Bất ổn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi.
Đang cực kì tức giận.

Tức giận đến mức, nhắn tin thôi cũng làm biếng.

Tôi hiểu cái cảm giác muốn độc chiếm, nhưng đó nhất quyết là ngộ nhận.
Thứ đó không phải tình yêu gì.
Nó là cái cảm giác khó chịu của một đứa con nít khi món đồ chơi yêu thích của nó bị lấy mất.

Ghen ư?

Cái thứ cảm xúc của tình yêu.
Nhưng cũng không phải của tình yêu.

Một con dao hai lưỡi.
Sẵn sàng tổn thương người khác và bản thân.
Có ích gì?

Từ bỏ đi.
Mọi thứ đã vốn không thuộc về guồng xoay ban đầu.
Thì làm ơn, níu kéo không có tác dụng.

Không phải ai cũng bốc đồng.
Vì dồn nén quá lâu không thể kiềm chế thêm, tôi quyết định dứt khoát.

Hơn ba tháng, tôi được gặp gỡ những con người mới.
Thân quen được những người tôi thật tâm xem như là "bạn".

Nhưng rồi thì sao?
Những điều ban đầu vốn không tồn tại.
Trẻ con. Bốc đồng.
Tại sao mà lại thành ra như vậy?

Là do tôi đã quá ngu ngốc khi nghĩ rằng mọi thứ sẽ ổn khi không làm quá mọi chuyện lên?
Hay do mọi thứ đã vốn vuột khỏi tầm kiểm soát mà tôi không chú ý đến để nó càng trở nên điên loạn?

Sự im lặng.
Đáng sợ.
Nhưng không sao, mọi chuyện sẽ ổn.

Vì vốn dĩ quy luật tự nhiên rằng mọi thứ đều ổn.
Ngoại trừ cái trật tự vốn có của nó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC