Chương 40+41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh hùng cứu mỹ nhân. Không biết có tiếp tục motip cũ đến cực điểm, mỹ nhân yêu anh hùng không? Hóa ra đuổi bọn giám ngục là Tình Dược hiệu quả nhất." Oner nhếch miệng cười.

" Câm miệng, Oner! Cậu đã cười nhạo tớ cả một buổi chiều!" Keria giận dữ.

Oner không hề lo lắng Keria giết người xả giận, vẫn nhàn nhã như trước. " Có lá gan làm thì đừng sợ người khác nói. Cái tớ nói là đã nhẹ nhàng nhất. Cậu có muốn nghe những lời kinh khủng hơn không? Tin tức mới nhất từ Hufflepuff. Tớ đã nghe ngóng được. Cậu bị miêu tả như một kẻ cuồng tình dục, vô số nữ sinh đáng thương ngã quỵ dưới móng vuốt của cậu. Ai nói Hufflepuff đều là những kẻ ngu ngốc? Tớ cho rằng bọn họ rất có năng lực tưởng tượng."

" Được rồi, Oner, làm ơn!" Keria rên rỉ ngồi xuống sofa.

Rốt cục Oner cũng nghiêm túc. " Vậy nói chuyện chính. Cậu định giải thích thế nào với giáo sư Gumayusi đây?"

10:05, Keria bưng một khay thức ăn đứng trước tẩm thất của Gumayusi. Trên cánh cửa theo phong cách Rococo là một con rắn lớn lười biếng liếc mắt nhìn cậu, sau đó chán nản cúi đầu.{ Thực nhàm chán, lại một tên nói tiếng người.}

{ Nói thật, yêu cầu của ngươi quá cao. Nói được xà ngữ là thiên phú hiếm thấy.} Keria nói.

Con rắn kinh ngạc nhìn cậu, rất muốn tiếp tục nói chuyện phiếm, nhưng cửa đã mở. { Được rồi, xà ngữ giả không cần mật khẩu.}

Thấy Keria đến, Gumayusi buông cuốn Bách khoa toàn thư hắc ma pháp thế kỷ hai mươi ra, mỉm cười hỏi: " Có việc gì sao? Ta nghĩ em đang cùng các học sinh mở tiệc."

Keria đưa cái khay tới trước mặt Gumayusi, xấu hổ nói: " Bữa ăn khuya của ngươi. " Ánh mắt bối rối đảo xung quanh.

Đồ ăn nhìn tạm được, có thể ăn, Gumayusi nghĩ. " Em làm sao?" Tài nấu ăn của Gia tinh chắc chắn tốt hơn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Keria lập tức đỏ ửng, tiếng nói nhỏ như muỗi kêu, " Đúng vậy, tuyệt đối có thể ăn...... nên......" Tiếng của cậu nhỏ đến mức không nghe được.

Kỳ thật, cho dù ăn xong có lập tức ngộ độc Gumayusi cũng sẽ mặt không đổi sắc ăn hết, huống chi tay nghề của Keria không tệ đến thế. Hắn vô cùng vui vẻ ăn hết thức ăn. Nói thật, thức ăn Keria làm hơi nhiều, hắn là phù thủy có pháp thuật cường đại, không phải là con heo có pháp thuật cường đại.

Keria cảm thấy rất hài lòng, cho dù cậu không biết vì sao mình lại hài lòng. " Vốn ta định mua quà cho ngươi, cảm ơn ngươi giúp ta bổ túc, nhưng nghĩ lại, tự tay làm có thành ý hơn." Keria thẹn thùng nói," Ta không muốn dùng pháp thuật làm đồ ăn, nên nhờ Gia tinh dạy ta."

" Có tấm lòng là được." Gumayusi cố gắng giảm bớt từ ngữ, hắn no đến nỗi không muốn nói chuyện," Đừng đến gần phòng bếp, nơi đó rất nguy hiểm."

" Ta tốt lắm." Im lặng vài giây, Keria trộm dò xét biểu tình của Gumayusi, trong lòng lo sợ," Ngươi không tức giận chứ?"

Gumayusi không nói gì, ra vẻ cao thâm khó lường nhìn cậu.

" Ta không cố ý tiếp xúc với cô ấy, dưới tình huống đó ai cũng muốn giúp cô ấy, cô ấy thực sự xuất sắc, không nên vì xuất thân Muggle mà mất đi cơ hội." Keria thấy Gumayusi cười nhạt, trong lòng bắt đầu lo lắng, " Ngươi sẽ không bắt ta chuyển trường chứ?" Gumayusi chắc chắn không bắt cậu rời khói thế giới pháp thuật, nhưng Keria không biết chắc Gumayusi có bắt cậu rời khỏi Hogwarts hay không.

Quả nhiên đây là vấn đề chính. Giáo sư Nott đã nói qua với Gumayusi việc này, tán thưởng Keria có thái độ khiêm tốn, phong thái tao nhã và năng lực pháp thuật hơn hẳn bạn bè cùng lứa tuổi. Hiển nhiên Gumayusi rất vui khi Keria được người khác khen ngợi, đồng thời hắn cũng lo lắng Keria có tình cảm với Lily Evans.

Lúc khai học thì hai người trò chuyện vui vẻ với nhau, bữa sáng hôm đó thì nhìn nhau mãnh liệt, đến hôm nay thì anh hùng cứu mỹ nhân. Cho dù trước kia bọn họ không có gì liên hệ gì, nhưng Gumayusi không chắc chắn Keria có yêu Lily Evans hay không. Nếu hôm nay Keria không đến, ngày mai hắn cũng đến tìm Keria. Đúng vậy, nếu Keria yêu Lily, hắn sẽ không chút do dự bắt Keria chuyển trường, chuyển đến trường Durmstrang của Score, chặt đứt liên hệ giữa Keria với Hogwarts. Hắn phải có được tình yêu của Keria.

" Keria, yêu thích một cái cô gái là chuyện thật sự bình thường đối với một cậu bé mười lăm tuổi." Hắn âm hiểm, giả vờ cổ vũ.

Đột nhiên, giống như một con mèo, Keria nhảy dựng lên. " Tình cảm của ta đối với Lily không xấu xa như ngươi tưởng! Ta chỉ muốn trở thành bạn của cô ấy!" Sao Gumayusi cũng cho rằng cậu yêu Lily chứ, thật bực mình.

" Bạn?" Gumayusi lặp lại sự biện giải của Keria, " Giữa nam với nữ không có tình bạn, chỉ có tình yêu."

" Ta nói, giữa nam với nam cũng chỉ có thể nói chuyện ở trên giường phải không, giáo sư Gumayusi thích đùa giỡn học sinh." Keria tưc giận, không nhịn được, liền lấy trò chơi tại Halloween năm ngoái của Gumayusi châm chọc hắn. Sao Keria có thể yêu chính mẹ của mình, đó là không tôn trọng Lily. Lời nói của Gumayusi cũng xúc phạm nghiêm trọng đến tình bạn trong sáng của cậu cùng Hermione.

Chân mày Gumayusi giãn ra, cảm giác bóp nghẹt dần dần bị phá vỡ. Quả thật tình cảm của Keria đối với Lily Evans chỉ là tình bạn mà không phải tình yêu, trên mặt cậu bé chỉ có sự tức giận khi bị xúc phạm, mà không phải là thẹn quá hóa giận.

"Được rồi, ta xin lỗi." Tâm trạng Gumayusi tốt lên, giơ cờ trắng đầu hàng. " Với thân phận là người giám hộ của em, Keria, ta hy vọng em thận trọng trong chuyện tình cảm, cho dù không phải cùng một loại, ít nhất phải là hỗn huyết thống."

Keria thở phào, cuối cùng cậu không phải chuyển trường.

" Cho nên Lily Evans, quả thật là một cô bé xinh đẹp động lòng người. Nếu em muốn tiếp tục làm bạn......" Gumayusi dừng một chút, bất ngờ nghe được Keria từ chối, " Không, ta và cô ấy không cần thân cận."

" Ồ?" Thanh âm của Gumayusi có chút nghi ngờ." Ta nghĩ em rất muốn trở thành bạn của cô bé."

" Ta có chuyện lo lắng." Keria hạ mi mắt, cậu muốn làm bạn với Lily, rất muốn, rất muốn, nhưng hoàn cảnh không cho phép. " Ta cùng cô ấy giữ khoảng cách như bây giờ là được rồi."

Vô cùng vui vẻ khi nghe Keria lựa chọn như thế, Gumayusi không tiếp tục đề tài này. Hắn đen mặt đưa ra hai tấm vé, nói: " Em cầm lấy hai tấm vé này, là Oner xin xỏ ta mua, mùa hè năm nay tại Anh quốc cử hành Quidditch World Cup, một vé là của cậu ta, một vé là của Zeus. Em nói cho cậu ta, vì cậu ta mà ta bỏ không ít thời gian hỏi thăm chỗ ngồi của James Potter và Ghost Black."

Keria cười nhận lấy. Đột nhiên cậu có một ý tưởng," Ta có thể mua một tấm vé cho Lily không? Cô ấy không có khả năng mua được nó. Ta sẽ không để cô ấy biết là ai tặng."

Gumayusi chọn mi. " Ta sẽ nghĩ cách. Vé vip trận chung kết ngày 15 tháng 8, chỗ ngồi gần với Oner. Ta nghĩ để Oner trông chừng cô ta, em không có ý kiến gì chứ?"

Keria lắc đầu.

Sáng sớm hôm sau, khi cú đưa vé Quidditch World Cup đến tay

Zeus, hắn kích động đến mức sắp khóc. Nhà của hắn không giàu có như James, mua vé cho cả nhà, cho nên chỉ mua vài tấm vé các trận đấu vòng ngoài, trận chung kết chỉ có thể ở nhà nghe radio. Hoàng tử lai mang đến cho hắn vui mừng tột độ, không chỉ vé World Cup, chỗ ngồi cũng ở bên cạnh James!

" Chậc chậc, Hoàng tử lai này đối xử với cậu rất tốt. Zeus, cậu phải lấy thân báo đáp đi." Ghost trêu chọc Zeus.

" Đúng vậy, đàn ông như vậy mới có thể dựa vào a." James hùa theo đùa giỡn.

Zeus đỏ mặt, gắt gao trừng mắt hai đưa bạn thân, không nói một lời.

Pettigrew cảm thấy mất mát, thì thào tự nói:" Tớ, cái gì cũng không được xem......"

Keria cũng nhận được một túi quà khiến cậu vui mừng.

Keria Potter thân mến.

Tớ không biết nên dùng cái gì để biểu đạt sự cảm kích của tớ. Cậu đã cứu tớ trong tay bọn giám ngục, lại giúp tớ cầu tình với giáo sư Nott, giúp tớ có cơ hội hoàn thành môn phòng chống nghệ thuật hắc ám của cuộc thi O.W.L. Tớ không biết dùng ngôn ngữ để biểu đạt sự cảm kích này. Tớ tặng cậu vài món quà nhỏ, hy vọng cậu sẽ thích.

Người bạn chân thành của cậu.

Lily Evans.

Trong túi có hai món quà rõ ràng là từ một cô gái, một bút lông ngỗng xanh biếc và một lọ mực làm từ sừng động vật.

Cú từ bàn Slytherin bay đến bàn Gryffindor, tạo nên một trận xôn xao. Lily bất ngờ nhận được thư hồi âm của Keria. Cậu ấy không sợ giáo sư Gumayusi giận dữ sao? Cô lo lắng liếc nhìn Gumayusi, thấy vẻ mặt Gumayusi vẫn như thường.

Lily Evans thân mến.

Tớ thực sự thích chiếc bút kia, cũng thực thích lọ mực, chúng thật sự rất xinh đẹp.

Việc ngày hôm qua cậu không cần để tâm, bất cứ ai cũng sẽ làm như vậy.

Bạn của cậu mãi mãi.

Keria Potter.

Hóa là chỉ là bức thư thông thường.

James Potter căm phẫn rời khỏi bàn ăn. Cũng may là vài ngày sau tâm trạng của hắn cũng tốt lên, học kì chấm dứt, Gryffindor được 489 điểm, dành cúp nhà, Slytherin đứng vị trí cuối cùng. " Slytherin là kém cỏi nhất." Hắn khinh thường.

Keria làm như không có nghe thấy. Sang năm Slytherin sẽ không thua, bởi vì cậu sẽ là tầm thủ đội Quidditch của Slytherin.

Từ trước tới này, kì nghỉ hè của năm thứ 5 là kì nghỉ hè vui vẻ nhất của Keria, trận đấu Quidditch ngày 9 tháng 7, Keria và Gumayusi ngồi tại hàng ghế VIP theo dõi trận đấu.

Ngày 31 tháng 7 đội tuyển Anh lọt vào vòng 16, cũng là sinh nhật 16 tuổi của Keria, đồng thời cũng là ngày thông báo kết quả của cuộc thi O.W.L. Buổi chiều lúc cú mang kết quả đến cho Keria, cậu hồi hộp đến mức không dám mở. Khiến Gumayusi và Gureum được dịp cười nhạo. Keria được 9 điểm O, là điều không thể nghi ngờ.

Buổi tối tổ chức tiệc sinh nhật cho Keria. Gumayusi không mời người ngoài, chỉ có Oner được mời. Oner đến đúng giờ, hắn và Gumayusi, Gureum muốn tổ chức cho Keria một sinh nhật vui vẻ chưa từng có. Bọn họ hát mừng sinh nhật vui vẻ, bọn họ cùng Keria thổi nến, bọn họ cùng Keria ăn bánh ga – tô ba tầng phủ bơ và ô mai. Sau đó bắt đầu tặng quà. Gumayusi tặng một áo choàng lụa màu trắng bạc, nút áo là ngọc trai vàng nhạt, cổ áo được đính những hạt ngọc trai tạo hình con rắn nhỏ. Quà của Gureum là một trái Snitch, nó biết năm tiếp theo Keria sẽ trở thành tầm thủ của Slytherin. Quà của Oner là một bình nước hoa tự chế, nhẹ nhàng mà thơm mắt như gỗ đàn hương. Sau đó hai cậu bé bắt đầu mở quà Tử Thần Thực Tử đưa tới, so sánh cái của người này với người khác.

================================================================================

Ngày 15 tháng 8, trận chung kết Quidditch World Cup sắp bắt đầu. Giữa trưa Keria và Gumayusi đi vào lều trại của bọn họ, trời đổ mưa, nhưng không quá to. Sau khi vào lều, Keria phát hiện nó xa xỉ không kém gì một căn hộ. Tại sao không phải là hai phòng đơn? Nhưng Gumayusi đang bận nói chuyện xã giao nên không trả lời cậu: Thứ trưởng bộ pháp thuật, cục trưởng, phó cục trưởng, Tử thần thực tử trên toàn thế giới, cuối cùng là bộ trưởng bộ pháp thuật Fudge. Nhìn hai kẻ đạo đức giả nói chuyện với nhau, Keria đảo cặp mặt trắng dã, quay về ngủ trưa.

Bởi vì đói bụng, Keria tỉnh dậy, phát giác chính mình được Gumayusi ôm trong lòng ngực. Cái ôm ấm áp thoải mái của nam nhân, tản ra hương thơm mát lạnh của thủy tùng. Keria bị hút vào ánh mắt yêu chiều của nam nhân, quên muốn nói gì, may mắn bụng của cậu kháng nghị, " Ách, ta đói."

Nam nhân cúi đầu cười, ngón tay búng một cái, gia tinh liền đưa cơm trưa đang bốc khói đến. " Thấy em ngủ rất ngon, nên không muốn đánh thức." Cảm giác ôm Keria tốt đẹp như vậy, thân thể nhỏ nhắn nằm trong vòng tay của mình.

Đợi Keria ăn cơm xong, hắn liền đề nghị: " Ngủ nhiều một chút? Tối hôm qua em quá phấn khích nên không chịu ngủ, hơn nữa trận đấu sẽ diễn ra vào tối nay."

Keria nghĩ cũng đúng, lại nằm xuống một lần nữa, bất giác chui vào trong lòng Gumayusi, tìm một vị trí thoái mái nhất, ngủ say.

Buổi chiều, Keria đến lều của Faker, Oner ngủ ở đây, Lily và Alice ở cùng một chỗ, bên cạnh là lều trại của gia đình James Potter – thật sự là âm hồn không tiêu tan.

Trận đấu buổi tối rất hấp dẫn, Ludovic Bagman chơi tốt, trận đấu kéo dài đến ngày hôm sau. Mọi người đều về lều trại nghỉ ngơi, nhưng Gumayusi lại ăn mặc chỉnh tề đi ra ngoài.

Keria bĩu môi, lại họp mặt Tử Thần Thực Tử.

Đêm vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức giống như mọi âm thanh đều biến mất. Keria nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại, không ngủ được, không phải bởi vì buổi chiều ngủ nhiều, cũng không là bởi mức hưng phấn vì trận đấu quá, mà là kinh nghiệm nhiều năm chiến tranh khiến cậu bồn chồn, có vẻ như có cái gì đó sắp xảy ra. Cuối cùng cậu xuống giường, nhanh chóng chỉnh sửa bề ngoài – gần một năm này cậu bị ảnh hưởng từ Gumayusi, cũng bắt đầu chú trọng bên ngoài – cầm lấy đũa phép, nghĩ nghĩ, cậu mang theo mặt kính Oner tặng cậu vào lần sinh nhật. Cậu biết, mỗi ngày Oner đều mang theo một mặt kính khác bên mình.

Một mảnh tối đen, thậm chí Keria không nhìn thấy trăng và sao.

" Thế nào......?" Keria cảnh giác ngẩng đầu lên, một con mắt to như bóng chày, cách đỉnh đầu cậu khoảng 18 thước Anh, một cánh tay dài khoảng 1 thước vung theo gió đánh về phía cậu.

Cùng với một luồng ánh sáng đỏ, Keria nhanh chóng thoát khỏi phạm vi công kích. Bàn tay kia dừng một chút, sau đó tiếp tục hướng phía cậu.

Thần chú hôn mê không có tác dụng, Keria nheo mắt lại, thân thể người khổng lồ quả nhiên quá mạnh. Nhưng kinh nghiệm đấu với người khổng lồ của Keria rất phong phú, đũa phép nhẹ nhàng vung lên, bốn cây đại thụ bay giữa không trung, không ngừng đánh lên đầu người khổng lồ, cho đến khi hắn bất tỉnh. Phanh một tiếng rồi ngã xuống, cả mặt đất đều rung động dữ dội.

Một tiếng ngã xuống này khởi đầu cho tất cả, trong nháy mắt, tiếng thét, tiếng khóc, tiếng cười điên dại xé rách trời đêm, ánh sáng màu đỏ, màu lam, màu vàng không ngừng lóe ra.

Kẻ thù tấn công!

Phát hiện kẻ thù tấn công, Keria càng trở nên bình tĩnh. Nhiều năm chiến đấu đã tạo thành thói quen tốt cho cậu, tình huống càng hỗn loạn cậu càng bình tĩnh, kẻ thù càng nôn nóng thì cậu càng phải bảo trì bình tĩnh. Bởi vì lúc đó tất cả mọi người đều đi theo cậu, chỉ cần cậu quyết định sai lầm, kết quả sẽ vô cùng thảm khốc.

Căn cứ vào kinh nghiệm chiến đấu lúc đó, trận chiến này có người khổng lồ tham gia.

Trong lúc cậu thi triển pháp thuật, có một loại sức mạnh kỳ lạ vây quanh cậu, ý đồ làm giảm sức mạnh pháp thuật của cậu, nhưng không thành công. Keria có thể khẳng định đó là một loại thần chú dùng để làm giảm sức mạnh pháp thuật. Hình như kẻ đứng phía sau khơi mào mọi chuyện muốn tiêu diệt những phù thủy ở đây, loại thần chú này rất mạnh, nếu phù thủy không có sức mạnh hơn nó thì không thể chống lại, pháp thuật sẽ bị nó cắn nuốt, tạm thời biến thành một người vô dụng.

------oOo------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net