ vỗ vai tên đó, đàn em của hắn hít một hơi lạnh, còn hắn thì ngẩn tò te ra, ngạc nhiên hơn, hắn để bọn Thiên Anh ra về trong an toàn, một lúc sau hắn mới lên tiếng
- Sao có người..cá tính như vậy nhỉ?????* sét đánh cmnr*.
Lũ đàn em cùng nhau nhịn cười, vậy là phải lòng người ta rồi à, còn Thiên Anh xa xa tự nhiên thấy nổi hết da gà, lòng lo lắng, mồ hôi ròng ròng, chả lẽ..ốm rồi hả ta.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net