Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Cho hỏi, ở đây có phải là dinh thự Lockser không?

Cheria và Lyon nhìn xung quanh, thị trấn nhỏ này bị bao quanh bởi màn mưa và nó hoàn toàn không có dấu hiệu chấm dứt.

Lúc hỏi đường để đến dinh thự này thì anh đã nghe một số lời than phiền về một cô gái.

_ Con nhỏ đó lại quay về rồi.

_ Cứ mưa mãi thế này thì buôn bán kiểu gì.

_ Tiểu thư Lizy giúp chúng ta bao nhiêu thì con nhỏ đó lại là phiền phức. Sao không chết quách đi cho rồi.

Chúng đại loại là những lời than phiền như vậy.

_ Lyon, bộ anh không thấy thị trấn này rất lạ sao?

Đúng vậy, rất lạ. Chỉ có ở đây là mưa trong khi xung quanh là nắng vàng rực rỡ. Ở đây mang một màu sắc u ám rõ rệt.

_ Anh là Lyon Vastia của hội Lamia Scale. Tiểu thư chúng tôi đang đợi anh đấy.

-----------------------------------------

_ Gajeel, còn bao lâu nữa là tới. - Erza

_ Ọe... khoảng... khoảng.... ọe.... một ngày.... ọe.... nữa.

_ Im... ọe... đi.... ọe... thằng.... ọe... trọc lông mày... ọe... nghe... ọe.... gớm quá.

_ Mày... ọe... nhìn lại... ọe... mày đi... ọe.

Mặc dù bị say xe nhưng Natsu vẫn cố nói lại cho bằng được. Nếu cứ để bọn họ như thế này thì thật sự dở khóc dở cười.

_ Này Natsu, cậu đừng có cố nữa. Wendy, em giúp bọn họ đi.

Lucy cười cười, hai người này thật là. Cô lại lướt mắt qua chỗ của Gray, nếu là bình thường thì thể nào cậu ta cũng sẽ nhảy vào nhưng hiện tại vẫn trầm mặc không nói gì. Không biết tại sao cô lại có linh cảm không tốt về chuyện này.

_ Tớ có linh cảm xấu về chuyện này.

Lời trong lòng chưa kịp nói ra thì bên cạnh Erza đã nói ra trước. Mọi chuyện lại rơi vào khoảng không trầm lặng.

_ Gray, cậu thấy sao? - Erza.

_ Tớ không biết.

------------------------------------------

_ Tôi là Lyon Vastia, còn đây là Cheria.

Xưa nay, Lyon thường có thiện cảm với gái đẹp, nhưng không biết vì sao mặc dù cô gái này khá đẹp nhưnh anh lại không muốn lại gần.

_Xin chào, tôi là Lizy Lockser. Người đã thuê anh.

_ Theo như nhiệm vụ, cô muốn tôi đóng băng một cơn mưa. - Lyon.

_ Nhiệm vụ này căn bản không thể thực hiện.

Cheria lên tiếng, mưa là hiện tượng tự nhiên sao có thể nói dễ như vậy.

_ À, chuyện này khá đơn giản. Mưa ở đây đơn giản là do con người gây ra, anh chỉ cần đóng băng cô ta để tôi phong ấn lại. Mọi chuyện chỉ có như thế.

_ Xin lỗi, pháp sư chúng tôi có nguyên tắc không làm hại đến tính mạng con người. E rằng nhiệm vụ này tôi không thể nhận. Cheria chúng ta đi thôi.

_ Vậy thì như thế này thế.

Lizy đứng lên, từ từ di chuyển về phía Cheria. Đưa tay lên.

_ 3, 2, 1.

Cheria từ từ ngã xuống, trên cổ đã là lưỡi dao bạc lạnh lẽo.

_ Một mạng đổi một mạng, thế nào. Huống chi, anh còn có được 500.000 jewel. Như vậy là quá hời rồi.

_ Chết tiệt, cô bỏ thuốc vào trà.

Lizy cười, nụ cười tự mãn. Cô thích đùa giỡn với người khác như vậy.

_ Anh yên tâm, trà của anh hoàn toàn bình thường. Bây giờ chúng ta bắt đầu nhỉ. Người đâu, lôi cô ta xuống đây.

_ Xin lỗi tiểu thư, cô chủ chúng tôi không muốn xuống.

Ông là quản gia ở đây rất lâu rồi, từ lúc bà chủ còn sống. Cô chủ mới là người thừa kế cái nhà này, bọn họ từ khi bước vào đều hống hách như vậy. Là do lấy tro cốt bà chủ ra uy hiếp cô chủ, bằng không thì bọn họ làm gì có ngày hôm nay.

_ Tôi không cần biết, lôi cô ta xuống đây.

Lyon mở to mắt, mái tóc xanh biển quen thuộc, gương mặt dường như đã khắc sâu vào trong ý thức, nhưng chỉ có đôi mắt dường như đã trở lại với vẻ ảm đạm của ngày trước.

_ Juvia.

Nhìn người vừa gọi mình, vẫn là vẻ ảm đạm đó. Bộ dạng hiện tại của cô chắc thảm hại lắm nhỉ.

_ Lyon.

_ À, thì ra là hai người có quen biết nhỉ. Nhưng mà hiện tại không có chỗ cho cô lên tiếng.

Lizy vừa nói vừa cầm roi quất về phía Juvia. Không suy nghĩ được nhiều, Lyon đã chạy ra đỡ cho cô. Đường roi chạy dài trên lưng, máu dường như đã bắt đầu chảy. Đó là một loại roi đặc biệt, có thể truyền ma thuật vào nên khi đánh vào chẳng khác nào bị dao cứa trên da thịt vậy.

_ Lyon, anh điên à.

Mắt Juvia dường như đỏ lên, đây là lần đầu tiên ở nơi đây có người dám đứng ra bảo vệ cô.

Lyon cười cười, đau thật.

_ Em không sao là tốt rồi.

_ À, tình thâm lắm nhỉ. Mà bây giờ tôi mới thấy, anh đúng là một nam pháp sư đẹp trai nhỉ. Nhưng mà Lyon Vastia, giữa cô ta và cô bé dễ thương đang ở bên kia anh chỉ được phép cứu được một thôi.

Juvia cắn môi, cô ta lại dùng thủ đoạn này. Đẩy Lyon ra một chút.

_ Cô đừng hối hận vì những gì mình đã làm.

-------------------------------

Mong mọi người ủng hộ cho mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net