Phần Không Tên 75

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc cuộc họp, Thiên Anh nhìn điện thoại, 10 cuộc gọi nhỡ,ko ai khác là mẹ cô, bà Linh, Thiên Anh vừa đi vừa nói chuyện điện thoại, lâu lâu lại cúi chào lại nhân viên xung quanh chào mình.
- SAO GIỜ CON MỚI CHỊU NGHE ĐIỆN THOẠI HẢ?
- Á..mẹ ơi..nhẹ giọng thôi mẹ..con mới họp xong, đang ở công ty mẹ à- Thiên Anh đã rút kinh nghiệm, đưa điện thoại ra xa tai mình một tí,nhiều nhân viên nghe thấy còn phụt cười, làm cô cũng gượng chín mặt.
- Ok..con nghe đây, chiều nay, 6h, có mặt tại nhà hàng mẹ đã đặt sẵn chỗ rùi, con gái người ta rất tốt...bla...bla..bla
- Mẹ à..con ko đi đâu-Thiên Anh nhẹ giọng nói
- Con ko đi thì đừng nhìn mặt mẹ, ko phải có hai đứa thôi đâu, có mẹ với cô bên đó nữa, đi nha con, con quen từ giờ rồi sau này cưới cũng được, thương mẹ thì đi nha con, mẹ chỉ cần điều đó thôi, ko cần gì nữa..bla...bla
- Dạ,con biết rồi, chiều con về đón mẹ, rồi mình đi- Thiên Anh gần như đầu hàng với việc này, bà Linh mừng rối rít, kết thúc cuộc nói chuyện, Thiên Anh thở dài,rồi nhìn dòng tin nhắn mới được nhắn tới,"Cục cưng của chị,rảnh ko?, đến phim trường đón chị đi". Thiên Anh nhún vai, bà chị này, lại muốn gì nữa đây, nhưng rồi cũng lên xe, bay đến phim trường của Liên Vy.
- AAAAAAAAA...cục cưng à,chị iu em quá!!!- Liên Vy, 26 tuổi, cười rạng rỡ nói, bao nhiêu ánh mắt lại đổ dồn về phía hai chị em, Thiên Anh nhún vai nói
- Chị lại muốn gì ở em nữa đây, đi tìm Lưu Hà bé bỏng của chị đi.
- Trời, dĩ nhiên có chuyện rồi,em...đợi tí đi biết liền à- Liên Vy nháy mắt, lúc này Diễm Thy bước ra trong trang phục cô dâu tuyệt đẹp để cho một cảnh quay phim, ko như 5 năm trước, bây giờ cô đã là diễn viên có tiếng nhất hiện nay.Thiên Anh mắt mở to ra.
- Khụ...khụ...khụ
- Sao vậy bé cưng, sốc quá hả, con bé đẹp quá chứ gì?- Liên Vy đẩy đẩy tay, Thiên Anh uống ngụm nước rồi nói
- Cô ấy đóng cùng với chị sao,giờ em mới hiểu sao cô ấy nổi tiếng như vậy, haha.
- Xì...THY THY..LẠI ĐÂY-Liên Vy gọi to, Diễm Thy nhận ra Thiên Anh và Liên Vy liền tươi cười đi lại, ai cũng bàn tán, nói Thiên Anh là người yêu của Diễm Thy, còn Diễm Thy, cô vẫn như 5 năm trước, tình cảm cho dù đã hứa sẽ vứt bỏ, nhưng đâu ai dễ quên tình đầu của mình.

- Anh mới tới hả?
- Hì..ừ..cậu làm việc mệt ko?- Thiên Anh cũng cười tươi nói, Diễm Thy cười đáp
- Cậu xem...mình được mặc đẹp vậy còn gì biết mệt nữa chứ
- Haha..quên mất..cậu thích làm điệu mà nhỉ?- Thiên Anh chọc làm Diễm Thy đưa tay đấm đấm vào tay cô, Thiên Anh ko để ý mấy, Liên Vy liền nói
- Hay tối nay em dẫn Diễm Thy ra mắt mẹ đi, nghe nói, buổi tối em phải đi xem mắt đúng ko?
- Aizz...chị ba ơi..nếu đơn giản vậy...em đã nhờ cậu ấy lâu rồi, chị biết tính mẹ rồi đấy, rất...thông mình...giống chị đó- Thiên Anh cười gian, Liên Vy cười tà lại
- Em đang muốn khen...hay trêu chị đây hả nhóc?
-Haha..ko có...khen..là khen..Thy nhỉ?
- À..ừ..hihi- Diễm Thy cũng cười ríu rít, Thiên Anh nhìn đồng hồ, rồi nói
- Em có hợp đồng cần ký bây giờ, hai người ở lại làm việc nha.
- Ừ..đi đi cục cưng, nhớ cái túi da của chị đó- Liên Vy là vậy, tuy làm nhiều tiền, nhưng vẫn hay đòi Thiên Anh đủ thứ, Thiên Anh cười nói
- Gửi hình qua cho em, ok?
- Ok, baby.
- Mình đi nha Thy- Thiên Anh nói rồi nhanh lên xe, Diễm Thy cười chào lại, đôi mắt vẫn nhìn theo Thiên Anh, Liên Vy lắc đầu" hỏi thế gian, tình là gì?".
Thật ra, Thiên Anh ko đi kí hợp đồng, mà đi ra nhà ga đón bà Tám,nhiều lần thuyết phục bà Tám lên ở chung, nhưng bà ko chịu, nói dưới quê còn bà con hàng xóm,ko nỡ đi, vì vậy Thiên Anh cũng đã cho sửa sang lại nhà cửa, giúp đỡ mấy dì tiền bạc làm ăn, rồi hàng tháng còn gửi quà hoặc tự đi tự về để lo cho bà, hôm nay bà Tám lên đây khám sức khỏe định kì, ko muốn làm phiền ai, nên cô cũng dấu kín.
-WOA..CẬU NHÌN KÌA..
- TRỜI ƠI...ĐẸP CHAI QUÁ...PHONG ĐỘ QUÁ ĐI
Mấy cô nhân viên nhà ga và những cặp mắt thiếu nữ nhìn chằm chằm Thiên Anh, Thiên Anh nhíu mày,lâu rồi mới quay lại đây,ko biết chỗ nào nữa,biết vậy mình xuống đón bà luôn cho nhanh,khổ nỗi bà cứ ko chịu, nói làm phiền đến công việc của mình mới tức chứ.
- Chị ơi...cho em hỏi...
- Hihi..đừng xưng chị như vậy..nghe già lắm..cứ gọi bằng em cũng được
- Ù UÔI.....
Thiên Anh nuốt nước bọt nhìn xung quanh, cô hỏi một người mà mấy người kia cũng xúm lại vậy, cô nói tiếp
- Hì..bạn cho mình hỏi, xe T-278, tới ga chưa?
- Hihi...bạn nói chuyện hay quá à..
Thiên Anh đổ mồ hôi, mình hỏi thôi mà,có nói chuyện gì đâu.
- Hì..ko dám...
- Xe T-278,uhm...uhm.....uhm....
- Bạn ơi...nhanh chút được ko ạ, mình đang gấp lắm.- Thiên Anh dị ứng với mấy kiểu õng ẹo như zậy.
- Hì..sao gấp..bạn đi đón người yêu à?
Một câu hỏi này làm mấy chục con mắt dán vô Thiên Anh, Thiên Anh dở khóc dở cười, rồi nói
- Ko phải..bạn coi đi, sau mình còn nhiều người lắm, đừng để khách hàng chờ chứ...A...BÀ ƠI..CON ĐÂY- Thiên Anh nói xong cúi đầu cám ơn rồi chạy thẳng ra chỗ một bà lão già, ăn mặc lịch sự, giản dị, đang nhìn xung quanh. Mấy chục cặp mắt nhìn theo, tiếc nuối, thật phong độ quá đi a.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net