QUYỂN III: RỪNG GAI; Phần A: Rừng Gai; Chương 2: Hoa hồng trắng; Mục 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chà, bị gọi lên văn phòng, kịch tính quá nhỉ?"

Rosa Chinensis, người đang ngồi trong phòng họp, lên tiếng

"Mình chưa bị gọi bao giờ, hơi ghen tỵ đó." Rosa Foetida nói

"Cảm ơn nhé."

Rosa Gigantea phẩy phẩy tay, nhanh nhẹn đi về phía giữa phòng và ngồi xuống một cái ghế trống.

Hình ảnh ba Rose ngồi cạnh nhau như ngày nào khiến Yumi hoài niệm, nhìn chằm chằm đầy ngưỡng mộ. Thật tuyệt làm sao!

Cơ mà, ba chị ấy có nên nhìn nhau cười vô tư thế không? Dù Rosa Gigantea không phải Suga Sei, trong lòng Yumi vẫn tràn đầy câu hỏi đến mức không tiêu hóa nổi thông tin mới này. Nhưng hai Rose còn lại chỉ nói mấy câu bâng quơ như thể đây không phải là chuyện to tát

"Của chị đây."

Shimako đặt một cốc trà bốc hơi nóng xuống trước mặt Rosa Gigantea. Yoshino cũng tới gần, để lọ đường và sữa bột xuống trên bàn. Yumi không cần làm gì thêm nữa ngoài việc cho nước vào trong ấm đun và ngồi xuống

"Em đã ở văn phòng à?" Sachiko ngồi bên cạnh thì thầm vào tai Yumi

"... Vâng."

Yumi tưởng mình sẽ bị mắng, nhưng Sachiko chỉ đơn giản đáp lại "Ừ"

Sachiko không đến văn phòng. Nàng cũng khá chần chừ chưa muốn đọc cuốn tiểu thuyết đó. Có thể nàng không thoải mái với việc petite soeur của mình đi điều tra quá khứ của Rosa Gigantea, nhưng Rei cũng không nói gì với Yoshino cả

Dù sao thì, tất cả bắt đầu nâng cốc chúc mừng việc đã vượt qua kỳ kiểm tra. Yumi không biết là ai mang đến, cơ mà trên bàn đã có bánh quy được xếp trên một lớp giấy ăn lót dưới. Lâu rồi hội đồng học sinh mới tổ chức tiệc trà, và có thể đây cũng sẽ là lần cuối trong năm tất cả cùng tụ họp như thế này

"Tôi có chuyện cần nói"

Một lúc sau, Rosa Gigantea đứng dậy nói

"Tôi đã nói với Yoshino-chan và Yumi-chan rồi, nói chung là cái tin đồn về cuốn tiểu thuyết "Rừng gai" đó không phải thật. Tôi không phải tác giả của nó. Vậy thôi"

Vậy thôi. Rosa Gigantea kết luận và ngồi xuống trở lại uống trà tiếp như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Cô còn buông một câu khen cốc trà Shimako đã chuẩn bị cho mình rất ngon nữa

"Cậu bị gọi lên văn phòng vì chuyện đó à?" Rosa Chinensis nói

"Đúng vậy"

"Thế rồi sao?" Rosa Foetida nói tiếp.

"Chả sao cả. Mình bảo là không phải mình, thế là họ để mình đi. Thế thôi. Mình còn chưa đọc cuốn sách đó nữa. Mình cũng chỉ vừa mới biết về tin đồn này thôi, nên là kể cả họ có hỏi, mình cũng không biết gì mà trả lời"

Các giáo viên cũng chưa đọc cuốn tiểu thuyết đó, nhưng tin đồn thì đang ầm lên, nên họ phải gọi Rosa Gigantea lên văn phòng để hỏi trước khi trường cho học sinh nghỉ đông.

"Cậu thực sự không phải tác giả?"

Rosa Chinensis hỏi lại một lần, và Rosa Gigantea giơ tay phải

"Thề có Đức mẹ Maria chứng giám"

"Hiểu rồi. Vậy chuyện này cho qua nhé. Thế nào, Rosa Foetida?"

"Không phản đối, Rosa Chinensis"

Hai Rose đều gật đầu, và thế là chủ đề này chấm dứt tại đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net