giang ho huu ngu 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nội lực dung hợp, âm dương giao hòa làm tăng nội lực của nàng lên.

Liễu Trân Trân không thể tin nổi mở to hai mắt, trong lòng rất kích động, nhưng ngoài miệng lại giả vờ tức giận:

- Khó trách thiếu gia lại kim cương bất bại, hóa ra là như vậy...

Dương Cảnh Thiên cười tà nói:

- Chỉ là ta không cần Ngự nữ song tu vẫn cường hãn như vậy, Trân Trân nàng có muốn thử một chút không?

Liễu Trân Trân xấu hổ và khiếp sợ nhìn Dương Cảnh Thiên, nói:

- Không cần.

Dương Cảnh Thiên cười ha hả, ôm nàng vào lòng, một lúc sau mới buông người ngọc ra.

Ở Mộ Dung thế gia xa xôi, có lẽ luận võ kén rể đang diễn ra kịch liệt.

Dương Cảnh Thiên mang theo Liễu Trân Trân, Lăng Chí Hào đi trên đường. Liễu Trân Trân được tình yêu làm dịu trông càng thêm xinh đẹp động lòng người. Mặc dù nàng vẫn giả nam trang nhưng không thể che dấu dung nhan kiều diễm của nàng.

Dương Cảnh Thiên rất hăng hái, thiếu niên đắc chí.

Ánh mặt trời chiếu lên mặt bọn họ, như một bức tranh xinh đẹp.

...............................

Mộ Dung thế gia, Mạn Đà sơn trang nằm trên đảo Cô Tô trong Thái Hồ. Nhưng theo danh vọng của Mộ Dung thế gia trong võ lâm và triều đình khiến cho toàn bộ Thái Hồ, Tô Châu thậm chí cả Tô Hàng đều trở thành phạm vi thế lực của Mộ Dung thế gia. Ngoại trừ đại bản doanh là Mạn Đà sơn trang thì Mộ Dung sơn trang cách thành Tô Châu hai mươi dặm là cứ điểm lớn nhất của Mộ Dung thế gia.

Nếu nói Mộ Dung sơn trang là hậu viện của Mộ Dung thế gia, nơi dành cho Gia tộc truyền đời. Vậy Mộ Dung sơn trang chính là nơi duy trì liên hệ với bên ngoài của Mộ Dung thế gia.

Mạn Đà sơn trang tuyệt đối không cho người ngoài tiến vào, hơn nữa nằm ở giữa Thái Hồ, có lá chắn thiên nhiên nên người ngoàn cũng không có cơ hội đến gần. Vì vậy Mộ Dung sơn trang ở Tô Châu trở thành nơi tiếp xúc giữa các nhân sĩ võ lâm và Mộ Dung thế gia.

Mặc dù như vậy, Mộ Dung sơn trang vẫn giữ tác phong của Mộ Dung thế gia, thủy chung vẫn là một sơn trang thần bí. Cách Tô Châu hai mươi dặm nên dù là ngồi xe ngựa cũng mất gần nửa canh giờ.

Từ thành Nam Tô Châu đi ra, theo con đường đá thẳng tắp là đến được Mộ Dung thế gia.

Đưa mắt nhìn, Mộ Dung sơn trang nằm trên ngọn núi cao nhất, trông như quân lâm thiên hạ, khí thế vương giả thể hiện rất rõ nét.

Giờ phút này trên đường tới sơn trang, cứ cách trăm trượng lại có hai gã đệ tử Mộ Dung thế gia đứng ở hai bên, bọn họ rất nghiêm túc đứng tại đó.

Người võ lâm đi tới sơn trang càng lúc càng nhiều, nhưng vì đường khá lớn nên không có vẻ chật chội.

Luận võ kén rể cho Mộ Dung Tuyết được tổ chức bên trong luyện võ trường của Mộ Dung sơn trang, có thể đồng thời chứa được hơn năm nghìn người mà lúc này đã kín hết chỗ. Người đến sau, không thể đứng từ xa quan sát. Thậm chí còn có người đã trèo lên những cây đại thụ và bờ tường để quan sát.

Dương Cảnh Thiên mang theo Liễu Trân Trân, Lăng Chí Hào đang muốn đi vào thì bị gia tướng gác cửa của Mộ Dung thế gia ngăn lại:

- Ba vị, mời lấy thiếp.

Dương Cảnh Thiên nói:

- Thiếp? Là cái gì?

Người canh cửa nói:

- Nếu không có thiếp, mời các vị đứng bên ngoài quan sát.

Dương Cảnh Thiên tức giận nói:

- Đứng bên ngoài quan sát? Ta được tiểu thư các ngươi mời đến luận võ...

Gia tướng của Mộ Dung thế gia rất nghiêm túc nói:

- Nếu như không có thiếp, các vị chỉ có thể đứng bên ngoài quan sát. Nếu dám nói bậy, chúng ta sẽ đưa các người ra khỏi Mộ Dung sơn trang.

Dương Cảnh Thiên vừa nghe thấy thế càng thêm tức giận:

- Sao có lý này chứ. Nếu như chậm trễ chuyện tốt của tiểu thư các ngươi, cẩn thận ngươi không chịu nổi...

- Mấy người tranh cãi gì đó?

Lúc này một gia tướng của Mộ Dung thế gia từ trong cửa đi ra, nói.

Dương Cảnh Thiên vừa thấy lập tức vui vẻ. Người đến chính là Mộ Dung Bác đứng đầu thập nhị gia tướng của Mộ Dung thế gia, hôm trước đã bị mình đánh bại.

Dương Cảnh Thiên cười nói:

- Lão bằng hữu, thủ hạ của ngươi không cho ta tiến vào thi đấu.

Mộ Dung Bác không ngờ lại tỏ vẻ vui mừng, nói:

- Dương huynh đệ, huynh đệ sao bây giờ mới tới? Chúng ta từ sáng sớm đã giữ vị trí cho huynh đệ, mời đi bên này.

Mộ Dung Bác lễ phép nghênh đón, chẳng những làm Dương Cảnh Thiên vừa mừng vừa lo. Mà ngay cả Liễu Trân Trân và Lăng Chí Hào cũng không biết làm sao. Mộ Dung thế gia đứng đầu trong tứ đại thế gia võ lâm, ngày thường rất ngạo mạn, có bao giờ thấy bọn họ đối xử với một hậu bối như vậy đâu.

Dương Cảnh Thiên không quản nhiều như vậy, tiêu sái nói:

- Dẫn đường.

Hắn trong lòng thầm nghĩ, nhất định là Mộ Dung Tuyết đã sớm phân phó thủ hạ đợi mình ở đây. Mình là "Chuẩn hôn phu" của Mộ Dung Tuyết, sao không lễ phép chứ?

Luận võ kén rể còn chưa bắt đầu, Dương Cảnh Thiên đã bắt đầu mơ mộng rồi.

Trong luận võ trường, một lôi đài làm bằng trúc cao ba thước, đây vốn là nơi điểm binh của Mộ Dung thế gia trước kia, bây giờ diện tích đã được mở rộng gần năm lần, đủ để cao thủ thi triển toàn bộ tuyệt kỹ, mà không cần lo lắng làm những người quan chiến bị thương.

Trên lôi đài có những chỗ ngồi đặc biệt, khoảng hơn trăm chỗ. Đây tự nhiên là dành cho các vị chưởng môn võ lâm. Mộ Dung thế gia là lực lượng trung kiên của võ lâm, Mộ Dung Chí còn là tiền võ lâm minh chủ, tận sức vì chính nghĩa võ lâm. Mộ Dung Tuyết là nữ nhân của hắn, lại là thiên hạ đệ tam mỹ nhân, đứng đầu trong võ lâm tứ đại tuyệt sắc. Đại hội luận võ kén rể của nàng, tự nhiên các môn các phái trong võ lâm đều đến chúc mừng.

Mộ Dung thế gia mười sáu năm qua chưa có hành động lớn, mười sáu năm qua bọn họ luôn luôn tích tụ lực lượng. Thậm chí còn chịu nhục nhẫn nhịn, chịu đựng sai lầm đã phạm phải mười sáu năm trước. Giờ phút này lại gióng trống khua chiêng cử hành luận võ kén rể. Rất rõ ràng đây là tín hiệu Mộ Dung thế gia muốn một lần nữa làm vương giả chốn võ lâm.

Đối với võ lâm, đại hội luận võ kén rể lần này chính là đại hội võ lâm tân tú.

Võ lâm, rất lâu rồi không náo nhiệt như vậy.

Giang hồ cùng đợi vương giả mà bọn họ mong chờ trở về. võ lâm cần một dòng máu mới, thiêu đốt tất cả.

Cấp bậc trong chốn võ lâm rất nghiêm khắc. Nhưng trong hàng ghế dành cho khách quý của Mộ Dung thế gia ngoại trừ chưởng môn, nguyên lão, thiếu niên anh hào của các phái ra. Không ngờ còn có một thanh niên anh tuấn mà không ai biết - Dương Cảnh Thiên.

Dương Cảnh Thiên cũng không ngờ được rằng Mộ Dung Tuyết sẽ an bài vị trí của mình ngang hàng với các nguyên lão võ lâm.

Ngoại trừ chỗ ngồi của Mộ Dung Chí, hai bên theo thứ tự phân biệt là dành cho chưởng môn nguyên lão của Nhất phong, Nhị tông, Tam minh, Tứ gia, Ngũ nhạc, Lục phái, Thất giáo, Bát bang, Cửu trang, Thập hội.

Phiêu Miểu Phong là đại biểu thần thành cho chính nghĩa võ lâm. Giờ phút này người tham dự chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Minh Chân. Thiếu Lâm do cao đồ của phương trượng Minh Không đại sư, cũng là con lớn của Mộ Dung Chí - Mộ Dung Bằng dẫn đội đến quan sát. Điều này cũng hợp lý, dù sao hắn vẫn là người của Mộ Dung thế gia, muội muội sắp xuất giá cũng nên quan tâm một chút.

Phái Võ Đang do chưởng môn sư đệ Thanh Phong Đạo Trưởng dẫn đầu đi đến. Người đáng chú ý nhất sau hắn chính là Minh Tùng, người kế thừa chức chưởng môn đời sau. Năm nay hai mươi ba tuổi, nghe nói chỉ kém mình đệ nhất cao thủ của Võ Đang là Thanh Phong đạo trưởng, thực lực kinh người. Bởi vì hắn rất ít hành tẩu giang hồ nên không có ghi chép, cho nên giang hồ không bài danh hắn. Nhưng theo như suy đoán của truyền nhân Thiên Cơ Tử, Minh Tùng có thực lực tương đương với Hoa Thiên Kiệt, xếp hàng thứ nhất trong thanh niên hào kiệt võ lâm.

Thiếu Lâm, Võ Đang đều là người xuất gia. Bọn họ rất ít khi xen vào phân tranh trong giới võ lâm. Đối với bọn họ mà nói, võ lâm minh chủ không phải mục đích theo đuổi. Bọn họ muốn duy trì sự cân bằng trong chốn võ lâm. Giờ phút này bọn họ đến đây đơn giản là tăng thêm phong thái và trợ uy cho Mộ Dung thế gia mà thôi.

Nhất phong, Nhị tông là bán tiên trong chốn nhân gian. Bọn họ không hỏi thế sự, nên Tam minh mới là người lãnh đạo thực sự của võ lâm.

Đương kim võ lâm minh chủ, chưởng môn Thiên Địa Minh Hoa Sĩ Hùng không có mặt ở đây, mà người đến chính là con trai hắn Hoa Thiên Kiệt. Đây chính là thiên tài võ học được người trong võ lâm công nhận đứng đầu trong hang ngũ thanh niên tuấn kiệt. Nghe nói mục đích của hắn đến đây không phải bởi vì tham gia đại hội mà là vì trợ uy cho Đại Giang Minh Lôi Thiên. Bởi vì người trong thiên hạ đều biết, nữ nhân duy nhất làm Hoa Thiên Kiệt động tâm chính là Minh Chân được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, đệ tử đích truyền của chưởng môn Phiêu Miểu Phong.

Võ lâm đồn rằng: "Thấy Minh Chân, tất thấy Hoa Thiên Kiệt" qua đó có thể thấy được Hoa Thiên Kiệt theo đuổi Minh Chân đến mức nào.

Ảo Kiếm Minh chưởng môn Long Ngạo Thiên cũng không có mặt, thậm chí ngay cả con hắn là Long Bình cũng không xuất hiện. Người xuất hiện chỉ là em gái Long Ngạo Thiên, được xưng là "Long lão nương" Long Minh Phượng. Nàng là một trong tứ đại mỹ nữ mười sáu năm trước. Đáng tiếc không ai rõ vì sao nàng đến tận bây giờ vẫn không lấy chồng. Có người nói nàng đã yêu Huyết Sát Thiên Ma.

Trong tam minh, long trọng nhất chính là Đại Giang Minh. Chưởng môn Lôi Khiếu Huề, chưởng môn phu nhân Ngô Yến Chỉ, con trai Lôi Thiên, con gái Lôi Thiên Chỉ đều xuất hiện ở đây. Có thể thấy mục đích của bọn họ rất rõ ràng, thắng trong cuộc luận võ, kết thành thân gia với Mộ Dung thế gia.

Mà tứ đại thế gia, ngoại trừ Mộ Dung thế gia. Ba nhà còn lại cũng xuất hiện gần như đông đủ. Công Tôn thế gia chưởng môn Công Tôn Nhâm, chưởng môn phu nhân Lăng Hương Quân, con trai Công Tôn Lăng, con gái Công Tôn Tiêm Tiêm đều xuất hiện. Thượng Quan thế gia chưởng môn Thượng Quan Hùng Kiệt, chưởng môn phu nhân Công Tôn Hiểu Sắc, con trai Thượng Quan Viễn, hai con gái xinh đôi là Thượng Quan Đình, Thượng Quan Thiến. Âu Dương thế gia chưởng môn Âu Dương Hạo, chưởng môn phu nhân Thượng Quan Ngữ Nhạn, con trai Âu Dương Hoa, Âu Dương Lỗi, con gái Âu Dương Doanh Doanh xuất hiện ở hiện trường. Đây quả thực là một lần tụ hội long trọng của tứ đại thế gia, giờ phút này bọn họ rất đoàn kết nhất trí. Uy danh của tứ đại thế gia không thể coi thường. Đặc biệt là thế hệ tuổi trẻ, tuấn nam, mỹ nhân, anh tài xuất hiện liên tục...

Tất cả mọi người đến đây, trên đường đi đến Mộ Dung sơn trang đều nhìn thấy những vệ sĩ đứng gác của Mộ Dung thế gia, điều này làm cho nhân sĩ võ lâm hiểu được, tứ đại thế gia ẩn nhãn mười sáu năm chỉ là để tích lũy lực lượng mà thôi.

Mộ Dung thế gia, ngoại trừ Mộ Dung Chí và con gái của ông ta, còn có Tứ đại kim cương, Bát đại hộ pháp và Thập nhị gia tướng. Tất cả đều là tinh anh do một tay Mộ Dung Chí dạy dỗ, không ai dám coi thường. Chỉ riêng Mộ Dung thế gia đã hùng mạnh như vậy, tứ đại thế gia liên hợp, lực lượng hùng mạnh đến mức nào có thể tưởng tượng được.

Vì vậy ngoại trừ Nhất Phong, Nhị Tông, thì chỉ còn là cuộc cạnh tranh giữa Tam minh và Tứ gia. Ngũ nhạc, Lục phái, Thất giáo, Bát bang, Cửu trang và Thập hội chỉ đến xem mà thôi.

Tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú. Lần này Đại Giang Minh dồn hết lực lượng thề muốn đem được Mộ Dung Tuyết về nhà. Nếu thực sự như vậy thì tứ đại thế gia có phải sẽ đi theo Mộ Dung thế gia liên hợp với Tam minh. Nếu như điều này trở thành sự thật thì tình thế võ lâm nhất định sẽ thay đổi.

Nếu tam gia kia không đi theo Mộ Dung thế gia, có nghãi là Mộ Dung thế gia sẽ rời khỏi tứ đại thế gia, gia nhập tam minh. Nhưng nếu là như vậy, tứ đại thế gia cũng không còn tồn tại nữa.

Đây cũng là nguyên nhân mà tứ đại thế gia dốc toàn lực. Đứng trên lập trường của bọn họ, trận chiến này tuyệt đối không thể thua. Cho dù thua cũng không thể thua bởi người của tam minh.

Mọi người đều chú ý.

Bởi vì đây không chỉ là Mộ Dung Tuyết kén hôn phu. Ở một trình độ nào đó, hôn phu của Mộ Dung Tuyết là ai sẽ quyết định hướng đi của võ lâm trong tương lai. Từ điều này có thể thấy vai trò vô cùng quan trọng của Mộ Dung thế gia trong võ lâm.

Thật đúng lúc, sự xuất hiện của Dương Cảnh Thiên vào lúc võ lâm đang trong thời kỳ hỗn độn, sắp viết ra một chương mới trong lịch sử võ lâm.

Một ngôi sao sáng chói từ phương đông xa xôi, cắt ngang qua mặt nước tĩnh lặng.

__________________

Quyển 5: Bỉ vũ chiêu thân.

Chương 60: Âu Dương Hoa.

Giang hồ võ lâm phân tranh, rất có thể sẽ nổi lên bão tố. Mỗi người đều đang chú ý đến nên cuộc luận võ kén rể này đã vượt xa ý nghĩa vốn có của nó.

Dương Cảnh Thiên không quan tâm đến điều này. Bởi vì hắn không có hứng thú với sự tranh đoạt trong chốn võ lâm. Hắn nghĩ rất đơn giản, nếu đã đáp ứng Mộ Dung Tuyết phải đánh thắng, như vậy mục tiêu của hắn chỉ có một, đánh bại mọi người.

Trở thành người thắng duy nhất.

Dương Cảnh Thiên xếp ở vị trí thứ ba, vị trí này xếp sau tinh anh của tứ đại thế gia.

Dương Cảnh Thiên vừa đặt mông ngồi xuống, hắn lập tức cảm giác được mình hạnh phúc đến cực điểm. Bởi vì hắn chưa từng thấy nhiều mỹ nữ đến như vậy. Hôm nay hắn nhìn đã mắt.

Gần hắn nhất chính là tuấn nam, mỹ nữ của tứ đại thế gia. Đương nhiên, Dương Cảnh Thiên chỉ chú ý đến mỹ nữ mà thôi. Với những gã bảnh bao, hắn không có cảm tình gì. Công Tôn Tiêm Tiêm, con gái của chưởng môn Công Tôn thế gia, tuổi mười bảy mười tám, mặt như xoan đào, mắt phượng trong suốt, mũi ngọc môi anh đào. Thân hình hơi mảnh mai nhưng cũng không phải mỹ nhân gầy gò. Thân thể mềm mại lả lướt, vú cao ngất, đường cong mê người. Ngoại trừ nàng vốn là một mỹ nhân tuyệt thế, từ cách ngồi của Nguyệt gia cũng có thể thấy được đây là một thiếu nữ mềm mại, nhu thuận, trời sinh dịu dàng, tính tình hiền lành. Dương Cảnh Thiên nhìn nàng lâu như vậy mà Công Tôn Tiêm Tiêm vẫn không hề đưa mắt nhìn sang, lòng không một chút tạp niệm nhìn lên lôi đài, vô cùng đoan trang.

Ngồi phía dưới Công Tôn Tiêm Tiêm chính là Âu Dương Doanh Doanh, thiên kim tiểu thư của Âu Dương thế gia, khoảng hai mươi tuổi, mặt sáng như trăng rằm, đôi thu thủy trong suốt, mà trước ngực nàng là cặp vú kiêu ngạo, tản ra dáng người mê hồn, phối hợp với bờ mông tròn lẳn và đôi chân thẳng đẹp, làm nàng như một bức tượng điêu khắc tuyệt đẹp, quả thực không nói lên lời. Sắc đẹp trời sinh này không biết làm bao nhiêu nam nhân mê mẩn vì nàng. Nhất là đôi mắt của nàng dù lúc tức giận vẫn thu hồn đoạt phách.

Mà Thượng Quan Đình, Thượng Quan Thiến của Thượng Quan thế gia là đôi mỹ nhân chưa từng có trong lịch sử võ lâm. Sinh đôi không hề kỳ quái, nhưng có thể xinh đẹp tựa thiên tiên như vậy thì không có bao nhiêu. Nếu nói lúc Dương Cảnh Thiên nhìn Công Tôn Tiêm Tiêm cùng Âu Dương Doanh Doanh chỉ chảy nước miếng, vậy khi nhìn hai tỷ muội Thượng Quan, máu mũi hắn trào ra, muốn ngừng lại cũng không ngừng được. Tất cả mỹ từ để hình dung hai nàng đều dư thừa. Sắc đẹp của các nàng không nên thuộc về trần thế hỗn hoạn này. Tỷ muội các nàng vì vậy cũng được xưng là tuyệt sắc song kiều trong chốn võ lâm. Trong võ lâm tứ đại tuyệt sắc, hai tỷ muội nàng đứng thứ nhất. Càng làm cho người trong võ lâm điên cuồng là tính tình các nàng rất quật cường, dám làm dám chịu, nhưng thực tế lại rất thiện lương. Các nàng từng ngầm thỏa thuận với nhau, đã không lấy chồng thì thôi, một khi xuất giá hai tỷ muội sẽ lấy cùng một người. Điều này làm cho thanh niên đồng lứa trong võ lâm điên cuồng. Rất nhiều người đều cho rằng có thể trở thành hôn phu của song kiều, đúng là kẻ may mắn nhất trên đời.

Theo lương tâm mà nói, tứ đại thế gia đều rất đẹp. Ngay cả mẫu thân của các nàng là Lăng Hương Quân, Công Tôn Hiểu Sắc cập Thượng Quan Ngữ Nhạn dù bây giờ đã đứng tuổi nhưng có ai không xinh đẹp, phong vận mê người, dung nhan khuynh thành, bộ ngực sữa cao vút, mảnh mai tinh tế, da thịt trắng nõn, mỗi một tấc da thịt đều tản ra khí tức mê người. Đây là nguyên nhân vì sao con gái của các nàng đều xinh đẹp động lòng người như vậy. Con gái của các nàng đều tiếp nhận huyết thống cao quý. Thấy vậy, Dương Cảnh Thiên tin rằng sắc đẹp cũng di truyền.

Ngoài tứ đại thế gia, thì các phái khác mỹ nữ cũng như vân. Mà chói mắt nhất chính là thiên kim của Đại Giang Minh - Lôi Thiên Chỉ. Nàng có sự quyến rũ của một thiếu phụ, mái tóc mây đen mượt, khuôn mặt trái xoan tuyệt đẹp, cùng với cái mũi thẳng, đôi môi anh đào, vòng eo thon nhỏ, đường cong tuyệt mỹ, dáng người lả lướt, bộ ngực cao ngất, bờ mông đầy đặn mượt mà. Trên người mặc một bộ váy màu xanh trang nhã, váy chỉ dài đến đầu gối lộ ra đôi chân mê người. Qua chiếc váy có thể thấy được cặp đùi ngọc nõn nà khiến người ta mơ mộng.

Đồ trang sức duy nhất trên người nàng là một chiếc khuyên tai bằng thủy tinh, càng tăng thêm vẻ xinh đẹp của nàng. Đôi lông mi thon dài, ánh mắt như mắt mèo, trong đôi mắt trong như nước và linh động đó có một vẻ thần bí không nói lên lời. Chỉ có thể nói là phong hoa tuyệt đại, đẹp tựa thiên tiên để hình dung sắc đẹp của nàng.

Những ngón tay nhỏ và dài của nàng đang cầm một cây chủy thủ nhỏ, làm cho người ta cảm thấy nàng vừa xinh đẹp vừa tự tin.

Dương Cảnh Thiên nhìn thấy mỹ nữ, ánh mắt trợn trừng, nước miếng, máu mũi chảy giàn giụa. Háo sắc và dâm đãng như vậy tự nhiên khó tránh khỏi bị người bên ngoài bất mãn.

Theo lý thuyết, có thể ngồi trên hàng ghế này đều là khách quý của Mộ Dung thế gia. Chắc chắn là xuất thân quý tộc, những người đó tu dưỡng sẽ không quá kém. Nhưng nhìn thấy ánh mắt "Ăn thịt người" của Dương Cảnh Thiên, đặc biệt là "Ăn" người của mình đều không kìm nổi mà trừng mắt nhìn hắn.

Âu Dương Hoa là người đầu tiên không nhìn nổi. Bởi vì hắn vừa lúc ngồi ở bên dưới Dương Cảnh Thiên. Ánh mắt sỗ sàng của Dương Cảnh Thiên đều bị hắn nhìn thấy. Hắn thật sự không thể dễ dàng tha thứ cho Dương Cảnh Thiên vì đã nhìn muội muội của mình với ánh mắt tham lam như vậy. Vì thế lớn tiếng nói với Dương Cảnh Thiên:

- Tiểu tử, ngươi có biết thế nào là lễ phép không?

Dương Cảnh Thiên sửng sốt, quay đầu nhìn tên bảnh bao bên cạnh mình, cười hì hì nói:

- Ta không nhìn ngươi, đồ bảnh bao.

Âu Dương Hoa tức giận nói:

- Nhưng ngươi nhìn muội muội ta.

Dương Cảnh Thiên hứng thú nói:

- Muội muội ngươi? Là ai?

Âu Dương Hoa nói:

- Tiểu tử, ngươi đừng giả vờ. Âu Dương Hoa ta cũng không phải là ngồi không.

Dương Cảnh Thiên không thèm để ý đến, nói:

- Ăn chay và ăn thịt không phải đều để no bụng sao?

Lăng Chí Hào sợ hãi, kéo kéo áo Dương Cảnh Thiên nói:

- Thiếu gia, người này chúng ta không thể trêu chọc.

Liễu Trân Trân dường như cũng nghe thấy tên Âu Dương Hoa, vì thế gật đầu nhỏ giọng nói với Dương Cảnh Thiên:

- Thiếu gia, nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện.

Dương Cảnh Thiên vốn đang rất khoái trá nên không hề tức giận. Nhưng vừa nghe thấy người của mình lại sợ hãi Âu Dương Hoa đến thế, trong lòng rất khó chịu, lớn tiếng nói:

- Âu Dương Hoa thì sao chứ?Ta là Dương Cảnh Thiên danh tiếng lẫy lừng đây.

Dương Cảnh Thiên làm ồn như vậy, ngay lập tức bị người của tứ đại thế gia nhìn đến. Âu Dương Hoa thấy có người ủng hộ mình, lập tức nhảy dựng lên nói:

- Tiểu tử, muốn so chiêu sao?

Dương Cảnh Thiên cười tà nói:

- Thô lỗ, nông cạn, không ngờ động một cái đã muốn đánh? Ngươi cho ta là thằng mới từ núi ra sao. Hơn nữa, ngươi nói đánh là đánh vậy ta còn mặt mũi nào nữa.

Âu Dương Hoa quả thực bị những lời này của Dương Cảnh Thiên làm tức chết.

Liễu Trân Trân không kìm nổi cười phì một tiếng. Thật sự không ngờ được thiếu gia của mình lại hài hước đến thế.

- Tiểu tử....

Âu Dương Hoa nghiến răng nghiến lợi nói.

- Tiểu cái gì mà tiểu. Không có giáo dục. Ta có tên, ta gọi là Âu Dương Hoa.

Dương Cảnh Thiên không đợi Âu Dương Hoa nói xong, còn lớn tiếng hơn nói, hơn nữa có vẻ rất "Phẫn nộ"

- Đại ca, việc gì phải so đo với kẻ thô lỗ đó.

Âu Dương Doanh Doanh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#huy