Chương 42+43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quá ác độc!

Đây là ý nghĩ duy nhất của Keria.

Muốn lấy tính mạng hơn mười vạn người, là dạng người lạnh lùng tàn nhẫn đến mức nào mới có thể làm như vậy?

Chẳng lẽ là Gumayusi sao?

Ý nghĩ này hiện lên trong đầu Keria, bởi vì thật sự quá trùng hợp. Nhưng, nhưng, cậu đang còn ở đây a, chẳng lẽ sự yêu thương trước đây của Gumayusi đều là giả tạo sao? Nghĩ như vậy, ngón tay Keria nhè nhẹ run lên.

Hy vọng không phải Gumayusi.

Tuyệt đối đừng là Gumayusi.

Bằng không, cậu có thể......

Không không không không, Keria mạnh mẽ lắc đầu, Gumayusi không liên quan đến cậu, cậu và Gumayusi là hai đường thẳng song song, chỉ cần cậu có thể hoàn thành mục tiêu, Gumayusi làm gì cũng không liên quan đến cậu. Lợi dụng, đối với loại người không có tình cảm thì đó chỉ là một bữa ăn bình thường.

Cậu và Gumayusi có một khoảng cách không thể vượt qua, thứ nam nhân kia yêu, vĩnh viễn là quyền lực và địa vị.

Tiếng bước chân hỗn độn truyền đến, một nữ phù thủy đang chạy đến phía Keria, trong tay ôm đứa bé đang oa oa khóc lớn. Cô nhìn Keria, sau đó kêu lên: " Mau chạy! Có Âm Binh!"

Âm Binh!

Keria giống như ở trong hầm băng.

Cậu biết lần thứ hai chiến tranh bùng nổ, Gumayusi đã lợi dụng Âm Binh. Hiển nhiên, còn có người khổng lồ.

Quả nhiên là Gumayusi.

Cậu giận dữ giương mắt, năm xác chết kinh khủng vươn móng vuốt sắc bén, trên mặt còn máu tươi chảy xuống, đuổi theo nữ phù thủy. Bọn họ chỉ cách nữ phù thủy có ba bước.

Keria vung tay, một quả cầu lửa theo ánh sáng màu tím trên đũa phép phun ra, nhanh chóng biến to, bay tới chỗ Âm Binh. Ngọn lửa đốt cháy những Âm Binh tanh tưởi, tiếng thét vang vọng, vài giây sau năm Âm Thi bị thiêu rụi.

Nữ phù thủy dừng bước, ngã ngồi trên mặt đất. Khuôn mặt trắng bệch, nước mắt không ngừng chảy ra, "Allen, chúng nó ăn Allen!" Tiếng trẻ con khóc càng to.

" Hãy nén sự đau thương, vì đứa nhỏ của cô." Keria lấy khăn lụa ra, đưa cho nữ phù thủy." Cô nên chạy ra ngoài, đây không phải hướng có thể chạy." Xem ra bị tấn công bất ngờ khiến cô hoảng hốt.

Nữ phù thủy cầm lấy khăn tay, lắc đầu, gần như cuồng loạn, " Không có cách, chúng ta không ra được! Hình như có pháp thuật gì đó ngăn cản chúng ta, chúng ta không thể độn thổ, không thể sử dụng đũa phép, chúng ta liều chết chạy ra bên ngoài, lại phát hiện một loạt Âm Binh cản đường! Allen, Allen, vì che dấu cô và Lucy...... Nơi nơi đều có kẻ ăn thịt người, người khổng lồ, quái vật, Âm Binh...... Merlin a!"

Cậu ôm chặt lấy nữ phù thủy, nước mắt thấm ướt khuôn mặt đứa trẻ.

Keria yên lặng nắm chặt đũa phép. Bên ngoài cũng bị bao vây? Thật sự muốn mười vạn người bỏ mạng sao? Thật sự là chu toàn tỉ mỉ, một kế hoạch cẩn thận, cho dù Thần Sáng ứng cứu, cũng tổn thất rất lớn.

Gumayusi......

Cậu nên làm gì bây giờ? Lập tức mang theo nữ phù thủy và đứa nhỏ rời đi, sau đó đi cứu người, hay là ở lại cứu người?

Một tiếng cười điên cuồng và tiếng kêu thảm thiết trước khi chết vang vọng khiến Keria cực kỳ mâu thuẫn. Thậm chí cậu hy vọng mình có thể lập tức thoát khỏi nơi này.

Vì sao cậu luôn gặp phải những lựa chọn khó khăn?

Vì sao cậu luôn bị số phận trêu đùa?

Vì sao lại là cậu?

Vì sao?

Tiếng phanh phanh thật lớn, ba cậu bé quần áo đẹp đẽ nhưng loang lổ máu chạy liêu xiêu tới hướng Keria, một cậu bé vừa chạy vừa thi triển pháp thuật nhằm vào hai người khổng lồ đang đuổi theo phía sau. Mà pháp thuật của đứa nhỏ đó là pháp thuật hắc ám.

Dù trời tối đến mức nhìn không thấy năm ngón tay, nhưng Keria có thể nhìn ra cậu bé đang thi triển pháp thuật hắc ám có một mái tóc dài màu bạch kim, đôi mắt xám, cùng với chiếc cằm nhọn. 

Faker Malfoy.

Keria phát giác cậu đã hiểu lầm Gumayusi. Cho dù Gumayusi lạnh lùng đến thế nào, cũng không giết chết người chủ tương lai của gia tộc Malfoy. Cho đến này gia tộc Malfoy vẫn là cánh tay phải đắc lực và trung thành của Gumayusi, rất nhiều việc Gumayusi cần đến sự giúp đỡ của bọn họ mới có thể hoàn thành. Hắn không thể sát hại người thừa kế duy nhất của gia tộc Malfoy, nếu không các gia tộc máu trong như gia tộc Malfoy sẽ phản bội hắn.

Thật tốt quá. Trong lòng một âm thanh nho nhỏ nói.

Keria lập tức cảm giác thân thể ấm áp lên, tuyệt vọng trong lòng cũng đã biến mất. Ý nghĩ trở nên thanh tỉnh, cậu biết nên làm như thế nào, đầu tiên cứu Faker, sau đó cùng đi tìm Oner và Lily, còn có nhóm James, cuối cùng tạo một nơi cho mọi người ẩn nấp.

Cậu phải nhanh chóng làm việc này, bởi vì càng chậm chạp thì số người chết càng nhiều.

" Mấy đứa nhỏ kia, vừa nhìn đã thấy thích, ăn chắc chắn ngon!" Người khổng lồ tóc đỏ liếm liếm môi. Hắn đang nói về hai người luôn đi theo bên cạnh Faker, là Crabbe cùng Goyle, so với Faker, cao hơn nửa cái đầu và thân thể to gấp đôi, trong mắt người khổng lồ ngon đến cỡ nào a.

Bọn quái vật đi theo người khổng lồ, phát ra mùi hôi thối.

" Mau tới đây, để tớ đối phó!" Keria gọi ba người. Cậu cần người khổng lồ và quái vật cách xa ba người kia một chút.

Ba cậu bé nghe được tiếng Keria thì sửng sốt một chút, nhưng Faker lập tức phản ứng. Hắn tin tưởng rằng người Gumayusi dạy dỗ sẽ không kém cỏi, hơn nữa ngữ khí của Keria vô cùng tự tin khiến hắn càng thêm yên tâm.

Hắn ra lệnh cho hai người," Crabbe, Goyle, mau chạy!" Mấy người chạy đi, tạo khoảng cách với kẻ thù.

Người khổng lồ cũng thật vui vẻ," Lại có thức ăn, ba cái." Hắn tham lam nhìn nữ phù thủy và đứa nhỏ trong ngực cô," Một đứa nhỏ ăn rất được, mềm và ngon."

Mặt nữ phù thủy trắng bệch, cô muốn chạy, nhưng bị Keria ngăn cản, "Đừng lo."

Thái độ bình tĩnh cùng nụ cười nhẹ nhàng của Keria giúp nữ phù thủy bình tâm, nghĩ lại vừa rồi cậu bé này đã đánh bại năm Âm Binh, hình như pháp thuật kia không có tác dụng với cậu bé.

Vừa rồi Keria chưa rõ tình huống nên còn nương tay, đối mặt với người khổng lồ và hai quái vật này, Keria sẽ giết. Một ánh sáng xanh lục hiện lên, hai quái vật liền ngã xuống, sau đó lại là Avada Kedavra, người khổng lồ cũng chết đi.

Nữ phù thủy không thể tin được, che miệng, Merlin, một phù thủy vị thành niên, hiển nhiên giết chết một người khổng lồ và hai quái vật! Đây là điều rất nhiều phù thủy trưởng thành cũng không thể làm được, mà cậu bé này dễ dàng làm được! Cậu bé này...... Cậu bé này...... Rốt cuộc có thân phận gì?

Keria kiểm tra ba người Faker. Bọn họ bị thương, cũng may không mất mạng, có chảy máu một chút." Bởi vì người khổng lồ muốn ăn chúng tớ, cho nên quái vật không ra tay mạnh." Faker miễn cường cười.

" Đây là chuyện tốt, ít nhất bây giờ các cậu còn còn sống. Rất nhiều người đã bị ăn luôn." Tâm trạng Keria nặng nề, " Các cậu cần ma dược." Cậu đã giúp bọn họ cầm máu, nhưng bọn họ cần ma dược để khôi phục sinh lực. " Chúng ta cần nhanh chóng tìm Oner. Sao các cậu lại tách ra?"

" Oner đột nhiên chạy đi, tớ không thể ngăn cản cậu ấy." Nụ cười của Faker càng thêm miễn cưỡng.

Đúng là tên cố chấp!

Keria lấy mặt kính ra, hô:" Oner, cậu còn sống chứ?" Hắn ngàn vạn lần không thể chết được!

Từ gương truyền đến tiếng ồn ào, Lily xuất hiện tại gương! " Oner bị thương nặng, chỉ sợ không được...!" Cô khóc òa.

Keria choáng váng, Oner sắp không được? " Các cậu ở đâu? Nói cho tớ nhanh lên!"

" Không biết, tớ không biết......" Cô gái càng khóc to.

Gương chớp lên một trận, một cậu bé tóc nâu xuất hiện trước gương, là Zeus. " Chúng tớ bị nhốt cách lều trại của James 500 thước phía Đông, cậu nhanh tới đây." Đôi mắt của hắn khẽ đỏ.

Làm cái gì? Sao mấy người này lại ở cùng nhau?

Keria giật mình nhìn mặt kính, rất kỳ lạ, Oner, Lily cùng bốn người James?!

Không còn thời gian để nghĩ.

" Các cậu tới đây," Cậu gọi ba người Faker, sau đó nói với nữ phù thủy, " Cô cũng tới đây." Đợi cho bốn người đến bên người cậu, cậu nói:" Tớ phải dùng phép độn thổ, nhanh chóng tới chỗ Oner," Cậu nói với Faker," Đi theo tớ mới là an toàn," Cậu nói với nữ phù thủy," Cứu được Oner, cháu đưa mọi người tới một nơi an toàn."

Bốn người gật gật đầu. Keria giết chết người khổng lồ và quái vật giúp bọn họ có hy vọng, có lẽ Keria không hề bị ảnh hưởng, có lẽ Keria có thể đưa họ đến một nơi an toàn, đó là tin tức tốt nhất.

Bốn người gắt gao nắm chặt Keria," Chú ý đứa nhỏ." Keria nhắc nhở, sau đó dùng phép độn thổ.

------oOo------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net