#19 - tổ hợp - Xmas

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8:27 p.m -t2 -24/12/2018 

Tổ hợp đoản Giáng Sinh - "Kỉ vật"

Phần I: Cố vật:

-Em nghĩ em không nên đến.
-Tại sao cơ chứ?
-Em thấy thật không hay nếu em đến lục lọi nhà người khác.
-Thôi nào, em đến để phụ giúp dọn dẹp lại nhà kho cũ của nhà anh cơ mà.
-Nhưng mà-
-Ta đến nơi rồi.
Alma, trên vai vác một balo và túi quần đằng sau nhét một đôi bao tay vải. Anh đánh mắt về phía một căn chòi cũ kĩ. Căn chòi đó chính là là kho để đồ của nhà Savard. Nó nằm trong khu vườn xum xuê cành lá rộng chừng thửa ruộng sau nhà của họ. Để đến kho cũng chỉ mất có vài bước chân. Dù nói vậy, đã đi vào khu vườn này thì ai cũng đều có cảm giác đi vào một khu rừng thưa. Kể cả chính những chủ nhân quen thuộc.
La Verne và anh dừng lại trước cửa căn chòi. Vì không có thềm đá nên cánh cửa gỗ dí sát xuống mặt đất mà giờ đây, nó đã gần như liền với đất mẹ do bùn và cát dính vào khe hở dưới cửa.
-Em nghĩ đây là đi lục lọi nhà "người khác" hả? -Alma lướt dọc một lượt tổng thể cái nhà kho, có chút bó tay về nó và nói với La Verne.
-Dù sao cũng là lãnh thổ nhà anh mà. -Tuy đã sẵn sàng nào đồ nghề nào công cụ để hỗ trợ Alma dọn dẹp cái nhà kho, cậu nhóc đầu vàng óng vẫn tỏ ra phân vân như thể việc này thực sự là một việc xấu xa.
-Anh kệ đấy. Dù sao cái chòi này vẫn cần phải được "tắm rửa" xong xuôi trước đêm Giáng Sinh hôm nay. Nếu em không chịu giúp thì anh đành làm một mình vậy. Và Axelle hôm nay sẽ không ở đây để dọn kho cùng anh. Chị ấy đang cùng bà Ilverna chuẩn bị một số món đồ ngọt. -Alma nhún vai, cố tình trêu trọc thằng bé.
La Verne cúi gằm mặt xuống. Có lẽ nó cảm thấy mình thật đáng trê trách khi không giúp đỡ gì được cho anh lại còn nói mấy lời như thế. Trời ạ bé cưng của tôi!
-Ahaha anh đùa thôi. Vào trong đi. Như anh nhớ thì nhà anh bỏ khá nhiều thứ bị lãng quên ở trong lắm.
La Verne vội gật đầu. Cậu bé chắc đang sốt rột muốn hoàn thành công việc giúp Alma của cậu đây. Lạy Merlin! Alma chắc phải tụ tập hết phúc đức của anh vào kiếp này mới gặp được một con người đáng yêu như La Verne.
Đại khái điều đầu tiên phải làm trước khi dọn kho là mở cánh cửa hiện như đang bị gắn "keo" với mặt đất này. Không khó khăn nhưng phải mất nhiều thì giờ hơn là mở một cánh cửa bình thường. Sau đó thì hai anh em họ dọn một lèo đồ đạc từ ngoài cửa vào trong đến chiều. Họ ăn bữa trưa mẹ Ellean mang đến và lập tức quay lại công cuộc ngay sau khi phủi đống vụn bánh quy tráng miệng vào khăn gói. Nhà Savard chắc chắn đã bỏ rất nhiều thứ đồ cũ vào trong này và quên bẵng đi trong rất nhiều năm. Có lẽ hơn nửa là đồ từ khi còn ở Mỹ sau khi qua Anh thì không dùng nữa. Quy tắc dọn là hỏng thì bỏ vào bao đem về sửa, còn lại thì lau sạch sẽ và sắp xếp lại chỗ đặt.
-Alma. -La Verne vừa tìm thấy một trong những món đồ cũ và thằng bé không biết phải xử lý như thế nào.
-Ơi? -Alma quay lưng lại, dời mắt khỏi chiếc chổi bay cũ của bố Alva. Một hình ảnh thân thương hút vào mắt anh. Là cái mà La Verne đang cầm trên tay - cây đũa thần cũ của Alma, nó đã bị gãy đôi.
-Ôi Merlin! Phải mấy năm rồi anh mới thấy lại nó. Đũa cũ của anh đấy. - Alma lại gần, nhận lấy hai mảnh gỗ vẫn còn rơi ra một ít bụi tiên.
-Cây anh đang dùng không phải là cây đũa đầu tiên sao?
-Không. Thật xấu hổ khi phải kể cho ai đó nghe về việc này nhưng ngay hồi năm nhất, anh đã lỡ làm gãy cây đũa thần đầu đời của mình. -Alma mân mê vật trên tay, giọng nói tràn đầy vẻ hoài niệm. Nhìn thấy vẻ mặt tò mò nhưng lưỡng lự của La Verne, anh cười trừ.
-Hồi đấy anh thi leo cây với bọn bạn. Axelle ở dưới gốc cú lét anh thế là anh trượt chân rớt xuống. Lúc đó trèo chưa cao nên ngã xuống không sao cả. Nhưng cây đũa anh đút sau túi quần nên lúc đấy ngã xuống nó đè đúng vào cục đá. Đũa của anh là loại không dẻo, vậy là nó gãy luôn.
-Anh mua phải đũa rởm rồi. -La Verne bất lực vuốt mặt.
-Há?!
-Có một tiệm đũa thần Olivander's giả ở Hẻm Xéo. Cái tiệm đó chuyên lừa mấy đứa nhóc ngu ngơ hay đi một mình và những vị khách không thân quen với nơi này. 
"Lúc đi mua đũa và sách, mình đi một mình... Bà nó!"
-Còn về cây hiện tại thì chắc chắn là hàng xịn rồi. Cái tiệm giả mạo đó bị cho lên phường ngay sau khi phụ huynh và các giáo sư phát hiện ra điều bất thường ở đũa thần của bọn trẻ.
Một thoáng im lặng buồn cười trôi qua. Và rồi cả hai đều ngầm quyết định dẹp ngay cái chuyện đáng xấu hổ này đi. Tuy vậy, coi bộ Alma vẫn yêu thương cây đũa cũ lắm. Anh nghĩ rằng anh sẽ đóng hộp kính cây đũa này vào ngày mai.
Cuồi cùng thì căn chòi cũng đã sáng tinh tươm và hai đứa có thể về ăn tối cùng với con gà tây nướng thơm lừng của nhà Savard. Bà ngoại Ilverna vẫn yêu quý La Verne như ngày nào và mọi người đều hùa theo bà như thường lệ. Đây là Giáng Sinh thứ hai cậu nhóc đã đón cùng gia đình Savard. Cậu luôn cảm thấy không khí ở đây thật ấm áp và vui vẻ. Quả thật là mừng thay cho Alma.
Không chỉ ăn tối cùng, La Verne còn được tham gia tiết mục nhận quà ở dưới cây thông của nhà họ nữa. Thật đáng yêu! Tất nhiên những món quà này đều do mỗi người góp một thứ và không được lấy hộp quà mà mình đã chuẩn bị. Và La Verne, đã đến đây đón Giáng Sinh, thì cũng phải "giao nộp" một món.
-La Verne, con chọn trước đi. -Bà Ilverna đôn hậu lại mời cậu nhóc như năm ngoái.
Cậu nhóc biết là bà sẽ cho cậu chọn trước. Tuy đã trải qua một lần rồi, song La Verne vẫn rén lắm. Nhưng cậu biết bà sẽ nhất quyết không để ai lấy quà trước cậu đâu. Vậy nên dù ngại, La Verne vẫn chậm rãi đến trước cây thông nhỏ trước lò sưởi ấm áp. Phân vân ít giây, thằng bé cầm lên một hộp bọc giấy in hình sô cô la. Bấy giờ bà ngoại Ilverna mới hài lòng và nhìn về phía hai chị em sinh đôi.
Chẳng chần chừ lâu, Axelle và Alma vui vẻ nhảy đến bên gốc cây ngay tắp lự, chẳng đứa nào rề rà như ai kia. Axelle chọn ngay một hộp gói bọc xanh lá cây mà không cần suy nghĩ, rồi cô bé trở về ngồi gác hai chân lên ghế sô-pha cạnh mẹ Ellean. Alma bị thu hút bởi một chiếc hộp bé nhỏ, giấy bọc chỉ là một màu đỏ đơn thuần. Anh cầm hộp đó lên và chợt có một cảm giác hài lòng trào dậy. Anh không để ý rằng ở đằng nào đó có người vừa vô thức mỉm cười vui sướng.
Sau bọn trẻ là các bậc phụ huynh. Tuy chẳng phân vân như La Verne, song lại không nhanh như hai con người tí tởn phơi phới tuổi xuân kia, các bậc phụ huynh chọn quà rất đơn giản - họ đến và lấy ngay món quà đầu tiên họ nhìn thấy.
Và giờ, khi mọi người đều có đầy đủ quả của mình, họ mở chúng ra. Dưới những lớp bọc quà là các món đồ dễ thương mà từng thành viên trong gia đình đã chuẩn bị.
Ông ngoại Fergal nhận được một hộp gồm năm đôi tất có hình tuần lộc và nhiều màu khác nhau, đó là quà của Axelle. Bà Ilverna dễ mến nhận được một đôi găng tay mềm mại màu me. Bố Alva đã tự hào mua nó về và tự mình gói quà. Về phần ông ấy thì món quà bố Alva nhận được là một chiếc áo len tự đan. Đó chắc chắn là áo được đan ra từ tay bà ngoại. Bố Alva thích lắm. Mẹ Ellean nhận được một bộ cốc đôi. Hiển nhiên là bà sẽ để chiếc cốc còn lại cho ông chồng mình. Hay thật! Bố Alva còn gián tiếp nhận được thêm một món quà nữa cơ đấy. Thú vị thay, người đã chuẩn bị món quà lãng mạn này lại là ông ngoại cơ đấy. Chị gái Axelle rất phấn khích khi quyển "Tất tần tật về Thunderbird" hiện ra sau khi xé đi lớp giấy bọc. Mẹ Ellean hẳn đã cố tình mua quyển này về cho cô bé. Và cô bé nhận ra ngay từ khi nhìn lớp bọc. Cô biết chắc đằng sau nếp giấy gói quà ấy chính là một quyển sách.
Còn về món quà của hai người còn lại. Trùng hợp thay họ lại nhận được quà của nhau. Khi La Verne mở nắp hộp ra, cậu thấy ngay một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ có tua rua ở cuối.
-Ồ! Quà của anh đấy. Tốt quá nhỉ. Giờ em sẽ không bị lạnh lúc ngồi đọc sách ở ngoài trời nữa. -Alma mỉm cười tươi rói với cậu nhóc. Phải không con tim bé xinh trong lồng ngực kia vừa trật mất một nhịp.
-Cái đó... - Cậu chỉ tay về phía hộp quà trong tay Alma. -Nó là của em.
-Vậy sao! Là gì nhỉ?!
Alma đã có cảm giác đây là quà của cậu ngay lúc anh nhìn thấy nó. Anh mở nó ra trong háo hức. Anh sẽ nhận được gì từ tình yêu bé nhỏ của anh đây?
-... -Alma hơi bất ngờ. -Cái này... Em mới làm hả?
-Vâng. Lúc đến nhà em có mang một hộp quà khác. Cuối cùng chẳng biết thế nào mà em lại bỏ món đó đi và làm món này.
Trong tay Alma là một quả cầu tuyết. Bên trong quả cầu là mô hình cây đũa phép cũ của anh đang chậm rãi xoay vòng trong bụi phép và tuyết rơi. Một lần nữa Alma mỉm cười. Anh kéo La Verne vào lòng và ôm cậu nhóc thật chặt. 

GIÁNG SINH AN LÀNH NHAAAAAA CÁC TÌNH YÊUUUUU !!
Dù tôi không theo đạo Thiên chúa nhưng Giáng Sinh đối với những người trong đạo cũng giống như người Việt với Tết Cổ truyền vậy. Đây đều là một dịp lễ để ta ở bên những người ta yêu thương, ở bên gia đình và tình yêu của mình. Nếu nhà nhà ở Việt Nam đều tụ tập đầy đủ các thành viên trong gia đình vào ngày Tết, thì đối với nhà Savard cùng La Verne nói riêng và những người phương Tây nói chung thì cái "Tết" ấy chính là ngày Giáng Sinh. Nhân dịp sắp đến lúc mười hai giờ đêm ngày hai tư tháng mười hai - một đêm đặc biệt - tôi muốn chúc cho các bạn của tôi, chính là bạn đó, một ngày Giáng Sinh an lành, vui vẻ và hạnh phúc.
Gửi đến gia đình đáng yêu - nhà Savard của tôi, chúc mọi người luôn dễ thương như thế này nhé. Luôn yêu thương nhau và yêu thương La Verne, dù gì cũng sắp thành con dâu chính thức rồi. Axelle và Alma luôn thân nhau nhé, Alma và La Verne luôn yêu nhau nhé, bà ngoại tiếp tục làm bánh, ông ngoại tiếp tục dặn dò những đứa cháu của mình, bố Alva luôn hùa theo bà ngoại và mẹ Ellean luôn dõi theo những đứa con của mình nha!

Và xin chúc riêng một người bạn của tôi - người đã mang nặng nhưng đẻ không đau ra La Verne Easter yêu dấu, mẹ Blu thân mến. Tớ dự định viết cho cậu đủ ba cặp cơ, nhưng tại do bắt đầu viết muộn với lại viết lâu nên mới đây thôi nhé. Cậu bảo tớ không không tặng cậu cái gì cơ mà thực ra tớ tặng hơn bị đầy đủ nha. Vừa đáng yêu vừa đúng giờ. Còn gì bằng nữa đâu mà!
Chúc cậu Giáng Sinh vui vẻ. Nhớ mãi yêu thương con mình và CON TÔI cũng như yêu thương bản thân nha!

Hoàn Phần I

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net