anh đã yêu em từ lâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày chuyển nhà của đôi chồng chồng 7 năm Seokmin và Mingyu, Mingyu vì sót người thương nên muốn thuê dịch vụ chuyển nhà nhưng mà Seokmin không chịu, em muốn tự làm để có thể có chút kỷ niệm cuối tại ngôi nhà từng gắn bó tới gần một thập kỷ này. Và tất nhiên, khi dọn dẹp lại đồ đạc, ta thường vô tình bắt gặp mảnh nhớ mà ta đã để trôi đi với thời gian.

- Mingoo, anh coi tớ tìm được gì này!

Seokmin reo lên mừng rỡ, đôi mắt em sáng rực như chứa cả ngân hà, mà Gyu chính là dải ngân hà ấy. Anh quay qua, ngồi xổm xuống và vuốt lấy mái tóc em, miệng mỉm cười khi nhìn thấy chiếc điện thoại cũ, cũng chính là nhân chứng tình yêu đồng hành cùng họ trong những năm yêu nhau thời còn là học sinh.

- Hoài niệm thật! _ anh cười _ nhớ hồi đó mình còn yêu nhau lén lút, giờ đã cưới nhau được 7 năm rồi.

Seokmin ngồi dựa hẳn vào ngực của chồng, em lục tìm lại chiếc sạc cũ rồi khởi động máy, không quên bĩu môi lẩm bẩm:

- Còn tớ thì chỉ nhớ anh toàn ghẹo tớ

Mingyu phì cười, nắm lấy cằm người yêu rồi hôn chụt cái vào đôi má phúng phính của em, dụi dụi cái đầu xù vào hõm vai em.

- Tại em dễ thương quá chứ bộ, anh không kìm lòng được.

Rồi điện thọai được khởi động lên, đập vào mắt họ chính là bức ảnh Seokmin đang ăn kẹo mút dựa vào gốc cây anh đào, đôi mắt nhìn xa xăm, lúc ấy nom em mới chỉ 16 17 tuổi.

- Ôi ảnh này là chụp từ lúc nào thế? Sao tớ còn chưa thấy bao giờ?

- Từ lúc anh bắt đầu yêu em_ Mingyu vừa nói vừa ngắt mũi người yêu_ cũng là lần đầu tiên anh thấy em.

- Chứ không phải tận lúc anh chuyển sang lớp tớ năm lớp 12 mình mới quen nhau à? _ Seokmin càng nghe càng thấy bất ngờ

- Ừ đúng, nhưng anh yêu em từ trước khi ta quen nhau, là anh đơn phương em.

Mingyu vừa khúc khích vừa dụi đầu vào hõm vai người yêu, siết eo em chặt cứng.

- Lúc ấy anh đi đánh bóng với anh Cheol về, đang tính tạt qua vườn anh đào để đánh một giấc cho mát vì lúc ấy hoa nở rồi, che nắng tốt ơi là tốt, thì tình cờ lại gặp bông hoa anh đào đẹp nhất cuộc đời anh_ anh thủ thỉ_ thực ra lúc ấy anh đâu có biết yêu là gì, anh cũng không biết xu hướng tính dục của mình, chỉ là khi ánh mắt anh bắt gặp hình bóng em, anh ngay lập tức thốt lên là: mình rung động mất rồi!

Hôm ấy Cheol đang đi cùng Mingyu như mọi khi, tưởng tai mình lãng đãng, anh ngay lập tức hỏi lại :" Cậu nói gì cơ? À hoa thì đẹp thật, năm nay nở sớm ha, thích hợp đánh một giấc tới chiều" nhưng Mingyu chỉ cười không đáp, đợi Cheol đi trước, anh lén lấy điện thoại ra chụp ảnh người reo tương tư cho mình rồi cất vào một album riêng tư.

Từ dạo đó, Mingyu chăm tới vườn hoa đào hơn hẳn, nhưng lại chẳng đợi được tình cờ gặp người thương. Tâm trạng anh từ đó cũng kém hẳn, hay cáu bẳn lúc chơi bóng đến mức Cheol phát phiền:

- Sao mày cứ như bị ai dành ăn thế hả? Tao tưởng mày đang đến cheat day hết phải ăn ức gà rồi cơ mà?

Ừ đó, hôm nay cheat day- ngày mà Mingyu mong chờ nhất mà anh đâu có nhớ, hồn anh đã bị người ta câu đi từ hôm thứ 4 ở vườn hoa anh đào rồi còn đâu. Mingyu chẳng nói, đá hòn sỏi dưới chân, phụng phịu.

Chợt, một bóng hình lạ lạ mà lại quá quen lướt qua trước mắt anh, anh giật mình ngẩng đầu.

- CLB nhạc trường mình sắp có show ha? _ Cheol tặc lưỡi _ tao muốn đi xem ghê mà không biết có tranh nổi vé không.

- Anh! Đó là clb nhạc hả? Tất cả nhóm người ấy đều trong clb nhạc hả anh? _ Mắt Mingyu sáng rỡ

- Chứ còn sao, toàn siêu sao trường mình đó, mà mày chỉ cắm đầu vào bóng rổ với gym thì sao mà biết được? _ Anh nhún vai, không ai hỏi mà vẫn tự động lấy điện thoại ra tìm kiếm ảnh rồi giới thiệu _ Cậu tóc đen trắng trắng này nghệ danh là Uzi, producer của clb, cậu có má bánh bao này là Boo, còn cậu có chiếc mũi cao này là Seokmin, cả hai đều là vocals.

Ừ đúng rồi, Mingyu cảm ơn Cheol lắm luôn ấy, bình thường thì anh đã bỏ đi ngay tắp lự vì thấy phiền chết, ai quan tâm mà nói nhiều dữ vậy? Nhưng lần này ngay từ khi cheol mở bức ảnh ra, hai mắt cứ như có nam châm đã gắn chặt vào hình ảnh cậu bạn có chiếc mũi cao và nụ cười như ánh dương kia rồi.

- Seokmin, Seokmin, Seokmin..._ Mingyu lẩm nhẩm tên em trong đầu rồi tự nhủ, người xinh mà tên cũng xinh, phải bắt về làm bạn thôi! Còn bạn gì thì mingyu lúc ấy chưa biết, chỉ biết là bạn yêu quá, muốn nói chuyện, muốn chơi với bạn.

Đó, biết sớm vậy như anh chàng cao hơn m8 của chúng ta vẫn ngại ngùng muốn xỉu, chỉ dám dõi theo bạn từ sau thôi, mà album riêng tư cũng sắp đầy ảnh bạn rồi, mingyu sợ lắm, nhỡ bạn biết thì toi đời, sợ bạn nghĩ mình xấu xa không muốn chơi với mình nữa, nhưng không ngừng được. Vốn là người thích chụp ảnh, những khoảnh khắc đẹp nhất anh luôn cẩn thận lưu giữ trong máy, mà giờ, khoảnh khắc ấy chỉ đẹp khi có người.

Cứ thế, cứ thế, mãi cho đến cuối năm lớp 11, Mingyu không thể chịu được nữa, anh xin bố mẹ cho mình chuyển lớp, anh muốn làm quen với em, muốn thấy em mỗi ngày, muốn nói chuyện với em.















Òm hello mọi người, tui là hie, chủ chiếc sốp này, tui không có ý định pr truyện đâu nên nếu mình gặp nhau thì là duyên số đó 😎 tui viết vì tui đói fic và tui cũng không có tí kinh nghiệm nào ấy, tình tiết sẽ có thể bị nhanh và sơ sài, mong mọi người bỏ qua hen. Với truyện ngẫu hứng thui, tui không có sườn truyện đâu hêh. Cảm ơn mọi người vì đã quan tâm nhó !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net