Bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gần đây trời bắt đầu nóng lên. Bình thường ở Thái Lan thời tiết như vậy bọn họ đã bắt đầu chuyển sang trưng dụng quần đùi áo cộc, nhưng không hiểu sao khi ở đây Doãn Hạo Vũ luôn chuộng mặc quần dài màu xám. Khi cậu nằm xuống còn cơ hồ nhìn được hình dáng của thứ đang phồng lên dưới đũng quần, cỏ vẻ là do trạng thái "chào cờ" vào buổi sáng.

"Tiểu Cửu ca ca."

Bên tai Cao Khanh Trần vang lên tiếng gọi, cảm giác như anh đang đứng trước mặt nghe em ấy gọi tên, nhưng thực anh chỉ đang trốn sau cánh cửa, thấy người nọ vừa gọi tên mình vừa an ủi phân thân cương cứng của bản thân. Chẳng lẽ... em ấy có ham muốn đối với anh sao? Cao Khanh Trần nhìn bóng dáng em trai đến mức thất thần mà không khỏi đỏ mặt, nhưng anh cũng biết để mối quan hệ ám muội giữa hai bọn họ phát triển đến nước này là điều không thể kiểm soát, vì chính Cao Khanh Trần ngoài lời nói suông cũng không thể kiềm chế được hành động của mình nữa kia. Nhìn xem, yết hầu của anh cũng vừa lăn lên lộn xuống hai cái.

/

"Tiểu Cửu, anh mà cứ nhìn nữa em sẽ càng không nhịn được..."

Cho dù là ai đi nữa cũng không thể bình tĩnh được vào lúc này. Cao Khanh Trần đứng đó dùng ánh mắt giống như khát khao thân thể Doãn Hạo Vũ đã thẳng tay bẻ gãy lý trí còn sót lại của cậu, lại khiến cậu sau khi nhận ra anh còn có thể nhẫn nại tận năm phút đè nén cơn ham muốn đang dày vò trong tâm trí.

Cao Khanh Trần nghe tiếng đành quay đầu nhìn người kia, sắc mặt không khỏi bối rối nghĩ ra lý do cho hành động của mình.

"Anh trai..."

Cao Khanh Trần lại nghe Doãn Hạo Vũ gọi anh một tiếng, lông mày cậu rủ xuống vì tủi thân. Lời nói ra cơ hồ xen lẫn vài tiếng thở dốc, hô hấp gấp gáp vì ý loạn tình mê, nửa câu sau còn giống như đang nghẹn ngào nức nở.

"Paipai cứ bị anh nhìn chằm chằm như vậy rất khó chịu, có thể đến giúp em một chút không..."

/

Căn phòng truyền ra vài tiếng chạm hôn môi đầy ướt át. Doãn Hạo Vũ vừa nói xong đã tiến đến hôn Cao Khanh Trần, thấy anh không né tránh trong lòng cậu vui đến mức nở hoa, lại không nghĩ rằng Cao Khanh Trần còn chủ động dạng chân ngồi lên người cậu, nhẹ nhàng tiến đến làm sâu sắc thêm nụ hôn này, phía dưới chẳng biết vô tình hay cố ý mà cọ xát vào phần đang cương cứng của cậu.

"Ha... anh trai..."

Cậu đột nhiên cất tiếng gọi như vậy, sau đó thích thú nhìn Cao Khanh Trần vừa còn chủ động kia nháy mắt động tác ngưng đọng, sắc đỏ đã lan đến tận cổ. Trái tim Doãn Hạo vũ được một hồi xoắn xuýt, bàn tay bắt đầu luồn vào vạt áo phía dưới tham lam khám phá thân thể mình đã ngày đêm thèm muốn. Bên trong, nhất là nơi trước ngực anh vẫn còn lưu lại hơi ấm của chăn bông. Lúc cậu thô bạo vuốt ve đầu vú đã muốn cùng lúc cởi luôn quần áo của anh ra, nhưng nụ hôn đang triền miên lại bị người kia cắn mạnh một cái vào môi dưới, lúc cậu đau đớn tách ra liền bắt gặp ánh mắt vẫn còn thoáng chút do dự của Cao Khanh Trần.

"Đ – Để anh dùng tay giúp em."

Cao Khanh Trần biết, bản thân nhất định không dám đối mặt với một Doãn Hạo Vũ đã có tình ý nổi lên ham muốn với mình, sau đó còn dịu dàng gọi anh là "anh trai", thế nhưng dường như cục diện vi phạm đạo đức này lại càng khiến thân thể anh sinh ra một loại cảm giác hưng phấn quỷ dị.

Doãn Hạo Vũ tất nhiên sẽ không từ chối với lời đề nghị kia, có thể chạm vào cơ thể Cao Khanh Trần thôi đã đủ khiến cậu thỏa mãn rồi, ít ra còn tốt hơn nhiều so với việc tưởng tượng ra rồi tự giải quyết. Vậy nên Cao Khanh Trần liền ngồi lùi về sau một chút để tạo chút khoảng trống giúp cậu giải tỏa. Phân thân sáng sớm đã dựng lên lại còn được đùa nghịch trong tay thoáng chốc càng trở nên căng cứng. Được sự ấm áp bao bọc khiến Doãn Hạo Vũ chỉ có thể ngẩng đầu nghênh đón, đem người anh em phía dưới giao phó cho anh trai, trong đầu khát cầu muốn Cao Khanh Trần mau cho cậu nhiều hơn nữa.

Bàn tay Cao Khanh Trần rõ ràng không tương xứng với kích thước vượt trội của Doãn Hạo Vũ. Cự căn trong tay anh vừa cứng vừa nóng, vừa được chạm đã hưng phấn giật lên giống như đáp lại, từng đường gân hiện lên rõ ràng, chằng chịt trên thân trụ cong cong hướng về phía anh. Cao Khanh Trần vừa tuốt lên tuốt xuống vài cái Doãn Hạo Vũ đã miệng đắng lưỡi khô liếm liếm môi, có lẽ là do vẫn còn lưu luyến hương vị từ nụ hôn triền miên ban nãy. Lặng lẽ nhìn xuống thấy người nọ vẫn đang ngoan ngoãn giúp mình giải tỏa, xúc cảm trong lòng Doãn Hạo Vũ càng thêm sôi trào mà cẩn thận hơi rướn hông lên đòi hỏi.

Động tác của Cao Khanh Trần không nhanh cũng không chậm, có lẽ là sợ em ấy bị đau, nhưng hành động này đối với Doãn Hạo Vũ chỉ giống như đang giam cầm khoái cảm của cậu, lại khiến cậu càng lúc càng nảy sinh ham muốn thô bạo dày vò anh. May sao chuyển động hông nhỏ nhặt kia đã rơi vào tầm mắt Cao Khanh Trần, động tác tay vì chiều lòng cậu mà chuyển động nhanh hơn khiến chỗ đó bắt đầu phát ra những tiếng nước nhớp nháp khe khẽ. Cao Khanh Trần nhìn có vẻ rất tận lực học hỏi giúp Doãn Hạo Vũ thỏa mãn, thực chất cũng chỉ là đem hình ảnh cậu thủ dâm trong đầu để an ủi chính anh biến thành hiện thực thôi, nhưng như vậy càng khiến tình cảm thầm kín với Doãn Hạo Vũ trong Cao Khanh Trần lúc này càng thêm cuộn trào, làm anh cảm thấy có chút xấu hổ.

"Hah... Ca ca, nhanh một chút..."

"Đừng gọi anh như vậy..."

Doãn Hạo Vũ đành bụm miệng che đi lời nài nỉ nho nhỏ kia, coi như cam chịu để anh trai cứ từ từ chậm rãi như vậy giúp mình xuất ra một lần. Dục tốc bất đạt, dù sao cũng không thể trong lòng thấy gấp gáp liền có thể lập tức ăn đậu hũ. Thế nhưng chỉ với tiếng gọi kia đã đủ làm cơ thể Cao Khanh Trần trở nên hưng phấn, đầu vú vừa được người kia chạm qua không ngừng ngứa ngáy trống rỗng, buộc anh phải tự luồn tay vào áo sơ mi xoa dịu chính mình.

"Tiểu Cửu..."

Dáng vẻ ham muốn tự an ủi này rơi vào trong mắt Doãn Hạo Vũ khiến cậu không khỏi ngạc nhiên, dục vọng trong đáy mắt lại càng như dung nham phun trào. Cậu đứng dậy kéo Cao Khanh Trần qua ôm vào ngực để anh sít sao ngồi trên đùi mình, một lần nữa chăm sóc nơi mềm mại trước ngực của người kia.

"Em giúp Tiểu Cửu sờ chỗ này nhé..."

Kỳ thực Cao Khanh Trần có trả lời hay không không quan trọng. Đầu ngón tay lạnh băng của cậu cứ thế chạm đến điểm hồng phấn kia gẩy qua gẩy lại, hết véo rồi thả, hai tay không ngừng ôm cơ ngực trắng nõn nhào nặn xoa nắn. Có trời mới biết Doãn Hạo Vũ học ở đâu kỹ thuật "chăm sóc" điêu luyện như vậy, làm thoải mái đến mức khiến Cao Khanh Trần không khỏi cắn chặt môi để nhịn lại những tiếng ngâm nga. Hai bên vú được hai tay kịch liệt nhào nặn cũng đủ làm hạ thân anh nổi lên phản ứng, vừa vặn chọc vào bụng dưới của Doãn Hạo Vũ.

Ngay sau đó quần đùi cùng quần lót của anh đều bị xé toạc. Cao Khanh Trần đang thoải mái lim dim mắt nằm trên vai em trai mình, cảm nhận được hành động này liền theo bản năng mà yếu ớt vùng vẫy.

"Ca ca..." Doãn Hạo Vũ dường như đã quá thành thục các chiêu trò để Cao Khanh Trần có thể bình tĩnh nghe mình. Lúc Cao Khanh Trần ngẩng đầu đáp lại, ánh mắt cậu dành cho anh chỉ có sự dịu dàng tràn ra bao bọc lấy anh, sau đó ôm anh vào lòng, nhanh chóng cởi áo sơ mi cùng chiếc quần dài đến đầu gối rồi lấy trong túi quần ra một lọ gel bôi trơn và mấy gói nhỏ hình vuông.

"Hôm qua Tiểu Cửu ca ca cũng thấy em ở trong phòng... tự thỏa mãn đúng không?"

"... Thấy rồi, không sao đâu, ai cũng có nhu cầu cá nhân này mà..."

"Vậy... anh chỉ nhìn thôi à, không nghe được âm thanh gì khác sao?"

Cao Khanh Trần trả lời câu hỏi đầu tiên xong Doãn Hạo Vũ cũng xấu hổ đến mức chân tay luống cuống, thậm chí còn muốn đem đống đồ vừa lấy ra giấu biệt. May mà sau khi cậu hỏi câu kia, ánh mắt Cao Khanh Trần bắt đầu né tránh, da mặt cũng ửng đỏ hết hết, quả nhiên là có nghe thấy cậu gọi tên anh rồi.

Nói đến Cao Khanh Trần, chuyện này gần như đã trở thành đoạn ký ức không thể nào quên đối với anh. Cho dù chính lúc này Cao Khanh Trần đang không một mảnh vải dựa vào lòng Doãn Hạo Vũ, nhưng anh vẫn không thể nào tin được em ấy lại gọi tên anh khi tự an ủi chính mình.

Doãn Hạo Vũ thở phào một hơi, mạnh dạn cầm lấy tính khí của Cao Khanh Trần, một tay âu yếm vuốt ve, một tay đưa gói nhỏ hình vuông nọ đưa cho anh.

"Tin tưởng để em chăm sóc anh được không, bọn mình có thể thử... thân mật hơn một chút."

/

Từ khi nào cậu đã nảy sinh tình cảm với anh trai của mình? Doãn Hạo Vũ không biết, chỉ là cậu cảm thấy Cao Khanh Trần đối đãi với cậu và những người khác không giống nhau. Tiểu bạch thỏ mới lớn cho rằng đây là một chuyện rất đáng kiêu ngạo, càng không thèm che dấu mà phơi bày hết tâm tư trong lòng hướng đến anh. Mà trước mắt, chính là nhìn thẳng vào Cao Khanh Trần mà tìm kiếm câu trả lời mà cậu mong chờ nhất, trong đầu thầm xác định suy nghĩ: nếu yêu em thì mau tiến tới đi. Cậu tin rằng đến nước này rồi, anh trai nhất định sẽ cho cậu một đáp án thật hài lòng. Quả nhiên sau đó Doãn Hạo Vũ liền hoan hỉ chứng kiến Cao Khanh Trần xé vỏ bao, tìm cách đeo thứ bên trong lên cự vật đang cương lên của cậu.


"Vậy thì thử một lần... chỉ một lần thôi."

Cao Khanh Trần cụp mắt xuống, có chút bất an khi dang rộng hai chân đưa lưng về phía em trai mình, ẩn nhẫn cắn chặt môi. Nhìn thấy chất lỏng trong suốt như pha lên được rót ra từ lọ del nhỏ kia tưới xuống tay Doãn Hạo Vũ, khiến hai ngón tay cậu trở nên dinh dính nhớp nháp, Cao Khanh Trần không khỏi căng thẳng nhắm chặt mắt lại.

/

Xúc cảm đầu tiên chạm đến trên thân thể chính là kịch liệt tuốt lộng phân thân phía trước của anh. Hai ngón tay tưới chất lỏng lạnh buốt cùng với bàn tay ấm nóng cùng bao bọc tính khí không ngừng vuốt lên vuốt xuống, từ dưới lên trên không chỗ nào là chưa chăm sóc qua, từng đợt khoái cảm truyền đến nhanh chóng thổi bùng niềm hưng phấn trong cơ thể lên như thiêu đốt.

"Ưm..."

Thân thể thoải mái đến mức phát ra những tiếng ngâm nga rất khẽ, những âm thanh rên rỉ cứ thế tràn ra khỏi cổ họng không cách nào kìm nén được. Doãn Hạo Vũ lúc này lại đổ ra một ít gel bôi trơn nữa bôi dọc khe mông người dưới thân, theo đường mượt mà đó mà lần đến nơi tiểu huyệt xoa tròn thoa gel bôi trơn, động tác giống như đang ẩn nhẫn mát xa, chờ nơi tư mật kia dần thả lỏng. Cậu không muốn Cao Khanh Trần phải chịu bất kỳ cảm giác bất an nào, thế nên mặc dù hai mắt vẫn luốn dán lên cơ thể trắng nõn của anh trai, dục vọng đáy mắt đã thổi bùng lên tứ phía thì vẫn phải kiên nhẫn, dù sao đây cũng là lần đầu của bọn họ.

"Pat..."

Doãn Hạo Vũ nghe tiếng Cao Khanh Trần gọi mình, người thì vẫn do xấu hổ mà đang chôn mặt vào gối. Doãn Hạo Vũ thở một hơi thật sâu giống như sợ rằng Cao Khanh Trần sẽ đổi ý kêu cậu đừng lại, sau đó rời sự chú ý từ bờ mông trắng ngần mà ngẩng đầu lên nhìn anh, còn không quên hôn nhẹ lên lưng anh một cái.

"Anh muốn hôn hôn... Còn muốn, khám phá mọi thứ về em."

Giống như đóa hoa lan nở muộn vào buổi đêm hướng đến người mình yêu duy nhất, khát cầu được lựa chọn hái xuống...

/

Doãn Hạo Vũ ôm lấy eo Cao Khanh Trần, si mê chìm đắm trong mùi hương cơ thể thuần khiết của anh, phía trên vừa hôn môi vừa để hai ngón tay cùng lúc chen vào giữa tiểu huyệt thăm dò. Nếu không phải Cao Khanh Trần vừa trực tiếp chấp nhận tình cảm của cậu, Doãn Hạo Vũ bây giờ đã không khẩn trương muốn ăn anh đến thế.

Bên trong tiểu huyệt chưa có người khai phá qua có chút khô khốc, ngón tay cậu đã cảm nhận được chút độ ấm bên trong rồi nhưng vì thế mà không dám tiến lên. Thế nên Doãn Hạo Vũ vừa vuốt ve thân thể anh an ủi, vừa đổ thêm một ít gel bôi trơn nữa vào chỗ hai ngón tay đang cắm trong tiểu huyệt rồi mới cẩn thận tiếp tục khám phá.

Cảm giác này thật quá kích thích, mỗi một tấc bên trong vách huyệt tựa hồ còn mềm mại hơn cả làn da của anh trai, xoắn xuýt mút chặt lấy hai ngón tay không để cậu rút ra. Vào sâu phía trong cậu chỉ vừa cong khớp ngón tay lên một chút –

"Ah..."

Cao Khanh Trần khẽ nhíu mày, hậu huyệt phía sau vô thức siết lại thêm chật chội. Doãn Hạo Vũ biết mình đã chạm đến điểm mẫn cảm của anh, liền ở chỗ kia mài miết thêm vài cái. Cả người Cao Khanh Trần vùi trong gối được một trận run rẩy, tràn ra càng nhiều âm thanh xấu hổ mà chỉ muốn giấu đi, kích thích Doãn Hạo Vũ chỉ muốn tham lam giữ lấy anh, thèm muốn nhìn thấy anh trai ở trong lòng cậu mà bày ra dáng vẻ nỉ non thở dốc, mà ý nghĩa này đã dần nuốt trọn sự từ tốn ôn nhu của cậu.

"Ca ca..."

Lại là cái cách xưng hô đặc biệt này, cậu nhẹ nhàng gọi anh. Thừa lúc Cao Khanh Trần ngẩng đầu lên nhìn, cậu nhanh chóng chen ngón tay thứ ba vào ra sức trìu sáp bên trong vách huyệt, thi thoảng tách rộng ngón tay đem hoa huyệt căng ra.

"Ah ưm...! Đừng... đừng nhanh quá..."

Cao Khanh Trần ngửa đầu nghênh đón từng đợt kích thích trong cơ thể, bị ba ngón tay liên tục gãi vào điểm mẫn cảm dày vò đến mức run rẩy cắn chặt môi dưới để ngăn lại những tiếng nức nở nghẹn ngào, thêm cả cơ thể non mềm như thoang thoảng hương thơm, tạo thành bộ dạng câu nhân mị hoặc. Nhìn xuống hoa huyệt đã được mở rộng, yết hầu Doãn Hạo Vũ lăn lên vài cái nuốt khan, kỳ thực cậu cũng không biết phải khuếch trương hoa huyệt đến mức nào mới để anh trai dung nạp được gậy thịt đã kìm nén đến trướng đau của mình. Nhưng cậu thực sự nhịn không nổi nữa rồi, lúc này đã nóng lòng đem quy đầu chống đỡ trước cửa huyệt ướt át.

Thực ra Doãn Hạo Vũ còn muốn hỏi Cao Khanh Trần đã sẵn sàng chưa, nhưng không nhìn thấy mặt anh khiến cậu có chút mất hứng, liền dứt khoát đẩy hông cắm côn thịt vào sâu bên trong, cùng lúc mượn khoảng cách này mà kéo tay Cao Khanh Trần ra phía sau bắt anh ngẩng đầu dậy, ép người nọ ngồi thẳng lên không cách nào úp mặt vào gối để chặn lại âm thanh phát ra nữa...

"A..."

Một tiếng rên rỉ khẽ khàng tràn ra, lại vì sự xấu hổ mà bị Cao Khanh Trần cắn môi kìm lại. Gậy thịt nóng hổi của em trai chen vào khiến anh vừa thoải mái vừa khó chịu, lúc tiến công cơ hồ còn khám phá ra những điểm mẫn cảm mới khiến Cao Khanh Trần toàn thân đều run lên—

Khách quan mà nói, với 18 tuổi thì kích thước của Doãn Hạo Vũ kỳ thực có chút vượt trội. Tính khí vừa dài vừa to ở bên trong chà sát trong vách huyệt một chút thôi đã đủ nghiền nát những điểm mẫn cảm, chưa nói đến cậu còn chưa thực sự tiến vào hết. Ngay khi Cao Khanh Trần cảm thấy sắp chạm đến rồi muốn quay đầu nhìn, đôi mắt mông lung nước mắt liền thấy một phần cự căn vẫn còn ở bên ngoài không khỏi sợ hãi hít sâu vào một cái. Doãn Hạo Vũ nhân lúc anh quay đầu trông thấy dáng vẻ yếu ớt rụt rè kia, đáy lòng ngứa ngáy giống như vừa bị lông vũ vờn qua, trực tiếp đẩy toàn bộ côn thịt đến.

Cao Khanh Trần run rẩy bám bặt cánh tay em trai, cảm giác bụng dưới giống như vừa bị xuyên thủng. Tiểu Hạo Vũ bên trong anh giống như đem đến một loại khoái cảm khác, khiến hô hấp anh cũng trở nên ngưng trệ, sau đó lại lớn miệng thở dốc để hoa huyệt cố gắng thích ứng với dị vật. Tầng tầng nộn thịt bên trong, đến cả nơi mềm mại sâu nhất cũng bị vật cứng rắn chèn ép đến.

"Hah... A..."

Người trong lòng cậu khẽ vặn vẹo thân thể, nơi hạ thân liền truyền đến tiếng nước làm người ta ngại ngùng. Doãn Hạo Vũ cũng phối hợp với anh chưa vội động, mặc dù cậu cảm thấy mình nín đến sắp hỏng rồi, ai bảo cảm giác chen chúc bên trong cơ thể ca ca thoải mái đến mức gây nghiện chứ? Cậu đành phải kéo Cao Khanh Trần ngồi thẳng lên, áp anh lên thành giường hôn môi, lần nữa ngậm lấy môi dưới ban nãy vừa bị dậy dày vò đến sưng đỏ, lại nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi đến khám phá khoang miệng anh, muốn mượn nụ hôn triền miên này giảm bớt dục vọng ---

Cao Khanh Trần giống như mèo con hôn đáp lại cậu, phớt một cái lại phớt một cái hôn lên cánh môi mỏng của Doãn Hạo Vũ, sau đó liếm láp đầu lưỡi cậu. Doãn Hạo Vũ cảm thấy không ổn rồi, nụ hôn này không giúp cậu trở nên bình tĩnh hơn ngược lại càng khơi lên trong lòng cậu càng nhiều ham muốn hơn nữa.

Cao Khanh Trần có chút phấn khích khi thấy cái miệng nhỏ phía sau có thể nuốt trọn cự vật vừa to vừa dài của em trai, sau lại bị người kia dán đến hôn đến thất điên bát đảo, căn bản là không ý thức được mình vừa mới làm ra loại chuyện câu dẫn gì. Anh thử nâng mông lên muốn động, nhưng vừa nhả ra một phần tính khí ra đã bị Doãn Hạo Vũ nhẹ nhàng bóp mông ấn lại, dịu dàng nói:

"Anh đừng lộn xộn nữa, nếu không lát sau sẽ chịu không nổi đâu."

"Ưm..." Cao Khanh Trần ngoan ngoãn không dám manh động nữa.

Doãn Hạo Vũ liền giữ tư thế như vậy quỳ đứng lên, rút một nửa phân thân ra rồi hung hăng đâm vào. Bên trong hoa huyệt đột ngột co rút, vách thịt vồn vã ép chặt khiến Doãn Hạo Vũ tê cả da đầu, nhịn không được lại đỉnh vào sâu thêm mấy cái.

"A... Pat... nhẹ thôi, A-a-a...!"

Cao Khanh Trần nắm chặt đến mức tấm ga trải giường co lại rúm ró. Cự căn tráng kiện không ngừng nhằm trúng đến điểm mẫn cảm mà đâm chọc, đâm tới mức toàn thân anh bủn rủn mềm oặt, mê man đến độ chả còn sức đâu mà mà quan tâm người đang thao anh chính là em trai mình nữa. Doãn Hạo Vũ giữ tốc độ như vậy mà không ngừng xỏ xuyên, từng đợt va chạm khiến cơ thể Cao Khanh Trần run rẩy không ngớt, cánh mông bị xương hông đánh vào phát ra những tiếng "bạch~ bạch~", thịt mông rung lên như gợn sóng, mỗi lần thô bạo đánh đến đều tận lực đem anh nghiền nát thành những tiếng rên rỉ... Cảnh đẹp trước mắt giống như giấc mơ. Tiếng thở dốc hưng phấn của cậu hòa cùng tiếng nỉ non của anh trai, lại càng dùng sức ở sâu trong hoa huyệt mài miết, không ngừng giữ Cao Khanh Trần ở tư thế quỳ mà thao lộng khiến anh chỉ có thể dựa vào người em trai để chống đỡ thân thể mềm xèo, cứ mỗi lúc anh định gục xuống là lại bị kéo thẳng lên.

Hai người bọn họ đều là lần đầu tiên. Bên trong Cao Khanh Trần trước giờ chưa từng dung nạp dương vật của nam nhân, tràng đạo vẫn còn non nớt vô cùng, rất nhanh đã bị thao đến lên đỉnh. Doãn Hạo Vũ tham lam hôn xuống cánh môi người nọ chủ động dâng lên, nhìn thân thể trắng nõn không ngừng run lên đang đưa tay che đi gương mặt đỏ bừng, đột nhiên cậu không động nữa mà ở chỗ sâu nhất bên trong anh xoay vòng.

"Áh ư...!"

Cao Khanh Trần toàn thân ưỡn thẳng, phân thân phía trước cũng cao trào giật giật. Doãn Hạo Vũ xấu xa kia dám ở trong nghiền nát điểm mẫn cảm của anh.

"Ca ca, Tiểu Cửu ca ca..."

"Ha... ah, Patrick... ư hức..."

Doãn Hạo Vũ cảm thấy vẫn chưa đủ, còn liên tục ghé vào tai anh gọi ra kiểu xưng hô ấy khiến thân thể mẫn cảm không khỏi co rúm lại, âm thanh phát ra ngoài tên của em trai chỉ còn tiếng nức nở nghẹn ngào bị đè đến vỡ vụn như mèo nhỏ vừa bị người ta bắt nạt, bộ dạng vô cùng đáng thương.

Doãn Hạo vũ giống như thăm dò, đưa tay ra phía trước chăm sóc tính khí của anh trai, phía sau kẹp lấy chân anh trai chống đỡ cơ thể người nọ để cả hai càng dính vào nhau gần sát, trước sau đồng loạt vừa ra sức tuốt lộng vừa xỏ xuyên nơi tư mật mẫn cảm.

Quá... Quá sướng rồi, bị đâm đến mức thứ đó như sắp xuyên qua người vậy... Không muốn rời khỏi em ấy, muốn em ấy cứ như vậy thao mình...

Cao Khanh Trần không khống chế nổi suy nghĩ lung tung của mình, bị thao dồn dập đến không khép nổi miệng, những tiếng ngâm nga cứ tự nhiên tràn ra, nước mắt sinh lý cũng bị khoái cảm ép ra nơi khóe mắt, phải bám lấy cánh tay Doãn Hạo Vũ hít sâu vào từng cái. Khoái cảm trước sau cùng nhau dồn đến, Cao Khanh Trần cảm thấy tràng đạo co thắt từng cơn, từ trong hoa huyệt chảy liền ra thứ nước đục sệt chảy xuống ga giường.

Cảm nhận dịch ruột ấm nóng chảy dọc gốc đùi, Doãn Hạo Vũ cúi đầu thâm trầm nhìn xem, sau đó hôn nhẹ lên gáy Cao Khanh Trần giống như ban thưởng. Phản ứng cơ thể anh trai giống như càng thêm cổ vũ, dụ dỗ cậu tiếp tục ở trong hậu huyệt mà ra sức cày cuốc.

Hoa huyệt mềm mại co rút theo từng cú thúc càng làm tăng thêm cảm giác sung sướng, côn thịt đến tận đợt chuyển động cuối cùng vẫn toàn lực thúc đến. Cao Khanh Trần thở hổn hển, gần như co quắp dựa trong lòng Doãn Hạo Vũ đón lấy cơn cao trào. Phân thân phía sau giật lên một hồi rồi bắn ra lượng lớn tinh dịch vào vỏ bao. Tính khí phía trước không ngừng được phục vụ của Cao Khanh Trần cũng theo đó xuất ra một vũng chất lỏng trắng đục, tất cả đều nhỏ xuống đống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net