Chương 28: Tình địch của Gin (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vốn tưởng rằng sẽ xấu hổ vô cùng thậm chí thực khó nuốt xuống một bữa cơm, cuối cùng thế nhưng lại vui vẻ ngoài dự đoán.
Shinichi kinh ngạc, hắn vạn lần không ngờ mình sẽ cùng nam nhân trò chuyện bất tri bất giác thời gian một bữa cơm liền đi qua.
Bọn họ đi chính là một nhà hàng Pháp, địa điểm là Enzo chọn, cách điệu pha cao lại không đến mức theo khuôn phép cũ quá phận xa xỉ. Đối này, Shinichi tự nhiên khách nghe theo chủ, không có gì ý kiến.
Nói đến Shinichi trên người còn mặc đồng phục, địa điểm quá mức theo khuôn phép liền tính chính cậu không ngại, chỉ sợ bảo vệ giữ ở cửa cũng sẽ không dễ dàng để cậu đi vào.
Đơn giản điểm này, không khó coi ra Enzo Morton làm người xử thế cẩn thận chu đáo.
“Nhà hàng này đồ ăn nhà làm được cũng không tệ.”
Gọi món xong, chờ đồ ăn lên bàn,Enzo hướng Shinichi đơn giản giới thiệu mấy món nổi tiếng của nhà hàng.
So với Enzo thuần túy người nước ngoài, rốt cuộc Shinichi mới là dân bản xứ nơi này, loại nhà hàng ăn cơm như này cơ hội tuy rằng không nhiều, lại cũng đã tới vài lần. Cho nên, đối nhà này khẩu vị cũng còn tính hiểu biết, đối với sự giới thiệu của Enzo cũng còn tính đồng ý.
Nhà hàng Pháp này đồ ăn hương vị xác thật thực không tồi!
Món khai vị được đưa lên giữa hai người lặng im một trận.
Liền như vậy không có tiếng tăm gì mà ăn đến kết thúc, sau đó về nhà. Đây là dự đoán ban đầu của Shinichi.
Nhưng mà, sự lặng im lại không có như Shinichi mong muốn vẫn luôn liên tục đến kết thúc bữa cơm.
Nam nhân lại mở miệng, lấy trước mặt khai vị bàn vì dẫn, nói đến đặc điểm đồ ăn nước Pháp, lại từ rượu vang đỏ trên bàn kéo dài ra đối với bất đồng rượu vang đỏ phương pháp đánh giá.
Đợi cho đồ ăn đã mang lên hết, hai người đã từ nước Pháp phong thổ liên tục chiến đấu ở các chiến trường tới rồi Nhật Bản, lại từ Nhật Bản núi Phú Sĩ nói tới Italy thủy thành Venice…

Nam nhân thực hay nói, chẳng những sẽ nói lại còn có thực hiểu được như thế nào gợi lên đối phương nói chuyện, làm ngươi ở từng câu từng chữ vui sướng giao lưu tán phiếm, một chút một chút mà bỏ xuống phòng bị.
Chờ đến Shinichi bỗng nhiên ý thức được chính mình cùng một nam nhân gần như hoàn toàn xa lạ nam nhân nói thoả thích thời điểm, bọn họ đã từ tác giả của Holmes- Arthur · Conan nói cho tới Agatha · Christy, thậm chí còn nói cập tới rồi cha của cậu Kudo Yuusaku.
Shinichi trên mặt không hiện, trong lòng lại run rẩy không ngừng.
Cậu nhìn thoáng qua nam nhân đối diện biểu tình tự nhiên, nội tâm không khỏi hoài nghi chẳng lẽ là bởi vì cậu gần nhất lâu lắm không có cùng người trò chuyện qua lại vừa vặn không có vụ án gì, cậu quá tịch mịch?? Nếu không, trước mắt cậu nói chuyện phiếm như thế nào sẽ như vậy nhiều, quả thực không hợp tình lý!
Nghĩ đến đây, Shinichi bưng lên rượu vang đỏ ly cúi đầu uống một hớp lớn, che dấu kinh ngạc trong mắt lúc này. Cậu đã thành niên, có thể uống rượu, bất quá ngày thường Shinichi cũng không mê rượu, rốt cuộc chỉ cần tưởng tượng đến say rượu sau la lên hét xuống như bác Mori, cậu liền đối rượu thứ này liền nhấc không nổi nửa điểm hứng thú. Enzo vẫn luôn không dấu vết mà quan sát đến thiếu niên, tự nhiên không có bỏ qua quá thiếu niên trong mắt kia mạt chợt lóe lướt qua dị sắc. Cùng thiếu niên nói chuyện với nhau thực vui sướng, thiếu niên tài trí làm hắn kinh ngạc, cũng làm cho ý định có được thiếu niên của hắn càng thêm mạnh.
Này nhìn nội dung như nói chuyện không đâu nói chuyện phiếm, lại làm Enzo đối thiếu niên lại có hiểu biết mới.
Gin đối với thiếu niên trước mắt này dạy dỗ cũng không hoàn toàn, ít nhất ở hắn xem ra còn xa không có đạt tới trong trình độ hắn dự đoán. Thái độ thiếu niên đối đãi một nam nhân cố tình tiếp cận cùng với nói là phòng bị đảo còn không bằng nói là bản năng đối nguy hiểm sự vật bài xích. Enzo cơ hồ có thể khẳng định, thiếu niên đối hắn phòng bị cùng tình yêu không hề liên quan.

Thiếu niên tại phương diện này còn thực chất phác ngây thơ, liền giống như một đứa trẻ hồn nhiên vô tư, vừa không cảm kích cũng không biết điều, rất khó tưởng tượng thiếu niên như vậy thế nhưng sẽ là tình nhân của Gin người trong mắt chỉ bao dung người chết kia.

Hiểu biết đến càng nhiều, hắn đối thiếu niên này, đối thiếu niên này cùng Gin hết thảy liền càng cảm thấy hứng thú. Có thể nói, hắn hiện tại đối tìm kiếm gút mắt giữa Gin cùng thiếu niên càng sâu hứng thú với đối thiếu niên bản thân.
Có lẽ thiếu niên xác thật có độc đáo mị lực,  nếu không ánh mắt hắn cũng sẽ không vì thiếu niên hấp dẫn, không phải sao?
Nhưng là, đem cái này bị hấp dẫn đối tượng thay đổi thành Gin, tổ chức số một sát thủ, tổ chức phía sau màn người cầm quyền,  Gin từng bị gọi là ‘ cổ máy giết người ’, làm người khó có thể tin đồng thời lại làm người cảm giác phá lệ có ý tứ.
Một bữa cơm ăn xong, nam nhân thành ý đưa tiễn, Shinichi chỉ hơi chần chờ liền gật đầu đồng ý. Nghĩ chính mình vừa mới mới cùng nam nhân trò chuyện với nhau thật vui, tuy rằng còn không thể nói là bạn bè, lại chung quy không hề xa lạ, đột nhiên biến sắc mặt cự tuyệt, giống như thế nào đều là cậu làm kiêu.
Cùng phía trước lần đó giống nhau, ở tiến vào trước khun nhà mình, Shinichi liền kêu ngừng xe.
“Đưa đến nơi này là được, hôm nay cảm ơn.” Shinichi cũng không am hiểu như thế nào nói loại này xã giao đối đáp, cho nên nói được có chút biệt biệt nữu nữu.
Đẩy ra cửa xe chuẩn bị xuống xe, cổ tay thình lình bị người một phen giữ chặt, Shinichi phản xạ tính tránh một chút. Đối phương tựa cũng ý thức được không ổn, lập tức liền buông lỏng tay ra.
Shinichi quay đầu lại nhìn về phía nam nhân bởi vì duỗi tay kéo cậu mà nửa người trên hơi hơi dò ra cửa xe nam nhân, “Ngài Morton?” Mắt lộ ra hồ nghi.
Enzo từ trong túi áo móc ra một trương giấy cứng phiến đưa cho Shinichi, “Đây là danh thiếp của tôi, mặt trên có số điện thoại. Hôm nay bữa tối cùng cậu nói chuyện phiếm, đều làm tôi cảm thấy phi thường vui vẻ”


Shinichi tùy tay tiếp nhận tấm danh thiếp thiết kế đơn giản không có bất luận cái gì dư thừa trang trí, cười gượng nói một câu, “Tôi cũng vậy.”
Sau đó, cậu dùng ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp danh thiếp, tiêu sái mà hướng nam nhân vung tay lên từ biệt liền xoay người cũng không quay đầu lại mà đi rồi.
Thẳng đến thanh âm ô tô phía sau nổ vang dần dần đi xa, Shinichi lúc này mới quay đầu lại nhìn lướt qua. Đường phố hai bên hoa mỹ nghê hồng trong bóng đêm nhuộm đẫm mở ra, đèn xe ô tô lui tới lấp lánh nhấp nháy, cảnh tượng giống như là một bức tranh sơn dầu.
Thu hồi tầm mắt, linh hoạt ngón tay như là vô ý thức mà lật đi lật lại thưởng thức tấm danh. Lúc đi qua một cái thùng rác, cũng chỉ thấy Shinichi ngón tay quay cuồng danh thiếp như bay, theo sau danh thiếp liền bay đi ra ngoài. Đêm xuống,  danh thiếp màu trắng lượn vòng phảng phất một con phi nga phấn đấu quên mình, lại cuối cùng chỉ phi vào thùng rác quái đản mở miệng, bị hoàn toàn nuốt hết.
Shinichi rũ xuống mi mắt nhìn xuống, lại nhìn về phía cái thùng rác cách đó không xa hắc thuân thuân mở miệng. Trong lòng cậu có một chút hối hận, vô luận như thế nào câun cùng nam nhân nói chuyện phiếm xác thật thực vui sướng, nhưng là……
Nếu ném liền ném đi!
Tiến đến trước cửa nhà, Shinichi phóng mắt nhìn quanh một vòng mọi nơi, cư dân khu này một mảnh thực an tĩnh, phía trước đi bộ trên đường, bởi vì vào đêm xuân hàn se lạnh, cũng nhìn không tới người đi đường hoặc là xe tư gia.
Shinichi không phải không có châm chọc mà câu môi tự giễu, cũng không biết bắt đầu khi nào, những người bị phái tới giám thị cậu đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Cho nên, kỳ thật cậu không bao giờ dùng cố kỵ cái gì.
Tựa hồ, cậu hẳn là vì thế cảm thấy cao hứng mới đúng!

Tác giả có lời muốn nói: Kế tiếp sẽ có một cái án tử, đương nhiên bên trong vẫn là sẽ có mạc đốn tiên sinh.
Sau đó chúng ta liền tiến chính đề.
Cái gì? Các ngươi hỏi Gin đang làm gì, nga, hắn đang ở trù bị đả kích mạc đốn tiên sinh gia tộc _(:зゝ∠)_
Này chương có điểm thiếu, đại gia thứ lỗi, vừa vặn nơi này có thể đoạn chương ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net