Chương VIII: Sau chia tay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh thật sự là con người giả dối, xấu tính. Tự nhủ với mình như vậy, em khẽ đưa tay với lấy chiếc điện thoại. Em xóa tất cả lịch sử chat, ảnh, block tất cả liên lạc. Từ bao giờ, em đã trở nên nhẫn tâm đến thế? Chưa bao giờ, trong lòng em, mọi thứ lại rối ren đến vậy. Chưa bao giờ, trong cuộc sống của em, mọi điều lại trở nên phức tạp đến thế. Liệu có phải do anh là cơn bão lướt qua cuộc đời? Liệu có phải anh sinh ra để thử thách em?

Em không thế hiểu những quan tâm bạn bè đã dành cho em. Em không cảm thấy những giọt nước mắt đắng cay và hận thù cô bạn yêu quý đã rơi vì em. Em không hiểu được những chấn thương cả về sinh lý lẫn tâm lý mà thằng bạn thân đã gánh chịu những lần anh chửi em. Trong đầu em hoàn toàn trống rỗng. Em vô thức cắm mặt vào học, chỉ để lấp đầy khoảng trống trong não, để hoàn toàn quên đi được anh. Tại sao anh có thể nhẫn tâm đến thế? Tại sao anh có thể lạnh lùng băng qua đời em đến thế? Anh vô tình xông vào trái tim em không gõ cửa, rồi cũng đi ra mà không khép cửa vào. Rốt cuộc, tình yêu là gì anh ơi?

Làm ơn, sau này, nếu có ai yêu phải em, xin đừng bỏ rơi em như cách người trước đã từng. Trái tim em không thể chịu thêm đau đớn nữa. Cánh cửa vào trái tim em ngày càng khép lại, em sợ cảm giác không thấy lòng mình rung động, em sợ trở thành con người vô cảm và nhẫn tâm, em sợ lắm. Xin hãy hiểu cho em, xin đừng cố an ủi em, xin đừng lo lắng quá cho em. Em sẽ vững bước trên đôi chân của mình, và em sẽ cố không gục ngã, và chỉ gục ngã trước người em thương.

Em đang trải qua những ngày bận rộn vô cùng. Em thấy rất mỏi mệt và áp lực. Em thấy sợ cảm giác cô đơn đến lạnh người khi thiếu anh, nhưng cảm giác đó đã qua rồi, khi bên cạnh em có những người em yêu quý. Cuộc sống em thật sự tốt đẹp hơn khi vắng bóng anh. Em cảm nhận tình yêu thương của mọi người, em cảm nhận sự ghê rợn của cô đơn, và cô gái nhỏ trong mắt anh giờ đã lớn lên nhiều lắm.

Anh ơi, hãy yêu đương cho thật nghiêm túc. Xin đừng đem tình cảm của em ra để đùa giỡn. Một khi em đã dành tình cảm cho anh, nếu thấy phiền xin hãy từ chối. Đừng kéo dài thời gian để em chờ đợi trong vô vọng. Đừng lăng nhăng với cô gái khác nếu thật sự thích em. Một khi anh đã phạm phải lỗi như trên, em sẽ rời đi thật nhẹ nhàng trong cuộc đời anh, rời đi khi anh đang đắm chìm trong những mối tình của sự giả dối. Dẫu biết điều đó thật sự nhẫn tâm nhưng em vẫn phải làm thôi.

Ngoài kia, em chỉ là một hạt cát nhỏ bé trong hàng tỉ cô gái xinh đẹp. Em có thể là hạt cát trong mắt mọi người, nhưng sẽ là cả một viên ngọc trai trong lòng ai đó. Anh có thể chỉ là hạt sạn trong đầu mọi người, nhưng một khi em thích anh, anh sẽ là viên kim cương quý giá. Nhưng tại sao anh nỡ phá hỏng viên kim cương đó trước sự chứng kiến đau lòng của em? Bây giờ anh thậm chí không tồn tại nữa rồi. Có quá nhiều thứ để em bận tâm, và kí ức về anh cứ mờ dần tự lúc nào không biết. Chỉ biết trong tim em đã từng tồn tại một người con trai...

Anh ơi, nếu có kiếp sau, xin đừng từ chối em lần nữa. Em biết mình không thể có cơ may gặp lại nữa rồi. Anh hãy sống cho trọn thời thanh xuân, anh hãy yêu lấy bản thân mình một chút đi.

Còn bây giờ, xin nói với anh những điều em đã giấu bấy lâu nay...

Tôi không phải hạng người con gái yếu đuối như anh tưởng đâu, đồ khùng. Tôi chỉ thử anh qua sự yếu đuối mà thôi. Tôi mạnh mẽ như những gì tôi mong đợi. Tôi có thể đánh đập anh, chửi mắng anh cho xứng với những gì anh làm, đồ tệ bạc. Nhưng tôi chọn cách im lặng, vì tôi thấy anh không đáng làm đối thủ của tôi.

Tôi có thể yêu anh nhiều, nhưng việc chia tay với tôi chỉ như ăn một thứ bột đắng. Vị đắng sẽ từ từ tan biến đi mất, và tôi sẽ không vấn vương anh.

Chào nhé, kẻ tồi tệ. Thanh xuân của tôi không chỉ dành cho anh đâu.

Anh hiểu không? Anh đã khiến em thành ra như thế đấy. Giờ thì không còn hi vọng gì nữa anh à. Em xin phép được nói lời từ biệt.

Thanh xuân ấy, em sẽ không chỉ thích mình anh đâu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#romance